Sốc nặng với bí mật của chồng sắp cưới
Tôi tiếp tục sốc tập 2 bởi bên kia cũng hiện lên 1 hình ảnh 1 cô gái với tình trạng như anh đang ưỡn ẹo mời gọi.
Chào cả nhà,
Tôi ngồi viết những dòng này không phải để mọi người thương hại bản thân tôi hay để chửi rủa bạn trai cũ của tôi. Tất cả chỉ là tôi muốn được nhẹ nhõm bớt tâm trạng sầu thảm của mình suốt 1 tuần vừa qua mà thôi.
Là con út trong nhà 3 anh em, trên tôi là 2 anh trai. Các anh đều đã lập gia đình và ổn định cuộc sống. Chỉ còn mình tôi bé út nhất nhà chưa có gia đình riêng. Thế nên tôi được cả nhà yêu thương, chăm chút nhiều lắm.
Mọi chuyện lớn bé tôi đều được cả nhà lo lắng. Lúc nào tôi cũng được sống trong cái vỏ bọc của sự an toàn ấy. Nhiều lúc nghĩ đúng là số mình may mắn mới được có 1 gia đình như vậy.
Lớn lên, chuyện chọn trường nào, học ngành gì cũng là 2 anh tôi định hướng, học xong rồi cũng là anh tôi lo việc. Và thậm chí việc tìm người yêu của tôi cũng là do anh tôi sắp xếp. Với sự sắp xếp hoàn hảo ấy, tôi sớm có được một người đàn ông tưởng chừng là tốt. Anh là đồng nghiệp của anh cả nhà tôi.
Hơn tôi 6 tuổi, làm Tín dụng, là một người đàn ông với vẻ ngoài không có gì đặc biệt không muốn nói là hơi kém bảnh trai. Nhưng bù lại, ở bên anh tôi thấy được yêu thương, được cảm thấy an toàn. Với tôi như vậy là quá đủ. Bởi từ nhỏ tới giờ tôi cũng chỉ cần thứ tình cảm chở che ấy.
Tôi cứ như vậy chìm đắm trong thứ tình yêu anh dành cho mình trong suốt thời gian là 3 năm. Cứ ngỡ, mọi chuyện đã an bài, chúng tôi chỉ đợi ngày lành tháng tốt đã định vào tháng 10 năm nay là về chung một nhà. Vậy mà tôi đã phát hiện ra một chuyện động trời.
Do anh trai tôi bật đèn xanh cho anh ấy đến nhà chơi, rồi tạo điều kiện cho chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều, nên chúng tôi đã dễ dàng trở nên thân thiết hơn. Mọi chuyện được sắp đặt nhưng vẫn vô cùng tự nhiên. Tình cảm của tôi cũng vì thế mà lớn dần lên. Tôi chính thức nhận lời yêu anh sau 4 tháng anh tấn công dồn dập.
Video đang HOT
Hôm trước, anh nói bị cảm nên phải nghỉ làm. Tranh thủ giờ nghỉ trưa tôi tạt qua nhà anh 1 chút xem anh đau ốm ra sao. Vì nhà đó chỉ có mình anh ở, bố mẹ vẫn ở quê nên việc qua lại cũng không có gì bất tiện. Tôi có chìa khóa riêng nên chủ động mở cửa vào. Vừa nhìn thấy anh, anh giật bắn mình, tôi cũng giật mình và xấu hổ không kém. Bởi trước mắt tôi là hình bạn trai trần như nhộng, không mảnh vải che thân.
Thấy tôi anh vội vàng phi ra vơ vội quần áo mặc vào mà chưa kịp tắt màn hình máy tính đi. Tôi tiếp tục sốc tập 2 bởi bên kia cũng hiện lên 1 hình ảnh 1 cô gái với tình trạng như anh đang ưỡn ẹo mời gọi. Hóa ra thứ đó người ta gọi là chát sex. Tôi không còn đủ bình tĩnh mà đợi anh ta mặc quần áo rồi nói chuyện được nữa. Tôi dùng nốt chút sức lực còn lại để bỏ chạy ra khỏi cái nơi kinh tởm ấy.
