Sốc nặng khi biết chồng là một fan của nhiều web gái gọi
Anh còn comment bên dưới là đã đi nhà nghỉ này, check hàng ở đâu. Tôi tra hỏi anh thú nhận đi giải quyết năm lần bên ngoài.
Tôi và chồng kết hôn cách đây hai năm. Cuộc hôn nhân của chúng tôi phần lớn do gia đình hai bên tác động. Bố tôi và bố anh là bạn học thân thiết của nhau. Chúng tôi chỉ có ba tháng gặp gỡ và đi đến hôn nhân. Sau khi kết hôn, qua một người bà con, tôi biết chồng không học đại học chính quy như đã nói với gia đình mình mà thi đại học ba năm không đỗ, phải học hệ từ xa. Đó cũng chính là thời điểm tôi phát hiện ra anh lô đề cờ bạc. Lúc đó, bố tôi đã gọi anh lên trao đổi, không biết anh nói gì với bố sau lần gặp gỡ đó nhưng tôi cho anh một cơ hội, ở lại bên anh với bản kiểm điểm anh hứa không bao giờ tái phạm việc chơi lô đề.
Mãi về sau này tôi mới biết câu chuyện giữa bố và anh là nói về tôi. Bố kể anh đã xúc phạm tôi khi nói: “Cô ấy là người có nhu cầu tình dục rất cao bố ạ, mỗi lần quan hệ cô ấy hét rất to”. Tôi cảm thấy xấu hố vô cùng khi người chồng của mình lại có thể nói những chuyện riêng tư như thế với bố. Tôi đã muốn bỏ chồng ngay từ thời điểm đó nhưng biết mình đã mang bầu.
Ảnh minh hoạ.
Video đang HOT
Đứa con lớn dần lên trong bụng cũng là lúc tôi phát hiện ra chồng vẫn cờ bạc, bà nội anh cũng chơi họ, cho vay nặng lãi. Một lần lúc đang tắm, tôi nghe thấy anh khoe với bà anh rằng hôm nay đã trúng con lô. Tôi lặng người đi rất lâu nhưng cố nén nước mắt vào trong để không ảnh hưởng đến thai nhi. Từ lúc tôi có bầu và sinh con, anh tỏ ra là người chồng, người cha tốt, chăm sóc tôi và con chu đáo. Khi tôi sinh xong, những tháng đầu tiên anh vẫn đối tốt với hai mẹ con, kể từ lúc tôi về ngoại chồng có những biểu hiện rất lạ. Anh không đưa tiền cho tôi nuôi con, nói là bị bể hợp đồng cơ quan phải trả 40 triệu. Anh cũng luôn tỏ ra mệt mỏi mỗi khi về ngoại dù nhà ngoại chỉ cách nội có 10 km. Có hôm về với con mà anh ngủ một mạch để mặc con cho vợ và bà ngoại chăm sóc.
Trong một lần cầm điện thoại của chồng, tôi phát hiện anh thường xuyên vào rất nhiều trang web gái gọi. Khi kéo xuống một trang thì thấy anh comment bên dưới là đã đi nhà nghỉ này, check hàng ở đâu. Chính lúc đó, tôi ngã khuỵ xuống. Vì việc chồng vào các trang web gái gọi tôi đã biết nhưng đăng nhập nick và comment ở chính các trang web đó thì đây là lần đầu tiên.
Tôi cho người theo dõi thì phát hiện ra dù cơ quan rất gần nhà nhưng buổi trưa anh không về ăn cơm mà đi cùng một hội bạn, sau đó cả nhóm đánh điện tử. Có hôm anh đánh điện tử cả chiều không đi làm. Anh làm việc trong giờ hành chính chứ đâu phải nghề tự do mà đi chơi như vậy. Đến khi tôi hỏi anh cũng không dám nói là mê điện tử, chỉ khi tôi chỉ ra được anh đánh ở đâu, như thế nào anh mới dám thú nhận.
