Sốc nặng khi chứng kiến cảnh vợ bị đánh ghen ở dưới tầng hầm gửi xe
Tôi vừa dựng được xe thì thấy một người phụ nữ chạy vọt từ đám đông đó ra. Chiếc áo của cô ấy dường như bị lột mất nên cô ấy chỉ còn biết dùng hai tay ôm khư khư lấy ngực của mình rồi lao vào thang máy…
Tôi và vợ kết hôn được 10 năm cuộc sống không giàu có như người ta nhưng hạnh phúc. Vợ chồng tôi bằng lòng với những gì mình đang có. Tài sản lớn nhất của hai vợ chồng có lẽ là cô con gái bé bỏng 5 tuổi.
Vợ chồng tôi sinh con muộn cũng là vì hồi mới cưới đã có chút trục trặc sau khi kết hôn. Dạo đó tôi còn nặng lòng với cô người yêu cũ nên hờ hững với vợ, nhưng sau đó chính vợ đã giúp tôi tỉnh cơn mơ nhận ra người phụ nữ bên cạnh mình mới là người yêu thương và chăm lo cho mình nhiều nhất.
Đến giờ tôi vẫn ân hận vì dạo vợ bầu bí tôi chẳng chăm sóc gì cô ấy cả. Cứ đi công tác biền biệt để cô ấy một mình gồng gánh. Có lẽ do suy nhược ảnh hưởng tới sức khỏe mà sau khi sinh con gái xong, vợ tôi đã không thể sinh nở thêm được nữa. Mang thai 2 lần đều sảy, cô ấy nói bác sĩ bảo sức khỏe cô ấy yếu nên không giữ được thai. Tôi thương vợ vô cùng không để cô ấy phải khổ sở thêm nữa nên quyết định dừng việc sinh con.
Cô con gái của tôi càng lớn càng xinh có vài điểm giống mẹ nhưng giống bố y đúc. Cả hai vợ chồng tôi yêu thương và chăm sóc con rất chu đáo. Ngày nào tôi cũng nhận việc đưa đón con đi học để vợ có thời gian đi chợ và nấu nướng. Thi thoảng cuối tuần cả nhà lại ra ngoài ăn tiệm để đổi khẩu vị, và cho con gái đi chơi.
Cách đây 1 tuần tôi có thông báo tăng lương nên muốn tạo bất ngờ cho vợ. Thứ 7 tôi được nghỉ còn vợ vẫn đi làm, tôi không để con gái ở nhà mà chở con sang bà nội gửi rồi chiều đó hí hửng đến công ty đón vợ đi chơi. Hôm nay coi như vợ chồng hâm nóng tình cảm.
Đến công ty vợ tôi phi xe xuống dưới tầng hầm gửi vì phía trên đã hết chỗ. Tôi định lên thẳng công ty tìm vợ chứ không gọi điện để gây bất ngờ. Đang loay hoay tìm chỗ đỗ xe thì bất ngờ tôi thấy ở một góc hầm xảy ra chuyện ầm ĩ. Có tiếng cãi vã của những người phụ nữ.
Tôi vừa dựng được xe thì thấy một người phụ nữ chạy vọt từ đám đông đó ta. Chiếc áo của cô ấy dường như bị lột mất nên cô ấy chỉ còn biết dùng hai tay ôm khư khư lấy ngực của mình rồi lao vào thang máy. Vì đứng xa, hầm gửi xe tối nên tôi không nhìn rõ mặt nhưng dáng người lại rất quen quen.
Video đang HOT
Đến khi tôi tiến lại gần mới biết là đánh ghen, mấy người phụ nữ đứng đó chửi bới ghê lắm nhưng đã bị bảo vệ giữ lại. Mấy cô ấy vẫn còn quát tháo. “Cái con phò ấy phải cho nó một trận cho nó nhớ đời. Nghe nói không đẻ được nữa nên đi thả thính khắp mọi nơi không sợ chồng phát hiện đây mà. Lần này mày thoát chứ lần sau thì đừng hòng con nhá”.
Đúng là chuyện đàn bà đánh ghen, phức tạp thật đó. May mà tôi chưa bồ bịch tới mức để vợ phải đi làm chuyện này không thì cũng rắc rối lắm. Tôi bấm thang máy lên công ty của vợ. Tôi giật bắn mình vì trong thang máy có vài giọt máu chảy xuống dưới sàn, cạnh đó còn có chiếc kẹp tóc mái của phụ nữ bị rơi. Nhặt nó lên tôi sốc nặng khi thấy đó đúng là chiếc kẹp mái của vợ tôi, tôi mua tặng cô ấy nên tôi nhớ rất rõ.
