Sốc nặng khi biết lý do vợ cứ mang thai đến tháng thứ 3 là sảy khi vô tình nghe được vợ…
Nhìn máu chảy dài trên cặp đùi trắng nõn của em, tôi hốt hoảng. Gọi xe cấp cứu đưa em vào viện nhưng chẳng còn kịp nữa. Lại một lần nữa chúng tôi không giữ được con.
Tiếng em vọng ra từ nhà vệ sinh làm tim tôi đau thắt lại. (Ảnh minh họa)
Tôi và em đến với nhau không phải do cả hai tự quen biết mà là do bố mẹ hai bên đưa lối dẫn đường. Bố mẹ tôi và bố mẹ em có giao tình đã nhiều năm qua. Lại nghe chuyện cả hai chúng tôi đã đến tuổi dựng vợ gả chồng rồi mà vẫn chưa tìm được một nửa cho mình nên quyết định ra tay giúp chúng tôi. Mà bố mẹ đã có kinh nghiệm rồi, ra tay thì nhất định gạo xay ra cám. Chúng tôi nhanh chóng có buổi hẹn hò đầu tiên.
Mới tiếp xúc với em được một, hai buổi nhưng tôi thấy rất quý mến em. Em dịu dàng, nhỏ nhẹ nhưng lúc cần thì cũng hoạt bát, năng động, đáng yêu lắm. Tôi thấy giữa mình và em có khá nhiều điểm tương đồng nên đã tin rằng, sự sắp xếp của bố mẹ chính là định mệnh dành cho mình. Sau 3 tháng quen biết, tôi lấy hết can đảm tỏ tình với em và kết quả khiến tôi quá ư hạnh phúc tột độ. Em gật đầu làm người yêu của tôi trong khi suốt thời gian qua, em không hề tỏ bất cứ cảm xúc lạ nào với tôi. Có thể em là cô gái sống nội tâm. Mà điều đó tôi sẽ tìm hiểu sau, bây giờ tôi phải tận hưởng những khoảnh khắc vui vẻ ở bên em đã.
Chúng tôi yêu nhau, bố mẹ hai bên mừng ra mặt. Bố mẹ tôi nhanh chóng chuẩn bị trầu cau sang nhà hỏi cưới em cho tôi. Cứ nghĩ quá vội vàng, tôi e ngại hỏi em thì sửng sốt trước câu trả lời đó:
- Anh yên tâm, em đã sẵn sàng làm vợ anh rồi!
Một hôn lễ khá long trọng và hoành tráng được tổ chức. (Ảnh minh họa)
Một hôn lễ khá long trọng và hoành tráng được tổ chức. Khách khứa đến chúc mừng tấp nập hơn trảy hội. Em lộng lẫy, kiêu sa trong chiếc váy cô dâu làm tôi như hồn xiêu phách lạc. Đêm tân hôn, lại được chứng kiến sự trinh nguyên của em trên tấm ga giường trắng, tôi ôm chặt lấy em cười sung sướng mà không hề biết rằng, sau lưng tôi, giọt nước mắt em đang rơi.
Em có thai, tôi mừng hơn bắt được vàng. Bố mẹ tôi thì thở phào nhẹ nhõm. Em được nâng niu, chăm sóc rất kĩ. Thế mà bao nhiêu hy vọng của tôi, của gia đình tan biến hết khi đến tháng thứ 3 em bị hỏng thai. Nguyên nhân hỏng thai được thông báo là do thai yếu. Tôi nén đau buồn lại, động viên, an ủi em.
