Sốc khi đọc tin nhắn của con gái 13 tuổi
Cô con gái bé nhỏ đáng yêu của tôi đã trở thành một đứa trẻ biết chửi thề, hút thuốc lá và quan hệ tình dục bừa bãi.
Vào một đêm muộn, khi đang mơ màng trong giấc ngủ, tôi bị đánh thức bởi chiếc điện thoại để trên bàn cạnh giường mình vì tiếng rung của nó. Đã gần nửa đêm, ai có thể nhắn tin vào giờ này? Trong giây lát, tôi định để mặc nó và tiếp tục ngủ.
Thế nhưng, là mẹ của đứa con gái đang tuổi dậy thì non nớt, lại học nội trú ở trường cách nhà 70 dặm, với bản năng của một người mẹ, tôi quyết định ngồi dậy mở điện thoại ra xem. Đó là cái ngày báo hiệu bắt đầu của một mớ cao trào rắc rối kéo dài đối với tôi và cô con gái của mình.
Tin nhắn từ một cậu bé tên Tom: “Em yêu ơi. Trời đất, em đã trốn thoát trong đêm qua rồi sao? Điều này làm anh vui đến phát điên! Mấy giờ em sẽ tới thành phố?”
Sau đó, trước khi tôi có cơ hội để hiểu những gì tôi đã nhìn thấy thì tiếp tục một tin nhắn trả lời lại: “2h sáng. Đó thực sự là khoảng thời gian thú vị, phải không anh?”.
Lúc này, tôi đã hoàn toàn tỉnh táo. Đối với một cô gái bé nhỏ dễ thương và với những kinh nghiệm tôi đã trải qua, tôi nghĩ rằng những tin nhắn tôi nhận được của một đôi nam nữ nào đó đang đi nhầm hướng. Nhưng linh cảm lớn nhất của tôi chính là tin nhắn của cô con gái 13 tuổi của tôi, Annie.
Bạn có thể tự hỏi bản thân như những gì tôi đã làm là tại sao tôi có thể nhận được tất cả những tin nhắn của con gái mình? Sáng hôm sau, chồng tôi – Keith đã đi tìm được câu trả lời cho vấn đề đó. Đó là một vài ngày trước, chúng tôi đã đổi điện thoại di động cũ của con gái tôi bằng một chiếc iphone 4s. Như bất cứ ai đã sử dụng đồ của thương hiệu Apple sẽ biết được có một sự sáng tạo tuyệt vời có tên gọi là iCloud, nó có thể đồng bộ tất cả các sản phẩm của Apple với nhau.
Chính vì điều đó, số điện thoại di động của Annie đã tự động được đăng nhập trong danh sách cài đặt của tôi như một chủ sở hữu tài khoản mà con gái tôi không hề hay biết. Tôi dám chắc bất cứ phụ huynh nào bắt gặp tình huống trên cũng sẽ nghiêm túc xem xét và tìm hiểu kỹ hơn về nó.
Không người mẹ nào muốn kiểm tra và quản lý con cái mình quá khắt khe thông qua những việc như phải bí mật điều tra hoạt động online (trực tuyến) của con cái mình. Sâu thẳm trong chúng ta đều mong muốn biết được những gì chúng chuyện trò hay đăng tải lên đó. Thế nhưng, chúng lại hoàn toàn không có ý định muốn cho chúng ta biết.
Tối hôm sau, phải khá lâu sau khi tất cả các đèn đã được tắt thì những cô gái trong ký túc xá mới bắt đầu nhắn tin nhiều trở lại. Tin nhắn đầu tiên từ một số được lưu là Jake với nội dung: “Thật tiếc vì bạn đã không đến bữa tiệc vào tối thứ 7 bởi vì… quên không mang theo bao cao su (… là những chữ viết tắt mà tôi không thể hiểu được nên tôi ghép những từ còn lại và đại khái hiểu như thế). Sau đó tin nhắn trả lời từ Annie: “Haha. Thật là tồi!”