Tôi hơi choáng nhưng cố trấn tĩnh mình. Chắc vợ tôi đã vô tình đánh rơi thôi mà. Thế nhưng vào đến nơi mọi người lại nói vợ tôi đã về. Quái lạ, ở hầm gửi xe không có lẽ nào vợ tôi để xe bên ngoài. Tôi lại vào thang máy xuống tầng 1 ra chỗ gửi xe bên ngoài tìm vợ. Loanh quanh một hồi không thấy đâu tôi gọi điện cho vợ thì giọng cô ấy run run. “Em đang đứng trong phòng vệ sinh, em bị xỉu”.
Cuối cùng tôi cũng tìm ra vợ. Mặt cô ấy tái nhợt nhưng lúc ấy tôi đã hiểu ra mọi chuyện khi trên người vợ chỉ có một chiếc áo chống nắng. Vợ nói xe để dưới hầm nhưng mệt quá không xuống được và cô ấy nằng nặc bắt tôi phải bắt taxi về.
Tôi chẳng căn vặn nhiều mà làm theo những gì cô ấy nói. Về tới nhà tôi mới đưa cho vợ chiếc kẹp tóc và hỏi có phải bị đánh không. Lúc đầu cô ấy không nhận nhưng chỉ tới khi tôi nói tại sao đi làm lại chỉ mặc áo chống nắng rồi sao chân lại có một vết thương như thế thì cô ấy mới cúi đầu nhận tội.
Thực sự là tôi sốc. Tôi biết ngày trước tôi có lỗi với cô ấy nhưng tôi đã hiểu ra, đã thay đổi rồi sao giờ vợ tôi lại lỡ làm chuyện này. Rõ ràng là tôi rất thương cô ấy và chiều chuộng cô ấy rất nhiều rồi mà. Vợ nói tôi có thể viết đơn, cô ấy không trách nhưng tôi mệt mỏi chẳng buồn trả lời. Thực sự đến bây giờ khi đã ngoài 40 tuổi, tôi không muốn làm mất đi cuộc sống gia đình để xây dựng lại từ đầu. Tôi phải làm gì bây giờ, mọi người cho tôi lời khuyên với.
Theo Một thế giới
Nhìn thấy cảnh vợ và bạn thân trong phòng, tôi hoang mang tuột độ
Khi vừa tiến đến cửa phòng, tôi đã giật nảy mình khi nhìn qua khe cửa phòng ngủ, tôi thấy vợ đang...
Trong suốt gần 17 năm kết hôn, vợ chồng tôi luôn êm ấm và gần như không có sóng gió gì quá lớn. Có được điều này, tôi đã từng thầm cảm ơn cô bạn thân của vợ.
Tôi làm ngành xây dựng, nay đây mai đó theo những công trình nên gần như vài tháng mới có mặt ở nhà một lần. Ngoài việc chu cấp tiền đều đặn, tôi thực sự chỉ như một người khách trong nhà, về chơi vài hôm rồi lại đi. Mọi việc trong nhà một tay do vợ tôi đảm nhiệm hết, từ việc to lớn như xây nhà cho đến những việc nhỏ như chăm sóc con, chọn trường...
Những ngày đầu để vợ ở nhà một mình mọi việc như vậy, tôi lo lắng và cảm thấy áy náy lắm. Nhưng kể từ khi vợ có cô bạn thânnày tôi cảm thấy đỡ hơn hẳn.
Cô bạn này mới chuyển về công ty vợ làm sau khi chúng tôi cưới nhau được hơn 1 tháng. Vợ tôi và cô ấy dù sinh ra ở hai miền quê khác nhau nhưng thân nhau hơn cả chị em ruột trong nhà.
Hai người không làm việc cùng phòng nhưng trưa nào cũng ăn cơm chung cùng nhau. Vợ tôi nói thương cô ấy nhiều tuổi rồi mà vẫn lẻ bóng đơn côi nên thường xuyên nấu cơm mang đi cho cô ấy ăn cùng. Còn cô bạn kia thì cũng là người định hình phong cách ăn mặc cho vợ tôi. Bộ đồ nào vợ tôi mua cũng do cô bạn kia chọn. Thậm chí, quần áo hai người cũng đổi cho nhau mặc cho mới.
Từ ngày có cô ấy làm bạn thân với vợ, tôi cũng thấy đỡ lo lắng hơn. Bởi lẽ đi làm xa nhưng hôm nào gọi điện về cũng thấy vợ vui vẻ khoe đi làm, đi chơi chỗ nọ chỗ kia với cô bạn. Và mỗi khi vợ ốm, con đau, tôi cũng yên tâm hẳn bởi lúc nào cũng có cô bạn kia bên cạnh.
Vậy nên tôi đã thầm cảm ơn người bạn của vợ này lắm. Và lần nào đi công tác về, mua quà cho vợ con, tôi cũng không quên mua quà tặng cô bạn vợ. Vợ tôi cảm kích vì hành động này lắm, còn cô bạn vợ thì cũng phấn khởi mà bảo rằng: Em là mẹ nuôi của Cún, Chíp (tên ở nhà của con tôi) nên em phải có trách nhiệm chăm con, anh đừng phải suy nghĩ gì.
