Sốc với âm mưu của con dâu
Tôi không dám nói với con trai mình chuyện của con dâu. Tôi sợ nó suy sụp và không thể gượng dậy được. Bất hạnh đã bủa vây đời nó rồi, sao còn chịu được cú sốc này?
Tôi năm nay 55 tuổi, đã từng có một cuộc hôn nhân không như ý khi nghe theo lời cha mẹ lấy một người đàn ông mà chẳng hề yêu thương. Nhưng thật may mắn cho tôi, cuộc sống cũng không khó khăn tồi tệ như tôi tưởng, bởi tôi có được người chồng biết điều, lại hết lòng vì vợ con.
Sau một vài năm sống chung, cuộc sống của chúng tôi cũng trở nên hoàn hảo khi có với nhau một đứa con trai. Từ khi sinh con, công việc kinh doanh của gia đình tôi thuận lợi hơn. Nhưng hạnh phúc chỉ tồn tại không lâu, khi con trai lên 10 thì chồng mất đột ngột do một tai nạn giao thông. Hai mẹ con tôi sống nương tựa vào nhau, tôi vừa làm cha vừa làm mẹ, và sống dựa vào cơ ngơi chồng để lại.
Một điều khiến tôi an ủi là con trai trưởng thành sớm và hiểu chuyện. Biết yêu thương đỡ đần công việc cho mẹ rất nhiều. 25 tuổi, con trai tốt nghiệp cao học và về phụ giúp tôi công việc kinh doanh. Con tôi cũng có bạn gái, có ý định đưa về ra mắt gia đình. Nhưng một lần đi xe máy hóng gió, con trai tôi đã bị tai nạn giao thông và bị mù hai mắt.
Khi ấy, tôi thấy chẳng còn nỗi đau nào lớn đến vậy, cả thế giới dường như đã quay lưng lấy đi hạnh phúc của mẹ con tôi hết lần này đến lần khác. Con trai tôi mù mắt, tương lai khép lại, và người bạn gái kia cũng chẳng thấy đâu nữa. Vì vậy nó càng suy sụp và gần như chẳng nói lời nào, cứ dò dẫm, âm thầm hết ngày này qua ngày khác. Là người kiên cường, cứng rắn nhưng tôi không thể cầm nổi nước mắt khi nhìn thấy con như vậy.
Là người kiên cường, cứng rắn nhưng tôi không thể cầm nổi nước mắt khi nhìn thấy con như vậy. (Ảnh minh họa)
Rồi thời gian trôi qua, 6 tháng sau ngày bị tai nạn, con trai đã nói chuyện với tôi trở lại, không còn cáu bẳn, giận dữ khi bất lực vì không làm được việc gì. Con nói muốn học chữ nổi, muốn làm lại cuộc đời. Tôi đã mừng rớt nước mắt khi thấy con trai đã thay đổi suy nghĩ như vậy. Và cũng chính ở lớp học chữ nổi, nó đã gặp gỡ và làm quen với một cô gái là chị của một học sinh như con trai tôi.
Video đang HOT
Mỗi ngày, tôi lại thấy con trai mình vui vẻ, yêu đời trở lại, tôi cũng mừng. Nhưng người con gái kia theo như tôi nhận thấy xinh đẹp tháo vát, ăn nói dễ nghe, tôi sợ con trai mình đang nuôi ước mơ viển vông vì một người như thế, sao có thể để mắt tới con trai mình. Rồi đến khi con tôi đưa cô gái ấy về ra mắt, chính thức thông báo sẽ làm đám cưới thì tôi mới thật sự yên tâm. Khi ấy, tâm trí tôi chỉ thấy vui mừng và hạnh phúc mà chẳng còn tỉnh táo để phán xét vấn đề, để nhìn thấy âm mưu toan tính của cô gái đó.
Sau khi về làm dâu, cô ta cũng chăm sóc con trai tôi tận tình, khiến nó cảm thấy hạnh phúc và bình yên. Tôi vì thế cũng cưng chiều con dâu mà chưa từ chối bất cứ yêu cầu nào của nó. Tôi xây nhà cho bố mẹ con dâu, xin việc cho anh em họ hàng cô ta. Ngoài ra, còn cho cô ta một sổ tiết kiệm với số tiền lớn để chủ động chi tiêu mà không cần phải hỏi, tôi cho con dâu toàn quyền quyết định số tiền đó. Tôi làm tất cả điều đó không đơn giản chỉ để trả ơn con dâu mà gần như để bù đắp những thiệt thòi khi nó chấp nhận làm “cây gậy” cho đứa con trai bất hạnh của tôi.
