Sợ vợ buồn vì ngực lép, chồng tháo gương nhà vệ sinh
Có biết bao người chồng bỏ vợ, chê vợ chỉ vì ngực quá khiêm tốn nhưng vẫn có những người chồng thông cảm, chia sẻ cho…
PGS -TS Trần Thiết Sơn, Trưởng khoa Phẫu thuật tạo hình Bệnh viện Xanh Pôn, Hà Nội, la ngươi đươc vi như co đôi ban tay vang trong tao hinh thâm my, nâng ngưc.
Ảnh minh họa.
Thê nhưng chinh ông cung la ngươi ra tay “cưu” bao nhiêu đôi go bông đao bi biên dang vi lam đep. Ông nhơ không hêt sô bênh nhân đên chô minh vơi cac hoan canh khac nhau.
Noi vê nguyên nhân chi em thich lam đep, ông trâm măc môt luc rôi thơ dai, đa sô chi em đên đây khám và xin tư vấn về phẫu thuật nâng ngực không noi ro nguyên nhân khiên minh tim đên phâu thuât. Tuy nhiên đa số chị em đều muốn đi phẫu thuật nâng ngực để tự tin hơn trong cuộc sống.
Những câu chuyện chồng chê, chồng bỏ vì ngực nhỏ cũng có nhiều nhưng không hẳn vì thế mà các chị em bị gánh nặng “phẫu thuật nâng ngực” đè lên đôi vai mình. Nhiều trường hợp cua chi em khiến ông thực sự cảm động về hạnh phúc vợ chồng.
Qua đó, ông chia sẻ từ trong đáy lòng mình răng xấu đẹp không nói lên được tình yêu cua vơ chông dành cho nhau. Điều quan trọng là tình cảm chân thành và tự tin của người bạn đời bên cạnh.
Nhiêu phu nư đên chia se vơi ông vê cuôc sông cua ho khi ngưc qua nho hay chay xê không anh hương đên tinh cam vơ chông. Co nhưng ông chồng yêu thương va luôn cô găng giup vơ tư tin hơn trong cuôc sông băng nhưng viêc lam nho nhưng không phai ai cung nghi ra đươc như thê.
Trương hơp cua vợ chồng chị Phan Thị Q. (Văn Khê, Hà Đông, Hà Nội) là một ví dụ điển hình.
Chị Q. có nét mặt ưa nhìn, dáng người thanh mảnh và nước da trắng hồng. Chi cao 1,6 met, dang mong, ngưc lep nên luôn ân minh trong bô quân ao thung thinh đê cô tao dang ngươi to mâp như bao ngươi khac. Vong môt mong va lep, môi bên cach nhau gân gang tay khiên moi cư chi cua chi đêu cô găng che đi khuyêt điêm.
Chồng chị Q. là người đàn ông giàu có và rất yêu vợ. Anh luôn giúp vợ từ việc gia đình cho đến những chuyện tế nhị của hai người. Trong khi chi tư ti vi thân hinh thi anh lai lây chi ra lam niêm kiêu hanh cua ngươi chông. Anh luôn khoe vơ anh không co bung, chân thon, eo nho. Anh luôn cố gắng giúp vợ tự tin trong cuộc sống.
Video đang HOT
Vòng một của người phụ nữ một con chưa đầy 80cm khiến chị lo sợ chồng chán. Nhiều lần chị hỏi chồng chuyện “không cân” nhưng anh nói “anh không để ý”. Có những lúc vợ không tin anh hài lòng với khiếm khuyết của mình nên chị cố tình tạo tình huống. Ngươi phu nư như chi du đươc chông noi yêu, chông khen đep vân lo sơ chông cô tinh gia tao.
Một ca nâng ngực ở Bệnh viện Xanh Pôn.
Thiết kế nhà tắm giúp vợ bớt tự ti
Hai năm trước, chồng chị thuê kiến trúc sư về xây nhà trên mảnh đất liền kề ở một khi đô thị tại Ha Đông. Chị Q. ngỡ ngàng khi tất cả nhà vệ sinh đều được thiết kế rộng, thiết bị vệ sinh cao cấp nhưng lại thiếu một phần tất yếu của nhà tắm đó là gương soi.