2 tháng nữa trôi qua…
Thấy em ôm miệng lao vào nhà vệ sinh nôn ọe khi ngửi thấy mùi thức ăn. Bằng kinh nghiệm của lần trước, tôi vui mừng biết rằng em đã có thai. Thật không ngờ, sau bao nhiêu cầu ước thì điều tôi mong mỏi cũng đã trở lại. Lần này, tôi bắt em không được động tay vào bất cứ việc gì trong nhà gì hết. Tôi muốn em phải được hoàn toàn nghỉ ngơi sau khi đi làm về. Cẩn thận là như thế, vậy mà…
Nhìn máu chảy dài trên cặp đùi trắng nõn của em, tôi hốt hoảng. Gọi xe cấp cứu đưa em vào viện nhưng chẳng còn kịp nữa. Lại một lần nữa chúng tôi không giữ được con. Đấy cũng là vào tháng thứ 3.
Hôm nay tôi đưa em về ngoại để mẹ vợ an ủi em, động viên em vì tôi thấy em suy sụp tinh thần quá. Chắc tại bữa trưa ăn hơi nhiều, tôi bị đau bụng nên chạy vội vào nhà vệ sinh. Chẳng biết vì đãng trí hay do số phận sắp đặt để tôi biết được chuyện động trời đó mà đi vệ sinh xong tôi quên xả nước, đậy nắp bồn cầu xuống rồi cứ thế đi ra ngoài nghe điện thoại. Để rồi khi nhớ ra, tôi phải quay vội lại vì nhanh không xấu hổ thì…
- Em không thể làm chuyện có lỗi với chồng em nữa. Chuyện hỏng thai hai lần này đều là do em và anh không cẩn thận khi gần gũi nhau. Mà sao cứ đến tháng thứ 3 là anh lại tới tìm em như vậy? Nếu em không lo lót tiền thì bí mật của chúng ta đã bị bại lộ rồi. Em đã có chồng, chồng em cũng rất tốt với em anh ạ. Chúng mình dừng ở đây thôi.
Tiếng em vọng ra từ nhà vệ sinh làm tim tôi đau thắt lại. Tai tôi vừa nghe được chuyện khủng khiếp gì vậy chứ. Em cứ đến tháng thứ 3 là sảy thai, lý do hóa ra là vì như thế này đấy ư? Tôi cười mà tim vỡ vụn thành từng mảnh. Em đã yêu ai trước khi yêu tôi mà tôi giống gã khờ chẳng hề hay biết. Tình yêu em dành cho tôi là giả dối, vậy có khi nào sự trinh nguyên kia cũng là đồ giả sao? Tôi bước đi như kẻ mất hồn, quên luôn cả cái chuyện xấu hổ vì đi vệ sinh quên xả nước bởi nỗi tủi nhục, sự uất hận đã lấp đầy tâm trí tôi rồi. Phải làm gì với cuộc hôn nhân mình luôn tôn thờ này, tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết hai từ tha thứ là quá khó với tôi mà thôi.
Theo blogtamsu
Video đang HOT
Nhắm tịt mắt cố làm "nghĩa vụ tân hôn" với cô vợ già, ai ngờ vô tình chạm vào cái đó tôi..
Tất nhiên là không phải tôi ham hố gì đêm tân hôn rồi, thậm chí tôi đã lên kế hoạch để tẩu thoát ngay lúc đó. vậy nhưng đúng là không qua được mắt mẹ tôi..
Ảnh minh họa
Tôi năm nay gần 30 tuổi, đáng lẽ ra với cái tuổi này cũng là yên bề gia thất được rồi. Vậy nhưng do ông trời cứ thích thử thách kiểu gì mà đến tận gần 5 mối mối tình đi qua vậy mà tôi chẳng cưới được một cô làm vợ. Nếu nói mấy cô đó chê tôi nghèo hay xấu trai thì tôi còn chấp nhận được, thế mà với công việc cũng ổn, vẻ ngoài thì hào nhoáng.. thế mà chẳng hiểu sao đến giờ vẫn cứ ế hoài như vậy.
