Sốc khi bị chồng đánh ngay trên bàn mổ đẻ
Chính vì điều này nên hai vợ chồng lời qua tiếng lại và chồng đã tát tôi ngay khi tôi còn trên giường mổ.
Chồng hơn tôi năm tuổi, là kỹ sư xây dựng, yêu nhau từ khi tôi là sinh viên năm hai, cưới nhau sau bốn năm, hiện con trai tôi sắp hai tuổi. Gia đình tôi ở ngoại thành Hà Nội, có quyền thế và địa vị tầm cỡ; gia đình chồng ở miền Trung, rất nghèo, mọi công to việc lớn từ cưới xin, thủ tục, kinh tế, công việc đều một tay gia đình tôi lo liệu, gia đình chồng gần như bỏ mặc.
Tôi sinh con, mẹ chồng lấy lý do bố chồng ốm nên không ra thăm cháu, cũng không được một lời gọi điện hỏi thăm con dâu và cháu. Chính vì điều này nên hai vợ chồng lời qua tiếng lại và chồng đã tát tôi ngay khi tôi còn trên giường mổ.
Sốc khi bị chồng đánh ngay trên bàn mổ đẻ.
Mặc dù nhiều lần bị anh tát nhưng lần này tôi sốc vô cùng, suy nghĩ rất nhiều và bị trầm cảm sau sinh một thời gian dài. Mãi sau, tôi lại được nghe từ miệng mẹ chồng nói bà không ra lúc tôi đẻ vì gặp gái đẻ đen đủi, bà kiêng. Mẹ chồng tôi bề ngoài mới tiếp xúc thì thấy hiền lành, chân chất, qua thời gian thấy bà không đơn giản, có phần không thật, đơm đặt; bà hay để ý, thì thầm to nhỏ với con trai về cả hai con dâu (tôi là con dâu thứ).
Không biết có phải do điều kiện gia đình nhà tôi khá hơn không mà bà xử sự với con tôi và cháu trai cả của bà khác hẳn. Mọi quan tâm bà dành hết cho cháu nhà anh trai chồng, còn con tôi bà bỏ mặc. Dịp đầy tháng, sinh nhật con, tôi mời bà ra cho biết chỗ ăn chỗ ở của con cái và gặp gỡ gia đình thông gia nhưng bà chưa lần nào ra. Bất kể sinh nở, đầy tháng, đầy năm, ốm đau đi viện bà cũng kệ. Tôi gọi điện về thì gọi, còn bà chưa gọi cho tôi lấy một lần, nhiều khi tôi gọi bà cũng chả buồn nghe. Chồng luôn nghe theo và bênh mẹ, bất kể bà đúng hay sai.
Bà chính là nguyên nhân trong những lần vợ chồng tôi mâu thuẫn, đánh chửi. Tôi là người sống thẳng thắn, biết điều, ngoại hình xinh xắn, có trình độ học vấn, công việc được xã hội trọng vọng. Trước đây, quanh tôi có nhiều người thành đạt, hơn hẳn anh về mọi mặt nhưng tôi gạt tất cả để đến với anh. Bản thân chúng tôi cưới nhau vì tình yêu dành cho nhau quá lớn. Bố mẹ tôi cũng đồng cảm và ủng hộ cho hai đứa rất nhiều, vì lẽ ấy nên hoàn cảnh nhà anh cũng không làm tôi nhụt chí mà càng thương và yêu anh hơn.
Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng, tôi lấy chồng lại rơi xuống đáy mà chẳng hơn được ai. Sau khi cưới, chồng tôi trở nên hoàn toàn khác, lộ rõ là người hay chấp vặt, để bụng, thù dai và giả tạo. Chồng chửi tôi ngay khi vừa ngồi lên xe hoa, đánh tôi nhiều lần tại nhà riêng, giữa đường, thậm chí ở ngay tại nhà bố mẹ tôi. Mâu thuẫn vợ chồng âm ỉ bắt đầu từ khi tôi mang thai ở những tháng đầu, câu nói đầu tiên chồng dành cho tôi khi mang bầu mà đến chết không thể quên là “Bỏ nó đi”. Thai yếu, có nguy cơ bị sảy cũng phần lớn do tôi bị yếu tố tâm lý từ mẹ chồng và chồng gây ra.