Không nói nên lời, tôi đưa điện thoại cho Keith đọc và nhận thấy khuôn mặt của anh ấy đang dần sẫm đi. Sau đó, trong một khoảng thời gian cực ngắn, anh ấy quay sang hỏi tôi một số từ viết tắt là gì? Đối với người không có thời gian để giải mã ngôn ngữ của teen, tôi đoán từ đó là “nên trung thực” và “cái quái quỷ gì đang xảy ra vậy?”. Có vẻ như đó là một phản hồi thoải mái của con gái tôi.
Nhưng dường như điều ấy đã mất đi trong chốc lát khi tôi nhận được một loạt điều tồi tệ hơn: “Muốn thử cảm giác thật!” – tin nhắn được gửi từ Jake.
Tại thời điểm này, dường như tất cả mọi thứ đã nói với tôi rằng, tôi nên tắt điện thoại và dừng mọi suy nghĩ khó chịu lại. Keith nói: “Đây thực sự là điều tồi tệ. Chúng ta nên ngừng việc tìm hiểu lại ngay lập tức”. Sau đó anh ấy dừng lại và bỏ điện thoại sang một bên.
“Còn thuốc đặc biệt không?” – Tin nhắn từ Jake. Đặt hai bàn tay lên mặt nhưng tôi vẫn liếc đọc được. Hai giây sau, Annie trả lời: “Haha. Không có đặc biệt, chỉ có thuốc thường”.
Video đang HOT
Khuôn mặt của Annie đi từ cảm giác sốc, đến sự phẫn nộ rồi từ từ giảm xuống ngày càng tồi tệ (Ảnh minh họa)
Thật khó để biết phải làm thế nào? Bạn sẽ phản ứng gì khi đối mặt với con gái của bạn, người mà bạn không bao giờ nghĩ sẽ làm những việc như thế? Trong bốn đứa con của tôi, Annie là đứa luôn luôn tỏ ra dễ bảo nhất. Sống vô tư, tích cực chơi thể thao và không hề có chút nào gọi là nổi loạn.
Và giờ đây, tôi đang phải đối mặt với thực tế, một tình huống tôi không bao giờ muốn nó xảy ra. Cô con gái bé nhỏ đáng yêu của tôi đã trở thành một đứa trẻ biết chửi thề, hút thuốc lá và quan hệ tình dục bừa bãi, hơn nữa là sử dụng ngữ pháp cực tệ.
Như thường lệ, khi nói về vấn đề nuôi dạy con cái, phản ứng của Keith khác biệt với tôi. Cảm giác không thể gọi đến trường, không thể gọi Annie ra để nói chuyện. Anh ấy cho rằng, các tin nhắn có thể do sự huyênh hoang, thích thể hiện mình của giới trẻ.
Thế nhưng chúng tôi đã tự đưa bản thân vào tình huống tiến thoái lưỡng nan. Không làm bất cứ điều gì và chúng tôi có nguy cơ sẽ không bao giờ biết được những gì con bé đã làm. Đối mặt với Annie, chúng tôi không biết phải làm sao?
Tôi chắc chắn rằng, rất nhiều bậc cha mẹ đọc được bài viết này sẽ vào để bình luận, đánh giá hành động hai mặt của chúng tôi. Nhưng hãy để tôi hỏi bạn điều này: Những gì là tồi tệ hơn? Nắm bắt một cơ hội quý hiếm để có được một cái nhìn thoáng hơn về cuộc sống của con cái các quý vị? Và tôi biết, bạn bè là những người luôn ủng hộ tôi.
“Tôi không muốn biết một bà mẹ sẽ nói gì với tôi. Thành thật mà nói, đó thực sự là một cơn ác mộng”bởi ba ngày sau, tôi đã dần chấp nhận điều này. Thế giới của những tin nhắn thời thiếu niên là một trong những thứ đưa bạn vào những khúc mắc khó hiểu. Chỉ ví dụ như những chữ “Haha”- như một dấu hiệu của sự cười đùa hay những kí hiệu bất thường.