Quá thắc mắc, chị hỏi chồng “ sao anh thiết kế nhà tắm lạ vậy, có phòng tắm kính trong suôt với bồn xông hơi nhưng không có gương trong nhà?”. Toàn bộ căn nhà 3 tầng 3 nhà vệ sinh đều không có gương.
Khi chồng đi vắng, bạn của anh đến chơi, chị liền hỏi ý tưởng thiết kế nhà giúp mình không lắp nhiều gương, người bạn không giấu diếm khi đưa ra thông tin yêu cầu chính của anh nha là “Vợ em hơi gầy, vòng 1 và vòng 3 khiêm tốn, anh thiết kế để cô ấy khó có thể tự ngắm mình được trong nhà”. Nghe yêu cầu này, người kiến trúc sư chỉ cười “không có gương lấy đâu ra mà ngắm”.
Hiểu được ý tưởng của chồng, chị Q. cảm động trước tình yêu của anh nhưng chị càng tự ti hơn vì “chồng mình biết ngực vợ nhỏ nên làm như thế chắc hẳn anh cũng chán và mong vợ có vòng một như những người phụ nữ khác”.
Không đợi chồng đồng ý, chị Mai đã một mình tìm đến bác sĩ Trần Thiết Sơn khám và tư vấn.
PGS TS Sơn cho biết vòng ngực của chị nhỏ. Mặc dù sinh nơ không cho con bú nhưng vòng 1 cũng khá “xập xệ”. Sau khi thăm khám rõ ràng, các bác sĩ tư vấn chị có thể làm phẫu thuật độn ngực.
Ngày làm phẫu thuật, chồng chị đến cùng và liên tục hỏi bác sĩ về những rủi ro có thể xảy ra sau khi phẫu thuật. Anh không ngần ngại hỏi cả “hướng dẫn sử dụng” sau này như thế nào. Đến nay, vợ chồng chị vẫn cảm ơn bác sĩ vì nhờ điều đó chị thấy tự tin hơn rất nhiều.
Theo Infonet
Vẫn cưới dù biết anh chỉ lợi dụng mình
Tôi hận, một cô gái trong sáng, ngoan hiền như tôi lại bị lừa dối trắng trợn đến thế. Tôi khóc hằng đêm, về rất muộn để người nhà không thấy vẻ buồn bã của tôi ....
Đọc nhiều bài viết về người chồng vô tâm, tôi thấy trùng tâm trạng nên mạnh dạn cùng tâm sự với độc giả, mong được chia sẻ và nhận lời khuyên của chuyên gia cũng như của mọi người.
Tôi và anh làm cùng công ty, khi gặp nhau tôi không ấn tượng gì ở anh, chỉ thấy một anh chàng tỉnh lẻ có vẻ mặt nhăn nhúm, đôi mắt lúc nào cũng thâm quầng, lờ đờ như tên nghiện, còn có chút vô duyên nên tôi không ưa gì anh. Nhưng rồi tình yêu lại đến không ngờ, đến dần dần. Kỳ lạ là tôi rất ít tin ở người khác giới nhưng lại tin anh tuyệt đối, chúng tôi chỉ gặp nhau ở chỗ làm, đi chơi ít vì anh làm 2 công ty. Thấy anh chịu khó vậy tôi rất mến phục nhưng ngoài cái tên và số điện thoại có thể bỏ đi bất cứ lúc nào thì tôi không biết gì về anh cả.
Nhưng anh nói gì tôi cũng tin, vẻ ngập ngừng của anh tôi cũng cho là thật thà để rồi tất cả các ngày lễ tết anh bỏ tôi về quê với lý do "về quê mới vui"... Tôi cũng không thắc mắc vì anh sống xa nhà muốn về nhà dịp lễ tết là bình thường. Nhưng anh vụng về chẳng quan tâm hay tặng quà tôi những dịp sinh nhật hay lễ tết, cứ đến những ngày đó là lại giận dỗi vì sự vô tâm lạnh lùng của anh. Một ngày anh nói anh nghỉ việc về quê chữa bệnh, tôi không chút nghi ngờ, nhưng từ ngày anh về tôi và anh ít liên lạc, tôi luôn là người chủ động liên lạc trong khi anh như người trốn tôi. Tôi cũng thấy băn khoăn cho đến một ngày số máy lạ nhắn tin cho tôi nói tôi là "con đĩ cướp chồng cô ta", chị ta nói qua nói lại rất nhiều.
