Sợ nghèo và sợ khổ sở… tôi từ chối tình yêu
Gia đình tôi khá giả, có thể không giàu bằng ai nhưng tôi nghĩ mình sung sướng hơn khối người. Chính vì quen sống trong cuộc sống mọi thứ đều đầy đủ như vậy nên tôi sợ: sợ nghèo, sợ khổ và sợ đau khổ. Có lẽ chính vì vậy nên tôi mới luôn từ chốitình yêu.
Tôi từng cãi nhau với mẹ vềchuyện yêuhay không yêu, đáng hay không đáng. Nếu đem tình yêu ra để nói nó đáng cái này hoặc không đáng cái kia thì đã quá thực dụng rồi nhỉ? Thật ra tôi luôn nghĩ tình yêu là một thứ rất đẹp, tuy nhiên, nó không đáng tin.
Vì tình yêu bị ảnh hưởng bởi nhiều thứ, trong đó có tiền. Tiền, bốn chữ một âm, đọc lên nhẹ như lông hồng nhưng bản chất nặng tựa Thái Sơn.
Tiền có thể không làm chủ được cuộc sống của chúng ta, nhưng lại ảnh hưởng rất lớn. Đối với riêng tôi mà nói, là vô cùng lớn. Nếu không có tiền, tôi sẽ không thể tiếp tục học, không thể theo đuổi ước mơ và không thể sống một cuộc sống đầy đủ.
Rồi đặt nó bên cạnh tình. Tình cũng là bốn chữ một âm, đọc lên cũng dịu như gió thoảng nhưng lại mang đến biết bao giông tố không ngờ tới được.
Video đang HOT
Vậy, sẽ có người hỏi tôi, tại sao lại phải đánh đổi tình để theo đuổi tiền mà không dung hòa nó với nhau? Thì tôi nghĩ, không được đâu, hoàn toàn không được. Khi người ta đầy đủ trong vật chất thì niềm tin đồng thời cũng sẽ ít dần.
Thử hỏi, có bao nhiêu % gia đình giàu có khá giả nào đảm bảo được rằng gia đình mình vô cùng hạnh phúc? Không có những giọt nước mắt lặng thầm nhỏ xuống vì sự phản bội? Không có những phút giây bất lực trước đồng tiền đang bóp méo niềm tin của người thân trong gia đình? Không phải nặn ra nụ cười giả tạo trước người quen để che giấu sự thật trầy trụa đằng sau bức màn hào nhoáng? Ngay cả đến những nhà trung bình hay nghèo cũng vì đồng tiền mà đánh mất hạnh phúc đấy sao?
Bạo lực gia đình từ đâu mà ra? Vợ chồng kiện tụng nhau vì sao mà có? Những đứa con bất hiếu vì sao mà thành? Có chắc rằng những điều đó xảy ra đều không phải là vì tiền hoặc tình hoặc cả hai?
Khi nhìn thấy ba mẹ mình cãi nhau, trong đầu tôi luôn hiện ra một câu hỏi “Rốt cuộc thì sai ở chỗ nào rồi?”. Tôi có thể chắc chắn rằng ba mẹ mình, chí ít đã từng rất yêu nhau, nhưng mà lòng tin của họ về nhau bây giờ có còn hay không tôi chẳng thể biết được nữa rồi. Số lần họ cãi nhau tỉ lệ thuận với độ khá giả của nhà chúng tôi.
Tình ở đó, tiền cũng ở đó nhưng mà tại sao khi song hành với nhau lại tạo ra nhiều đau khổ như vậy? Rốt cuộc thì người ta cố gắng đấu tranh để được bên nhau, rồi sau đó mọi thứ lại đổ vỡ hết vì tiền… Tất cả vì cái gì?
Tôi chỉ là một đứa con gái mới chạm ngưỡng hai mươi, đường đời chỉ mới bắt đầu, không muốn có một cuộc sống cực khổ, mong rằng có thể kiếm tiền đủ để phụng dưỡng cha mẹ và đi du lịch vòng quanhthế giới, và tình yêu là thứ tôi không hi vọng mình sẽ chạm tới.