Đằng sau truyện này có thể chỉ là trò đùa vô tận của các cậu bé và cô bé. Tôi cho rằng, điều đó dường như không có gì phải ngạc nhiên. Ngoại trừ việc tôi giả vờ như con gái tôi không biết bất kỳ cậu bé nào hết.
“Bạn thực sự là hoàn hảo và phù hợp” – Một cậu bé đã nhắn cho Annie. “Cảm ơn” – Annie đã trả lời một cách vô tư với một danh sách dày đặc những người tỏ tình. Trong các tin nhắn khác, Annie hỏi một cậu bé tên Ben: “Cậu có thích tớ không?”. Tôi đã có đủ thời gian để suy nghĩ về việc đó. Vâng, đó là những gì ngọt ngào trước khi câu bé trả lời lại: “uk, tớ thích cậu”.
Trong suy nghĩ của Keith, tôi cảm nhận được sự bối rối. Về riêng cá nhân tôi, tôi không có sự ủng hộ về tinh thần với những gì chúng tôi đang làm. Sau tất cả mọi thứ, chúng tôi vẫn như thế và trả tiền điện thoại hàng tháng. Mặt khác, anh ấy lo lắng nếu Annie phát hiện ra, con bé sẽ không bao giờ muốn tin tưởng chúng tôi một lần nữa.
Tôi giữ sự tỉnh táo vào ban đêm và cầm chặt điện thoại trong tay. Tôi thực sự lo lắng cho con bé. Tuy nhiên may mắn thay, một tuần để con bé từ trường nội trú trở về nhà đã đến. Như những gì bạn có thể tưởng tượng, tôi đã cố gắng chú ý quan sát con bé. Sau đó chúng tôi quyết định có một cuộc nói chuyện đối mặt thẳng thắn với con bé.
Tôi đã hỏi Annie: “Con đã hút thuốc có phải không? và Ben, Jake, Tom là ai?”. Hình như con bé đã khóc. Tôi dừng lại và hỏi con bé xem con bé đã quan hệ tình dục chưa? Cái ý nghĩ đó thực sự kinh khủng và tôi không thể tưởng tượng ra được những từ ấy.
Con bé đang cố gắng phản đối dữ dội và phản biện lại bằng cách nói những gì chúng tôi đã làm là hoàn toàn không thể chấp nhận được. Con bé cố gắng tranh luận với chúng tôi về quyền riêng tư. Trong lúc tức giận, Keith đã lấy điện thoại của con bé và ném nó vào trong ngăn kéo. Những phản ứng từ đầu tuần cho đến cuối tuần, khuôn mặt của Annie đi từ cảm giác sốc, đến sự phẫn nộ rồi từ từ giảm xuống ngày càng tồi tệ.
Sau tất cả mọi chuyện, cảm thấy quá mệt mỏi và kiệt quệ, tôi và Annie đi dạo cùng chú cún nhỏ.
“Đó chỉ là một trò đùa và chuyện vở vẩn thôi mà mẹ” – Con bé quay sang nói với tôi. Tôi tin con bé. Tôi biết, Annie là một đứa con gái tuyệt vời. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu như chỉ đơn giản là tin tưởng và bỏ đằng sau những thứ đó.
Thanh thiếu niên sẽ luôn luôn cư xử khác nhau với các bạn cùng trang lứa với chúng. Chỉ là trong thời niên thiếu của tôi, mẹ tôi may mắn không bao giờ biết bất cứ điều gì về những việc ấy. Vì vậy, Annie được phép lấy lại chiếc điện thoại của con bé với một bài giảng nghiêm khắc từ chúng tôi về hành vi online chat ( nói chuyện trực tuyến)
Và tôi đã gỡ bỏ số điện thoại của con bé trong cài đặt của mình. Tôi đã làm việc đó với cảm giác nhẹ nhõm bởi, sau một chuyến du lịch dài gần một tuần, trên một mảnh đất của những từ viết tắt và những đối đáp về giới tính của tuổi teen không khác gì ở địa ngục, tôi đã trở về căn nhà ấm cúng như xưa của mình. Và tôi sẽ không bao giờ muốn quay trở lại đó một lần nào nữa.
