Sốc khi nhìn thấy chồng ngủ với bạn thân
Nước mắt chị Lý trào ra khi tận mắt thấy chồng với cô bạn thân nhất không mảnh vải che thân đang rên rỉ trên giường ngủ của mình.
Chị và Linh biết nhau từ ngày còn bé xíu rồi học chung trường, hai người từng coi nhau như chị em ruột thịt thân thiết. Cũng qua Linh, Lý mới biết Mạnh, chồng chị bây giờ. Anh và Linh làm cùng một công ty.
Bao lần chị thầm cảm ơn Linh đã giúp đỡ anh chị đến được với nhau, Linh còn như cầu nối hàn gắn mỗi khi anh chị to tiếng cãi nhau. Lý cũng nhớ rõ, ngày cưới của mình, Linh là người bạn năng nổ nhất, tốt bụng nhất giúp đỡ mình.
Chị cũng giật mình nhớ lại lời mẹ nói: “Con đừng chơi thân với Linh, mẹ không nghĩ nó là đứa nên chơi”. Chị chỉ cười bảo “Mẹ của con già rồi”…
Linh có đôi mắt lúng liếng xinh thật xinh. Trong lớp đại học, có đứa còn bảo “Con Linh mắt rất &’đĩ’ nhé, sau này đầy trai chết dưới chân nó cho mà xem”.
Cô không tin vào mắt mình khi nhìn thấy chồng và bạn thân đang rên rỉ trên giường của mình (Ảnh minh họa)
Ngoài cặp mắt, Linh còn sở hữu thân hình bốc lửa, đến người đơn giản như Lý còn nhận ra vẻ sexy, quyến rũ quá đỗi của con bạn thân. Có lúc, cô còn trêu: “Tao không rõ bọn đàn ông đi đâu hết rồi mà lại để mày “thoát” nhỉ?”
Linh cười cười: “Tao chỉ mong lấy được người như lão Mạnh nhà mày thôi”.
Để có đám cưới ngày hôm nay, cả chị và Mạnh đã phải trải qua bao vất vả. Trước, bố mẹ chị nhất quyết không cho hai người đến với nhau chỉ bởi anh là người miền Nam, phụ huynh nhà chị sợ, cưới xong, con gái độc nhất của họ sẽ bay vèo vèo theo anh mà quên mất bố mẹ.
Video đang HOT
Mãi về sau, đấu tranh chán chê, gia đình mới đồng ý cho anh chị nên duyên. Sau khi cưới, chị muốn bù đắp cho anh những ngày cơ cực khi bị bố mẹ vợ lạnh lùng.
Khác với tiểu thư nhà họ Hoàng trước đây, sáng nào chị Lý cũng dậy sớm là lượt quần áo, nấu cơm hộp cho chồng mang đi làm. Suốt 8 tiếng của ngày làm việc, dù có việc gì chị cũng không bao giờ điện thoại làm phiền anh. Chiều tan làm, chị luôn khuyến khích chồng chơi thể thao, rồi về nhà khi nước tắm đã ấm trong bình, cơm dẻo canh ngọt đã dọn sẵn trên bàn.
Tất cả mọi việc liên quan đến anh, kể cả việc phải giặt đồ, hay nấu những món yêu thích, chị đều tự làm.
Một lần, phải đi công tác xa, chị có nói trước với chồng: “Hay em nhờ Linh nấu nướng cho anh trong mấy ngày tới được không? Chỉ một tuần thôi, chắc cô ấy không quá phiền?”
Anh chồng trợn trừng mặt: “Em hâm rồi, ai lại &’vẽ đường cho hươu chạy’ như thế? Em không lo anh và Linh xảy ra chuyện gì ư?”
- “Ôi, chồng của em, em tin anh mà. Vả lại, với ai chứ Linh thì chắc chắn không bao giờ em phải lo!”
Nhưng rốt cuộc, chị không làm phiền cô bạn, chị nghĩ: “Mình chỉ đi 1 tuần thôi mà, anh ăn cơm ngoài cũng không sao”.