Cô bạn vợ quê ở xa, bố mẹ lại mất hết rồi nên gần như vào những ngày nghỉ lễ, cô ấy cũng không về quê và thường sang nhà tôi chơi. Vợ chồng tôi đi chơi đâu cũng rủ luôn cô ấy đi theo. Chỉ có dịp nghỉ lễ vợ chồng mới gặp nhau và có những phút riêng tư. Vậy nên nhiều lần tôi ngỏ ý nói với vợ muốn chỉ có vợ chồng con cái đi thôi nhưng vợ bảo thương cô ấy lẻ loi một mình nên không đồng ý. Vì không muốn vợ buồn nên tôi chiều theo ý vợ.
Còn những lần khác, khi cô bạn không đi chơi cùng gia đình, vợ tôi bao giờ cũng gọi điện trò chuyện với cô ấy cả tiếng. Nghe vợ nói với cô ấy trong điện thoại rằng: "Vắng tôi, bà có nhớ không", tôi đã bao lần không nhịn được cười. Tôi chỉ nghĩ rằng vợ hài hước, tếu táo.
Rồi mấy năm sau đó, khi vợ chồng tôi mua căn hộ chung cư mới, rộng rãi hơn. Vợ tôi cũng bàn với cô bạn mua một căn liền kề để dễ bề qua lại. Tôi nghĩ điều này cũng đúng, bởi cô bạn vợ đã xác định cả đời ở vậy, lại coi gia đình tôi như gia đình của cô ấy nên ở gần nhau cũng là cách hay để hai bên cùng nương tựa vào nhau. Và tôi đã không ngại khi vợ ngỏ ý cho cô ấy vay một khoản tiền lớn để mua nhà.
Từ ngày về ở nhà mới, nhà tôi và nhà cô bạn tuy sát nhau nhưng như thể là một. Cô bạn cố định ăn cơm hàng ngày bên nhà tôi.
Hàng ngày, cứ mỗi khi đi làm về, trong khi vợ tôi đi đón các con thì cô ấy đi chợ. Và trong khi vợ tôi nấu nướng thì cô ấy lau dọn nhà cửa, giục lũ trẻ đi tắm.
Và theo như lời các con, hàng đêm, khi các con trở về phòng ngủ thì cô bạn mẹ cũng ở lại luôn phòng ngủ của chúng tôi để trò chuyện và ngủ luôn lại đó.
Hai người phụ nữ, thân thiết với nhau, lại ở gần nhau, việc ở lại nhà nhau điều này tôi nghĩ cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Tuy nhiên, tôi chỉ giật mình khi một lần trở về nhà bất ngờ mà không báo trước và bắt gặp cảnh tượng không thể tin nổi.
Hôm đó, vì tiện xe nên tôi nghé qua nhà chơi mà không báo trước. Hôm đó là ngày cuối tuần, bọn trẻ theo lịch là đang giờ học thêm. Thấy phòng ngủ có tiếng chuyện trò, cũng nghĩ rằng có thể vợ và cô bạn đang ở đó nên tôi tiến thẳng đến đó định ú òa trêu hai người.
Nhưng khi vừa tiến đến cửa phòng, tôi đã giật nảy mình khi nhìn qua khe cửa phòng ngủ, tôi thấy vợ đang có những cử chỉ âu yếm cô bạn mà bằng linh cảm của người đàn ông, tôi hiểu đó không thể là của tình bạn thông thường.
Sợ vợ và cô bạn ngại, cũng phần vì quá bất ngờ, tôi vội vã bỏ ra ngoài và đến tối mới về nhà. Tôi vẫn giấu kín mọi suy nghĩ trong lòng. Thực sự tôi đang rất hoang mang, nếu đúng thực vợ tôi bị đồng tính thì tôi sẽ phải làm gì đây?
Ngoài chuyện này ra, cô ấy là người vợ không có gì đáng trách. Nhưng thú thực từ lúc nhìn thấy hình ảnh vợ với bạn thân trong phòng, tôi cứ có cảm giác ghê ghê khi ở gần vợ. Có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi không? Hãy cho tôi lời khuyên.
....ngoc@gmail.com
Theo nguoi dua tin
Tôi xông vào phòng và chứng kiến cảnh khó tin của bạn trai Tôi tống cổ hai người trơ trẽn đó như ném hai bịch rác rưởi ra khỏi nhà và cũng đốt luôn chiếc váy màu ngủ màu đỏ mà cô ta đã mặc. Tôi là đứa con gái duy nhất của gia đình. Vì thế, bố mẹ rất chiều chuộng và yêu thương tôi hết mực. Tôi xuất thân từ tỉnh lẻ nhưng do...