Chuyện đã xảy ra tuần nay rồi nhưng tôi vẫn chưa thể nối lại liên lạc với anh ta bởi tôi vẫn chưa hết kinh sợ cái con người ấy. Mặc dù anh ấy thường xuyên gọi, rồi đến nhà, rồi nhờ anh tôi can thiệp đủ đường nhưng tôi vẫn giữ nguyên thái độ. Chưa bao giờ tôi thấy hụt hẫng đến như thế.
Chẳng nhẽ người đàn ông mà tôi yêu, tôi chọn lựa làm chỗ dựa của đời mình lại bệnh hoạn như thế hay sao?
Không còn lời nào có thể bao biện cho cái hành động đó. Ngoài việc phát hiện bạn trai bệnh hoạn, tôi còn vô cùng đau đớn khi biết mình không phải là người duy nhất trong trái tim anh như tôi vẫn tưởng.
Theo BaoDatViet
Sự thật đắng lòng đằng sau sự chăm chút đến tận chân răng của người yêu
Nhìn thấy sự bực tức của Hoa hằn rõ trên khuôn mặt, Minh đành ngậm ngùi lấy muỗng ăn món đó. Ăn được nửa chừng, Minh xin phép vào nhà vệ sinh rồi cho toàn bộ cái thứ vừa ăn ra khỏi bụng.
- Xin lỗi, tôi đã làm gì để cô phật ý sao ?
Minh nhìn Hoa hốt hoảng. Minh không hiểu tại sao Hoa cứ nhìn Minh mãi rồi nước mắt chợt lăn dài trên gò má xanh xao. Mọi người trong quán cafe đang nhìn Minh bằng ánh mắt ái ngại. Có lẽ họ đang nghĩ xấu về Minh. Minh lại gần Hoa, đưa cho Hoa chiếc khăn giấy. Minh và Hoa quen nhau như thế. Một sự gặp gỡ thật kì lạ và khó hiểu, cũng chính như tình yêu mà Minh đang trải qua cùng Hoa.
Sau lần gặp gỡ và trò chuyện đó, Minh không thể ngờ chính những giọt nước mắt của Hoa đã se duyên cho Minh và Hoa.
Hoa có giọng nói ấm áp, một gương mặt xanh xao nhưng vẫn không thể lấn át đi được sự xinh đẹp. Điều khiến Minh khó hiểu nhất ở Hoa chính là lúc nào Hoa cũng đưa đôi mắt ướt át, gần như sắp rơi lệ để nhìn Minh. Minh có hỏi lý do thì Hoa nói mắt Hoa từ nhỏ đã thế và mỗi khi Hoa nhìn ai âu yếm, trìu mến cũng đều như vậy. Và Minh tin lời Hoa nói.
Yêu Hoa, Minh được chăm chút cho như một đứa trẻ. Nhiều lúc bạn bè Minh còn trêu đùa Hoa coi Minh như một đứa trẻ vậy, đến ăn gì, mặc gì, cử chỉ, hành động ra sao cũng đều được Hoa để ý, lo lắng.
Hoa đưa Minh đi mua quần áo, toàn bộ quần áo cũ của Minh như bỏ gần hết. Hoa nói Hoa thích Minh mặc sơ mi xanh thanh thiên với quần âu. Minh thật sự chưa quen với phong cách mới đó. Bởi trước giờ Minh chỉ quen với áo phông, quần bò. Nhìn sự thay đổi của Minh, ai cũng ngỡ ngàng. Đến chính bản thân Minh còn thấy ngỡ ngàng nữa là người ngoài. Nhưng vì yêu Hoa, thay đổi ngoại hình một chút cũng không có gì là quá khó khăn. Hơn nữa, phong cách này xem ra còn hợp với Minh hơn cả phong cách trước. Nhìn Minh phong độ và chững chạc hơn hẳn.
Minh và Hoa quen nhau như thế. Một sự gặp gỡ thật kì lạ và khó hiểu, cũng chính như tình yêu mà Minh đang trải qua cùng Hoa. (Ảnh minh họa)
Nếu chỉ thay đổi ngoại hình không thì sẽ không có gì là quá lớn. Đằng này Hoa còn muốn Minh thay đổi cả cách ăn nói, đi đứng. Minh có cảm giác mình không còn là của mình nữa mà để cho Hoa sắp đặt.
