Sộc thẳng vào nhà nghỉ bắt quả tang tôi, thay vì đ.ánh g.hen, vợ lại ôm bụng cười ngặt nghẽo
Cười tới mức vợ phải vịn vào ghế để không bò lăn ra sàn nhà. Tôi và cô nhân tình ngơ ngác nhìn nhau như hai con bò đi lạc.
Hình như chẳng có chuyện gì tôi làm mà qua được mắt em. (Ảnh minh họa)
Các cụ đã có câu “Đàn ông lắm tài nhiều tật”. Câu này luôn đúng với muôn đời. Và thời nay thì chẳng cần lắm tài, chẳng có tài, ối kẻ vẫn đầy tật đấy thôi. Cờ bạc, rượu chè, bồ bịch, chẳng chừa tật nào. Huống chi tôi, một người đàn ông có tài, phải nói là rất tài thì đúng hơn nên có vài ba cái tật chắc cũng phải là chuyện gì quá động trời. Tật của tôi thì cũng bình thường lắm, chỉ có thi thoảng la cà quán xá, nhậu nhẹt với bạn bè đến mức quên đường về nhà mà thôi. Chứ còn cái tật trai gái thì tôi chưa từng thử hay nói chính xác hơn là không dám thử ấy. Vì vợ tôi…
Em, thời con gái là hoa khôi của trường đại học, đi học mà khối cái đuôi đi theo. Tốt nghiệp ra trường đi làm, em lại khiến cho đám đàn ông con trai trong công ty c.hết mê c.hết mệt. Chính vì thế, khi tôi dành được tình yêu của em, tôi đã cho phép mình vênh mặt với đời, tự cao tự đại. Chẳng đúng như thế còn gì, là những kẻ khác có khi họ đã khua chiêng gõ trống ầm ĩ hết cả lên rồi ấy chứ. Em không chỉ xinh đẹp mà còn rất thông minh và tài năng nữa. Hình như chẳng có chuyện gì tôi làm mà qua được mắt em. Chính vì thế, bản thân tôi chưa bao giờ dám làm chuyện gì lén lút sau lưng em hết.
- Đường đường là trưởng phòng hô mưa gọi gió thế mà sợ vợ, anh em rủ cấm có bao giờ đi. Kiểu này chỉ cần có vợ, không cần anh em bạn bè rồi.
Thú thực lòng thì lúc nghe câu ấy, tự ái trong tôi dâng cao tột độ. Tôi chỉ muốn ngay lập tức chứng tỏ bản thân mình bằng cách đi cùng họ nhưng cuộc gọi của vợ lại kéo tôi về. Cho đến ngày hôm ấy…
Tiếp khách, men rượu ngà ngà, dưới ánh đèn phòng hát mờ ảo, mấy cô tiếp bia chao ôi nhìn sao mà hấp dẫn đến thế. Cộng thêm với vài lời khích bác, thế là tôi đã làm cái chuyện động trời, cái chuyện mà nếu biết, em sẽ ngay lập tức tống cổ tôi ra khỏi nhà. Nhưng cảm giác ấy cứ vương vấn, khiến tôi buông rời thì luyến tiếc. Và tôi đã không thể ngăn mình đến với những cảm xúc lạ kia. Tôi đã phản bội vợ trong nỗi ăn năn, giày vò.
Chuyện này tôi chỉ dám thầm kín, lén lút chứ làm sao dám công khai được cơ chứ. Không những thế, một tuần, tôi chỉ dám gặp tình nhân của mình một lần. Mà mỗi lần gặp là lên bờ xuống ruộng. Tôi không tỏ bất cứ thái độ lạ gì, vẫn ngoan ngoãn trước mặt vợ và từ chối những cuộc vui chơi tới Z với đồng nghiệp. Tôi chắc mẩm rằng vợ sẽ không bao giờ biết được. Ngờ đâu cái kim trong bọc rồi cũng đến lúc phải lòi ra.