Sau gần 1 năm cưới nhau, con dâu nói muốn tự lập kinh tế, tôi chẳng tiếc mở cho cô ta một quán cà phê nhỏ, và cũng chính việc đó đã đẩy cuộc sống của gia đình tôi đến cơ sự hôm nay.
Ở quán của mình, cô ta quen với nhiều người bạn mới, có những mối quan hệ mới lại có tiền, cô ta chán ghét cuộc sống nhàm chán với con trai tôi, sinh ra cáu gắt, xa lánh dần dần. Rồi ngoại tình là điều không tránh khỏi, điều tệ hại hơn vào một ngày đẹp trời, cô ta bán lại cửa hàng và rút toàn bộ số tiền tiết kiệm của tôi cho và bỏ trốn cùng nhân tình.
Thấy con dâu chăm chồng như thế, tôi cũng cưng chiều con dâu mà chưa từ chối bất cứ yêu cầu nào của nó. (Ảnh minh họa)
Cuộc chạy trốn ấy nhanh và bí mật đến mức tôi chẳng hề hay biết, đến khi một người bạn làm ở ngân hàng hỏi con dâu tôi làm gì mà rút nhiều tiền vậy? Thì tôi mới ngã ngửa người, khi gọi điện cô ta nói không thể tiếp tục cuộc sống tẻ nhạt như vậy nữa. Cô ta bảo cô ta xứng đáng có số tiền đó, coi như tiền công 1 năm làm người hầu cho con trai tôi.
Thực lòng, khó mà trách con dâu được, bởi ai cũng có quyền tìm hạnh phúc cho mình nhưng nó tàn nhẫn quá bởi con trai tôi là người đã phải chịu quá nhiều tổn thương.
Con trai tôi một ngày, hai ngày không thấy vợ về thì hỏi, tôi lấy cớ nó đi làm từ thiện ở xa, điện thoại chắc mất sóng. Nước mắt tôi tuôn chảy, bởi tôi biết chẳng thể che dấu nổi chuyện vợ nó bỏ đi. Nhưng tôi lại không nỡ nói ra sự thật vì chính mình đã chứng kiến bao đau khổ, bất hạnh bủa vây đời nó rồi, liệu nó còn đủ sức chống đỡ cú sốc bị phản bội này không?
Tôi không biết làm gì, đang bấn loạn vô cùng. Tôi sẽ cố che dấu chuyện buồn này thậm chí đã nghĩ đến chuyện nói dối là con dâu mất do tai nạn để giảm bớt nỗi đau, sự tuyệt vọng cho con trai. Nhưng tôi biết làm vậy có đúng không hay chỉ làm mọi việc phức tạp và tàn nhẫn hơn. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Nỗi uất ức vì vợ phải chăm chồng nằm viện do bị đánh ghen
Mãi sau ngồi định thần lại, cô mới xác định, chồng cô đang nằm viện, mà nguyên nhân là do bị chồng của nhân tình đánh!
Huyền và chồng - Tùng đều là người tỉnh lẻ, làm việc trên thành phố. Khi cô mang thai tới tháng thứ 8, hai người bàn bạc và quyết định để Huyền về quê ngoại sinh con, có bà ngoại và anh em họ hàng chăm sóc. Chứ ở trên thành phố, Tùng thì phải đi làm, bố mẹ nội ngoại 2 bên còn bận việc ở quê, có thì cũng chỉ lên thăm được vài ngày rồi lại phải về, 2 mẹ con Huyền với nhau thì biết xoay sở thế nào.
Thời gian đầu Huyền về quê, cuối tuần nào Tùng cũng về chơi với mẹ con cô. Đến khi con gái sinh được 2 tháng thì số lần về thăm con của anh thưa thớt dần, lí do là bận việc. Thậm chí cả ngày lễ tết anh cũng không về, vì phải làm thêm để kiếm tiền nuôi con. Buồn là một chuyện, Huyền còn dậy lên một cảm giác lo lắng mơ hồ. Cũng phải gần 2 tháng rồi anh không về thăm mẹ con cô.
Lòng không thoải mái nhưng Huyền cũng chẳng thể làm được gì. Cô đâu thể bế con lên để trông chừng chồng, bản thân cũng không thể bỏ con nhỏ lại mà lên với chồng để tìm hiểu rõ thực hư mọi chuyện. Vì thế cô chỉ đành tự trấn an mình, chọn cách tin tưởng anh mà thôi.
