Sốc trước yêu cầu của mẹ chồng tương lai
Từ hôm đó tới nay đã 8 ngày, mà tôi vẫn chưa hết sốc trước yêu cầu của mẹ chồng tương lai. Tôi biết phải làm sao?
Yêu nhau hơn 1 năm thì anh chính thức thưa chuyện nghiêm túc với bố mẹ để được cưới tôi làm vợ
Cuộc đời tôi thay đổi từ khi quen anh. Ngày đó tôi vẫn là sinh viên năm 3 trường Ngoại ngữ, còn anh đang đi du học nước ngoài. Qua giới thiệu tôi được đến nhà dạy gia sư môn tiếng Anh cho em trai anh với mức lương khá khẩm.
Mò mẫn 1 mình dò theo địa chỉ được cho để tìm đến nhà anh – một căn nhà khang trang, hoành tráng ngoài sức tưởng tượng của tôi. Vào trong tôi bị choáng ngợp bởi các vật dụng, đồ dùng trong nhà đều quá đẹp và sang trọng. Tôi như bị lạc vào một thế giới khác. Trong suy nghĩ chợt đến, mình mà được ở nơi đây thì tốt!
Rồi tôi cũng quay lại với mục đích chính của mình, và bắt đầu buổi học đầu tiên với cậu học trò con nhà giàu này. Có lẽ được nuông chiều từ nhỏ, nên học hành bết bát, nhận dạy ca này cũng không phải dễ dàng gì nhưng tôi vẫn muốn thử.
Chẳng hiểu tôi bắt được vía cậu ta kiểu gì mà cậu ấy nghe lời tôi răm rắp, học hành tiến bộ rõ rệt. Kết quả sau hơn 1 tháng, điểm môn tiếng Anh đã được cải thiện rõ. Từ đó, tôi cảm thấy mình quan trọng hơn 1 chút với gia đình nhà chủ. Họ quan tâm tới tôi hơn và có vẻ quý tôi ra mặt. Tôi vui lắm vì nhận được những tình cảm đó.
Rồi 3, 4 tháng cho tới hơn 1 năm sau, tôi vẫn đều đặn tuần 3 buổi tới nhà dạy kèm. Dần cả nhà cũng coi tôi thân thiết và gần gũi như người trong nhà. Có 1 lần, mẹ anh ngỏ ý đùa vui, “bác rất cảm tình với cháu, sau này mà thằng lớn lấy được vợ như thế thì tốt!”. Chỉ là câu nói đùa nhưng tôi cũng cảm thấy ngượng ngùng.
Một thời gian sau, anh về nước, biết tin này trong tôi cũng có điều gì đó chờ mong khó tả mặc dù chẳng biết gì về anh. Ngày hôm đó, tôi lại qua nhà dạy cậu em học, người mở cổng cho tôi chính là 1 thanh niên cao to, mặt mũi khôi ngô, lịch lãm – tôi lờ mờ đoán được đó là anh lớn đi du học về nước. Sau màn chào hỏi xã giao, tôi vào phòng học với cậu em. Nhưng chẳng hiểu sao cả buổi hôm đó, hình ảnh anh cứ mãi lưu giữ trong tôi, khiến tôi không thể tập trung việc gì được. Và kết quả là tôi đã xin nghỉ sớm với lý do bị mệt.
Video đang HOT
Thấy vậy, anh lại hỏi han, rồi còn pha nước cam cho tôi uống, nói tôi ngồi nghỉ 1 lát xong về. Ngay ngày đầu tiên ấy tôi đã mơ ước 1 điều gì đó nhưng hình như nó hơi xa tầm tay của tôi thì phải. Thật may mắn, đứa con gái như tôi cũng được anh để ý tới.
Dần dần tình cảm của 2 đứa cứ lớn dần lên cho tới một ngày tôi chính thức được anh tỏ tình. Mối quan hệ này, có lẽ bố mẹ anh cũng biết nhưng suốt thời gian chúng tôi hò hẹn, không thấy phụ huynh ý kiến gì. Tôi nghĩ chắc là mình được chấp nhận.
Yêu nhau hơn 1 năm thì anh chính thức thưa chuyện nghiêm túc với bố mẹ để được cưới tôi làm vợ. Thay bằng lời đồng ý, mẹ anh nói: “Thằng Linh là con trưởng, vì thế bác muốn cháu có con với nó trước khi cưới, mà phải là cháu trai nói dõi nhé!”.