Tôi cũng nấu hết cả ruột rồi, mà bố mẹ tôi càng kinh khủng hơn. Tối nào ngồi vào mâm cơm cũng mãi cứ bài ca " đến bao giờ thì mày mới chịu cho ông bà già này có cháu bế cồng như người ta". Tôi biết trả lời thế nào được, lấy vợ chứ có phải lấy lương đâu mà cố định để thông báo được. Cứ tưởng nói mãi không được thì ông bà cũng chán vậy mà tối hôm đó có cả mấy người anh em họ hàng lên chơi vậy mà mẹ tôi vẫn nhắc đến chuyện lấy vợ.
- Thằng Huy ( tên tôi ) chắc là cuối năm này cưới đấy. Nên mọi người cứ chuẩn bị tinh thần đi nhé _ Mẹ tôi tuyên bố.
- Mẹ đang nói cái gì vậy ạ. Con đã có người yêu đâu mà cưới với xin được cơ chứ....
- Chính vì mày như thế nên mẹ mới phải ra tay trước con ạ. Chứ đợi mày thì đến bao giờ tao mới có cháu nội bế. Mẹ đã nhắm cho mày một cô rồi đảm bảo mày ưng ý.
- Nhưng con có biết người ta thế nào đâu..
- Chưa biết thì lấy về rồi biết. Mẹ có bắt mày lấy ngay đâu mà sợ, cứ thư thả tìm hiểu một gian xong rồi cưới luôn.
( ảnh minh họa )
Chỉ nghe đến đó thôi tôi đã thấy ngán ngẩm lắm rồi, xưa này tôi gét nhất là mấy cái trò mai mối. Đến cả quen nhau rồi yêu mà vẫn bỏ nhau ầm ầm huống gì cái kiểu mai mối cơ chứ. Một hai nhất quyết không đi, nhưng cứ lúc đó là mẹ chảy nước mắt nên tôi đành nghe theo. Mọi sự đều do mẹ tôi sắp xếp, tôi chỉ việc ngồi ở nhà và nghe thông báo lên lịch gặp mặt. Dù cũng không hứng thú cho lắm, vậy nhưng nó liên quan đến hạnh phúc cả đời của mình nên tôi cũng tò mò hỏi thử. Lúc đầu mẹ cho tôi nhìn ảnh thì tôi cũng thấy ngoại hình với khuôn mặt khá ổn, nhưng chỉ với cái việc hơn tôi 2 tuổi là tôi đã chán ngán lắm rồi.
Không tránh khỏi được việc đi xem mặt nên tôi đành phải nghe theo mẹ mình. Đúng là lúc gặp cô ta thì tôi cũng thấy xinh hơn trong ảnh, nhưng cứ nghĩ đến cái việc bị bạn bè chê lấy vợ già là tôi khó chịu ra mặt. Cả buổi hôm đó cô ta hỏi gì thì tôi trả lời nấy chứ chẳng thèm hỏi hỏi cô ta thêm điều gì, vậy nhưng dù tôi có tỏ thái độ gì cô ta cũng rất nghiêm túc và nhã nhằn. Nhưng tôi mặc kệ, già như thế mà chưa có ai rước thì có vấn đề thôi.
Tối hôm đó vừa bước vào nhà đang định nói với mẹ sẽ không cưới xin gì hết vậy nhưng chưa nói được gì thì đã ngớ người vì câu tuyên bố của mẹ.
- Đáng ra cuối năm mới cưới, nhưng mẹ quyêt định cuối tháng sẽ cưới luôn. Mày mà cãi lời là mẹ cắn lưỡi tự tử đấy.
- Nhưng con không thích cô ta. Mẹ có biết là cô ta già hơn con không chứ.
- Người ta vẫn nói gái hơn 2 mà trai hơn 1. Nó hơn mày 2 tuổi là quá chuẩn còn gì. Không có bàn cãi gì hết. Cái Trang ( tên cô ta) nó là gái nhà lành đấy, mày có phúc lắm mới lấy được nó nhé con. Có phúc mà không biết hưởng.
- Có phúc gì chứ. Cô ta từng đấy tuổi chắc lại bị gì đó nên mới không ai rước. Không lẽ mẹ định đẩy con trai mẹ vào chỗ chết sao?