Theo VNE
Phải giữ chặt người đàn ông của mình!
Tôi như cảm nhận được từng hơi thở nơi anh. Khoảnh khắc vô giá đó tôi sẽ không bao giờ quên...
Vài tháng trước, tôi rời miền Bắc Carolina - California để đến với anh sau một năm quen biết và nửa năm chính thức là người yêu của anh. Tôi đã tưởng tượng đến một đám cưới tuyệt đẹp sẽ được diễn ra vào mùa hè năm nay. Không phải vì tôi là một kẻ lãng mạn bất chấp hết mọi thứ để đến với tình yêu, mà bởi vì chúng tôi thật lòng yêu nhau, hiểu nhau. Hơn hết, tôi biết chúng tôi không chỉ đơn thuần là một đôi yêu nhau mà còn là những người bạn tốt nhất của nhau.
Nhưng sau đó, tất cả đã đổ vỡ. Thật là khủng khiếp! Tôi rất bối rối, không biết phải làm gì. Thực sự tôi không muốn kết thúc như thế. Nhưng không được... Và...
Tôi tự vạch ra cho mình một kế hoạch và cố gắng để thực hiện nó. Tháng ba, tôi quyết định rời xa anh để trở về California, nhiêt đô gân 7 đô - nó thưc sư khung khiêp nhưng cũng thật tuyệt vời. Những tháng ngày bên bơ biên gân cưc Nam và Đông là một mảnh đất đây hưa hen hơn bao giờ hết nhưng dường như tất cả những điều đó đã vượt khỏi tầm tay tôi.
Tôi cố gắng dập tắt hết những hình ảnh ấy, học cách chống lại và khống chế chúng ở sự quyết tâm cực cao độ.Nhưng dường như ấn tượng sâu sắc ấy mạnh hơn giấc mơ trong tôi.
Tôi đã đến nơi ấy - nơi có anh trong sự sợ hãi. Thực ra là có thú vị nhưng sợ hãi. Đó là lần đầu tiên tôi đã tự trói chặt bản thân vào một lời hứa của một ai đó. Và không một chút cảnh giác, tôi đã phó mặc bản thân cho duy nhất một người, người mà tôi đã biết, người đã không thể giữ tôi lại khi tôi bị suy sụp.
Lúc đầu, khi tôi cho phép bản thân khóc và điều đó thực sự làm tôi ngạc nhiên. Ngạc nhiên khi tôi biết tôi thật sự đã rung động. Tôi đã yêu, tôi đã từng rất hạnh phúc. Ai đó đã nắm tay tôi, ai đó đã hiểu tôi, luôn đứng phía sau ủng hộ tôi. Ai đó đã ôm tôi vào lòng rồi đưa tay khẽ vuốt nhè nhẹ mái tóc tôi. Thật gần gũi và ấm áp. Tôi như cảm nhận được từng hơi thở nơi anh. Khoảnh khắc vô giá đó tôi sẽ không bao giờ quên... Thật đẹp và bình yên...
Và tôi biết rằng tôi đang yêu và được yêu...
Tôi đã nghĩ rằng, chúng tôi đã cùng tìm thấy nó - con đường hạnh phúc của hai đứa. Rồi từ đây về sau, chúng tôi sẽ nắm tay nhau mà đi tiếp trên con đường ấy.
Thế nhưng... Nhưng...
Sau đó, tôi chợt nhận ra rằng, chúng tôi đã không đi đến đâu.
