Sốc khi chồng “đong” gái
- Em luôn nghĩ anh là người đàn ông tuyệt vời nhất.Chuyện của em hơi dài, chị thông cảm dành chút thời gian lắng nghe giúp em nhé. Vì ngoài chị ra em ko biết phải chia sẻ cùng ai. Mấy ngày qua em đã sống trong vật vã, đau khổ chị à.
Năm 19 tuổi em đã kết hôn và có 1 con gái rất xinh xắn nhưng do tuổi trẻ thiếu suy nghĩ nên em đã ly hôn và một mình nuôi con. Bây giờ em 30 tuổi nhưng nhiều người nói nhìn em vẫn còn trẻ và nếu không nói sẽ chẳng ai biết em đã có gia đình và có con.
Chồng em hiện giờ là người làm cùng công ty với em. Anh ấy biết hoàn cảnh và thương 2 mẹ con em nhiều lắm! Anh rất chu đáo chăm sóc em và con. Em tưởng mình đã tìm thấy hạnh phúc thật sự của cuộc đời mình!
Em mới sinh con được 20 ngày thì em đọc được tin nhắn anh gửi cho 1 cô gái khác. Cô ta nhắn là: “ Em đang “bị”, không gặp anh được. Đừng giận em nhé.” Còn chồng em thì nhắn lại: “ Thương em không hết sao giận được.”
Em buồn khi phát hiện ra sự thật (Ảnh minh họa)
Em quay cuồng, cứ nghĩ đến tin nhắn đó, em lại ôm con khóc. Rồi em lại tưởng tượng ra đủ thứ giữa họ. Em chẳng thiết sống nữa. Em chẳng còn niềm tin. Chồng em giải thích đó chỉ là tin nhắn đùa của anh và người bạn gái thân đã có gia đình (chồng của cô ấy cũng là bạn rất thân của chồng em, 3 người chơi thân với nhau từ cấp1). Nhưng anh càng giải thích thì em càng thấy vô lí. Anh nói anh không đốn mạt đến mức có thể làm chuyện đó với cô ta. Em ước mình chưa từng đọc tin nhắn đó để mình vẫn còn niềm tin sống. Em đã từng tin tưởng chồng, dù tất cả đàn ông trên thế giới lăng nhăngthì chồng em sẽ là trường hợp ngoại lệ. Mà giờ, anh ấy đã lấy đi niềm tin, tình yêu và nụ cười của em. Giờ anh đi đâu làm gì em cũng nghi ngờ dù không nói ra.
Khi đến với em, gia đình anh lúc đầu cũng ko vui vì anh bằng tuổi em sao có thể ấy người đã có chồng có con. Nhưng anh đã thuyết phục mọi người bằng cách tự lo đám cưới, tự lo cho gia đình. Rồi gia đình anh cũng hiểu và thương mẹ con em, vậy sao giờ anh lại đối xử với emh như vậy hả chị? Hay anh ko còn thương em nữa. Còn con em, gia đình sẽ ra sao nếu em thêm 1 lần đổ vỡ, em phải nhìn anh thế nào hả chị? Chị hãy cho em lời khuyên chị nha, em cảm ơn chị.
Trả lời:
Video đang HOT
Chào em gái,
Đọc thư của em, chị rất thương em. Em là một người phụ nữ luôn tỏ ra cứng rắn nhưng lại vô cùng mềm yếu. Tình yêu thật khó nói phải không em. Chị hiểu, khi đã lỡ làng tập 1, người phụ nữ sẽ như “con chim đậu cành cong vậy”, em đang lo lắng và thiếu niềm tin hoàn toàn vào người chồng hiện tại phải không?
Đúng, nếu bây giờ em lại chia tay thì không chỉ em mà các con sẽ rất khổ. Vậy em nên làm gì khi nhận thấy chồng đi lạc đường. Lạc đường là dấu hiệu nguy hiểm cho cuộc hôn nhân.
Vợ chồng nên nói chuyện với nhau (Ảnh minh họa)
Trước hết, chị khuyên em hãy kiên nhẫn. Tin hay không tin nhưng cách tốt nhất để chồng em chấm dứt mọi suy nghĩ lệch lạc là sự tha thứ của người vợ. Lòng bao dung độ lượng của em sẽ khiến người đàn ông cứng rắn nhất cũng phải mủi lòng. Hãy tỏ ra em vẫn quan tâm tới anh ấy, ngay cả khi chồng em không cảm thấy mình có lỗi. Điều đó sẽ khiến chồng em nhận thấy sự hiện diện của vợ luôn ở bên. Với cách ứng xử này của em, người chồng sẽ thấy hành động nhắn tin lung tung hoặc phản bội vợ của anh ấy thật tồi tệ. Muốn hay không, em hãy từ bỏ những ám ảnh về chuyện ngoại tình. “Tại sao anh ấy phải làm như thế? Sao anh ấy có thể lừa dối em, tại sao anh ấy lại nhắn tin như thế…“. Nếu em cứ tiếp tục với hàng núi câu hỏi tương tự như vậy, thì sẽ chỉ khoét sâu vào nỗi đau của mình. Nó sẽ càng khiến em rối bời và như thế sẽ không có hành động sáng suốt được.
