“Sợ vợ” nỗi ám ảnh
Cứ mỗi lần làm gì, tôi cũng phải giữ kẽ, sợ sệt… vì nếu làm “ngứa mắt” cô ấy, tôi sẽ phải nghe những lời chua chát như tát nước vào mặt của vợ.
Tôi lập gia đình được gần 4 năm và có một bé gái kháu khỉnh, tôi yêu con và luôn dành hết những gì tốt đẹp cho gia đình. Phải nói rằng, vợ chồng tôi may mắn vì sau khi lấy nhau thì chúng tôi có nhà ở riêng nên không phải phụ thuộc bố mẹ hay có những xung đột không hay giữa nhà chồng và nàng dâu.
Tôi là một người đàn ông biết vị tha và luôn cố gắng vun vén hạnh phúc của gia đình mình. Nhưng có một chuyện khiến tôi rất khó chịu từ bấy lâu này là cái “cách đối nhân xử thế tối thiểu giữa một con người với con người”, mà “người với người” không ai khác chính là vợ và chồng trong gia đình.
Có một thực tế là vợ chồng tôi không hợp tuổi và tư tưởng cũng khác nhau nên giữa chúng tôi thường xuyên xảy ra xung đột, cãi vã. Những lúc như thế, vợ tôi luôn văng tục, chửi bậy xối xả vào mặt chồng, rồi không ngần ngại khi xưng hô “mày” – “tao”… Tôi nghe những lời đó từ người vợ của mình như chết trân tại trận. Tôi cũng không ngờ được rằng, vợ tôi là một người có học thức đàng hoàng mà lại có thể cư xử vô văn hóa với chồng như thế! (Cả hai vợ chồng đều tốt nghiệp đại học và hiện đang làm cho những tập đoàn hàng đầu thế giới).
Tính tôi thì rất bình tĩnh trong mọi tình huống nên những lúc hai vợ chồng cãi vã, tôi thường im lặng và không bao giờ “đổ thêm dầu vào lửa”. Tôi chờ tới khi hai vợ chồng bình thường lại thì tôi mới nhỏ to góp ý với cô ấy. Thế nhưng, vợ tôi không những không tiếp thu mà còn tỏ ra bảo thủ, rồi nổi trận lôi đình và bắt đầu những màn cãi vã mới…
Tôi phải làm sao để thoát khỏi quãng đời đen tối này? (Ảnh minh họa)
Thời gian cứ thế trôi đi, những tưởng nó có thể khiến con người ta thay đổi vì tôi luôn nghĩ, vợ chồng tôi như vậy chỉ là “hiện tượng”, chứ không phải “bản chất”. Nhưng thật chán chường khi vợ tôi càng ngày càng làm càn, cô ấy không coi ai ra gì… và hễ vợ chồng cãi nhau là cô ấy lại bắt đầu văng những lời thô tục, vô văn hóa sa sả vào mặt tôi. Và đã có lần, cô ấy không tiếc lời chửi bới cả gia đình và dòng họ tôi – đó là một sự xúc phạm khó lòng tha thứ. Rồi một lần khác, cô ấy đã lao vào đánh tôi, khi không kiềm chế được cơn giận dữ, tôi cũng đánh lại cô ấy. Bế tắc quá, tôi đến nhờ ba mẹ, anh chị em vợ để khuyên can cô ấy giùm… nhưng với cái thói bảo thủ của cô ta thì tất cả mọi người trong gia đình cũng đều dơ tay xin hàng.
Video đang HOT
Sự chịu đựng của con người luôn có giới hạn và tôi cũng vậy! Khi tôi đã không chịu đựng được sự xấc xược, hỗn láo của vợ, tôi viết đơn ly dị và đưa cho vợ nhưng cô ấy không kí. Nhiều lúc chán cảnh chồng vợ “cơm không ngon, canh không ngọt”, tôi đã quyết định bỏ nhà ra đi… nhưng những lúc như vậy, cô ấy lại khóc lóc và đòi tự tử.