Tôi đang cố gắng hết mình để không cảm thấy xấu hổ và buồn tủi về sự thất bại... (Ảnh minh họa)
Thậm chí đã có rất nhiều sự thay đổi giữa hai chúng tôi. Tình yêu và sự cảm thông: Tất cả dường như đã không còn tồn tại. Mọi chuyện có lẽ sẽ trở nên dễ dàng hơn nếu như tôi có thể ghét anh ta. Nếu như trước đó giữa hai chúng tôi thường xuyên xảy ra những trận xung đột cãi vã. Và trong những lúc bất đồng đó, chúng tôi buông ra những lời lẽ xấu xa, thậm chí là làm tổn thương đối phương thì sau này, mỗi khi phải đối diện với lòng mình, tôi sẽ tìm được lý do để kết thúc cuộc tình này....
Nhưng tất cả những điều đó cũng chỉ là nếu như mà thôi... Tôi quyết định sẽ đi du lịch một mình. Đóng gói tất cả đồ dùng cần thiết, tôi đặt chúng lên xe và bắt đầu một chuyến đi vòng quanh nước Mỹ. Tôi phải tránh xa những thứ làm tôi bị tổn thương và tôi sẽ có những người bạn mới. Nhưng tôi lại sợ những điều mới mẻ từ họ cũng không giúp tôi có thể quên đi những điều không vui trong quá khứ. Tôi sợ mình sẽ trở nên cô độc hơn ...
Thế nhưng trong chúng ta có bao nhiêu người đã làm những điều điên rồ và ngốc nghếch cho một tình yêu đã hết? Cách chúng ta lựa chọn thường là buông tay và lái xe đi khắp nơi với ý định sẽ bắt đầu lại từ đầu. Bất chợt tôi cảm thấy vô cùng trống trải và như một người điên, tôi lao đến phía dưới tảng đá. Tôi đang cố gắng đào bới. Dùng hết sức lực, cố gắng đào bới tất cả lên ngay khi mắt cay xè, tay bị chảy máu và quần áo bị rách nát. Tôi đang cố gắng hết mình để không cảm thấy xấu hổ và buồn tủi về sự thất bại...
Đôi khi thứ cảm xúc ấy lại trỗi dậy.
Nhiều khi tôi muốn ôm tất cả chúng vào giấc mơ và không bao giờ để chúng thoát ra. Tôi suy nghĩ về con người tôi và tự hỏi có những điểm nào là không phù hợp với anh ấy và làm thế nào để có thể phù hợp với bất kỳ ai đó.
Dựa đầu vào bồn tắm, tôi ngẫm nghĩ về những năm tháng đã trôi qua. Tuy nhiên tôi vẫn bảo thủ khi nghĩ, sự lựa chọn của tôi là không sai. Tôi cố gắng bịt chặt những suy nghĩ rằng, tôi đã có một sự chọn lựa sai lầm. Thế nhưng những suy nghĩ trái chiều, những câu hỏi vẫn luôn hiện lên trong tâm trí tôi: Nếu như quyết định của tôi là sai thì có chắc có lẽ chúng tôi đã không đi đến một kết thúc tội tệ như thế.?
Có thể những điều tốt đẹp sẽ xảy ra. Phải chăng tôi đã quá khắt khe, đã suy nghĩ quá độc đoán và thậm chí là quá điên rồ. Có lẽ tôi cần thực tế hơn và giữ chặt người đàn ông của mình, thay vì chờ đợi người đàn ông duy nhất làm điều đó cho tôi.
Tôi cứ nghĩ rằng, tôi đã yêu và được yêu. Tôi đã có được điều đó. Nhưng thực tế, tôi hóa ra chẳng có gì.
Nhưng cuộc sống luôn có ngày mai. Vì thế chúng tôi sẽ thử cố gắng làm lại một lần nữa. Chắc chắn chúng tôi sẽ thử làm lại.
Theo VNE
Trót ngủ với cậu bạn thân Tôi đã thú nhận với bạn trai mình những gì đã xảy ra và anh ấy thực sự tức giận. Thậm chí, anh ấy còn đưa ra lời yêu cầu cắt đứt quan hệ với tôi. Vài tháng gần đây, giữa tôi và bạn trai có chút trục trặc về chuyện tình cảm. Rồi một ngày, tôi tâm sự với cậu bạn thân...