Nhưng may mắn thế nào, công việc chạy bon bon, sáng hôm thứ 4 đã hoàn thành, chị nhanh chóng về nhà mà không báo trước. Về tới nhà mới 11 giờ trưa, chị ngạc nhiên khi cổng nhà chỉ móc khóa hờ. “Giờ này, thường có ai ở nhà đâu nhỉ?”
Càng ngạc nhiên hơn khi trong sân, xe của chồng chị và Linh đều dựng ở đó. Tim chị đã đập thình thịch với hàng trăm câu hỏi, hay chồng bị làm sao, cái quái gì đang diễn ra thế này?
Chị bước những bước chân không vững vào phòng khách, phòng bếp, rồi khi mở tung cánh cửa phòng ngủ, chị đã chết ngất khi tận mắt thấy chồng với cô bạn thân nhất không mảnh vải che thân đang rên rỉ nhiệt tình trên chiếc giường cưới của mình.
Chồng thì ú ớ, chỉ trỏ, giải thích vớ vẩn, Linh thì tái mét mặt vơ vội quần áo. Hai người nói nhiều lắm nhưng tai chị ù đi không nghe nổi câu gì nữa. Chị loạng choạng bám vào cánh cửa để đứng cho vững, gạt tay người đàn ông chị đã hết mình tin yêu, lê tấm thân rã rời lên taxi về nhà mẹ.
Nhìn mặt con gái, mẹ chị đã hình dung ra rõ ràng câu chuyện. Xót con, bà gọi điện cho thông gia và bố mẹ Linh để nói cho ra nhẽ. Rồi chỉ nửa tiếng sau, Mạnh, chồng chị gọi điện, những tưởng anh ta sẽ van xin lạy lục mong chị tha lỗi, nào ngờ anh mắng chửi bảo chị thâm độc, làm Linh khổ sở không dám về nhà. Anh ta gào lên trong điện thoại, phải li dị cái loại vợ hèn hạ độc ác như chị…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Kỳ 3: Cuộc "soán ngôi" bằng máu ở phà Mỹ Thuận
Nghĩ lại thời kỳ trộm cắp, Lê Lam tự nhủ "sao mình tàn nhẫn, độc ác quá".
Sau hơn một năm kề vai sát cánh cùng đại ca Sơn Nam tại ga tàu các tỉnh miền Trung, Lê Lam quyết định chuyển vào ga Long Khánh (Đồng Nai). Hắn chọn mảnh đất ngã ba gốc Mít (nay là khu Lò Heo, Long Khánh) làm đại bản doanh. Sau đó, Lê Lam làm mọi cách để vươn lên khẳng định làm ông trùm, cai hơn 300 gái mại dâm. Từ đây hai tiếng "đại ca" trong giới giang hồ dành cho Lê Lam mới được khẳng định đúng nghĩa.
Lê Lam cảm thấy day dứt khi nghĩ về những việc mình làm trong quá khứ
Khẳng định vị thế bằng máu
Vừa bước xuống ga Long Khánh, Lê Lam được mấy đàn em của Sơn Nam ở Đà Nẵng dẫn về lo chỗ ăn ở, nghỉ ngơi. Sau khi nghe đàn em báo cáo tình hình, Lê Lam bắt tay ngay vào công việc. Hắn lên kế hoạch chặn các chuyến hàng trốn thuế do các tiểu thương vận chuyển dọc bến xe Long Khánh để kiếm tiền.
Để ăn "tay trên", Lê Lam bố trí đàn em của mình ở các tuyến vận chuyển hàng lậu. Một tốp vờ ngồi không trên xe để các tiểu thương đến nhờ vận chuyển, số còn lại đến các địa điểm hẹn trước chờ sẵn. Khi xe chạy đến điểm này, tốp trên xe sẽ khuân hàng vứt xuống cho tốp dưới đón.
Trong một thời gian dài, nhiều hàng hóa như bột đậu xanh (loại hàng có giá trị lớn những năm 1980) và các mặt hàng giá trị khác bị băng của Lê Lam "khoắng" sạch. Mỗi khi băng của hắn lên xe, những chủ xe vận chuyển chạy tuyến ga Long Khánh đều khiếp vía.