Tưởng nhân tình của anh là hoa hậu phương nào chứ. (Ảnh minh họa)
Thế nào mà vợ lại phát hiện ra chuyện tôi ngoại tình, phản bội em. Vợ âm thầm bám theo tôi đến hang ổ phạm tội. Vợ lại còn cao tay đến mức không thèm tóm sống luôn, đợi tôi hành động mới sộc thẳng vào phòng nhà nghỉ bắt quả tang. Cánh cửa nhà nghỉ bật tung, tim tôi lúc đó như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cấm khẩu như có ai đó nhét thẳng cái giẻ lau vào miệng. Cô nhân tình của tôi thì run sợ, núp sau lưng tôi, chỉ lộ mỗi hai con mắt ra nhìn vợ. Tôi đã sẵn sàng chuẩn bị tinh thần hứng trọn cơn thịnh nộ của vợ thì kìa…
Video đang HOT
Vợ thay vì xông lên t.úm t.óc, x.é á.o, mắng c.hửi như tôi tưởng tượng thì lại ôm bụng cười ngặt nghẽo. Cười tới mức vợ phải vịn vào ghế để không bò lăn ra sàn nhà. Tôi và cô nhân tình ngơ ngác nhìn nhau như hai con bò đi lạc.
- Tưởng nhân tình của anh là hoa hậu phương nào chứ. Hóa ra cũng chỉ tầm thường như thế này thôi sao? – Vợ vừa cười vừa mỉa mai tôi
Tôi ngớ người. Lúc này tôi mới hiểu em cười chuyện gì. Quay sang nhìn cô nhân tình của mình. Tôi giống như người sực tỉnh sau cơn mộng mị. Có lẽ khả năng giường chiếu quá tuyệt vời của cô nhân tình đã khiến tôi không kịp nhận ra nhan sắc của cô ấy thật dở tệ. Mũi tẹt, mặt đầy tàn nhang và cặp môi dày cộp mà tôi vẫn ca ngợi là gợi cảm.Tôi mang bộ mặt ngắn tũn, đầy hối lỗi nhìn em, lí nhí câu xin lỗi trong cổ họng.
Em ngừng cười, mang ánh mắt nảy lửa nhìn tôi rồi quay ngoắt người bước đi. Mặc vội quần áo vào người, tôi đuổi theo em nhưng không kịp vì em lên xe phóng đi mất rồi. Mấy ngày nay không khí trong nhà tôi căng thẳng, sặc mùi thuốc s.úng. Tôi đã ngoan, đã sợ lắm rồi. Tôi cố làm mọi chuyện để chuộc lỗi với vợ mà em vẫn lạnh băng. Các bạn có cách gì hay, chỉ giúp tôi cứu vãn cuộc hôn nhân của mình với không?
Theo blogtamsu
Thấy chồng tặng thứ đó cho chị dâu ra hiệu tối gặp ở nhà kho, tôi bắt quả tang và cái kết.
Tôi ôm bụng bầu xuống nhà cầm lấy con dao. Đêm nay tôi sẽ không để 2 con người khốn nạn thoát, chờ họ đi được 10 phút thì tôi đi ra tim tôi đ.ập thình thịch. Tôi rình mò phía ngoài cửa sổ nghe họ cười khúc khích và rồi...
Tôi sẽ bắt quả tang khiến các người không chối cãi được (Ảnh minh họa)
Tôi là 1 người sống tình cảm, từ bé đến lớn tôi ít khi làm mách lòng ai vậy nên bố mẹ anh chị em rất quý trọng tôi. Kể cả khi lấy chồng cũng vậy, tôi và anh sống hạnh phúc bên nhau, ít khi cãi vã. Tôi luôn tìm cách dung hòa mọi thứ nên vợ chồng rất hòa hợp.
Tôi tin yêu chồng vô điều kiện vậy nên chưa 1 lần tôi nghi ngờ anh cho đến khi nhìn thấy anh dấm dúi thứ đó vào tay chị dâu rồi nháy mắt tình cảm: "Tối nay gặp nhau ở nhà kho nhé, chị nhớ đến đúng giờ đấy". Bà chị dâu cười tít mắt: "ok, dĩ nhiên là sẽ đến đúng giờ rồi".