Tôi mang bầu nhưng cứ nói gì đến chuyện gia đình nhà chồng là anh thẳng tay tát, giúi cổ. Tôi bất mãn, stress liên tục và tiêu cực mỗi khi bế tắc; cắt tay, thuốc ngủ đủ cả nhưng số tôi dai dẳng, chưa thể giải thoát được. Tôi lấy chồng vì tình cảm sâu đậm, hết mực yêu thương chồng nên sau mỗi lần tôi như thế anh lại khóc lóc van xin hứa thay đổi, tôi nguôi ngoai và cho qua.
Video đang HOT
Mọi chuyện xảy ra tôi đều giấu kín, gia đình bạn bè người thân không hề biết được bản chất chồng tôi thế nào. Vợ chồng tôi trước kia sống riêng nhưng vừa rồi anh đã chuyển công tác nên vợ chồng về nhà tôi sống. Từ đây, mọi chuyện mới vỡ lở. Công việc, sự nghiệp của anh đều do gia đình tôi tạo dựng.
Cơ hội kiếm tiền rất nhiều, nếu tu chí lo làm ăn, vợ chồng yêu thương nhau thì cuộc sống sung túc đủ đầy. Đằng này, mỗi khi vợ chồng to tiếng anh lại không nói không rằng, phớt hết vợ con, qua mặt gia đình tôi, đùng đùng bỏ nhà, bỏ việc đi. Từ đầu năm đến giờ không dưới bốn lần anh bỏ đi như thế.
Cách đây hơn một tháng, tại nhà bố mẹ tôi, vì một chuyện nhỏ nhặt giữa vợ chồng con cái, chồng xưng mày tao, chửi tôi là mất dạy và sấn sổ tát tôi nảy đom đóm mắt. Tai tôi ù đi, nước mắt giàn giụa, mọi uất ức lâu nay như được dịp trào ra, bùng nổ. Tôi nấc nghẹn lên mà hét vào mặt chồng “Xưa nay tôi có tiếng ăn học tử tế, từ khi về nhà chồng mới phải chịu tiếng ác là đứa mất dạy. Anh có dạy mà tồi tệ thế à”.
Lúc sau trước mặt bố mẹ tôi, anh vẫn giả tạo như không có chuyện gì (phòng bố mẹ tôi ngay đó nhưng ông bà vướng khách không biết chuyện). Kể từ giây phút đó, tình cảm vợ chồng trong tôi như đã chết. Chồng tôi sau đấy vẫn đi làm bình thường được mấy hôm thì bỏ. Nhà tôi cũng không rõ anh đi đâu vì anh không nói, khi biết cách anh hành xử với tôi gia đình tôi rất giận, cũng không muốn biết anh đi đâu. Sau này, tôi mới biết chồng về nhà bố mẹ đẻ.
Tôi có gọi nói qua với mẹ chồng nhưng thái độ bà bàng quan, dửng dưng. Vợ chồng tôi từ hôm đấy đến giờ không liên lạc gì. Cuộc hôn nhân tồi tệ, tất cả những cú va chạm đã làm tôi cùn và chai lỳ đi quá nhiều. Trước đây, tôi hết lòng vì chồng, huỷ hoại bản thân quá nhiều mà quên mất sống cho mình.
Thật sự đến giờ tôi muốn rũ bỏ dứt khoát, tôi căm ghét và không còn cần gì người chồng này nữa. Vấn đề trước mắt nếu ly hôn, bố mẹ tôi sẽ khổ tâm nhiều bởi gia đình nhà tôi vẫn muốn hàn gắn lại vì nhiều lý do. Vì nặng lòng với bố mẹ mà lúc này ly hôn hay hàn gắn tôi vẫn chưa đưa ra được quyết định cuối cùng cho mình.
Theo Ngoisao
Mặc cảm vì đã qua một lần đò
Đến bây giờ, khi nghĩ về cuộc hôn nhân cũ, chị vẫn còn bị ám ảnh. Hình ảnh người đàn ông vũ phu, từng đánh đập chị chỉ vì cái tội chị không còn trinh tiết khiến chị thấy rùng mình.