Em hãy nói để anh ta biết nỗi đau đó như thế nào. Nói cho anh ta biết về sự đau đớn mà em đang chịu đựng. Nó đang giày vò tâm can, khiến em cảm thấy hoang mang, lo sợ. Em bị mất niềm tin vào tình yêu, vào cuộc sống… Sẽ là rất tốt nếu chồng em lắng nghe những điều đó, vì ít nhiều anh ấy có lỗi vì là người gây ra chuyện đó. Việc gì sẽ xảy ra nếu chồng em không muốn nghe? Lúc này, em cần hỏi lại mình, xem có thực sự muốn anh ấy quay lại không? Dù sao em cũng nên cố gắng thử xem.
Em nên chăm sóc, làm mới bản thân. Dù em có trẻ trung như thế nào nhưng cứ mãi “nhàu nhĩ” thì chàng sẽ nhanh chán.
Đừng dằn vặt nhau. Đúng vậy, từ giây phút phát hiện chồng “lạ”, phần lớn phụ nữ bị sốc rồi làm ầm lên để thỏa mãn cơn giận dữ, tự ái. Sau đó là “tôi muốn biết tất cả, từng chi tiết” để giải tỏa những ám ảnh của chuyện ngoại tình. Em dằn vặt bản thân, dằn vặt chồng, người thân. Mọi việc đã xấu lại càng xấu hơn.
Em hãy bình tĩnh hỏi han anh ấy thật nhẹ nhàng để tìm ra nguyên nhân. Cần phải biết nhận lỗi để có lời xin lỗi đúng lúc. Nói cho anh ấy biết em buồn và đau khổ thế nào khi bị phản bội. Nhưng không phải bằng cách nói chì chiết, dằn vặt anh ấy mà hãy nói bằng tình cảm chân thành của em. Anh ấy sẽ hiểu và sẽ nhìn nhận lại mọi việc một cách công bằng.
Chúc em hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Kỷ niệm một cuộc tình
Lại một đêm nữa tôi không ngủ được, không biết đã bao nhiêu đêm như vậy rồi.
Từ ngày chia tay em, tôi như người mất hồn. Không lúc nào hình bóng của em không hiện lên trong đầu tôi. Tôi nhớ em nhiều lắm, những lúc như vậy tôi muốn chạy đến bên em và muốn nói với em rằng: ""Anh không làm được, anh không thể quên em được. Anh còn yêu em nhiều lắm em biết không".
Năm 2007 tôi thi trượt đại học, lúc đó tôi thấy mình sao vô dụng quá. Tôi tự nhủ với lòng mình rằng: "Sao mày vô tích sự quá vậy, mày chẳng làm được gì cả". Buồn và chán nản, tôi bị mất phương hướng trong cuộc sống. Cuối cùng sau khi nghe lời khuyên của gia đình tôi quyết định nộp hồ sơ vào trường cao đẳng Tài Nguyên và Môi trương TP.HCM (nay là trường đại học Tài Nguyên và Môi Trường TP.HCM). Năm học mới đã bắt đầu, tôi cắp sách đến trường cũng như bao bạn bè cùng trang lứa với tâm trạng háo hức, hồi hộp pha lẫn một chút lo sợ. Thời gian đầu rất khó khăn đối với tôi, sống và học tập trong môi trường mới thật khó, cái gì cũng lạ lẵm đối với mình. Kết thúc học kỳ 1 tôi chỉ đạt trung bình khá mà thôi.
Cũng trong thời gian này tôi đã quen em. Tôi quen em cũng rất tình cờ và tôi cũng không nghĩ rằng sau này em sẽ là người yêu của tôi. Em là sinh viên khoa Môi Trường còn tôi là sinh viên của khoa Trắc Địa bản đồ. Chiều hôm đó, em đi theo nhỏ bạn cùng phòng lên lớp tôi học ngồi ngay sau lưng tôi. Với tính tò mò tôi quay lại hỏi thăm em tên gì? Em không nói gì cả cúi mặt ngượng ngùng. Tôi nhìn vào thẻ sinh viên thì biết em tên Ngoan - cái tên mà tôi thấy rất lạ lùng. Vậy là từ đó khi đối diện nhau trong sân trường chúng tôi coi nhau như là bạn bè bình thường, đôi khi gặp nhau ngoài đường cũng chỉ mỉm cười cho phải lễ mà thôi. Sinh viên trường tôi rất mê môn thể thao bóng chuyền vì vậy sau khi tan học tôi lại ra chơi, còn em chơi bóng rổ. Những lúc như vậy chúng tôi lại hỏi thăm nhau.
Định mệnh đưa em đến với tôi thật tình cờ. Ngày hôm đó tôi được cô giáo tặng cho 4 vé đi xem ca nhạc ở nhà thi đấu Nguyễn Du. Tôi liền mời em đi xem nhưng em từ chối lời mời của tôi. Lúc đó nhỏ bạn thân của em ngồi bên cạnh rất muốn đi xem liền thuyết phục em, vậy là cuối cùng em cũng đồng ý đi nhưng với điều kiện là 21h30 phải về kí túc xá.