Giây phút đó tim tôi như vỡ ra, tôi cứ như uống phải nhầm thuốc vậy. Nó khiến tôi phát điên lên. Vừa tức giận vừa run rẩy sợ hãi, tôi định đẩy cửa xông vào cho họ 1 trận, nhưng như vậy chưa đủ bằng chứng. Tôi đoán đó là cái váy vì thấy phía ngoài có ghi shop này shop nọ. Nếu mình làm ầm lên người ta lại bảo em rể tặng quà cho chị dâu là bình thường có gì mà phải đ.ánh g.hen, biết đâu người ta lại không tin tôi mà quay lại cười tôi vào mặt ấy chứ. Nhưng chỉ ai chứng kiến được cảnh đó mới hiểu sự mờ ám của nó.
Tại sao các người có thể làm vậy với tôi chứ (Ảnh minh họa)
Nghĩ thế tôi cố lết thân xác lên phòng, cái bụng bầu khệ nệ khiến tôi càng mệt mỏi. Tôi đau khổ tủi thân mà chẳng biết nói gì với ai nên chỉ biết trùm chăn lên khóc. Tôi không nghĩ chồng mình và bà chị dâu nức tiếng giỏi giang trí thức kia lại dám làm mấy chuyện kinh khủng đó. Anh ấy lâu rồi không tặng quà cho tôi, vậy mà lại đi tặng quà cho người đàn bà kia. Nếu lỡ như họ ngoại tình như tôi nghĩ thật thì tôi và anh trai sẽ sống sao đây? Cả hai chúng tôi đều rất yêu thương vợ, chồng mình, hơn nữa chúng tôi sẽ bị người đời cười chê vì bị cắm sừng.
Càng khóc, con tôi càng đạp mạnh khiến bụng tôi đau nhói. Nghĩ đến những hình ảnh giây phút hai vợ chồng hạnh phúc bên nhau mà tôi muốn phát điên lên. Con tôi còn chưa kịp chào đời sao họ nỡ làm vậy. Lâu lâu mới về thăm nhà ai ngờ lại phát hiện ra 1 sự thật tày đình này. Tôi nghĩ bụng tối nay tôi sẽ rình bắt quả tang nếu họ dám làm điều đó trong nhà kho thật thì tôi sẽ g.iết cả đôi, tôi cũng chẳng tha thiết sống nữa.
Bố mẹ và mọi người thấy tôi kêu mệt nên ai cũng lo lắng. Nhìn chồng ân cần hỏi han mà tôi chỉ muốn băm vằm anh ta ra hàng nghìn mảnh. Lần đầu tiên tôi có cảm giác buồn nôn trước sự giả tạo đó. Tôi muốn hét lên: "Anh và chị ta muốn lừa dối gia đình chúng tôi đến bao giờ".
Tôi nằm run rẩy chờ trời tối, bữa tối xong xuôi. Anh tôi đang ở Nhật nên tôi không thể rủ anh ấy đi bắt quả tang được, còn bố mẹ tôi sợ họ sốc lại lên cơn đau tim, đột quỵ các thứ nên không dám hé răng 1 lời. Tối đó tôi cố tình kêu mệt đi ngủ sớm, chồng mừng rỡ nói: "Ừ thế em ngủ đi, anh xuống nhà nói chuyện với bố mẹ chút anh lên".
Tôi nghe thế m.áu dồn lên não sôi sục nhưng vẫn cố nhịn, bố mẹ tôi ở quê nên ngủ sớm lắm. Ở quê nhà thưa thớt, nhà tôi có 1 nhà kho làm xưởng gỗ, ở đó có 1 phòng làm việc khá rộng rãi. Tôi tin tối nay hai người kia sẽ hành xử ở đó. Biết bố mẹ đi ngủ rồi, hai anh chị kia hẹn nhau ra nhà kho như đã nói. Tôi ôm bụng bầu xuống nhà cầm lấy con dao. Đêm nay tôi sẽ không để 2 con người khốn nạn thoát, chờ họ đi được 10 phút thì tôi đi ra tim tôi đ.ập thình thịch. Tôi rình mò phía ngoài cửa sổ nghe họ cười khúc khích:
- Váy đó Hà mặc đẹp không?
- Ừ đẹp lắm, Hà rất thích.
Chị dâu và chồng tôi hay xưng tên như vậy khi không có bố mẹ vì chị ta ít hơn chồng tôi 4 t.uổi.
- Hà thích là được rồi.
- Đây có mấy mẫu thế này, Hà xem qua xem thấy cái nào ổn để Vinh đặt.