Một người chồng từng nói lời ngon ngọt, hết lời yêu thương, chăm sóc chị, vậy mà, sau khi cưới nhau, anh ta ruồng bỏ chị, xúc phạm chị bằng những lời lẽ thậm tệ. Chị đau lòng, chị khóc nức nở, đau đứt ruột gan vì anh phụ bạc. Chị cảm thấy đó là thật bất hạnh khi lấy người chồng này.
Anh không đi làm, ở nhà lông bông, nay đây mai đó, còn chị cật lực với công việc kiếm được, cố gắng kiếm tiền để chăm cho gia đình. Hàng xóm thương chị, chắc họ cũng bàn ra tán vào vài lời, nói rằng, chị khổ sở khi có người chồng lười biếng, chỉ biết bám váy vợ. Người chồng ấy không biết điều, lẽ ra nên nghe những lời đó mà thấy rằng mình thật thiếu trách nhiệm với gia đình, nhưng không... Anh ta còn khó chịu với chị, cau có với chị, nói chị chính là nguồn cơn của câu chuyện hàng xóm khinh thường anh.
Anh trút giận lên đầu vợ, nói vợ anh cậy làm được vài đồng rồi lên mặt. Chị nào lên mặt, chị cũng đâu có thời gian đi buôn chuyện với hàng xóm. Vả lại, làm vợ ai lại &'vạch áo cho người xem lưng'. Chị cố gắng vì anh, vì gia đình này nhưng lại bị anh coi thường.
Anh mang cái chuyện chị không còn trinh tiết ra để đay nghiến chị, anh chửi chị &'cô cũng không hơn gì tôi đâu, tôi rước cái của nợ cô về là may mắn lắm rồi. Đồ hư hỏng xem lấy được ai'. Vốn anh không phải là người chồng vô lương tâm, độc mồm độc miệng như vậy nhưng mà, về nhà, không đi làm, bị hàng xóm dị nghị là xin tiền vợ khiến anh từ một con người hiền hậu trở nên cáu bẳn. Như người khác, nếu tốt ra, họ sẽ tu chí làm ăn, lo lắng cho vợ và gia đình nhưng bây giờ, chồng trở thành kẻ không ra gì...
Anh trút giận lên đầu vợ, nói vợ anh cậy làm được vài đồng rồi lên mặt. Chị nào lên mặt, chị cũng đâu có thời gian đi buôn chuyện với hàng xóm. (ảnh minh họa)
Nghĩ lại những trận đòn anh giáng lên đầu chị, chi ngậm đắng nuốt cay. Nhiều lần chị muốn từ bỏ gia đình này để trở về quê nhưng mà làm thế nào được, mới lấy chồng đã bỏ, thiên hạ sẽ dị nghị sao? Chị có chồng mà chưa có con, tới hơn 1 năm chị cũng chưa có con. Anh lấy lí do đó nói chị là đồ đàn bà hư hỏng, chắc chơi nhiều rồi nên bây giờ chẳng dễ sinh con. Trong khi chị thật sự không biết là do anh hay do chị, anh có lý nào đổ hết tội lên đầu chị?
Những trận đòn như vậy chỉ có thể chịu được trong giới hạn, đến một lúc chị phải chấm dứt mối quan hệ này dù chị không muốn. Chị đã dừng lại, chị quyết tâm viết dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân này. Chị dù có chút tiếc nuối nhưng nghĩ đi nghĩ lại, kéo dài thêm ngày nào thì thân xác chị tiều tụy, chị bị hành hạ càng nhiều ngày ấy. Chị đâu còn sức lực, đâu còn chịu đựng được nữa. Phải chấm hết thôi...
Chị ly hôn dù anh ta cũng không muốn nhưng chị quyết làm. Chị chấp nhận lời chê bai của hàng xóm láng giềng que mẹ, họ nghĩ sao thì nghĩ nhưng chị phải sống cho mình. Chị trở về nhà, chấp nhận cuộc sống làm đứa con gái bỏ chồng, chăm sóc bố mẹ...