Lấy một người mà tôi không biết ngày nào sẽ tan vỡ (ảnh minh họa)
Tôi hỏi anh, anh nói bạn anh đùa thế là tôi lại thôi. Rồi một lần vào đêm khuya, cô ta lấy máy của anh gọi cho tôi, chưa kịp nói lại thì máy cúp không liên lạc được. Tôi hoang mang, sáng hôm sau tôi gọi cho anh, anh thú nhận cô ta là người yêu của anh, anh yêu tôi chỉ là chơi bời mà thôi. Tôi đau khổ vật vã vì bị phản bội và lừa dối, tôi đã tin và yêu anh đến thế, vậy mà...
Tôi trốn làm hai ngày, nằm ở nhà suy nghĩ, nhớ câu sếp nói xa xôi, "mọi cái đều có dấu hiệu báo trước, chỉ là mình không nhận ra". Tôi nghĩ đi nghĩ lại, đúng là rất nhiều dấu hiệu mà tôi đã không nhận ra, tôi thấy anh không xứng đáng với tình yêu của tôi.
Tôi hận, một cô gái trong sáng, ngoan hiền như tôi lại bị lừa dối trắng trợn đến thế, tôi khóc hằng đêm, về rất muộn để người nhà không thấy vẻ buồn bã của tôi .... Rồi khi tôi lấy lại tinh thần vui vẻ, tiếp tục học và làm thì anh ta xuất hiện với bộ dạng thật thê thảm. Anh nói anh yêu tôi, anh lên để chuộc lỗi, rằng anh không có ai ở đây, chỉ có tôi.... Tôi tội nghiệp anh, lại đi thuê nhà, sắm sửa cho anh, hàng ngày về cơm nước dọn dẹp giặt giũ cho anh trong tâm trạng rất buồn bực, mệt mỏi, ức chế và vết thương cũ cứ âm ỉ....
Nhưng thương hại anh nên không thể dứt ra được, tuổi xuân của tôi trôi qua và rồi tôi đồng ý cưới. Trước khi cưới anh bảo tôi vay mượn cho anh làm kinh doanh ngoài vài lần, lần nào cũng vì anh ham chơi mà thất bại khiến kinh tế gia đình tôi ảnh hưởng không ít. Cận ngày cưới, tôi phát hiện anh gặp cô ta, nghe cô ta kể khổ rồi về dằn vặt tôi rằng tôi xúc phạm cô ta, thật nực cười.
Tôi hận, một cô gái trong sáng, ngoan hiền như tôi lại bị lừa dối trắng trợn đến thế, tôi khóc hằng đêm, về rất muộn để người nhà không thấy vẻ buồn bã của tôi ...
4 năm yêu nhau mà anh không hề hiểu rằng, con người tôi chưa từng nói bậy một câu chứ đừng nói xúc phạm ai, vậy cô ta xúc phạm tôi như vậy thì ai đòi công bằng cho tôi đây? Tôi muốn hủy hôn nhưng không dám vì ngày cưới đã cận kề, đám cưới diễn ra như kế hoạch trong tâm trạng vô cùng chán nản của tôi. Kỳ lạ là tôi vẫn rất yêu anh dù nhận thấy quá nhiều sạn trong con người anh.
Sau đám cưới chúng tôi ở riêng, tiền nhà trọ nhà ngoại bao, anh thất nghiệp, vợ chồng sống bằng 900 nghìn lương của tôi. Thời đó tằn tiện cũng không đến nỗi, anh đi chơi qua đêm chẳng thèm báo, để tôi cứ ngồi bên mâm cơm chờ, sáng sau cũng chẳng thèm gọi cho tôi. Tôi chủ động gọi thì gắt rằng giờ mới đang ăn sáng, ơ hay, anh ung dung ăn sáng mà không nhớ rằng đêm qua không về, không nghĩ rằng vợ sẽ lo lắng ư, ừ thôi anh còn trẻ con? Bóng đèn cháy tôi nhắc anh thay, anh cáu nói tôi im mồm..... mọi đồ dùng hỏng đều do bố đẻ tôi mua về sửa chữa cho, anh cứ như đứa trẻ chỉ ăn và chơi. Kỹ năng sống anh quá thiếu sót nhưng lại luôn coi thường vợ, cho là anh học cao dù chỉ tốt nghiệp cao đẳng, anh nói tôi không bằng 1/10 nó...