Tai tôi như ù đi với điều kiện mẹ chồng tương lai đưa ra, chẳng nhẽ tình yêu cũng cần phải ra điều kiện hay sao? Ngay lúc đó tôi chỉ muốn hất tung hết tất cả rồi nói lời chia tay con trai bà vì thấy mình bị rẻ rúm quá, thấy số phận mình hẩm hiu quá. Buổi xin phép ngày hôm đó kết thúc trong im lặng.
Từ hôm đó tới nay đã 8 ngày, mà tôi vẫn chưa hết sốc trước yêu cầu của mẹ chồng tương lai. Tôi biết phải làm sao? Không lẽ tự đánh cược cuộc đời mình vào canh bạc này hay sao? Có con đã khó còn yêu cầu con trai mới đủ điều kiện. Mà đời nào bố mẹ tôi đồng ý chuyện như thế. Giả sử tôi làm theo lời bà, lỡ bầu con gái thì số phận của mẹ con tôi sẽ đi về đâu? Nhưng giờ chia tay anh thì tôi không thể vì tình yêu tôi dành cho anh quá lớn. Có lối thoát nào cho tình yêu của chúng tôi không?
Theo bloggtamsu
Điếng người trước lời đề nghị "khiếm nhã" của mẹ chồng tương lai
Rõ ràng mẹ anh nghi ngờ sự trinh trắng của tôi, ý bà là tôi hẳn đã trải qua vô số mối tình rồi mới tới con bà. Dù không nói ra nhưng bà sợ tôi chẳng thể sinh con được nữa.
Một ngày mẹ anh gọi tôi lại bà nói rằng "Này cháu, bác đồng ý cho hai đứa qua lại với nhau. Đồng ý luôn cả đám cưới, nhưng với điều kiện là hai đứa cứ có con trước rồi bác mới cho cưới"- tôi nghe bà nói mà há hốc mồm, từ chỗ phản đối, cấm đoán thậm chí là dọa dẫm tôi nay bà bỗng dưng hồi tâm chuyển ý là sao vậy?
Bố qua đời, mẹ đi bước nữa tuổi thơ ... bơ vơ
Tôi sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh gia đình vô cùng khó khăn khi bố tôi sớm qua đời vì bạo bệnh. Mình tôi sống trong sự nâng niu chiều chuộng của mẹ. Ngày tôi còn nhỏ, mẹ cũng từng hứa rằng sẽ chẳng bao giờ đi thêm bước nữa, mẹ sẽ ở vậy cho tới khi tôi đi lấy chồng. Nhưng lời hứa cũng chỉ là "lời nói gió bay" bởi khi tôi vào cấp 2, mẹ tôi lại đem lòng yêu một người đàn ông khác.
Người đàn ông của mẹ tôi là người đàn ông chưa vợ, trẻ tuổi và không có nghề nghiệp. Khi tôi hỏi mẹ, bà đã khóc và xin tôi hãy để cho bà có thêm một chỗ dựa, để tôi có một người cha ngày ngày quan tâm. Bà còn hứa "Mẹ sẽ bù đắp cho con, mẹ sẽ không để con phải đau khổ". Nhưng rồi, mẹ tôi đã quên đi sự hiện diện của tôi, mà suốt ngày quấn quýt lấy người chồng mới.
Nhiều đêm tôi thấy mẹ khóc, và một buổi sáng khi tôi thức dậy mẹ nói "Người ta đi rồi con ạ!" (Ảnh minh họa).
Căn nhà rách nát, chật chội nay có thêm một người đàn ông. Hàng ngày, tôi chỉ biết làm bạn với lũ trẻ chăn trâu. Tôi thẫn thờ khi nhìn mẹ sinh thêm một em gái nữa. Nhưng tình yêu chẳng được bao lâu khi một ngày, người chồng mới của mẹ tôi thay tính đổi nết suốt ngày gây sự, cãi vã. Nhiều đêm tôi thấy mẹ khóc, và một buổi sáng khi tôi thức dậy mẹ nói "Người ta đi rồi con ạ!".
Tôi đã ôm mẹ mà khóc, cuộc sống 3 mẹ con tôi ngày càng trở nên lầm than, cơ cực. Tuy vậy, mẹ vẫn bắt tôi phải vào đại học để có cơ hội đổi đời. Tôi cũng không còn cách nào khác là cố gắng vượt qua tất cả, cố gắng vì mẹ, cố gắng kiếm một tương lai sáng lạn hơn để nuôi em tôi.
