Sốc khi con gái yêu anh họ
Thấy con học khuya, tôi pha cho cháu cốc nước cam mang lên phòng. Mở cửa phòng ra, tôi sững sờ khi thấy con gái mình đang ôm hôn… anh họ của nó.
Phát hiện ra tình cảm thân mật giữa con gái và anh họ của nó quả thực rất đau lòng
Hưng là con trai duy nhất của một người chị họ bên ngoại nhà tôi. Bố cháu mất sớm trong một lần tai nạn tại mỏ vàng, mẹ cháu cũng chỉ làm nông nghiệp nên kinh tế tương đối khó khăn. Khi cháu lên học đại học, tôi đã bảo cháu đến ở tại nhà mình để khỏi phải thuê trọ và cũng đỡ được một khoản tiền hàng tháng.
Hưng vốn hiền lành, ngoan ngoãn lại chăm chỉ học hành nên vợ chồng tôi rất quý. Thỉnh thoảng, trong bữa cơm, vợ chồng tôi cũng vẫn trêu Thảo – con gái út của mình sau này phải tìm một người giống như Hưng để lấy làm chồng. Những lúc như thế, Hưng thường hay ngại và con gái tôi cũng ùa vào trêu hết sức vô tư.
Thế nhưng, cách đây khoảng gần 1 tháng, bà Thoa – người giúp việc nhà tôi mách với tôi rằng Thảo và Hưng đang yêu nhau. Tôi rất bực mình, nghĩ rằng bà Thoa đơm đặt chuyện vì ngày ngày ở nhà không có nhiều việc để làm nên đã bảo bà đừng có nghĩ linh tinh nữa. Hai đứa chúng nó là anh em họ, sao có thể có chuyện yêu nhau được.
Khi tôi để ý hơn đến hai đứa thì thấy khi ở nhà, biểu hiện của chúng nó hoàn toàn bình thường nên tôi cũng yên tâm hơn. Con gái tôi đang học lớp 11, do vậy, đôi khi vào các buổi tối, Hưng hay kèm cặp cho em học thêm các môn tự nhiên.
Thế rồi tình cờ, một lần thấy con học khuya, tôi mới pha cho cháu cốc nước cam mang lên phòng. Mở cửa phòng ra, tôi sững sờ khi thấy con gái mình đang ôm hôn… anh họ của nó. Tôi đã vô cùng giận dữ và hét ầm lên đến nỗi Thảo bật khóc tại chỗ, còn cháu Hưng thì cúi gằm mặt không nói được câu nào. Quả thực, chỉ đến lúc đó, tôi mới tin những điều bà Thoa nói là sự thật. Chắc hẳn bà đã không dưới một lần chứng kiến cảnh tượng này.
Ngay lập tức, vợ chồng tôi đã gọi hai đứa lại, phân tích phải trái về chuyện những người có cùng huyết thống không thể nảy sinh tình yêu đôi lứa. Tôi cũng nhấn mạnh chúng phải giữ tình cảm anh em quý mến chứ không được đi quá giới hạn. Nào ngờ, Hưng chỉ lặng yên không nói gì, còn con gái tôi thì phản ứng quyết liệt. Cháu cho rằng bố mẹ đã can thiệp quá sâu vào chuyện riêng của mình, và nhất định không nghe một lời khuyên răn cũng như đe dọa nào, chỉ nhất nhất làm theo ý mình.
Video đang HOT
Sau chuyện này, con gái tôi trở nên lầm lì, trầm cảm, bỏ bê học hành
Vợ chồng tôi cũng đã đến gặp mẹ cháu Hưng và nói rõ vấn đề và hi vọng có thể tìm được giải pháp tháo gỡ tình hình. Mẹ cháu cũng vì quá bức xúc, nóng nảy đã gọi con về mắng xối xả và thậm chí còn dọa sẽ từ mặt cháu nếu như không dừng mọi chuyện lại. Hưng cũng rất buồn, nhưng cuối cùng, cháu đã quyết định chuyển nhà đi một nơi khác gần trường hơn và xin lỗi vợ chồng tôi cũng như hứa kết thúc chuyện với Thảo.