Theo VNE
Liều
Nàng làm việc trong lĩnh vực tài chính ngân hàng. Lương cán bộ quản lý cũng đủ cho nàng nuôi con nhỏ và mua sắm những món đồ xa xỉ cho bản thân, mọi khoản chi phí khác đã có chồng gánh vác.
Anh làm trưởng phòng kỹ thuật trong một công ty điện tử. Dẫu thế, nàng chưa bao giờ thấy hài lòng về chồng. Anh quá hiền lành, chất phác, chỉ biết cần mẫn với công việc nên đã bao nhiêu năm trôi qua vẫn chỉ chết dí ở ghế trưởng phòng, lương tháng này y tháng trước, muốn có một cục tiền to mà cất đi hay phất lên nhờ đầu tư thì tốt nhất đừng trông chờ gì ở anh cả. Thời buổi này không có máu liều thì cạp đất mà ăn. Cho nên ngoài anh ra, nàng buộc phải có Thành. Thành tư vấn cho nàng những khoản đầu tư béo bở, lo đủ thủ tục cho nàng chỉ cần ký là xong. Nhờ Thành mà nàng kiếm được mấy quả đậm. Với nàng, Thành là quân sư, là người để trút bầu tâm sự, và cả một người tình.
Khi những vụng trộm vỡ lở nàng cũng hoảng sợ lắm. Nhưng thái độ điềm đạm của chồng lại khiến nàng khó chịu làm sao. Có cái vẻ gì đó như nhẫn nhịn, chịu đựng trong cách anh tha thứ, mong nàng ở lại với gia đình. Đàn ông có vợ ngoại tình mà xử sự như anh chỉ có là đàn ông bất lực. Nàng trở thành người đàn bà vừa có chồng, có cả người tình mà lại sống vô cùng... thanh thản.
Thế nhưng...
Ngày nàng lộ tẩy có bầu với nhân tình cũng là ngày chồng nàng kiên quyết ly hôn. Chính nàng cũng không hiểu sao mình lại liều như thế. Nếu chồng nàng làm "rắn" ngay từ khi biết vợ ngoại tình, nếu anh không cho nàng cơ hội nhơn nhơn thách thức ngay cả khi nàng là người có lỗi, thì sự thể có đến mức này không?
Ly hôn, nàng sẽ phải nuôi con và ra ở nhà thuê, vì căn nhà hiện tại vợ chồng đang sống là nhà ông bà nội. Người tình không sẵn lòng cưới nàng. Đàn ông là vậy, muốn có nhiều chứ chẳng bao giờ muốn phải lựa chọn, mấy ai tính nước bỏ vợ lấy bồ. Từ ngày biết nàng có thai người tình có ý ngãng ra, lấy cớ là đầu tư cái gì bây giờ cũng không thuận lợi để tránh gặp gỡ nàng. Người đàn bà kiêu ngạo trong nàng chưa bao giờ cảm thấy bế tắc, tủi nhục như thế.
Chồng nàng dù sao cũng sẽ không tha thứ, nhưng đứa bé này, nàng biết phải làm sao? Một liều ba bảy cũng liều, nàng đã là đàn bà mang tội phản bội chồng, không lẽ còn giết con? Oan nghiệt là do nàng, chứ nó nào có tội. Chỉ xót xa nếu sinh nó ra thì tội cho hai đứa trẻ, cuộc sống của chúng những ngày tới sẽ thế nào? Đến giờ nàng biết, làm đàn bà không thể lúc nào cũng "máu liều", thì đã muộn.
Theo VNE
Chồng cũ có người yêu mới Qua một số bạn bè chung, em biết anh có người mới. Cuộc hôn nhân của chúng ta mới đặt dấu chấm hết cách đây không lâu, anh đã tìm được ngay một người con gái khác. Em mừng cho anh. Ít ra thì cô ấy có thể chia sẻ với anh những lúc cô đơn. Dù đã dằn lòng để tình cũ...