Lúc này đầu óc tôi xây xẩm mặt mày tôi đoán chắc chị ta đang vòi vĩnh chồng tôi mua thêm gì đó, đúng là đồ cáo già. Tai tôi ù đi, nước mắt rơi lả chả, khi không thể chịu nổi được nữa. Tôi đoán gần 30 phút chắc họ cũng đang hành sự rồi vì bây giờ thấy yên ắng thỉnh thoảng nghe tiếng cười vọng ra thôi. Tôi cầm con dao đẩy cửa xông vào nhắm mắt nhắm mũi hét lên:
- Các người đang làm gì vậy hả?
Hai người kia thấy tôi cầm dao nên hốt hoảng co rúm lại. Trước mặt tôi họ không cởi áo không hôn hít không làm gì cả mà lại ngồi ngay ngắn trên ghế. Đầu óc tôi lảo đảo, miệng lắp bắp:
- Thế này là... là sao, không phải hai người đang l.àm c.huyện ấ.y ư?
Lúc này hai người họ mặt giãn ra mỉm cười:
- Bà xã em sao vậy, có phải em đang có hiểu nhầm gì không, bọn anh không làm gì mờ ám hết.
- Chú Vinh nói đúng đó em, xin lỗi vì bọn chị lén ra đây nói chuyện. Chú Vinh muốn gây bất ngờ cho em nên muốn giữ bí mật đến phút cuối. Chú ấy đã mua 1 căn hộ chung cư và muốn chuẩn bị mọi thứ thật tốt trước khi bé Bin ra đời để làm quà cho 2 mẹ con. Chú ấy nhờ chị tư vấn cho nhưng lâu nay bận quá giờ 2 chị em mới có thời gian bàn bạc, mong em đừng hiểu nhầm.
Tôi buông con dao xuống, nước mắt vẫn giàn giụa, tôi lững thững đi lại chỗ bàn làm việc thì quả thật là có hình cái nôi, hình thiết kế của căn hộ mẫu màu sơn, giàn hoa ban công các thứ. Lúc này tôi ngớ người ra mặt nóng ran xấu hổ, đúng là chị dâu tôi là kiến trúc sư. Tôi ú ớ:
- Em xin lỗi, em cứ tưởng 2 người giấu em làm gì mờ ám. Anh mua nhà... sao không cho em biết.
Chồng ôm lấy tôi:
- Nín đi, tại em đang bầu nên nhạy cảm thôi, anh muốn vợ bất ngờ nên mới giấu giếm chuyện này. Anh xin lỗi, em đừng khóc nữa.
Mọi thứ trong tôi vỡ òa cảm giác xấu hổ xen lẫn hạnh phúc, cảm động khiến tôi khóc to hơn. Còn chị dâu nhìn tôi cười hiền:
- Chú ấy hối lộ chị cái váy nên chị mới giúp nhiệt tình thế này đấy.
Tôi bật cười, nhìn chị dâu xin lỗi. Thì ra mọi việc không tệ như tôi nghĩ, tôi thở phào nhẹ nhõm, suýt nữa thì tôi đã làm bữa rồi. Đêm đó sau khi bàn luận rôm rả về căn nhà mới mà tôi vẫn mơ ước xong, chúng tôi quay vào nhà ngủ. Tôi ôm chặt lấy chồng để cảm ơn. Bị chồng chọc quê tôi chỉ biết đỏ mặt cười trừ, tôi không ngờ rằng anh ấy lại chu đáo như thế. Thay vì đau khổ như lúc ban ngày thì cả đêm tôi hớn hở vui không ngủ được vì sắp có nhà mới. Tự dưng tôi thấy biết ơn người đàn ông này gấp bội thay vì ghen tuông nghi ngờ anh.
Theo blogtamsu
Chồng đ.ánh gãy tay vì tôi ‘dám’ tát ả nhân tình trước mặt anh Bắt quả tang chồng lên giường với gái, tôi còn bị anh đ.ánh gãy tay phải nhập viện. Tôi bơ vơ, mỏi mệt trong chính tổ ấm của mình Cưới nhau 5 năm, biết bao lần tôi khổ sở vì những chuyện ong ve mèo mỡ bên ngoài của chồng. Hàng xóm, bạn bè ai cũng biết tính anh, mỗi lần thấy tôi...