Sợ mẹ buồn, chồng không dám thể hiện tình cảm với tôi
Lúc mới về nhà chồng, tôi không để ý nên thỉnh thoảng có cử chỉ thể hiện tình cảm với chồng như là đút trái cây cho chồng ăn, hay nằm xem phim thì gối đầu lên đùi chồng. Những lúc như thế mẹ chồng nhìn tôi với ánh mắt rất lạ rồi đứng dậy bỏ đi.
Tôi vừa lấy chồng được hai tháng. Nhà chỉ có 3 người: mẹ chồng, chồng và tôi. Thế nhưng tôi cứ cảm giác cuộc sống mới có phần gượng ép. Nhất là chồng tôi, anh tỏ ra lạnh nhạt hẳn với vợ so với ngày đang yêu. Lý do anh đưa ra là không muốn mẹ nhìn thấy mình tình cảm quấn quýt, sẽ tủi thân.
Ngày còn yêu nhau anh cũng đã kể cho tôi nghe rất nhiều vì mẹ anh. Bố anh mất sớm, lúc đó mẹ anh mới hai mươi hai tuổi. Một tay bà nuôi anh khôn lớn chắc cũng không dễ dàng gì. Từ nhỏ mẹ đã xem anh như báu vật duy nhất của cuộc đời mình.
Hồi anh tuổi mới lớn, mẹ vẫn còn ôm anh ngủ, bà thường thủ thỉ: Sau này con lớn, con lấy vợ, có còn yêu mẹ nữa không? Cái câu hỏi ấy lặp đi lặp lại đến nỗi nó hằn sâu trong tâm trí nhắc nhở anh rằng: Dù mai này anh có gia đình riêng cũng không được phép để mẹ có cảm giác mình bị bỏ rơi, bị mất mát.
Tôi yêu anh, cũng rất ngưỡng mộ tình cảm của mẹ con anh. Tôi cứ tin rằng mẹ yêu anh nhiều như thế thì chắc chắn sẽ rất thương con dâu. Nhưng thực sự thì mẹ chồng đối với tôi lại có phần xa cách. Lúc mới về nhà chồng, tôi không để ý nên thỉnh thoảng có đôi cử chỉ thể hiện tình cảm với chồng như là đút trái cây cho chồng ăn, hay nằm xem phim thì gối đầu lên đùi chồng.
Những lúc như thế mẹ chồng nhìn tôi với ánh mắt rất lạ rồi đứng dậy bỏ đi. Tôi không để ý nhưng chồng tôi để ý. Anh bảo tôi, từ nay trước mặt mẹ thì chúng ta không nên tình tứ. Mẹ góa chồng từ thời trẻ, cả đời chịu thiệt thòi cô quạnh nuôi con. Người mẹ yêu thương nhất nay lại tỏ ra yêu thương người khác trước mặt mẹ chắc khiến mẹ chạnh lòng.
Video đang HOT
Thực ra thì tôi hiểu ý chồng tôi, chỉ là tôi nghĩ tình cảm giữa mẹ con hoàn toàn khác hẳn tình cảm vợ chồng. Nếu mẹ yêu con thì phải vui khi thấy con hạnh phúc mới đúng chứ. Thế nhưng theo ý muốn của chồng, chỉ những lúc ở trong phòng ngủ, muốn thể hiện nũng nịu gì cũng được. Còn trước mặt mẹ chồng phải nghiêm chỉnh, đoan trang.
Hôm qua, tôi dắt xe ra đi làm, vừa đến ngõ thì bà giúp việc hàng xóm níu tôi lại bảo: “Mẹ chồng cháu có vẻ khắt khe với cháu phải không? Hôm qua bà ấy sang nhà ngồi than thở với cô cả buổi về cháu. Nào là cháu vô duyên không có ý tứ, trước mặt mẹ chồng mà đong đưa với chồng như ở chốn không người.
Nào là nó làm như thế gian mình nó có chồng nên trêu tức bà mẹ chồng góa phụ vậy”. Tôi nghe xong mà ức đến trào nước mắt. Con người tôi thế nào, tôi là người hiểu rõ nhất. Tôi có đong đưa là đong đưa với chồng chứ đâu phải với thiên hạ, cũng nào có bao giờ có tâm địa chọc giận mẹ chồng một cách ngớ ngẩn như vậy. Trong khi tôi đối với mẹ chồng cũng không có gì khúc mắc oán hận.
Mẹ tôi bảo tôi: “Đó là tình trạng chung của những gia đình mẹ góa con côi. Người đàn bà một đời vì con, nhất thời sẽ cảm thấy khó chịu khi tình cảm ấy bị người phụ nữ khác chia sẻ, dù đó là con dâu của mình. Biết tính mẹ chồng thì con nên ý tứ một chút.
Giờ còn chưa quen thì vậy, sau này sống chung lâu, mẹ chồng con dâu hiểu nhau rồi, nảy sinh tình cảm yêu quý nhau rồi, chắc chắn bà ấy sẽ không khó chịu với con nữa”. Tôi thấy mẹ tôi nói có lý lắm nhưng lại không thể hình dung được cái ngày mