‘Sởn da gà’ khi thấy vợ mặc váy ngủ đứng đầu giường
Cô ấy cứ bắt tôi bật ‘ phim nóng’ xem và rồi gạ gẫm làm chuyện đó. Nói thật nhìn vợ trong bộ dạng này mà tôi ’sởn cả da gà’.
Tôi năm nay 45 tuổi, còn vợ thì cũng đã 38. 2 đứa con của chúng tôi cũng đã lớn. Vợ chồng tôi lấy nhau đã 20 năm.
Trước đây, tôi đã từng nghe nhiều đến cụm từ “hồi xuân” do bạn bè chúng nó hay trêu đùa nhau. Tôi thì nghĩ đơn giản: vợ hồi xuân thì càng trẻ, càng thích chứ sao? Vả lại tôi cũng thuộc diện ” sức khỏe ” có thừa nên tôi chưa bao giờ lo lắng gì về điều này. Nhưng quả thật, khi vợ mình hồi xuân thì tôi mới thực sự kinh hãi.
Vợ tôi đang là giáo viên của một trường tiểu học. Về hình thức cô ấy tuy không xin xắn, da không trắng chân không dài nhưng bù lại cô ấy là một người vợ, người mẹ tuyệt vời. Cô ấy giản dị, biết vun vén nấu nướng và chăm sóc gia đình rất tốt. Cô ấy là một người vợ lí tưởng trong mắt tôi. Cuộc sống của chúng tôi khá hạnh phúc. Chúng tôi rất ít khi cãi vã bởi vợ tôi cũng hiền lành và ít lời. Tuy nhiên, từ ngày các con thi đỗ đạt vào trường cấp 3 chuyên của thành phố cũng là lúc vợ tôi tự nhiên thay đổi hoàn toàn.
Dường như cô ấy có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn và biết chăm sóc bản thân hơn. Nhưng nếu như cô ấy biết làm đẹp theo đúng nghĩa thì lại là chuyện khác.
Nếu trước kia cô ấy chỉ mặc những bộ quần áo công sở kín đáo hay cùng lắm thì vận những chiếc váy có cổ dài qua đầu gối kín đáo, thì giờ đây gu ăn mặc của cô ấy thay đổi180 độ.
Những chiếc quần âu không thấy xuất hiện nữa mà thay vào đó là những chiếc váy mà cái nào cũng vừa ngắn lại vừa mỏng, hoa hòe hoa sói. Hình như cô ấy đang ăn mặc theo trường phái gợi cảm thì phải.
Bởi có những hôm nhìn cô ấy cố ních vào những chiếc áo voan mỏng hết cỡ, hay những chiếc áo 2 dây mà lòi hết cả vòng eo ngấn mỡ mà tôi nổi cả da gà.
Đã có vài lần tôi góp ý thì cô ấy phụng phịu dỗi hờn. Cô ấy nói tôi chê cô ấy xấu xí, rồi thì tôi mải ngắm mấy em trẻ trung chân dài ở công ty rồi nên giờ về nhìn mẹ sề thấy chán…. rồi tôi hẹp hòi ích kỉ khi không cho cô ấy ăn diện….Rồi có khi cô ấy còn lăn ra khóc ăn vạ như đứa trẻ con khiến tôi lại phải dỗ dành. Tự nhiên lúc đó tôi lại cảm thấy mình cũng “hồi xuân” mới chết chứ. Tôi lại liên tưởng đến thời trai trẻ của mình, phải tìm mọi cách làm lành với cô bạn gái hay dỗi hờn của mình.
Video đang HOT
Đó là khoản quần áo. Còn về đầu tóc, mái tóc dài óng ả đen nhán tôi từng thích trước kia cô ấy đã cắt phăng từ lúc nào và thay vào đó là bộ tóc xoăn xoăn tít như điện giật và nhuộm cái mèo đỏ rực trông phát khiếp. Nếu góp ý cô ấy lại chê tôi quê mùa, không bắt kip xu hướng làm đẹp mới.
