Sốc chuyện Tết của dâu mới về nhà chồng gần bãi tha ma
Nhà chồng em chỉ làm ruộng với trồng hoa màu nên nhìn chung là nghèo, cũng giông giống nhà đẻ em. Được cái chúng em đều thoát ly làm công nhân, nên không quá vất vả, thu tạm đủ chi tiêu.
ảnh minh họa
Em mới đi làm đôi ba năm nên để dành được không nhiều, lại mới cưới xong cũng lắm khoản. Đắn đo mãi, vợ chồng em quyết định biếu bố mẹ chồng hai triệu sắm tết, tầm ấy em nghĩ là hợp lý, vì mọi năm em cũng biếu mẹ đẻ thế.
Vậy nhưng vừa chân ướt chân ráo về bố mẹ chồng đã hất hàm bảo em năm nay dâu mới đi sắm tết nhé. Em ngỡ ngàng tưởng mọi thứ đã xong xuôi, trong lòng đôi chút hụt hẫng, em đành lấy số tiền dự phòng ra để đi chợ mua đồ.
Và càng ngày bố mẹ chồng càng khiến em ngạc nhiên hơn. Họ đều chưa đến năm mươi, song đã bàn bạc rằng muốn nghỉ ngơi dưỡng già, thế nên chúng em tự lo mà đi trả món nợ ngày trước ông bà vay cho chồng em học trung cấp. Em nghe mà toát mồ hôi, tối tăm mặt mũi.
Đã thế bố mẹ chồng cứ thi nhau kể, về việc trên thành phố kiếm tiền dễ lắm, con ông nọ ông kia, biếu bố mẹ những ngần này ngần nọ, thằng ấy mới đi làm vài năm đã mua được ô tô… Em nghe mà hoang mang, tự thấy mình kém cỏi chứ chẳng cần người khác phải nói.
Tết về quê, chồng có vẻ yên tâm, thích thú khi thấy vợ vui vẻ và yêu đời. Em chỉ ậm ừ, không giải thích nhiều. Thực ra thì nhà chồng em gần bãi tha ma, em chả làm gì khuất tất đâu, nhưng từ nhỏ cứ bị dọa thành ra hay sợ ma, rồi thần hồn nát thần tính. Mỗi lúc ngồi rửa bát ngoài ấy em sợ hết vía, nhất là cái sân giếng đằng sau nhà, gần cái búi tre, buổi tối gió từ ngoài bãi thổi vào rin rít, nghe rợn như trong chuyện Nguyễn Ngọc Ngạn hay đọc đêm khuya. Vậy là em cứ phải véo von hát, hát to, hát từ bài thuộc đến hơi thuộc, cho đến cả bài chỉ nhớ được cái giai điệu bập bõm…
Đã thế lúc đi chúc tết hàng xóm, người ta đã xây tường cao quá đầu người rồi mà chồng còn vô tư dướn người lên để chỉ cho em thấy mấy cái mộ lấp ló đằng sau. Rồi em run rẩy tả với đứa bạn thân, cách khoảng trăm mét là mấy cái mộ, chồng em còn gân cổ, “Làm gì đến trăm mét, hơn chục mét là có rồi”, khiến em không ăn không ngủ nổi, chỉ mong hết tết. Không những vậy nhà chồng nhà vệ sinh không có, nhà bếp thì lụp xụp, ướt dột, cơ khổ.
Video đang HOT
Thấy chồng em kể, bao năm rồi toàn thế, nên năm nay kệ hai vợ chồng cúng bái, làm mọi việc. Vì nết nhà ông bà không trọng việc cỗ bàn hương khói, hoa quả qua quýt là được rồi.
Tết em chồng đi chơi bạt mạng, bố chồng cứ bỏ đi đánh chắn suốt, còn mẹ chồng thì sang nhà bà chị gái “buôn chuyện”, với nhổ tóc sâu đến khuya buồn ngủ mới về. Đêm giao thừa không ai tiếp thì ngồi thức xem ti vi, con dâu làm gì mặc kệ.
Em buồn và chán kinh khủng, liền tâm sự với các chị ở công ty. Họ động viên năm đầu ai cũng thế hết, vì em chưa quen nên chưa thích nghi được, giờ phải cố hòa nhập vào gia đình chồng, cái gì tốt thì phát huy, xấu thì tránh đi vậy. Dẫu sao, cũng may khi không phải thường xuyên ở nhà chồng.
Đoạn em nghĩ bụng, vợ chồng đâu chỉ sống với nhau một năm hai năm, còn về lâu về dài và còn ăn ở làm sao con cái nhìn vào lấy làm gương nữa, nên phải sống cho tử tế, sống cho đúng. Cứ thế, em tự nhắc mình, cô dâu mới cố lên!
Đến giờ thì mọi việc cũng ổn ổn rồi.
Theo PLO
Mẹ chồng chặn cửa không cho dâu mới bước vào nhà
Xe dâu vừa dừng ở cổng nhà, anh đỡ tôi từ trong xe ra hồ hởi đưa vào nhà. Mẹ anh đứng ngay trước cửa nhà, tay cầm cái chậu nước đầy chực chờ tôi đến để hắt...
Khi anh dẫn tôi về nhà chơi, mẹ anh liếc xéo một cái không thèm nói câu nào rồi bỏ đi. Ảnh minh họa.
Chào độc giả mục tâm sự, đây là lần đầu tiên tôi dám trải lòng ra với mọi người để mong nhận được sự cảm thông và những lời chia sẻ để tôi thêm động lực. Tôi biết rằng, sẽ có những kẻ chửi rủa, miệt hạ tôi, hay họ có thể nhận ra tôi là ai và lại về mách mẹ chồng tôi. Nhưng tôi bỏ qua hết, chỉ mong một điều cuộc sống làm dâu của tôi sẽ bớt ngột ngạt, khổ sở hơn.
