Sốc nặng khi biết vì sao gần đây chồng thường ngồi nhà vệ sinh tới 2 tiếng đồng hồ
Tôi gần như phát điên, gõ cửa ầm lên. Chồng hốt hoảng mãi 5 phút sau mới mới ra mở cửa.
Tôi kết hôn được 4 năm và có con trai 2 tuổi. Vợ chồng sống hòa thuận không hề có xung đột gì cả. Trộm vía con trai cũng ngoan nên tôi nuôi con nhàn tênh giờ thì cháu cũng đã đi học được 1 năm rồi.
Sau khi tôi nghỉ hết thai sản đi làm trở lại thì bà ngoại lên trông cho thêm 6 tháng nữa. Thấy cháu rất thích tới chỗ đông người nên vợ chồng tôi quyết định cho con đi học sớm ở một lớp học tư và cháu thích nghi rất nhanh. Bà ngoại cũng yên tâm về nhà trông ông vì khi đó sức khỏe của ông cũng không được tốt.
Chồng tôi bình thường đi làm về là sẵn sàng xắn tay áo giúp vợ cơm nước, không thì anh nhận phần đón con để tôi đi chợ nấu cơm chứ không hề lười biếng. Những lúc vợ bận bịu với con chồng tôi sẵn sàng mang quần áo từ máy đi phơi hay dọn quần áo xuống rồi gấp gọn gàng mà không cần vợ phải nhờ.
Chồng tôi bình thường đi làm về là sẵn sàng xắn tay áo giúp vợ cơm nước, không thì anh nhận phần đón con để tôi đi chợ nấu cơm chứ không hề lười biếng. (Ảnh minh họa)
Ngày nghỉ anh lại tranh thủ đưa con ra công viên gần nhà chơi để vợ được nghỉ ngơi mà con cũng được đổi không khí. Nói chung ai cũng khen anh là người đàn ông biết thương vợ thương con lại chẳng biết gì tới gái gú, tôi cũng thấy mình may mắn vì lấy được người chồng như thế.
Video đang HOT
Vài chị cùng cơ quan thì trêu: “Chồng ngoan nhưng cũng đừng có chủ quan quá đấy nhé. Ông ấy đẹp trai phong độ như thế gái không theo mới lạ. Gì thì gì cũng phải chú ý, không lúc phát hiện ra sự thật lại ngã ngửa”. Tôi cười vì biết các chị trêu, nhưng thú thực là 4 năm qua chưa bao giờ tôi nghi ngờ gì chồng mình cả.
Dạo gần đây công ty có dự án mới nên sau khi ăn tối xong anh thường lên phòng đóng cửa làm việc ngay. Để chồng yên tĩnh làm việc tôi cũng bế con chơi dưới nhà để con không quấy bố. Khi nào gần tới giờ con ngủ mới đưa con lên phòng ngủ. Cũng đã một tháng nay vợ chồng giảm hẳn chuyện ấy vì anh luôn vào giường rất muộn, khi tôi đã ngủ khá say.
Có hôm vừa cho con ngủ xong, tôi định ra nhà tắm để đi vệ sinh thì thấy cửa đã đóng. Biết chồng ngồi trong đó nên tôi phi vội xuống tầng 1 để giải quyết. Vậy nhưng lúc trở lên vẫn chưa thấy chồng xong việc. Tôi gõ cửa thì anh bảo anhchưa xong. Chẳng hiểu sao dạo này chồng tôi hay ở trong nhà vệ sinh lâu tới vậy.
Cứ tưởng anh ăn uống gì nên bụng yếu định hỏi để mua thuốc thì chồng bảo không sao. Tại do công việc căng thẳng nên anh vừa muốn nằm trong bồn nước nóng lâu để được thư giãn thôi. Tôi khuyên chồng không nên tắm lâu như thế, không tốt cho sức khỏe. Anh gật đầu bảo từ mai không tắm lâu thế nữa.