Trước kia, khi nào đi chơi hay tiệc tùng đâu đó thì cô ấy mới trang điểm một chút. Gọi là trang điểm nhưng thực chất là chỉ tô chút son môi và và đánh nhẹ lớp kem. Bạn bè tôi còn bảo vợ tôi quá là giản dị, đúng là giáo viên có khác. Tôi đã mừng thầm và có chút tự hào về vợ mình. Bởi tôi không thích con gái trang điểm, son phấn lòe loẹt. Nhưng rồi vợ tôi đã khiến tôi đi hết bất ngờ này cho tới bất ngờ khác. Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, gần đây cô ấy lại thích tô son trát phấn dù đi bất cứ đâu hay bất cứ khi nào.
Ngay cả ra chợ cách có mấy bước chân cô ấy cũng trang điểm cũng ngắm trước ngắm sau. Mỗi lần 2 vợ chồng đi ra ngoài có việc, cô ấy dành gần tiếng đồng hồ để ngắm vuốt. Đã có lần chúng tôi cãi nhau to chỉ vì cái tội cô ấy cứ tô tô vẽ vẽ hàng tiếng đồng hồ trong khi 2 vợ chồng đang cần về quê gấp.
Tuy nhiên, đó mới chỉ là thay đổi bề ngoài thôi. Điều làm tôi thấy kinh hãi đó là chuyện thay đổi của vợ về ” tâm sinh lý”.
Trước kia “chuyện ấy” hoàn toàn do tôi chủ động, thậm chí vợ tôi còn chẳng thiết tha gì nữa. Nhiều lúc tôi như kẻ “ăn xin” để được gần vợ. Nhưng bây giờ tình thế lại thay đổi hoàn toàn. Vợ luôn là người chủ động.
Tôi có cảm giác cô ấy như là môt người khác hoàn toàn.
Có hôm ăn uống xong xuôi, các con lên phòng học bài thì cô ấy rũ rượi tóc tai, mặc chiếc váy ngủ mỏng tang lượn lờ trước mặt tôi rồi ôm ấp tôi cùng xem tivi, cô ấy cứ bắt tôi bật “phim nóng” xem và rồi gạ gẫm làm chuyện đó. Nói thật nhìn vợ trong bộ dạng này mà tôi “sởn cả da gà” bởi trông không hợp với cô ấy chút nào cả. Tôi đoán chắc chắn cô ấy học cách quyến rũ chồng thế này từ internet, tuy nhiên tôi không dám phản ứng vì sợ cô ấy tự ái mà chỉ cố nhịn cười.
Mà không những chỉ xem mà cô ấy còn bắt tôi làm đủ mọi tư thế như phim. Khổ nỗi từ trước tới nay, tôi chưa bao giờ làm chuyện ấy theo kiểu phim ảnh bao giờ, giờ bắt tôi làm thì tôi chịu luôn. Mà tôi từ chối thì cô ấy tỏ ra khó chịu, đập giường đập chiếu rồi bù loa bù loa. Tôi cũng bảo cô ấy rằng: Giờ mình già rồi, làm như thế ngượng chết đi được nhưng cô ấy thì không nghe, cô ấy bảo tôi không yêu cô ấy hoặc tôi có người đàn bà khác.
Ai đời con thì lớn tướng cả rồi. Vợ chồng có yêu nhau mấy thì tuần gần gũi 1,2 lần là đủ. Vậy mà không hiểu uống phải thuốc gì mà cô ấy khỏe thế không biết. Gần như tối nào cũng đòi hỏi. Chưa kể 1 đêm còn bắt tôi phục vụ tới 2 lần. Tôi bắt đầu nghi ngờ không hiểu do vợ tôi hồi xuân hay là vợ tôi đang ngoại tình với trai trẻ?
Tôi đang cố gắng tẩm bổ, ăn uống và uống thêm thuốc tăng lực để tăng cường sức mạnh đàn ông của mình nhưng hình như không ăn thua. Tôi thấy kinh hãi cái kiểu hồi xuân của vợ lắm rồi.
Giờ tôi chỉ biết cố gắng chịu đựng, hy vọng qua một thời gian, vợ anh sẽ về lại “vị trí cũ”. Chứ vợ mà cứ hồi xuân như vầy hoài, chắc tôi chết “lão hóa” sớm mất.