Tôi lấy chồng tôi bây giờ sau 3 năm yêu nhau trong sóng gió và bị gia đình nhà chồng ngăn cản. Trước khi đến với tôi, anh từng yêu một cô gái trong làng với tình cảm sâu đậm. Bố mẹ, anh chị anh cũng rất ủng hộ vì cô gái ấy ngoan hiền, thường xuyên qua nhà anh giúp đỡ việc nhà và cô ấy được xem như con trong nhà.
Rồi anh ấy đỗ đại học và ra Hà Nội, cô gái ấy ở nhà học nghề kế toán rồi về làm ở trường cấp một của xã. Cô ấy vẫn một mực chờ anh về để cưới và làm chồng. Thế nhưng sau một thời gian, anh nhận thấy giữa hai người luôn có rào cản về suy nghĩ và tri thức, anh học đại học còn cô ấy chỉ học trung cấp, anh đã chia tay mặc bố mẹ, anh chị chửi rủa. Chị ấy sau đó vì buồn quá mà bỏ vào nam sống.
Sau đó, anh đến với tôi. Ngày anh dẫn tôi về ra mắt, mẹ anh liếc xéo một cái không thèm nói câu nào rồi bỏ đi. Các chị anh có vẻ quan tâm hơn một chút nhưng sau đó cũng tỏ ý chê bai tôi không bằng cô gái kia. Còn bố anh thì trầm ngâm không nói gì. Thái độ của bác cũng lạnh lùng, khó hiểu khiến tôi sợ hơn.
Sau lần đó, tôi hỏi anh lý do vì sao cả nhà lại đối xử lạnh nhạt với tôi như vậy. Họ chưa hiểu hết về tôi, chưa biết con người tôi như thế nào mà đã vội tỏ thái độ ra mặt như thế. Anh giải thích mọi và biện minh rằng, có thể mọi người trong gia đình anh chưa thể quên được hình bóng người yêu đầu của anh và họ không quen với sự xuất hiện của một người mới.
Anh lại động viên tôi yên tâm, anh sẽ thuyết phục mọi người cho đến khi họ đồng ý cho chúng tôi đến với nhau thì thôi.
Tuy nhiên, những lần sau đó tôi về nhà anh và chưa một lần nào được đón tiếp tử tế. Đôi lúc thấy họ khinh thường, không tôn trọng, tôi thất vọng và buồn chán chẳng muốn tiếp tục với anh nữa.
Nhưng được vài hôm, anh lại đến và tôi không thể nào dứt ra được. Rồi tôi dính bầu. Anh về thưa chuyện để bố mẹ sang nhà tôi nói với người lớn. Bố mẹ anh khất khứa mãi 2 tháng sau, khi bụng tôi đã lù lù mới sang trao đổi và xem ngày cưới gấp. 1 tháng sau đám cưới diễn ra, tôi một tay vừa kéo váy cưới, một tay cầm hoa che bụng cho đỡ xấu hổ.
Đám cưới chúng tôi tổ chức hai nơi, ở khách sạn gần nhà tôi và quê anh. Sau khi cưới ở Hà Nội xong, xe dâu đưa tôi về nhà anh để cúng vái tổ tiên.
Xe dâu vừa dừng ở cổng nhà, anh đỡ tôi từ trong xe ra hồ hởi đưa vào nhà. Tôi rón rén đi bên anh lòng đầy lo lắng. Mẹ anh đứng ngay trước cửa nhà, tay cầm cái chậu nước đầy chực chờ tôi đến...
Khi tôi vừa bước chân đến khép nép bên anh, bà hắt ngay chậu nước bên cạnh rồi lườm tôi bảo "Tục lệ dâu mới nhà này nó vậy". Chồng tôi nhìn tôi vẻ ái ngại rồi nắm chặt tôi dẫn vào. Thì ra, người yêu cũ của anh cũng về đây. Mẹ anh làm thế để cô ta đỡ buồn lòng và dằn mặt tôi chăng? Tôi chỉ cười mỉm thầm nghĩ "Cứ đợi đây, xem ai phải lạy lục xin lỗi ai trước".
Tôi bối rối không biết làm sao để bà có thể chấp nhận tôi và để chồng tôi có thể vui lòng.... Ảnh minh họa.
Tôi thay đổi tâm thế và ngẩng cao đầu đi bên anh vào thắp hương tổ tiên mặc cô ta cứ đứng nhìn chằm chằm.
Cô ta không hiền lành như tôi nghĩ, thì ra cũng giở chiêu trò nịnh mẹ chồng tương lai để làm khó tôi đây mà. Nhưng cô ta đã nhầm người. Tôi có thể tử tế với người tốt với mình nhưng sẽ không tha bất kỳ ai chơi xấu tôi.
Trong đầu tôi lúc này đã nghĩ ra trăm kế đối phó với cô ta và nhưng với mẹ chồng tương lai, tôi bối rối không biết làm sao để bà có thể chấp nhận tôi và để chồng tôi có thể vui lòng. Xin mọi người hãy cho tôi vài cao kiến đối phó.
Theo Tin Tức
Đêm đầu tiên về nhà chồng, dâu mới phải quỳ suốt đêm ở nhà tắm Đêm đầu tiên ở nhà chồng, dâu mới phải quỳ suốt đêm ở nhà tắm. Bao tức tưởi trong Hồng cứ ùa về. Hồng muốn chạy ra khỏi cánh cổng nhà chồng ngay tức khắc. ảnh minh họa Nếu bây giờ cho Hồng, 26 tuổi chọn lựa lại, Hồng sẽ không bao giờ lấy chồng xa. Cô thậm chí cũng không kết hôn...