Tuy nhiên một hôm khi 2 mẹ con đang ngủ, con mơ khóc gọi mẹ làm tôi tỉnh giấc. Tôi vỗ về con ngủ nhưng vẫn chưa thấy chồng đâu cả. Nghĩ anh vẫn đang làm việc. Bò dậy tìm chồng thì điện trong nhà vệ sinh vẫn sáng. Tôi rón rén lại gần, có tiếng nói khe khẽ vọng ra từ bên trong:
Tôi rón rén lại gần, có tiếng nói khe khẽ vọng ra từ bên trong: (Ảnh minh họa)
- Em nhìn rõ của anh chưa, tới lượt em cho anh xem đi. Nhanh anh còn phải đi ngủ không vợ dậy không thấy đâu lại đi tìm thì chết. Mai đến công ty anh sẽ bù sau.
Tôi sốc nặng. Thì ra đây là lý do mà chồng tôi thường ngồi nhà vệ sinh tới 2 tiếng đồng hồ. Hóa ra anh bồ bịch với gái cùng cơ quan, về nhà lại còn chát nude với nhau nữa. Tôi gần như phát điên, gõ cửa ầm lên. Chồng hốt hoảng vội mặc lại đồ 5 phút sau mới mới ra mở cửa.
Chuyện xảy ra đã 3 hôm, anh ngày nào cũng rối rít xin lỗi và bảo sẽ chấm dứt ngay mọi chuyện nhưng tôi làm sao mà bỏ qua được. Cứ nghĩ đến là máu lại sôi lên não. Mọi người bảo tôi có nên đến công ty chồng làm um lên hay là chấp nhận tha thứ cho chồng mà không làm gì cả dù sao thì xấu chàng hổ ai. Tôi cũng còn rất yêu chồng, tôi chưa nghĩ đến chuyện ly hôn.
Theo Một Thế Giới
Mỗi lần về quê chồng, tôi như bị đày ra hoang đảo chịu tội
Về tới nơi, tôi tá hỏa khi thấy cái nhà vệ sinh mới so với cái nhà vệ sinh cũ chỉ được nâng cấp hơn cái cửa. Còn lại, tất cả vẫn y nguyên hiện trạng cũ.
Ngày đưa Vĩ về ra mắt, bố mẹ tôi đã sớm nhắc nhở tôi nên cân nhắc lại chuyện tình yêu này vì điều kiện hai bên gia đình quá chênh lệch. Nhưng nếu để ý tới vấn đề giàu nghèo thì tôi đã không không yêu Vĩ. Vĩ tuy là con nhà nông, gia đình không khá giả nhưng rất biết cách sống, cách ứng, lại có chí phấn đấu. Chính đức tính ấy của Vĩ đã chiếm được cảm tình của tôi. Vì vậy, dù biết là hoàn cảnh gia đình Vĩ khó khăn, tôi vẫn quyết tâm yêu và lấy Vĩ. Nhưng sau khi kết hôn, tôi mới vỡ lẽ là cuộc sống hôn nhân không hề đơn giản như tôi tưởng.
Công việc đều ở trên thành phố nên sau khi kết hôn, chúng tôi định cư luôn trên này, chỉ khi nào có việc mới về quê. Cuộc sống hôn nhân của tôi thì không có gì phải chê trách vì Vĩ luôn biết cách khiến tôi hài lòng, yêu thương, nhường nhịn tôi. Quê chồng tôi cách nơi chúng tôi ở khá xa nhưng để hoàn thành nghĩa vụ và trách nhiệm của những người con trong gia đình, hàng tháng, chúng tôi đều cố gắng sắp xếp về quê chồng một lần. Nhưng cho dù là có về một lần, nó cũng thực sự khiến tôi ác mộng. Bởi mỗi lần về quê chồng, tôi cứ như bị đày ra hoang đảo vậy.