Tối hôm đó tôi ăn mặc bảnh bao lắm, rủ thêm thằng bạn cùng phòng đi nữa. Rất may là tôi mượn được 2 chiếc xe đạp của mấy đứa bạn. Một chiếc tôi chở em, còn chiếc kia thì để thằng bạn chở nhỏ bạn thân của em. Lần đầu tiên đi xem ca nhạc ở Sài Gòn lại chở thêm bạn khác phái tôi hồi hộp lắm. Xem ca nhạc đến 21h30 tối thì chúng tôi đèo nhau về kí túc xá. Trên đường chở em về kí túc xá xe của tôi không may bị chiếc xe máy đâm vào. Tôi không bị sao cả, em thì bị chảy máu ở bụng. Lúc đó tôi hoảng sợ lắm, tôi nói với em để tôi chở em đi bệnh viện, em nói không sao và liền ôm bụng chạy lên kí túc xá. Tôi lo lắm không biết em có bị làm sao không nữa. Về tới phòng tôi liền gọi điện hỏi thăm em, em cũng nói không sao đâu. Vậy là từ đó hằng ngày tôi nhắn tin, gọi điện hỏi thăm em rất nhiều, một ngày có khi cả trăm tin nhắn.
Dù có thế nào đi nữa anh vẫn yêu em nhiều lắm (Ảnh minh họa)
Suốt 1 tháng như vậy, rồi 2, 3 tháng dần dần tôi có tình cảm với em lúc nào không biết. Nhưng tôi không dám nói ra vì sợ không biết em có tình cảm với tôi không, lỡ khi nói ra lại làm mất tình bạn. Cứ như vậy tôi yêu đơn phương suốt máy tháng liền. Cho đến một hôm có anh học trên tôi một khoá lại là bạn thân của em nói với tôi: "Nếu em yêu người ta thì hãy nói ra, biết đâu người ta cũng có tình cảm với em thì sao". Đêm ngày 6/7/2008 tôi quyết định gọi điện thoại bày tỏ tình cảm của tôi đối với em. Thật bất ngờ vì em đã nhận lời tôi.
Từ đó tình yêu của chúng tôi bắt đầu nảy nở. Thời gian này tôi hạnh phúc lắm. Thấm thoát đã 3 năm trôi qua đây cũng là thời gian chúng tôi xảy ra nhiều mâu thuẫn, 1 tuần cãi nhau 5, 6 lần là chuyện bình thường. Lúc đầu sau mỗi lần cãi nhau thì chúng tôi lại thấy thương nhau nhiều hơn. Nhưng tôi không nhờ chính vì chuyện cãi nhau đã làm cho em cảm thấy chán nản tôi mà tôi không nhận ra điều đó.
Sau 3 năm học, em ra trường với tâm bằng khá. Còn tôi lận đận tới lần thi thứ 2 mới lấy được bằng cao đẳng. Sau khi ra trường em thi liên thông lên đại học Sài Gòn, tôi xin vào làm trong 1 công ty xây dựng ở thành phố. Lúc này cuộc sống trở nên bận rộn, tôi ít có thời gian bên cạnh em, chăm lo cho em. Tôi cảm nhận được tình yêu của em đối với tôi không còn như xưa nữa. Càng ngày chúng tôi càng có khoảng cách xa nhau hơn. Làm được một thời gian ở thành phố, tôi xin nghỉ về quê làm ở phòng Tài Nguyên và Môi Trường huyện Hớn Quản. Trong một lần cãi nhau em đòi chia tay. Tôi không đồng ý, tôi đã làm mọi cách để giữ em bên tôi. Nhưng tôi có làm gì đi nữa thi cũng chẳng thể như ngày xưa được nữa. Cuối cùng tôi chấp nhận chia tay, vì không muốn em phải đau khổ vì tôi nữa. Giờ này tôi buồn và nhớ em lắm. Vì muốn quên em tôi đã lao vào những cuộc nhậu, thuốc lá.
Em à, nếu như em đọc được những dòng chữ này thì mong em hãy hiểu: "Dù có thế nào đi nữa anh vẫn yêu em nhiều lắm. Anh không thể sống thiếu em được". Anh biết anh đã làm cho em phải đau buồn nhưng anh không muốn như vậy đâu. Trong cuộc sống không ai biết trước chữ "ngờ", hãy quay về bên anh nhé, tụi mình sẽ làm lại từ đầu.
Mình ơi! Anh yêu mình nhiều lắm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em nhớ anh nhiều lắm! Em nhớ từng nụ cười, ánh mắt đa tình của anh, những vòng tay siết chặt, nụ hôn nồng ấm. Đêm nay em không sao ngủ được, ngay lòng ngực mình cứ đau nhoi nhói. Những kỷ niệm về anh làm em như nghẹt thở. Anh đi rồi, không biết giờ này anh có nhớ gì đến em không. Hai ngày nay em...