- Ăn nói tầm bậy không ạ. Mẹ mày tính toán hết cả rồi nhé. Nghe mẹ thì sống mà chống mẹ thì đừng trách nghe chưa con.
Đấy, lời mẹ tôi nói như thế thì tôi còn biết phải làm sao nữa cơ chứ. Chẳng còn cách nào khác ngoài nghe theo, đáng ra như trước đây vẫn nghĩ thì đám cưới tôi vẫn sẽ mời tất cả bạn bè thật hoành tráng nhưng vì cưới phải cô vợ già nên tôi hạn chế chỉ mời có mấy người thân thiết mà thôi. Mà cũng đúng là số đời không ai biết được, một thời yêu toàn gái xinh, chân dài đến khi cưới thì vớ phải cô vợ già đến là khổ.
Thế rồi đám cưới của tôi và cô vợ già cũng diễn ra, cả ngày đứng chúc rượu mà tôi mỏi nhừ cả chân chỉ muốn hết ngày nhanh nhanh. Tất nhiên là không phải tôi ham hố gì đêm tân hôn rồi, thậm chí tôi đã lên kế hoạch để tẩu thoát ngay lúc đó. vậy nhưng đúng là không qua được mắt mẹ tôi, bà một mực đẩy tôi và vợ già vào phòng rồi dặn kỹ.
- Chỉ cần mày bước nửa chân ra ngoài này thì cứ hiểu là gãy chân nhé con.
Tôi còn biết phải làm sao nữa, lúc thấy vợ già của mình có vẻ gì đó là tủi thân sắp khóc nên tôi cũng mủi lòng. Dù sao thì cũng cưới cô ta về rồi làm sao có thể phũ phàng như thế được. Nghĩ thế rồi tôi vẫn cố an ủi rồi dù không thích nhưng cũng nhắm tịt mắt lại để làm cho xong cái nghĩa vụ đêm tân hôn. Vậy nhưng đang lúc " nửa đường" thì tôi bỗng dưng tôi vô tình chạm vào cái vật gì đó cưng cứng bên trong váy vợ.
- Dù gì tôi cũng là chồng chị..à quên em rồi đấy nhé. Không lẽ em định ám sát tôi ạ.
- Anh đang nói cái gì vậy chứ. Đây chỉ là chiếc chìa khóa căn biệt thự ven tây hồ mà bố vợ cho vợ chồng mình thôi mà. Em định tạo bất ngờ cho anh nhưng lại...
- Thật á...bố em cho chúng ta á.
- Vâng. Nhà em chỉ có mỗi em là con gái nên được chiều lắm. Vậy nên anh đừng hắt hủi em nhé..
Lúc đó tôi sung sướng đến nhảy cẫng lên, vì dù sao được tặng món qà lớn như thế ai mà chẳng sung sướng chứ. Vậy nhưng có lẽ ông trời quá ưu ái cho tôi hay sao mà sau đêm tân hôn tôi nhìn thấy giọt máu đó trên ga giường tôi càng hạnh phúc vì mình cưới được cô vợ còn trinh nguyên. Nói như mẹ tôi chứ, lấy phụ nữ hơn tuổi cũng được vì như thế biết quán xuyến việc gia đình.
Tôi năm nay gần 30 tuổi, đáng lẽ ra với cái tuổi này cũng là yên bề gia thất được rồi. Vậy nhưng do ông trời cứ thích thử thách kiểu gì mà đến tận gần 5 mối mối tình đi qua vậy mà tôi chẳng cới được một cô làm vợ. Nếu nói mấy cô đó chê tôi nghèo hay xấu trai thì tôi còn chấp nhận được, thế mà với công việc cũng ổn, vẻ ngoài thì hào nhoáng..thế mà chẳng hiểu sao đến giờ vẫn cứ ế hoài như vậy.