Ảnh minh họa
Khi con gái được gần 4 tháng, Huyền đang chuẩn bị lên lại thành phố đi làm lại thì tối đó cô nhận được một cuộc điện thoại lạ. Số điện thoại của chồng cô, nhưng người gọi tới lại là một người đàn ông lạ. "Cô nhanh thu xếp mà lên chăm sóc đức ông chồng quý hóa của cô đi! Tôi đưa nó vào viện rồi đấy! Chắc cô rất muốn biết lí do đúng không, thương hại cô ở quê chăm con không biết gì, tôi nói cho cô biết này. Nó ngoại tình với vợ tôi, bị tôi bắt được, nên chính tôi đã đánh gãy tay nó đấy! Dám lợi dụng lúc chồng người ta đi công tác để tằng tịu với vợ người ta. Thế là rõ ràng rồi nhé!". Nói xong, chẳng để cho cô nói gì, anh ta ngắt máy.
Nhìn chiếc điện thoại trong tay, Huyền vẫn còn ù ù cạc cạc, chưa thể tiêu hóa được lời anh ta vừa nói. Mãi sau ngồi định thần lại, cô mới xác định, chồng cô đang nằm viện, mà nguyên nhân là do bị đánh ghen! Thật quá là hoang đường! Nhưng chua chát và cay đắng làm sao, đó lại là sự thật!
Nghĩ đến việc đã bị phản bội, giờ lại còn phải lên chăm chồng nằm viện vì lí do nực cười như thế, con thì nhỏ cần có mẹ, Huyền cảm giác nghẹn ứ trong cổ họng không thở nổi. Cô quyết định gọi cho bố mẹ chồng, trình bày mọi chuyện, đồng thời đề đạt ý kiến rằng nhà chồng cử ai đó lên chăm Tùng. Bản thân cô còn con nhỏ, hơn nữa cô cũng chưa biết có tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không, nên không thể lên với chồng được. Mẹ chồng sau khi nghe cô trình bày thì chỉ nói ngắn gọn: "Mẹ hiểu con giận dữ và đau lòng như thế nào. Nhưng nếu con có ý định bỏ chồng thì hãy làm như thế, còn nếu con còn muốn giữ cuộc hôn nhân này thì con đưa con bé lên thành phố đi, mẹ sẽ lên trông cháu cho con vài hôm để con sắp xếp công việc với thuê người trông con. Lúc nào thuê được người rồi thì con vừa đi làm vừa chăm chồng trong viện, mẹ sẽ về quê".
Sau đó không biết có phải mẹ chồng điện lên cho Tùng không mà anh gọi về khai báo toàn bộ sự thật với Huyền, đồng thời xin lỗi và hứa hẹn như đinh đóng cột sẽ dành phần đời còn lại để bù đắp lỗi lầm với cô. Bố mẹ đẻ Huyền biết chuyện cũng khuyên nhủ cô hãy tha thứ cho chồng, vì ở đời ai chẳng có lúc mắc sai lầm. Có lẽ Tùng xa vợ nên mới sa ngã như thế, giờ anh biết đường quay lại thì hãy cho anh một cơ hội, nếu còn tái phạm lần sau thì dứt khoát cũng chưa muộn. Ông bà bảo rằng, giờ đây, Huyền tha thứ cho chồng, lên chăm sóc anh nằm viện, sẽ càng khiến anh càng thấy áy náy hơn về tội lỗi của mình, đồng thời cũng càng trân trọng và cảm kích với sự bao dung của cô hơn.
Huyền đã suy nghĩ rất nhiều. Có lẽ bố mẹ cô nói đúng. Tùng phạm lỗi lần đầu, giờ biết ăn năn hối cải, lại trước giờ luôn yêu vợ thương con, cô nên cho anh cơ hội quay về. Con cô còn quá nhỏ, cuộc hôn nhân này cô cũng không muốn phá bỏ nó dễ dàng như vậy. Cuộc sống 1 mình nuôi con hoặc đi tìm tình yêu mới, dễ chắc yên ả hơn?
Trong lòng xác định rõ ràng, Huyền liền làm theo lời mẹ chồng. Cô lên thành phố vừa đi làm lại, vừa chăm chồng trong bệnh viện. Nhìn chồng cánh tay bó bột trắng xóa, người thì thâm tím xây xát khắp nơi, Huyền thực sự chẳng biết nghĩ sao cho phải. Thương sao nổi, khi anh bị như thế này là vì ngoại tình với người phụ nữ khác! Còn hận cũng không muốn, nếu không cô làm sao có thể tiếp tục những ngày tháng chung sống. Thôi thì chỉ đành cố nén lòng để quên đi nỗi đau này vậy...
Theo SKCĐ
Âm mưu khôn lường của cô con dâu xinh đẹp, tháo vát Vốn là một người từng trải nhưng lúc ấy bà Hoa quá vui mừng cho hạnh phúc của con mà không hề nhận ra âm mưu toan tính của cô con dâu tương lai. Bà Hoa và chồng lấy nhau 5 năm mới sinh được một cậu con trai. Thế nhưng sau khi sinh xong thì bà phát hiện mình bị u xơ...