Trở lại trang web gái gọi, anh nhận có vào đó xem ảnh nhưng nick và comment không biết của ai. Tôi tra khảo, vặn vẹo, đòi ly hôn cuối cùng anh cũng thừa nhận là đi giải quyết năm lần bên ngoài. Tôi bắt anh viết bản cam kết những lần đi thì anh lại chối, bảo là vì sợ tôi đòi ly hôn nên anh mới nhận. Thực lòng tôi đã mất niềm tin vào chồng và không còn muốn tiếp tục nữa nhưng vẫn phải cố gắng để bắt anh làm bản cam kết, vì nếu ly hôn lúc này tôi vẫn chịu nhiều thiệt thòi khi con quá nhỏ. Sau cuộc nói chuyện với chồng, tôi bị dằn vặt đau khổ còn chồng tỏ ra ngoan ngoãn, chịu khó về chăm con, chơi với con và cố gắng làm tôi vui lòng. Anh chị em khuyên tôi nên bỏ qua và cho chồng một cơ hội, sự thật tôi thấy quá mệt mỏi vì phải chung sống với một người đàn ông dối trá và đầy tật xấu như vậy. Xin các độc giả cho tôi lời khuyên nên làm gì trong hoàn cảnh này. Chân thành cảm ơn.
Theo phunutoday
Hoảng khi thấy chồng ra vào web gái gọi như "cơm bữa"
Mấy đêm nay tôi cứ suy nghĩ và không thể ngủ yên, trong đầu cứ ám ảnh chồng không vào web đen mà vào mấy trang gái gọi kia để làm gì?
Tôi và chồng đã kết hôn hơn 10 năm và có hai con. Cuộc sống hôn nhân 10 năm trải qua rất nhiều sóng gió, thời gian hạnh phúc với tôi chẳng là bao nhưng chúng tôi vẫn bên nhau. Gần đây tôi phát hiện ra chồng tôi thường xuyên vào các trang web gái gọi để "xem hàng". Có đêm nằm cạnh, anh cứ nghĩ tôi ngủ say mà vừa xem phim đen vừa hành sự một mình. Tôi vẫn giả vờ ngủ nhưng thực sự bị sốc và cảm thấy tổn thương vô cùng.
Nói về đời sống tình dục của vợ chồng tôi, thời gian mới cưới vẫn bình thường nhưng kể từ khi tôi sinh con đầu lòng bắt đầu bị trầm cảm và phải điều trị. Chồng tôi rất tốt, yêu thương các con và là người thông minh, có năng lực, có trách nhiệm nên rất được mọi người quý mến. Chỉ có điều anh rất khô khan, không tâm lý và không biết cách lắng nghe. Mặc dù anh chia sẻ việc nhà với vợ nhưng chưa bao giờ hiểu được tâm tư nguyện vọng của tôi, thậm chí sống với nhau hơn 10 năm nhưng anh không hề biết được sở thích của tôi là gì.
Sống bên cạnh chồng nhưng tôi không còn cảm nhận được sự yêu thương và che chở của anh. Tôi buồn hay vui anh cũng không biết, có khóc cũng chỉ một mình. Tôi luôn phải gồng mình lên mà sống mạnh mẽ như một người đàn ông. Chồng lúc này chỉ có công việc đi sớm về khuya, thường xuyên đi công tác. Vợ chồng tôi sống riêng, sau hôn nhân vì khoảng cách địa lý tôi cũng không còn liên lạc bạn bè nhiều, không được chia sẻ tôi càng trở nên u uất và có lúc cảm thấy cuộc sống bế tắc, chỉ muốn đập đầu vào tường mà chết.
Tôi mất ngủ triền miên, đêm sau khi cho con ngủ tôi tìm đến rượu để quên đi hiện tại. Con là động lực đề tôi tiếp tục sống và chiến đấu với căn bệnh trầm cảm. Một mình tôi tìm bác sĩ để chữa trị, vừa chữa trị tôi vừa tìm việc làm để bắt đầu lại. Chồng cũng khổ sở và mệt mỏi nhưng anh không thể hiểu nổi một người trầm cảm họ cảm thấy khổ sở thế nào. Khi trở lại với công việc, kết hợp uống thuốc lâu dài tôi dần khỏi bệnh nhưng tình cảm vợ chồng trở nên lạnh nhạt. Thực sự tôi đã bị tổn thương quá nhiều và dần trở nên chai lỳ cảm xúc. Tôi không còn yêu thương chồng mình nữa, tất nhiên chuyện quan hệ vợ chồng với tôi chỉ còn là sự chịu đựng.