Theo blogtamsu
Chiếc váy ngủ bố chồng tặng khiến vợ tôi mê mẩn
Đi ngang qua cửa phòng em, tôi điếng người khi thấy em đang ôm lấy chiếc váy ngủ với dáng vẻ rất mê mẩn, thích thú.
Em có xuất thân không quá nổi bật, kể cả con người em cũng vậy. Tôi quen em khi còn là bác sĩ đi thực tập ở một tỉnh miền núi. Sự dịu dàng, ấp của cô sơn nữ miền sươn cước khiến tôi bị hút hồn. Em có đôi mắt rất đẹp, trong veo như hồ nước thu và nụ cười tỏa nắng. Chỉ hai thứ đó thôi cũng khiến tôi hồn xiêu phách lạc rồi.
Tôi nói có thể mọi người sẽ không tin nhưng tôi đã si mê em và yêu em ngay từ giây phút đầu gặp gỡ. Hai tháng thực tập ở quê em là quãng thời gian tôi không thể nào quên được. Ngoài những lúc bận rộn với công việc ra, thời gian rảnh em thường đưa tôi đi khám phá chốn núi rừng bí ẩn. Mỗi ngày đi cùng em là một ngày tôi như được trải nghiệm với những điều tuyệt diệu nhất. Kết thúc đợt thực tập, tâm trạng tôi vô cùng tồi tệ khi nghĩ đến ngày mai phải xa em. Tối đó, tôi đã dùng hết lòng can đảm mình có để nói với em điều đó. Tôi muốn em theo tôi và dưới xuôi và trở thành vợ của tôi. Quá bất ngờ, em đồng ý.
Tôi cũng hiểu lý do vì sao em lại đồng ý đi cùng tôi mà không suy nghĩ nhiều. Không phải vì em ham cuộc sống ăn chơi, vật chất ở nơi đô thị phồn hoa, mà bởi em đã không có người thân từ lúc em biết nhìn nhận mọi vấn đề xung quanh. Em là trẻ mồ côi, em được mang đến đặt trong gian thờ của làng. Thương xót em, cả làng gom góp nuôi dưỡng em cho tới khi em có thể tự kiếm sống. Em rất tự lập và khéo tay vô cùng. Có lẽ cũng một phần vì nghị lực mà em có nên tôi mới bị em đánh gục.
Từ ngày có em, cuộc sống yên ả của bố con tôi bỗng dưng bị xáo trộn một cách rất đáng yêu. (Ảnh minh họa)
Tôi đưa em về cùng mà nhiều cô bạn trong đoàn nhìn em dè bỉu. Tôi biết họ đang nghĩ gì. Tôi không tự kiêu nhưng một chàng trai như tôi cũng đáng để trở thành tâm điểm chú ý của nhiều cô gái. Và tôi cho rằng họ đang ghen tỵ với em.
Tôi đưa em về nhà, em chào hỏi bố tôi rất lễ phép nên bố dù chưa biết em là ai vẫn nở nụ cười rạng rỡ chào đón em. Sau khi nghe câu chuyện tôi kể về em và ý định của tôi. Bố chỉ vỗ vai tôi mà nói:
- Hãy làm tất cả những gì con cho là đúng đắn.
Phải nói thêm là tôi mất mẹ từ nhỏ, chỉ còn mình bố. Bố là người đàn ông vĩ đại nhất cuộc đời tôi. Với tôi bố như một người cha, một người mẹ, và khi cần lại là một người bạn. Chúng tôi mới đăng ký kết hôn. Đám cưới của chúng tôi dù chưa chính thức tổ chức nhưng ai cũng đã ngầm hiểu em là vợ của tôi. Từ ngày có em, cuộc sống yên ả của bố con tôi bỗng dưng bị xáo trộn một cách rất đáng yêu.