Tuy nhiên, ngay sau đó, con gái tôi trở nên lầm lì, trầm cảm, bỏ bê học hành và thậm chí không chịu ăn uống gì cả. Mỗi lần đến tìm gặp Hưng bị tránh mặt, con bé lại đến nhà bạn bè khóc lóc và đổ lỗi cho bố mẹ đã phá vỡ hạnh phúc của mình. Vợ chồng tôi giải thích và khuyên răn con bé thế nào nó cũng không nghe.
Sang năm con gái tôi sẽ thi đại học, nếu tình trạng này tiếp diễn, nó sẽ không thể thi đại học được, thậm chí có thể quá chán nản mà trở nên hư hỏng. Tôi vô cùng lo lắng, không biết phải làm thế nào để cháu có thể thay đổi suy nghĩ. Tôi cũng hiểu rằng, cháu đang cảm thấy thất vọng ghê gớm nhưng không còn sự lựa chọn nào khác. Tình cảm của cháu trái với đạo đức và pháp luật.
Có lẽ, cũng tại vợ chồng tôi đã thiếu quan tâm đến đời sống tình cảm tinh thần của cháu, chỉ mải mê làm kinh tế nên khiến cháu đã có xu hướng tình cảm lệch lạc như thế. Giá mà không có những câu nói đùa, giá mà tôi không tạo điều kiện để hai đứa trẻ có không gian riêng quá gần gũi, giá mà không chủ quan đến thế bởi con gái tôi đang ở độ tuổi có những rung động đầu tiên thì mọi chuyện đã không đến nông nỗi như ngày hôm nay.
Hối hận lúc này cũng chưa phải muộn màng, nhưng quả thực, tôi vẫn chưa biết mình sẽ phải làm gì tiếp theo.
Theo VNE
Muốn cưới nhưng bạn trai bị mắc bệnh
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy.
Hiện tại em đang gặp một vấn đề mà không biết phải làm như thế nào, mong mọi người cho em lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau từ năm cuối cấp 3, trong lần đi học thêm, tình cờ anh nhìn thấy và để ý đến em nên đã âm thầm nhờ bạn hỏi thăm số điện thoại nhà em (Lúc đó chỉ có điện thoại bàn thôi chứ chưa có di động như bây giờ). Và anh bắt đầu gọi điện làm quen, cho nhau nick yahoo trò chuyện, nhưng tuyệt nhiên chưa 1 lần gặp mặt. Sau khi Tốt nghiệp ra trường thì anh ấy chọn thi ĐH vào trong Nam, còn em thì chọn thi ở quê nhà. Ngay từ đầu 2 đứa đã có hai hướng đi riêng rồi.
Mãi đến Tết anh về quê thì tụi em mới hẹn gặp mặt nhau lần đầu tiên, tuy đã nói chuyện nhiều rồi nhưng khi gặp trực tiếp thì cả 2 đều khá rụt rè và ngại ngùng. Sau lần ấy, tình cảm của chúng em tiến triển nhanh hơn, tuy anh không bày tỏ câu "Anh yêu em" hay chưa nói những lời ngọt ngào, nhưng qua những lời quan tâm nhau hàng ngày thì cả 2 chúng em đều đã hiểu tình cảm của nhau.
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. Anh không giận mà chỉ nhẹ nhàng hỏi 1 câu : "Hôm nay có ai chọc giận em vậy?", ...."Giờ thì em đã hết giận chưa?".
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. (ảnh minh họa)
Quen nhau 3 năm nhưng chúng em chỉ gặp nhau vào dịp nghỉ hè, nghỉ tết thôi, cũng chưa 1 lần cùng nhau đi chơi. Chúng em chỉ gặp nhau ở nhà em, lúc thì em bận việc, lúc thì anh bận công chuyện, mà thời gian nghỉ hè hay Tết thì cũng có bao lâu đâu, nên tụi em chỉ gặp nhau vậy thôi.