Thực sự tôi không thể hiểu nổi cách sống của vợ mình nữa! Câu chuyện của vợ chồng tôi cứ luẩn quẩn mãi và nó đã biến tôi trở thành người đàn ông yếu thế và nhu nhược. Cứ mỗi lần làm gì, tôi cũng phải giữ kẽ, sợ sệt… vì nếu làm “ngứa mắt” cô ấy, tôi sẽ phải nghe những lời chua chát như tát nước vào mặt của vợ. Vì con, vì danh dự của gia đình với xã hội nên tôi đành câm nín và tự trấn an mình “Phải là người đàn ông vị tha và nên hạ cái tôi của mình xuống”. Tôi sợ khi phải nhìn đứa con hơn một tuổi của mình khóc thảm thiết khi chứng kiến cảnh ba mẹ cãi nhau to tiếng… để rồi, tôi phải quyết định bỏ qua để làm lại từ đầu với cô ấy “lần thứ n”… nhưng nó vẫn chưa thể dừng lại ở đó.
Cuộc sống của tôi càng ngày càng đi vào ngõ cùng không lối thoát. Việc tôi nghe vợ chửi và xúc phạm giống như cơm bữa… và giờ đây, nó đối với tôi không còn cảm giác nữa. Tôi là một người đàn ông đàng hoàng, chân chính nên cũng không vì vợ đối xử tệ bạc như vậy mà tỏ ra hư hỏng, bê tha mà trái lại, tôi luôn cố gắng tìm kiếm những niềm vui khác như âm nhạc, thể thao hay cơ hội để thăng tiến nghề nghiệp.
Cứ mỗi lần trở về với gia đình, tôi lại phải chứng kiến cái bộ mặt khó chịu của vợ kèm theo những lời mắng nhiếc, sỉ vả vô tội vạ của cô ta. Tôi tự hỏi, liệu vợ mình có thể thay đổi được cái bản chất đó không? Và tôi sẽ phải kiên trì chờ đợi sự đổi thay ấy đến bao giờ? Hay tôi lại tiếp tục chung sống, chấp nhận và chịu đựng một bà vợ hỗn láo, xấc xược và cư xử kém văn hóa như vậy đến hết cuộc đời này?
Liệu đã có ai phải trải qua những quãng thời gian đen tối như tôi chưa? Xin hãy cho tôi những lời khuyên để tôi có thể nắm một phần cơ hội chiến thắng trong canh bạc hôn nhân của mình!
Theo VNE
Chồng yêu, vẫn phải lập 'quỹ đen phòng thân!
"Cuộc đời không ai nói trước được chữ ngờ, dù chồng có yêu thương hay chiều chuộng mình đến đâu cũng nên để dành ra một ít không cho chồng biết để phòng thân!", chị Vân chia sẻ.
Để phòng khi bất trắc
Là lý do mà chị N. Vân (Thành Công, Hà Nội) lập quỹ riêng, không cho chồng biết. Chị Vân bảo, chồng biết kiếm tiền và rất yêu thương, chiều chuộng vợ, lương anh bao nhiêu đều góp cho vợ cùng chi tiêu. Nhưng chị nghĩ, phụ nữ vẫn phải có một khoản tiền riêng nho nhỏ để lo những việc không muốn phiền đến chồng.
Chị chia sẻ: "Năm ngoái bố mình phải mổ sỏi thận, mấy anh chị em hô hào nhau đóng góp mỗi người một ít để đỡ đần bố mẹ. Mình nói với chồng thì anh bảo đưa 2 triệu biếu bố mẹ, trong khi anh trai và em gái mình đều góp mỗi người 15-20 triệu. Thế là mình phải vay con bạn thân 10 triệu để đưa bố mẹ cho đỡ áy náy.
Mình nhận ra là phải có tiền riêng phòng thân cho những lúc cha mẹ ốm đau bệnh tật còn có cái mà giúp. Chứ đợi chồng đối tốt với bố mẹ mình thì khó lắm. Từ tháng 8 năm ngoái đến giờ mình cũng tích cóp được hơn 20 triệu rồi".
Mỗi tháng chị trích ra 10% tiền sinh hoạt để dành. Các ngày lễ, tết được thưởng chị không mua sắm hết mà để lại một phần tiết kiệm. Cứ như thế tích tiểu thành đại, giờ chị đã có một khoản nho nhỏ để chi tiêu việc riêng.