Em sống ở miền rừng núi quen rồi nên nếp sống dưới thành phố thực sự là một bài toán khó với em. Em loay hoay mãi mà không tìm được đáp số. Em nấu ăn theo kiểu em tự học nên nhiều món phải cố gắng lắm, bố con tôi mới có thể nuốt một miếng để tạo động lực cho em. Tối biết em đang cố gắng hòa nhập với cuộc sống của bố con tôi nên không hề kêu ca, phàn nàn hay trách móc gì em. Em rất ham học, chuyện gì không biết, em toàn hỏi bố tôi. Nhiều lúc bố còn nói với tôi, bố coi em như con gái ruột chứ không phải chỉ là người con dâu tương lai bởi em mang lại cho gia đình này cảm giác ấm áp của một gia đình thực sự. Điều luôn thiếu vắng trước đây vì tôi bận việc, đi tối ngày.
Em đang ôm lấy chiếc váy ngủ với dáng vẻ rất mê mẩn, thích thú. (Ảnh minh họa)
Tôi và em sẽ sớm là vợ chồng của nhau nhưng chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Tôi và em ngủ ở hai phòng khác biệt. Khoảng một tuần đổ lại đây, tôi thấy em rất lạ. Buổi tối, em chỉ mau mau chóng chóng làm cho thật nhanh công việc rồi leo tót lên phòng. Bình thường, em hay ở lại cùng bố con tôi xem ti vi và tán chuyện. Thấy lạ, tôi tò mò đi theo em. Đi ngang qua cửa phòng em, tôi điếng người khi thấy em đang ôm lấy chiếc váy ngủ với dáng vẻ rất mê mẩn, thích thú. Em là một cô gái đơn thuần, làm sao lại có một chiếc váy ngủ như thế được cơ chứ? Tôi vốn nóng tính, có chuyện khó hiểu phải giải đáp ngay nên tôi lao vào phòng hỏi em mà không gõ cửa khiến em hốt hoảng, vơ vội chiếc váy ngủ giấu đi. Thái độ lấm lét của em càng khiến tôi nghi ngờ. Tôi nhìn em có chút giận dữ, gằn giọng tra hỏi em về lai lịch của chiếc váy. Em nhất định không chịu nói càng khiến tôi bực mình, quát lên ầm ĩ. Đúng lúc ấy, bố tôi đi lên. Giọng ông điềm tĩnh:
- Chiếc váy ngủ ấy là bố nhờ người mua cho con bé đấy!
Câu nói của bố khiến tôi điếng người. Hóa ra chuyện đâu phức tạp như tôi nghĩ chỉ là nó quá tế nhị nên không ai muốn nói ra. Em xem ti vi, thấy người ta quảng cáo váy ngủ sẽ mang lại hạnh phúc. Em lạ nước lạ cái, không dám ra ngoài, lại càng không dám nhờ tôi vì ngại nên ủ rũ ra mặt. Bố tôi và em vốn rất thân thiện, thấy em như vậy bố mới gặng hỏi. Câu trả lời ngô nghê lúc đó của em khiến bố tôi cũng cảm thấy choáng váng: "Con muốn có chiếc váy hạnh phúc bố ạ!". Nhưng ông lại thấy là em đang rất chân thành, và thật lòng mong có hạnh phúc với tôi nên bố đã giúp em hoàn thành nguyện ước.
Nhìn em mặt mũi tái mét, ôm chặt chiếc váy ngủ trong tay mà tôi vừa thương, vừa giận. Cũng tại tôi vô tâm, không quan tâm đến cảm xúc, suy nghĩ của em sau khi đưa em từ trên kia trở về nên mới xảy ra tình huống dở khóc dở cười thế này. Nhưng qua chuyện này, tôi cũng học được ở bố tôi bài học giá trị về cách quan tâm, thấu hiểu và chia sẻ với người yêu thương bên cạnh mình.
Theo Một Thế Giới
Vừa luồn tay kéo váy vợ xuống, tôi hoảng hốt vội bật dậy soi đèn xem có phải vợ mình không Đang say đắm trong nụ hôn cuồng nhiệt, bàn tay Hùng khẩn trương luồn vào trong kéo váy ngủ của vợ xuống để làm việc quan trọng. Chiếc váy ngủ vừa được cởi bỏ ra người Linh, Hùng đã hét và vội ra bật điện lên xem... Quen Linh qua lời giới thiệu của người bạn, Hùng khá ấn tượng với một cô...