- Anh không muốn ăn món này? - Minh thể hiện sự không hài lòng trên khuôn mặt
- Nó rất tốt cho sức khỏe , em muốn anh ăn nó. - Hoa bắt đầu nặng giọng
- Nhưng anh thấy rất khỏe. Hơn nữa, thực sự anh không muốn ăn món này một chút nào? Có thể đổi món được không em? - Minh xuống giọng
Nhìn thấy sự bực tức của Hoa hằn rõ trên khuôn mặt, Minh đành ngậm ngùi lấy muỗng ăn món đó. Ăn được nửa chừng, Minh xin phép vào nhà vệ sinh rồi cho toàn bộ cái thứ vừa ăn ra khỏi bụng. Thật là khủng khiếp - Minh nghĩ trong đầu.
Cứ mỗi lần Minh làm trái ý Hoa là Hoa sẽ giận dỗi, bực dọc nói rằng Minh không yêu Hoa, không muốn cố gắng vì Hoa. Rằng Hoa chỉ muốn những thứ tốt nhất cho Minh, tại sao Minh không hiểu. Hoa nói vậy mà sao Hoa không nghĩ, nếu không vì Hoa thì chưa chắc Minh đã chịu được lâu đến vậy, đã thay đổi bản thân nhiều đến vậy. Để thay đổi những thói quen, những thứ đã thuộc về mình hơn 27 năm nay, đâu có phải dễ dàng. Thật lòng Minh cũng rất muốn biết lý do tại sao Hoa lại muốn Minh thay đổi nhiều như vậy. Lẽ nào trước đó Minh không tốt. Mà nếu như không tốt thì tại sao Hoa lại yêu Minh, để rồi phải tốn sức bắt Minh thay đổi. Rồi một ngày nọ, Minh cũng tìm được câu trả lời cho mình.
Minh như hóa đá, lòng đau thắt lại. (Ảnh minh họa)
Trong một lần giúp Hoa dọn nhà. Minh đã tìm được tấm ảnh đó, nó được Hoa cất giữ rất cẩn thận. Người con trai trong ảnh, giống Minh khủng khiếp. Nhìn qua bức ảnh cũng biết mối quan hệ của hai là gì, phải rất thân thiết mới có thể ôm hôn nhau như vậy? Minh không phải kẻ ngốc, mà ngược lại, Minh rất thông minh. Và có lẽ Minh đã tìm được câu trả lời:
- Người con trai trong ảnh là ai vậy? - Minh trầm ngâm
- Em đã muốn giấu anh nhưng chắc không thể giấu được rồi. Chuyện này sớm muộn gì anh cũng biết. Người trong ảnh là người yêu em. Nhưng anh ấy mất cách đây 2 năm rồi. - Hoa bắt đầu rơi nước mắt
Thì ra vì quá thương nhớ người yêu cũ nên khi gặp Minh, Hoa đã không thể kiềm lòng mình được vì Minh quá giống với người cũ. Hoa đã áp dụng mọi thứ thuộc về người cũ lên Minh để mong tìm lại bóng hình xưa.
Minh như hóa đá, lòng đau thắt lại. Hóa ra Hoa chăm sóc cho Minh, lo lắng cho Minh đến tận chân răng không phải là vì yêu Minh. Minh chỉ là người thay thế mà thôi. Minh rời khỏi nhà Hoa với sự câm lặng bởi trái tim đang tổn thương sâu sắc. Hoa không nói, cũng không níu kéo. Có lẽ Hoa chưa từng yêu Minh nên mới không giữ Minh lại khi Minh đi hay Hoa cảm thấy bản thân mình không xứng đáng với tình yêu của Minh khi Hoa đã lợi dụng nó. Cái vòng luẩn quẩn này, Minh phải làm sao với nó đây?
Theo Một Thế Giới
Để lỡ một người thương... Sẽ có chuyến xe đưa anh về, nhưng không phải về bên em mà là bên người con gái ấy cũng bởi em đã vô tình để lỡ mất chuyến xe đưa mình về nơi êm ấm... Em có sở thích thật lạ, em thích ngắm nhìn những chuyến xe khách trên phố. Em cũng chẳng biết vì lí do gì mà em...