Nhà chồng tôi khá nghèo, điều này khi yêu anh, tôi đã biết rõ. Tôi cũng đã về ra mắt, sau khi cưới cũng đã ở lại quê chồng một, hai ngày rồi mới lên thành phố nên cũng đã hiểu được ít nhiều cuộc sống ở nhà chồng. Nói không ngoa chứ tới giờ nhà chồng tôi vẫn còn sử dụng nhà vệ sinh lộ thiên. Có nghĩa là ao, vườn chuối, bụi tre, chuồng heo, tất cả những chỗ nào kín đáo, đều có thể biến thành nhà vệ sinh. Nên sau khi kết hôn, tôi đã bàn với Vĩ sẽ để lại số tiền mừng cưới giúp bố mẹ chồng sửa nhà và xây công trình phụ khép kín. Bố mẹ chồng tôi cũng nhất trí với ý kiến đó. Lần đó gọi bố mẹ chồng gọi điện lên báo tin mọi thứ đã xong xuôi. Vui mừng, chúng tôi hớn hở thu xếp về quê luôn.
Bởi mỗi lần về quê chồng, tôi cứ như bị đày ra hoang đảo vậy. (Ảnh minh họa)
Về tới nơi, tôi tá hỏa khi thấy cái nhà vệ sinh mới so với cái nhà vệ sinh cũ chỉ được nâng cấp hơn cái cửa. Còn lại, tất cả vẫn y nguyên hiện trạng cũ. Quay ra hỏi bố mẹ chồng thì ông bà hồn hậu rằng ông bà bà già rồi, tiền đó để ăn uống, an hưởng tuổi già hơn chứ xây làm gì cái nhà vệ sinh. Nhưng thật sự, đến chỗ đi vệ sinh còn không được thoải mái thì tôi làm sao vui vẻ mỗi lần về quê chồng được. Tối hôm đó, nhà chồng tôi tổ chức ăn uống một bữa linh đình chỉ để mừng cái nhà sinh có thêm cánh cửa.
Tôi cũng không phải người quá khó tính, nhưng chỗ ăn ở không đầy đủ tiện nghi thì cũng cần phải sạch sẽ. Đằng này nhà chồng tôi nhìn cái gì cũng liên tưởng đến rác. Nhà tắm cũng phải xách nước bên ngoài vào mà dùng. Mà mỗi lần đi tắm thì phải có chồng đứng canh cửa bên ngoài vì sợ có người xông vào bất ngờ vì cánh cửa nhà tắm cảm giác chỉ cần một cơn gió nó cũng sẽ bị lung lay.
Quê chồng tôi không cách xa thành phố là mấy nhưng khẩu vị của mọi người trong nhà chồng không hề hợp với tôi chút nào. Nhất là khi nhìn cái cách anh rể vừa đi từ nhà vệ sinh ra, tay chân chưa rửa đã cho luôn vào nếm đồ ăn thì dù món đó có ngon đến mấy, có dũng cảm đến mấy tôi cũng không thể động đũa vào món đó dù chỉ một lần. Tối đến nằm trong màn đã được buông kín rồi mà tôi vẫn có cảm giác đàn muỗi đang đếm nếm thịt mình.
Tôi thực lòng không có ý chê trách hay coi thường gì cuộc sống của gia đình nhà chồng. Nhưng thực sự nếu cảnh này cứ tiếp diễn mãi thì chắc tôi chẳng còn dám về quê chồng nữa mất. Mà gửi tiền về để bố mẹ chồng sửa sang nhà cửa thì ông bà lại dùng nó vào việc mời họ hàng ăn uống. Trong số các bạn đã lập gia đình có ai lâm vào tình cảnh trái ngang như tôi thì cho tôi xin ý kiến với.
Theo Một Thế Giới
Cuộc điện thoại lúc nửa đêm trong nhà vệ sinh đã mang đến cho tôi cú sốc không ngờ Nửa đêm, cổ họng đau rát mới khiến Mai tỉnh giấc. Đưa tay sang bên cạnh, Mai thoáng ngỡ ngàng khi không thấy Hùng đâu. Ai cũng khen Mai tốt số khi lấy được Hùng, vừa đẹp trai lại còn tài giỏi, biết quan tâm, yêu thương vợ. Người ta vẫn chẳng thường nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu đó...