Sôi sục khí thế đi tìm chồng ngoại tình, ai dè vừa thấy mặt ả nhân tình vợ liền ngậm ngùi nhường chồng
Đến khi thấy người mở cửa cho mình, tôi sững sờ không nói nên lời. Đó là vợ cũ của chồng tôi.
Chị ấy cũng bất ngờ khi thấy tôi nhưng vẫn mỉm cười mời tôi vào nhà. Con trai của chị cũng ở nhà, cậu bé lễ phép chào hỏi tôi rồi vào phòng. Khí thế sục sôi trong tôi cũng như trái bóng bị xì hơi, những gì muốn nói cũng không còn nhớ.
Tôi và chồng quen nhau trong hoàn cảnh không tốt đẹp gì. Khi đó tôi là sinh viên mới ra trường làm trợ lý cho chồng tôi, anh là giám đốc kinh doanh. Khi quen anh tôi không hề biết anh đã có gia đình, tôi chỉ biết anh có một cậu con trai 7 tuổi. Anh hoàn toàn không để ai biết về tình trạng hôn nhân của mình. Nhưng dù gì thì cũng là đàn ông đã có con, lại còn là cấp trên nên tôi càng né tránh anh.
Vì thật sự càng quen biết anh thì tôi càng bị rung động. Và anh cũng nhiều lần ám chỉ không thể có tình cảm với tôi. Từ khi theo anh học hỏi, tôi càng tiến bộ, được mọi người trong công ty công nhận. Tình cảm trong tôi dành cho anh dần không thể kiểm soát.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, vào một dịp công tác cùng nhau, chúng tôi đã lỡ đi quá giới hạn khi cả hai đều say khướt. Anh sau khi tỉnh táo đã thẳng thắn nói với tôi rằng anh có gia đình, nhưng anh vẫn sẽ chịu trách nhiệm với tôi. Tôi dù sốc nhưng vẫn không tài nào từ bỏ anh được. Tôi bám vào hai chữ “trách nhiệm” đó của anh để tiếp tục mối quan hệ vụng trộm này.
Anh nói với tôi anh không thể bỏ vợ, dù có yêu tôi cũng không thể. Tôi đã rất tức giận, tìm mọi cách để biết thông tin về người vợ của anh. Nhưng đến khi thấy được hình dáng của chị ấy, tôi liền cảm thấy tội lỗi vô cùng. Trong tấm ảnh tôi tìm được, vợ của anh bị liệt ngồi trên xe lăng, kế bên là cậu con trai 7 tuổi đang ôm cổ mẹ đầy yêu thương. Hóa ra là vậy, làm sao anh nỡ lòng nào bỏ một người vợ thế này? Và làm sao chúng tôi còn có thể thấy nhẹ nhõm khi làm chuyện có lỗi với một người phụ nữ thế này?
Cảm giác tội lỗi, áy náy khiến tôi không còn dũng cảm tiếp tục mối quan hệ vụng trộm này. Tôi đã định ngỏ lời để kết thúc với anh. Nhưng mọi chuyện đã quá muộn khi tôi biết mình có thai. Tôi không muốn bỏ đi đứa con của tôi và anh. Cùng lúc đó, vợ của anh biết được mối quan hệ của chúng tôi. Anh nói chị ấy rất tức giận và muốn ly hôn. Sau đó không lâu thì anh lấy tôi, vì bị gia đình tôi thúc giục.
Video đang HOT
Dù anh không nói ra nhưng tôi biết chồng mình luôn áy náy với người vợ cũ. Anh cũng thấy có lỗi với con trai. Tôi không biết đó có phải là vì anh còn tình cảm với vợ cũ hay không, nhưng cảm giác tội lỗi khiến người ta sống không hạnh phúc. Vì thế dù chúng tôi ở bên nhau như mong muốn ban đầu của tôi thì cũng không thể hạnh phúc.
Đến nay thì con trai của tôi đã tròn 3 tuổi, thằng bé giống anh như đúc. Nhưng thời gian gần đây tôi thấy anh rất lạ, thường đi sớm về khuya mà lấp lửng không nói rõ ràng với tôi. Anh hút thuốc nhiều hơn, tâm tình nặng nề như đang đắn đo điều gì đó. Chẳng lẽ anh lại chứng nào tật này mà ngoại tình rồi cảm thấy có lỗi với tôi và con?
Không thể ngồi yên, tôi liền nhờ thám tử tư điều tra thì biết được thời gian này anh thường đến nhà một người phụ nữ. Lòng tôi sục sôi ghen tuông, quyết định phải tìm đến tận nhà nhân tình của chồng để làm cho ra lẽ. Khi đến nơi, tôi chết lặng khi thấy anh bước ra từ ngôi nhà đó. Đợi anh đi rồi tôi hậm hực bấm chuông, tôi muốn nhìn cho rõ gương mặt của người đàn bà muốn cướp chồng mình.
Đến khi thấy người mở cửa cho mình, tôi sững sờ không nói nên lời. Đó là vợ cũ của chồng tôi.
Chị ấy cũng bất ngờ khi thấy tôi nhưng vẫn mỉm cười mời tôi vào nhà. Con trai của chị cũng ở nhà, cậu bé lễ phép chào hỏi tôi rồi vào phòng. Khí thế sục sôi trong tôi cũng như trái bóng bị xì hơi, những gì muốn nói cũng không còn nhớ.
Chị ấy đặt một tập giấy khám sức khỏe trước mặt tôi, đập vào mắt tôi là hai chữ “ung thư”.
“Chị biết mình yếu đuối lụy tình, lại còn ích kỷ. Nhưng chị cũng chẳng sống được bao lâu nữa. Liệu em có thể nhường anh ấy cho chị vài tháng, hay vài năm ngắn ngủi được không? Chị muốn anh ấy thật sự thuộc về chị trước khi chị mất. Chị muốn nhìn thấy con trai của mình sống cạnh cha nó. Sau khi chị mất hai người có thể lại là vợ chồng. Có được không em?”.
Trước người phụ nữ đáng thương mà tôi đã tổn thương, cùng với tháng ngày cả tôi và chồng đều thấy dày vò mệt mỏi, tôi đã đồng ý nhường chồng mình. Tôi và chồng quyết định ly thân. Tôi không biết tương lai sẽ thế nào nhưng ít nhất lúc này tôi thấy nhẹ nhõm. Ít nhất là tôi đã có thể làm gì đó để người phụ nữ ấy có thể ra đi nhẹ nhàng hơn, như phần nào trả đi món nợ tội lỗi mình gây ra ngày xưa.
Bí mật quan hệ ngoài luồng với người phụ nữ khác, tôi nhớ như in ngày vợ mình đứng ngoài cửa khách sạn nhìn tôi đang vòng eo người phụ nữ khác bước ra
Vợ tôi nằm viện suốt 1 tuần dài, không khóc, cũng không nói một lời. Dù tôi có xin lỗi vợ, cầu mong tôi tha thứ, vợ tôi vẫn không một lần nhìn tôi
Tôi và vợ là bạn thân từ thuở còn đi học, từ thân thành yêu nhau lúc nào cũng không hay. Đến tận năm 22 tuổi, tôi mới dám ngỏ lời yêu vợ. Vì nhà tôi thuở đó vốn nghèo hơn nhà vợ, vợ tôi lại xinh xắn bao người theo đuổi. Vậy mà vợ tôi đồng ý không đắn đo, cùng tôi đi qua nhiều thăng trầm suốt 10 năm sau đó. Tôi từ nhân viên bình thường trở thành trưởng phòng. Chúng tôi từ hai người yêu nhau, trở thành vợ chồng, lại có một công chúa nhỏ. 10 năm đó, tôi từng rất biết ơn vợ mình, vì cô ấy chưa một lần rời đi, ngay cả khi tôi túng thiếu khó khăn thế nào.
Vợ tôi từ ngày có con nhỏ đâm ra nhạy cảm hơn. Cô ấy hay hỏi tôi đi đâu, làm gì, hay ghen tuông không ít. Tôi cũng hiểu vợ sợ mình không còn trẻ đẹp như trước, tôi sẽ bỏ cô ấy. Nhưng lúc đó, thật lòng tôi chưa từng chê bai vợ mình, luôn cố gắng để vợ không bận lòng những gì không đáng. Nhưng đến khi vợ mang thai lần thứ 2, tôi hầu như không thể chiều được cô ấy. Khi vợ sinh con xong, chúng tôi cãi vã ngày một nhiều. Tôi dần sợ trở về nhà, sợ nghe tiếng vợ thở than, sợ cả những trách móc từ vợ.
Thời gian đó, tôi lại hay ở lại công ty nhiều hơn, dần thân thiết với cô đồng nghiệp. Ban đầu, tôi và cô ấy chỉ đơn giản là sẻ chia nhau chuyện gia đình, vì cô ấy cũng đã có chồng con. Nhưng từ những đêm thức cùng nhau làm việc, những chuyến công tác dài ngày, đàn ông và phụ nữ xa gia đình cũng có lúc mềm lòng khó tránh. Đến khi không thể kiếm chế được, tôi đã đi quá giới hạn với người phụ nữ ấy. Nhưng tôi và cô ấy đều muốn giữ bí mật quan hệ này, vì còn gia đình của cả hai.
Ảnh minh họa: Internet
Nhưng giấy không bọc được lửa, vợ tôi phát hiện. Ngày vợ tôi đứng trước khách sạn đợi tôi và nhân tình bước ra, tôi thấy dáng vợ đứng không vững, ngã ngay xuống đường. Vợ tôi nằm viện suốt 1 tuần dài, không khóc, cũng không nói một lời. Dù tôi có xin lỗi vợ, cầu mong tôi tha thứ, vợ tôi vẫn không một lần nhìn tôi. Tôi từng nghĩ, phụ nữ ai cũng sẽ mềm lòng. Huống hồ, vợ tôi, cô ấy đã sinh con cho tôi, cô ấy từng yêu tôi thế nào, cô ấy sao có thể bỏ tôi được.
Đúng là vợ tôi không hề đề nghị ly hôn, càng không làm lớn mọi chuyện. Cô ấy mỗi ngày vẫn chăm sóc con, phụng dưỡng cha mẹ tôi đủ đầy, lo lắng chuyện họ hàng vuông tròn. Chỉ là, ngoài những khi phải nói chuyện con cái, gia đình, cô ấy một lần cũng không muốn nói lời nào khác với tôi. Chúng tôi ngủ cùng giường nhưng không khi nào gần gũi.
Và đã 7 năm rồi, vợ vẫn không thể tha thứ cho tôi.
Thà rằng vợ tôi cứ khóc đi, cứ trách móc như trước, hay cứ đánh ghen, quậy phá một trận ra trò đi, chắc tôi sẽ không khổ sở suốt bao năm như thế. Đằng này, cô ấy lạnh lùng như không, xem tôi như kẻ chỉ sống cùng một ngôi nhà không hơn không kém. Thậm chí, cô ấy nói chỉ cần nhìn thấy tôi, sẽ lại nhớ tới nỗi đau phản bội. Một cái nắm tay, nụ hôn, chiếc ôm cũng khiến cô ấy rùng mình. Cô ấy cho tôi lựa chọn, một là cứ sống cùng cô ấy như thế, hai là cô ấy trả tự do cho tôi. Tôi chỉ còn biết chấp nhận...
Có người từng nói với tôi, hay là ly hôn đi, như thế thì có phải là dày vò nhau cả đời? Nhưng tôi không làm được. Là tôi sai, tội lỗi là do tôi, tôi buộc phải trả giá, dù là bao nhiêu lần 7 năm nữa. Tôi chấp nhận ở bên vợ như thế, hơn là mất trắng gia đình mình. Tôi chấp nhận trả giá còn hơn 7 năm qua, để hy vọng một ngày vợ sẽ tha thứ. Vì tôi cuối cùng cũng hiểu, tôi sẽ chẳng là gì nếu mất vợ con. Giây phút vợ phát hiện, ba mẹ vợ đòi dẫn vợ con tôi đi, tôi biết mình bằng mọi giá phải giữ lại họ. Nếu không, cả đời này tôi cũng không thể sống yên ổn.
Tôi mong những người làm chồng làm cha như tôi ngoài kia có thể hiểu, cái giá cho ngoại tình, đắt lắm. Nếu bạn không phải trả bằng 7 năm như tôi, thì có thể là bằng danh dự, bằng nhân phẩm, thậm chí là bằng cả một đời không hạnh phúc. Vì vậy, nếu một mai bạn muốn ngoại tình, hãy nghĩ kỹ đi có đáng không, nghĩ 3 lần đi rồi hãy làm...
Vội vàng ly hôn với vợ để rước nhân tình đang mang thai con trai về nhà, tôi nhận lấy cái kết chua chát ngay sau đó Đến ngày đưa vợ mới đi khám thai, tôi càng mong chờ con trai chào đời. Nhưng chỉ với một câu nói của cô ta, tôi như chết tại chỗ. Tôi lấy vợ 7 năm, có hai cô con gái. Vợ tôi hiền lành, yêu chiều chồng, hiểu chuyện với gia đình chồng. Từ khi lấy nhau đến nay, vợ tôi chưa từng...