Nếu chủ xe làm điều gì "không vừa ý", Lê Lam và đồng bọn có thể cho "nếm trái đắng" như: Đánh đập tài xế, đâm thủng lốp xe, đập bể kính...Vì thế, dù biết rõ các vụ "đạo chích" do băng nhóm Lê Lam thực hiện, nhưng họ đành phải im hơi, lặng tiếng.
Tuy nhiên, sau một thời gian rảnh tay hoạt động, Lê Lam thấy sức mình không nên làm những việc tủn mủn và nhỏ nhặt nữa nên có ý định chuyển "nghề". Được biết, thời điểm đó, ngã ba Long Khánh là một tụ điểm gái mại dâm và tệ nạn xã hội nổi tiếng. Nếu có thể bao thầu chiếm được thì đây sẽ là một nguồn lợi khổng lồ.
Tuy nhiên, mảnh đất đó đã có hai đại ca bản xứ "cắm dùi". Đó được coi là hai cái gai trong mắt mà Lê Lam buộc phải nhổ. Y nghĩ, nếu đàm phán mà "đối tác" không chấp nhận nhượng lại thì phải chém, giết, miễn sao cướp bằng được miếng mồi ngon.
Ngay sau đó, Lê Lam quyết định rời ga Long Khánh và điện cho Cao Ân, một đại ca máu mặt đã kết nghĩa với hắn ở trại giáo dưỡng đến "tư vấn". Cao Ân là một gã máu lạnh, sẵn sàng "chơi" tới bến và đang bảo kê ở Ga Sài Gòn. Gặp Lê Lam, Cao Ân nói: "Đây là "mỏ vàng", nếu anh bao được, em ở Sài Gòn sẽ lên hỗ trợ". Nghe vậy, Lê Lam gật đầu đồng ý ngay.
Cả hai sắp xếp cuộc hẹn với hai đại ca bản xứ. Trong cuộc thương lượng, lúc đầu Lê Lam nhỏ nhẹ "xuống nước" rằng: "Nể tình có Cao Ân ở đây, chúng bay nên chấp nhận nhượng lại khu này cho chúng tao quản lý". Nhưng phía đối tác kiên quyết không đồng ý. Nghĩ "rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt", Lê Lam phật ý nổi khùng đập bàn. Ngồi bên cạnh, Cao Ân lạnh lùng rút dao đâm một nhát vào bụng đối phương. Hai vị đại ca bản xứ máu me be bét ôm bụng bỏ chạy. Cuộc "chuyển giao" lãnh địa thành công trong chớp nhoáng. Từ đó, Lê Lam trở thành ông trùm, bảo kê hơn 300 gái mại dâm.
Khi đứng trên 300 "đầu gái", mọi việc đều trở nên trôi chảy. Nguồn thu chính của Lê Lam là việc chăn dắt gái mại dâm và hoa hồng từ cung cấp ma túy. Với tỉ lệ ăn chia gái 50 - 50 với gái mại dâm, Lê Lam đã đút túi vô số tiền. Gái mại dâm nào muốn vào nhập địa bàn của hắn buộc phải nộp tiền. Hơn nữa, trong quá trình làm nếu không chia tiền bảo kê thì lập tức bị đàn em Lê Lam đánh đập và trục suất.
Một thời khu vực Ngã ba Long Khánh ngập tràn nạn mại dâm, hút hít, đánh nhau, cướp của... Cho đến giờ ngồi nhớ lại, Lê Lam vẫn thẳng thắn ân hận: "Sao hồi đó tàn nhẫn, vô lương tâm quá".
Theo NDT
Tẩm xăng định thiêu sống vợ vì... ăn mặc đẹp Dù có vợ và 2 con ngoan, nhưng Nguyễn Chí Luyến, SN 1980, trú tại xã An Thượng, huyện Hoài Đức, Hà Nội vẫn cặp kè với người con gái khác và sống như vợ chồng. Chán nản, vợ Luyến đã về nơi chị gái kinh doanh để tá túc. Thế nhưng thấy vợ ăn mặc đẹp, gã chồng nghi ngờ vợ có...