Tôi cũng nấu hết cả ruột rồi, mà bố mẹ tôi càng kinh khủng hơn. Tối nào ngồi vào mâm cơm cũng mãi cứ bài ca " đến bao giờ thì mày mới chịu cho ông bà già này có cháu bế cồng như người ta". Tôi biết trả lời thế nào được, lấy vợ chứ có phải lấy lương đâu mà cố định để thông báo được. Cứ tưởng nói mãi không được thì ông bà cũng chán vậy mà tối hôm đó có cả mấy người anh em họ hàng lên chơi vậy mà mẹ tôi vẫn nhắc đến chuyện lấy vợ.
- Thằng Huy ( tên tôi ) chắc là cuối năm này cưới đấy. Nên mọi người cứ chuẩn bị tinh thần đi nhé _ Mẹ tôi tuyên bố.
- Mẹ đang nói cái gì vậy ạ. Con đã có người yêu đâu mà cưới với xin được cơ chứ....
- Chính vì mày như thế nên mẹ mới phải ra tay trước con ạ. Chứ đợi mày thì đến bao giờ tao mới có cháu nội bế. Mẹ đã nhắm cho mày một cô rồi đảm bảo mày ưng ý.
- Nhưng con có biết người ta thế nào đâu..
- Chưa biết thì lấy về rồi biết. Mẹ có bắt mày lấy ngay đâu mà sợ, cứ thư thả tìm hiểu một gian xong rồi cưới luôn.
Chỉ nghe đến đó thôi tôi đã thấy ngán ngẩm lắm rồi, xưa này tôi gét nhất là mấy cái trò mai mối. Đến cả quen nhau rồi yêu mà vẫn bỏ nhau ầm ầm huống gì cái kiểu mai mối cơ chứ. Một hai nhất quyết không đi, nhưng cứ lúc đó là mẹ chảy nước mắt nên tôi đành nghe theo. Mọi sự đều do mẹ tôi sắp xếp, tôi chỉ việc ngồi ở nhà và nghe thông báo lêm lịch gặp mặt. Dù cũng không hứng thú cho lắm, vậy nhưng nó liên quan đến hạnh phúc cả đời của mình nên tôi cũng tò mò hỏi thử. Lúc đầu mẹ cho tôi nhìn ảnh thì tôi cũng thấy ngoại hình với khuôn mặt khá ổn, nhưng chỉ với cái việc hơn tôi 2 tuổi là tôi đã chán ngán lắm rồi.
Không tránh khỏi được việc đi xem mặt nên tôi đành phải nghe theo mẹ mình. Đúng là lúc gặp cô ta thì tôi cũng thấy xinh hơn trong ảnh, nhưng cứ nghĩ đến cái việc bị bạn bè chê lấy vợ già là tôi khó chịu ra mặt. Cả buổi hôm đó cô ta hỏi gì thì tôi trả lời nấy chứ chẳng thèm hỏi hỏi cô ta thêm điều gì, vậy nhưng dù tôi có tỏ thái độ gì cô ta cũng rất nghiêm túc và nhã nhằn. Nhưng tôi mặc kệ, già như thế mà chưa có ai rước thì có vấn đề thôi.
Tối hôm đó vừa bước vào nhà đang định nói với mẹ sẽ không cưới xin gì hết vậy nhưng chưa nói được gì thì đã ngớ người vì câu tuyên bố của mẹ.
- Đáng ra cuối năm mới cưới, nhưng mẹ quyêt định cuối tháng sẽ cưới luôn. Mày mà cãi lời là mẹ cắn lưỡi tự tử đấy.
- Nhưng con không thích cô ta. Mẹ có biết là cô ta già hơn con không chứ.
- Người ta vẫn nói gái hơn 2 mà trai hơn 1. Nó hơn mày 2 tuổi là quá chuẩn còn gì. Không có bàn cãi gì hết. Cái Trang ( tên cô ta) nó là gái nhà lành đấy, mày có phúc lắm mới lấy được nó nhé con. Có phúc mà không biết hưởng.