Tôi tìm cách né tránh không được thì cắn răng chịu mà chẳng hề có cảm xúc nào mặc dù cũng có nhu cầu. Càng chịu đựng tôi càng đâm ra sợ và ghê sợ luôn cả chồng mình, sợ cảm giác anh đụng vào người tôi. Công việc ở công ty kết thúc nhưng tôi luôn trì hoãn để ở lại công ty mà không muốn về nhà. Mỗi đêm bước vào phòng ngủ là điều ám ảnh với tôi vô cùng. Lúc này tôi chỉ ước chồng mình có ai đó và chúng tôi đường ai nấy đi. Rồi tôi lại dính bầu và mang thai lần nữa. Một phần vì thai hành mệt mỏi, một phần vì sợ nên tôi không quan hệ với chồng nữa.
Sau khi sinh con, do chuẩn bị tinh thần từ trước nên dù bị stress rất nhiều tôi không bị trầm cảm như trước đây. Chồng cũng tỏ ra quan tâm và yêu thương vợ con hơn nhưng tôi không thể xóa bỏ tâm lý sợ hãi mỗi lần quan hệ. Chồng đụng đến là tôi sợ hãi và co rúm người lại. Tôi đã cố gắng tìm hiểu, nhờ tư vấn nhưng vấn đề của tôi là do tâm lý nên chỉ có chồng là người có thể giúp. Do trước đây mỗi lần quan hệ tôi chẳng có cảm xúc gì nên chồng nghi ngờ tôi có người khác, giờ càng nghi ngờ hơn. Anh ghen tuông và kiểm soát mọi thứ. Tôi khổ sở giờ càng khổ sở hơn.
Bao lần chúng tôi đã ngồi lại nói chuyện nhưng đâu vẫn vào đấy mà chẳng giải quyết được gì. Nghĩ không thể sống được với nhau nữa nên tôi đã chuẩn bị đơn ly hôn và có lần tôi bỏ nhà đi, định đến một nơi thật xa và bắt đầu lại cuộc đời của mình nhưng tình mẫu tử đã níu giữ. Tôi xách túi đồ lang thang giữa Sài gòn mà không biết đi hay ở, quyết định đến một nơi mà ngày xưa khi còn yêu nhau chúng tôi thường hẹn hò vì nhớ đến một câu "Nếu một ngày muốn buông tay, hãy nghĩ lý do vì sao lúc xưa chúng ta đã muốn bắt đầu". Tôi đã quay về coi như cho chúng tôi thêm cơ hội nữa.
Tôi và chồng đã nói chuyện với nhau, dần dần chồng cũng hiểu, anh không còn ghen tuông và tỏ ra yêu thương vợ con hơn. Tôi dần lấy lại tình cảm và anh cũng giúp tôi vượt qua được vấn đề tâm lý. Chuyện quan hệ vợ chồng tuy có cải thiện hơn nhưng chúng tôi chưa hoàn toàn hòa hợp. Tôi cũng là người có nhu cầu cao nhưng rất ít khi đạt được cảm giác, thường tôi dừng trước vì chồng quá mệt. Cảm giác quan hệ mà chưa tới rất khó chịu nên thỉnh thoảng bức xúc quá tôi cũng tự xử nhưng rất hạn chế, bởi sau mỗi lần như vậy tôi lại khóc vì tủi thân và vì cảm giác xấu xa. Chồng nghĩ tôi sau sinh thay đổi nội tiết nên không còn nhu cầu.
Tôi biết đàn ông tự xử là bình thường nhưng tôi vẫn cảm thấy bị tổn thương. Chồng vẫn chưa biết tôi đã biết việc anh vào mấy trang web gái gọi, tôi vẫn tỏ ra bình thường nhưng thực sự trong lòng không yên. Mấy đêm nay tôi cứ suy nghĩ và không thể ngủ yên, trong đầu cứ ám ảnh chồng không vào web đen mà vào mấy trang gái gọi kia để làm gì? Thực sự nếu anh có làm điều mà tôi nghi ngờ thì liệu tôi có thể chấp nhận được không và liệu lần này tôi còn đủ sức để giữ gia đình mình? 10 năm rồi tôi chưa được cười một nụ cười thoải mái đúng nghĩa. Tôi muốn buông tay.
Theo Blogtamsu
Chồng đi gái mang bệnh về còn trách mắng tôi Bằng chứng đi gái đã rõ ràng nhưng anh ta vẫn ngoan cố đổ lỗi cho tôi: "Tại em đấy, chửa đẻ là bắt chồng phải &'nhịn'. Đàn ông ai &'nhịn' cho nổi". Khi còn yêu nhau đã vài lần tôi nghe bạn bè kể nhìn thấy người yêu vào khách sạn với gái nhưng tôi không tin vì anh đã che đậy...