Hàng xóm quê chị hơi ác miệng, người ta chẳng biết đầu đuôi thế nào nhưng cứ tung tin không ra sao cả. Có người thì nói chị vụng trộm nên bị chồng đuổi, có người thì lại nghe đâu đồn là chị không còn trong trắng, chồng ép về nhà, li dị luôn. Dù có lý do gì họ cũng chỉ nghĩ được, nguyên nhân của cuộc chia ly này là do chị. Chị buồn lắm, chị nuốt nghẹn vào lòng, không dám nói, cũng chẳng thanh minh với những người nhiều chuyện. Chị sống bình lặng bên gia đình, cho những ngày tháng đó sớm qua...
Từ cái ngày chị ra đi, bị chồng đánh đập và người đời soi mói chị cũng không còn ý định chồng con nữa. (ảnh minh họa)
Người ta khuyên chị, bỏ chồng có gì đâu, không hợp thì chia tay, thích thì có chồng mới. Nhưng người quê chị họ không nghĩ vậy, họ không chấp nhận cái kiểu thích thì chia tay, họ cho rằng những người bỏ chồng là những người ghê gớm. Chị sợ chẳng dám tiếp xúc với những người như thế. Bố mẹ chị cũng phiền lòng vì con gái, mẹ chị héo mòn.
Hiểu tấm lòng của mẹ, chị xin mẹ đi vào miền nam lập nghiệp. Chị muốn trốn khỏi cái vùng đất cổ hủ, nơi người ta coi chuyện bỏ chồng là chuyện khó chấp nhận. Chị đã từ bỏ chồng, và từ bỏ cả gia đình. Chị sẽ làm lại cuộc đời ở nơi đất mới.
Từ cái ngày chị ra đi, bị chồng đánh đập và người đời soi mói chị cũng không còn ý định chồng con nữa. Những người đàn ông tán tỉnh chị, chị không dám đả động gì, chị sợ người khác sẽ xì xèo này kia. Chị cũng không dám nói với họ về quá khứ của mình. Đàn ông với chị là một điều gì đó rất xa xỉ, chị sợ hôn nhân lần 2, sợ những trận đòn do cuộc hôn nhân khác mang lại.
Chị đi làm, cơ quan có nhiều người biết chị bỏ chồng, chị cũng nói với vài người nhưng mà cả cơ quan đều biết. Chị cứ khép mình sống như vậy, tự ti vì sợ rằng người ta chê bai mình, khó chịu với mình. Chị không dám trêu chọc ai hết, cũng không đùa cợt, ăn nói bỗ bã gì cả, chị sống như một người trầm lặng...
Cứ ai nói đến chuyện phụ nữ bỏ chồng hay lấy chồng lần hai là trai tim chị lại rộn ràng.(ảnh minh họa)
Ai đó nói giới thiệu chị với người này người kia, chị chỉ cười. Phụ nữ bỏ chồng còn dám mơ đến ai. Có người đàn ông chưa có vợ con, nói yêu chị, tán tỉnh chị gần 1 năm trời, hứa sẽ mang lại cho chị cuộc sống hạnh phúc, chị chỉ lắc đầu. Chị không phải không có cảm tình với anh ta, chỉ là chị sợ, sợ một ngày nào đó người ta sẽ mang quá khứ của chị ra đay nghiến. Còn gia đình anh nữa, chị phải làm sao để đối diện đây?
Cứ ai nói đến chuyện phụ nữ bỏ chồng hay lấy chồng lần hai là trai tim chị lại rộn ràng. Chị tự ái, tự cảm thấy bản thân mình chính là đối tượng trong câu chuyện của họ, họ đang trêu chị, đang nói về chị. Chỉ là chị quá áp lực, quá tự ti khi đã qua một lần đò nên cảm giác như vậy thôi, chứ chẳng ai nói gì chị cả. Chị chưa thoát được suy nghĩ đã từng bỏ chồng. Có lẽ, những trận đòn và nỗi đau tinh thần người đàn ông ấy gây ra cho chị đã không thể nào lành được, nó khiến chị nhức nhối mãi không thôi...
Theo Khampha
Lỡ tay đánh vợ vì nghi cô ấy ngoại tình Khi tôi đi công tác, em bắt đầu có nhiều mối quan hệ, em thường xuyên đi về muộn, thậm chí nhiều khi em về nhà rất khuya. Tôi - một cán bộ sĩ quan quân đội, năm nay 28 tuổi. Trước đây tôi học trường quân đội, rồi ra trường và có công việc ổn đinh, sau đó tôi quyết định lập...