Chị Vân bảo, chị tiết kiệm để lo cho gia đình, để có tiền xoay xở những lúc khó khăn, bất trắc chứ không phải "lập quỹ" để ăn chơi đàn đúm nên không có gì phải cảm thấy tội lỗi với chồng.
"Không phải chuyện gì mình cũng ngửa tay xin tiền chồng được. Ví như chuyện bố mình đi viện năm ngoái, xin chồng cũng chẳng cho. Thế nên, dù chồng có yêu thương, chiều chuộng mình đến đâu cũng nên để dành ra một ít không cho chồng biết để phòng thân, dùng những lúc cần kíp. Nhà mẹ đẻ mình có việc, mình có thể cho thêm mà không cần dò xét ý chồng", chị Vân nói thêm.
Cứu "những bàn thua trông thấy"
Đàn ông thường lập "quỹ đen" để dùng vào các khoản nhậu nhẹt, gặp gỡ bạn bè. Còn phụ nữ tích lũy riêng nhưng lại thường để dùng vào các việc chung, việc gia đình. Và những khoản "tiền bí mật" này đã cứu vãn được "những bàn thua trông thấy".
Anh Hưng (Cầu Giấy, Hà Nội) cho biết, cách đây 2 năm, đúng lúc vợ anh chuẩn bị sinh con thì anh mất việc. May mắn là vợ anh đã bí mật tích cóp được một khoản đem gửi ngân hàng nên vợ chồng anh mới sống sót qua 3 tháng vợ nghỉ sinh, anh mất việc.
"Tôi cũng hơi bất ngờ khi biết vợ giấu mình tích lũy riêng, nhưng chả có gì đáng trách cô ấy cả. Cô ấy biết lo xa thì lúc khó khăn mới có cái mà dùng", anh Hưng chia sẻ.
Một người phụ nữ giấu tên khác thì chia sẻ, nhờ có "quỹ riêng" mà chị có thể giúp được em gái đi du học. Chị ở với nhà chồng, nên hầu hết thu nhập đều đóng góp cho gia đình chồng. Khi bố mẹ đẻ chị xảy ra chuyện, chỉ hỏi vay nhà chồng không được nên chị quyết tâm phải lập quỹ riêng.
"Có 1 chuyện mà mình đã khắc cốt ghi tâm: Đó là năm ngoái khi mẹ mình bị bục ruột thừa, phải mổ trong đêm. Bố gọi cho mình nhưng trong nhà mình lúc đó chỉ còn 10 triệu tiền mặt. Mình đã gõ cửa phòng để vay tiền bố mẹ chồng. Lúc đó là 2h đêm, mình nghe rõ bố chồng nói cho nó vay 2 triệu thôi, còn phải để lại ở nhà (mà mình có nói chỉ vay mấy hôm sẽ trả lại). Vậy là mình quyết tâm phải tiết kiệm và nhất định không cho nhà chồng biết", chị chia sẻ.
Chị tiết kiệm bằng cách gom từ nhiều nguồn: từ tiền lương, khi lương được tăng 10% thì không khai ra, tháng nào lương giảm 5% thì bảo bị giảm 10%; từ tiền thưởng: khi được thưởng 500 ngàn - 1 triệu vào các dịp lễ thì không mua đồ mà để tiết kiệm, thưởng tết được 10 triệu, chị bảo được 5 triệu thôi, chồng đưa 1 triệu mua sắm thì chỉ mua 400-500 ngàn; từ tiền làm thêm...
"Sau hơn 1 năm, mình đã tiết kiệm được 50 triệu và 1 cây vàng, không nhiều vì là tiền làm thêm và chắt bóp chi tiêu thôi, nhưng số tiền đó vừa rồi đã giúp em gái mình đi du học. Chồng mình cho em được 2 triệu, trong khi biết bố mẹ mình chạy vạy khắp nơi", chị chia sẻ thêm.
Theo VNE
Người phụ nữ hiền thục, nết na tôi sợ nhất trong đời "Đàn bà dù hiền cỡ nào đến khi độc lên thì người phụ nữ ác nhất cũng phải sợ". Tôi cảm thấy rất sáng suốt vì ngày đó không mắc mưu N để khỏi phải hối hận cả đời. Tôi viết câu chuyện này có thể mọi người sẽ đánh giá tôi là thằng không ra gì. Nhưng tôi muốn chia sẻ cho...