Ức chế nên tôi sớm nghĩ đến ly hôn nhưng mẹ tôi nói ở với nhau mới khó, bỏ thì quá dễ, tôi hi vọng có con anh sẽ trưởng thành hơn. Một năm sau tôi có bầu, cũng là lúc tôi thất nghiệp, công việc của anh chưa ổn định, nay công ty này, mai công ty khác, vẫn nhà ngoại tài trợ tiền nhà và ăn uống sinh hoạt. Tôi ốm nghén, anh không màng, tôi có nôn đến ộc máu mũi anh cũng kệ, tôi no đói anh không quan tâm.
Hàng sáng tôi dậy sớm nấu ăn sáng cho anh đi làm, anh rất kén ăn, đồ phải tươi và ngon nên tôi luôn dậy từ 5h30 để đi chợ nấu ăn sáng, vẫn giặt giũ dọn dẹp nhà của cả khi bụng to. Tôi nói bụng to ngồi giặt đồ tôi khó thở, anh bảo "mai bà đẻ tôi chẳng hầu bà thì sao". Suy cho cùng nếu anh có phải hầu thì cũng chỉ một tháng còn tôi hầu anh cả đời sao lại so đo những lúc tôi bầu bí khó chịu thế này. Vợ bầu bí khó ngủ nhưng anh cứ để vô tuyến để ngủ, tôi cứ chờ đến đêm khuya anh ngủ say mới tắt ti vi để ngủ, góp ý thì anh bảo để vô tuyến anh mới ngủ ngon.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi sống chắt chiu từng đồng, phụ thuộc bố mẹ tôi. Thương connhưng tôi không thể làm được gì, tôi thấy mình giống như một kẻ chết đuối không có phao vậy.
Tôi buồn vô cùng, đến lúc sinh anh cũng không ngó ngàng gì đến tôi, tôi cảm thấy mệt mỏi quá. Nhà ngoại lo hết khi tôi sinh con, thật không thể chịu nổi nữa rồi.
Rồi.. công việc của anh tiến triển, lên làm sếp, tôi biết và âm thầm chờ ngày anh ổn định kinh tế để có thể cùng tôi nuôi con, cùng tôi xây dựng vun vén cho gia đình riêng của mình. Vì hiện thời kinh tế gia đình tôi khó khăn không thể cáng đáng cả ba người chúng tôi, ông bà cũng già rồi, ốm đau nhiều cần được chăm sóc phụng dưỡng chứ không phải nai lưng nuôi con nuôi cháu. Nhưng... lại vẫn nhưng, tôi chờ hoài các khoản nợ mua xe này xe kia điện thoại này nọ của anh mãi không dứt, chờ hoài không thấy anh có động tĩnh gì trong việc đóng góp với ông bà ngoại chi phí sinh hoạt, hàng tháng anh đưa tôi 2 triệu, hoặc lo cho con, hoặc trả nợ ông bà (khoản này ông bà cho vay để trả nợ cho anh). Tiền như vậy thì ăn thua gì, nhất là khi tôi con nhỏ.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi sống chắt chiu từng đồng, phụ thuộc bố mẹ tôi. Thương con nhưng tôi không thể làm được gì, tôi thấy mình giống như một kẻ chết đuối không có phao vậy. Càng ngày tôi càng ân hận vô cùng.
Bây giờ, tuổi xuân đã qua đi, tôi sống cằn cỗi trong nhà này mà không biết phải làm sao. Tôi tiếp tục bước đi thế nào đây, nhìn con mà lòng tôi chua chát. Hay là tôi dừng lại nhỉ, từ bỏ tất cả chỉ vì con mà thôi!?
Theo VNE
Trai bao "hoảng hốt" vì quý bà ép uống thuốc kích dục, bạo lực sex Bà ta bắt anh uống thuốc kích dục để kéo dài thời gian, bắt anh sử dụng đủ loại đồ chơi bệnh hoạn và trong một lần sex bạo lực, khi anh bị còng tay vào giường, "bà chủ" đã làm anh gặp tai nạn như thế. Ngày tôi quyết định lấy anh, bố tôi có hỏi một câu: "Con đã suy nghĩ...