- Có phúc gì chứ. Cô ta từng đấy tuổi chắc lại bị gì đó nên mới không ai rước. Không lẽ mẹ định đẩy con trai mẹ vào chỗ chết sao?
- Ăn nói tầm bậy không ạ. Mẹ mày tính toán hết cả rồi nhé. Nghe mẹ thì sống mà chống mẹ thì đừng trách nghe chưa con.
Đấy, lời mẹ tôi nói như thế thì tôi còn biết phải làm sao nữa cơ chứ. Chẳng còn cách nào khác ngoài nghe theo, đáng ra như trước đây vẫn nghĩ thì đám cưới tôi vẫn sẽ mời tất cả bạn bè thật hoành tráng nhưng vì cưới phải cô vợ già nên tôi hạn chế chỉ mời có mấy người thân thiết mà thôi. Mà cũng đúng là số đời không ai biết được, một thời yêu toàn gái xinh, chân dài đến khi cưới thì vớ phải cô vợ già đến là khổ.
Thế rồi đám cưới của tôi và cô vợ già cũng diễn ra, cả ngày đứng chúc rượu mà tôi mỏi nhừ cả chân chỉ muốn hết ngày nhanh nhanh. Tất nhiên là không phải tôi ham hố gì đêm tân hôn rồi, thậm chí tôi đã lên kế hoạch để tẩu thoát ngay lúc đó. vậy nhưng đúng là không qua được mắt mẹ tôi, bà một mực đẩy tôi và vợ già vào phòng rồi dặn kỹ.
- Chỉ cần mày bước nửa chân ra ngoài này thì cứ hiểu là gãy chân nhé con.
Tôi còn biết phải làm sao nữa, lúc thấy vợ già của mình có vẻ gì đó là tủi thân sắp khóc nên tôi cũng mủi lòng. Dù sao thì cũng cưới cô ta về rồi làm sao có thể phũ phàng như thế được. Nghĩ thế rồi tôi vẫn cố an ủi rồi dù không thích nhưng cũng nhắm tịt mắt lại để làm cho xong cái nghĩa vụ đêm tân hôn. Vậy nhưng đang lúc " nửa đường" thì tôi bỗng dưng tôi vô tình chạm vào cái vật gì đó cưng cứng bên trong váy vợ.
- Dù gì tôi cũng là chồng chị..à quên em rồi đấy nhé. Không lẽ em định ám sát tôi ạ.
- Anh đang nói cái gì vậy chứ. Đây chỉ là chiếc chìa khóa căn biệt thự ven tây hồ mà bố vợ cho vợ chồng mình thôi mà. Em định tạo bất ngờ cho anh nhưng lại...
- Thật á...bố em cho chúng ta á.
- Vâng. Nhà em chỉ có mỗi em là con gái nên được chiều lắm. Vậy nên anh đừng hắt hủi em nhé..
Lúc đó tôi sung sướng đến nhảy cẫng lên, vì dù sao được tặng món qà lớn như thế ai mà chẳng sung sướng chứ. Vậy nhưng có lẽ ông trời quá ưu ái cho tôi hay sao mà sau đêm tân hôn tôi nhìn thấy giọt máu đó trên ga giường tôi càng hạnh phúc vì mình cưới được cô vợ còn trinh nguyên. Nói như mẹ tôi chứ, lấy phụ nữ hơn tuổi cũng được vì như thế biết quán xuyến việc gia đình.
Theo blogtamsu
Tôi lặng người nghe thú nhận của vợ sau những chuyến công tác dài đằng đẵng Vợ bảo cô ấy muốn kế hoạch để phấn đấu thêm, tôi dù rất mong có con nhưng vẫn tôn trọng vợ. Ảnh minh họa Vợ tôi là người miền Nam, cô ấy ra Hà Nội làm việc cho tổng công ty có chi nhanh ngoài Hà Nội. Cũng vì thế mà chúng tôi quen và yêu nhau, sau đó kết hôn. Cưới...