Rồi tôi vào Đại học trong niềm vui vỡ òa của mẹ. Ngày đặt chân xuống mảnh đất thủ đô tôi vô cùng sợ hãi, tôi đã nghĩ liệu tôi có thể hòa nhập với môi trường nơi đây? Liệu bạn bè có đón nhận tôi mà không tạo khoảng cách áp lực cho tôi?
Lời đề nghị khiếm nhã của mẹ chồng tương lai
Nhưng rồi tất cả thay đổi khi tôi gặp anh tại nơi tôi làm thêm, một chàng trai người Hà Nội. Anh cao ráo, đẹp trai, ân cần và thật lòng muốn làm bạn với tôi. Anh đã giúp tôi vượt qua nỗi sợ hãi, hướng dẫn cho tôi trong học tập. Anh cũng nói "Anh sẽ bên em và giúp cho mọi ước mơ của em trọn vẹn". Thấu hiểu tình cảm của anh, nhưng tôi không dám nhận lời yêu ngay lúc đó vì tôi sợ, tôi sợ khi anh về quê thấy hoàn cảnh thật sự của tôi anh sẽ "bỏ chạy".
Tôi không giấu anh điều gì mà kể cho anh tất cả những gì về tôi. Thậm chí mùa hè năm thứ 3 đại học tôi còn đưa anh về quê tôi chơi. Thấy hoàn cảnh gia đình tôi, anh càng yêu thương tôi hơn. Tuy nhiên, giữa chúng tôi vẫn chỉ dừng lại ở những cái ôm, cái cầm tay. Tôi cũng nói với anh "Em sẽ giữ gìn tất cả cho đêm tân hôn em thật sự không muốn chúng ta đi quá giới hạn".
Thời gian trôi nhanh, tôi ra trường với tấm bằng giỏi trên tay. Sớm xin được việc và ổn định ở một công ty tư nhân, tôi đã phần nào giúp đỡ được mẹ. Trả hết số tiền nợ sinh viên, tôi tính chuyện tích lũy một ít vốn để sau này lấy chồng. Anh vẫn ở bên tôi, vẫn là chỗ dựa của tôi như ngày nào.
Một ngày anh đề nghị tôi đến nhà anh chơi. Tôi đã gặp mẹ anh, bố anh. Sau hôm đó, mẹ anh có gọi điện cho tôi nói rằng bà không muốn tôi gặp anh nữa. Tôi biết người ta chê tôi không cha, gia cảnh nghèo hèn. Tôi đã khóc rất nhiều, nhưng anh vẫn một mực đòi hai đứa tự kết hôn, tự đi con đường riêng của mình. Kết quả là mẹ anh đến tìm tôi, nói lời cay nghiệt, cấm đoán và dọa dẫm nếu tôi tiếp tục yêu anh.
Bà nói vòng vo về con gái thời nay sống thử trước hôn nhân, vì nghèo khó sẵn sàng đánh đổi (Ảnh minh họa).
Dù ngăn cản không ít lần, gây ra cho tôi không ít tổn thương. Nhưng cuối cùng mẹ anh vẫn phải chấp nhận cuộc hôn nhân của chúng tôi nhưng với một điều kiện vô cùng "khiếm nhã". Bà nói vòng vo về con gái thời nay sống thử trước hôn nhân, vì nghèo khó sẵn sàng đánh đổi. Bà ám chỉ tôi nghèo khó, chắc phải bao nhiêu mối tình này nọ... Sau một lúc bà yêu cầu thẳng "Muốn cưới con bác hai đứa cứ có bầu rồi về đây bác cho cưới".
Sau lời nói của mẹ anh tôi vô cùng sốc, rõ ràng bà đang nghi ngờ nhân phẩm cũng như thiên chức làm mẹ của tôi. Tới thời điểm này, mọi thứ trong tôi vẫn nguyên vẹn, tôi vẫn là một cô gái trinh trắng, và tôi chưa từng với bất kỳ ai. Chẳng nhẽ, tôi cứ phải tuân thủ lời bà rồi mới được kết hôn hay sao? Tôi phải làm sao đây mọi người ơi?
Theo Blogtamsu
Mẹ chồng tương lai chê em quê mùa Không yêu, không ghét, không giận hờn, thế nhưng mẹ chồng mở miệng là chê em nhà quê này quê nọ khiến em khá xấu hổ mỗi lần đến nhà anh chơi. Em không biết sẽ như thế nào nếu đến làm dâu nhà anh ấy nữa. Khi mà ở nhà anh luôn có một người mẹ chồng chờ em bước chân vào...