Có lẽ với những cặp đôi khác thì với thời gian đó người ta có thể đã gần gũi thân thiết nhau lắm rồi. Nhưng với chúng em thì mới có nắm tay thôi mà cũng chưa dám giữ lâu, hôn cũng chỉ dám hôn nhẹ lên má, hôn vội, hôn lén. Ôm cũng không dám vì cứ sợ người kia phản ứng, thành ra chẳng ai dám động đậy gì cả.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. Gần như 1 tháng chúng em chỉ liên lạc có vài lần, rồi đến một ngày em cảm thấy hình như giữa chúng em chỉ giống như hai người bạn, em buồn chán và muốn giải thoát cho cả 2 nên đã nhắn tin chia tay anh. Anh đã rất sốc và gọi cho em nhưng vì lòng tự ái nên em đã không nghe máy, anh nhắn lại cho em nói rằng anh rất buồn nhưng em đã quyết định như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì vì anh không ở gần bên em. Từ đó chúng em không liên lạc nữa, qua 1 người bạn của anh, bạn ấy nói rằng anh rất buồn và tuyệt vọng, anh còn nói anh muốn đi tu nữa.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. (ảnh minh họa)
Khoảng 1 năm sau, lúc đó ai cũng đã có công việc ổn định, (anh ra trường và ở lại trong Nam lập nghiệp) chúng em lại liên lạc, cũng chỉ hỏi thăm nhau thôi. Khi nhắc lại chuyện cũ anh nói rằng: "Anh là con trai trưởng trong nhà nên phải lo cho gia đình, anh không muốn em phải khổ vì anh, muốn em cho anh thời gian để ổn định tất cả". Anh còn nói: "Em là người đầu tiên anh yêu, thời gian qua anh vẫn không thể quên được em. Em có biết lúc đó anh như thế nào không? Anh như mất đi niềm vui sống vậy, anh gọi cho em nhưng em không nghe máy thì em bảo anh phải làm thế nào nữa chứ?". Anh còn hỏi em 1 câu: "Nếu biết nhà anh nghèo em có còn yêu anh nữa không? ". Em nói rằng giàu nghèo không quan trọng, miễn là mình yêu nhau thật lòng!
Nhưng giữa chúng em có 1 vấn đề khó xử nữa. Anh nói anh muốn em theo anh vào trong Nam làm việc và sinh sống gần anh chứ anh không về quê được. Còn phía em thì ngay từ đầu em đã chọn ở lại quê hương gần ba mẹ nên việc đi xa với em là không thể (anh chị của em đã vào Nam lập nghiệp chỉ còn mình em nên em không thể đi xa). Sau những lần trò chuyện thì vấn đề này luôn làm chúng em đau đầu và không tìm ra câu trả lời chung.
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... (ảnh minh họa)
Hiện tại chúng em vẫn liên lạc với nhau, anh hẹn tết này vô nhà anh chơi (vì em chưa biết nhà anh). Tuy ngày nào cũng nhắn tin cho nhau nhưng cả 2 đều không xác định rõ mối quan hệ này là có nghĩa gì đây, hình như ai cũng muốn quay lại nhưng còn e dè đối phương. Giờ anh ấy lại đang bị bệnh Viêm gan B, em tìm hiểu thì biết bệnh này có lây qua đường máu,...
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... Em sợ ảnh hưởng đến con cái sau này... Em thực sự rất bối rối. Em rất mong nhận được lời khuyên!
Theo VNE
Tôi chỉ cần một người tình Tôi hài lòng khi có một người đàn ông để lên giường, không cần người đó phải thành chồng. Mọi người sẽ nghĩ, họa tôi có là người điên hoặc là loại hư thân, mất nết thì mới phát ngôn như vậy. Nhưng nếu ai từng biết tôi, chắc chắn người ta sẽ không bao giờ buông lời đánh giá về nhân phẩm...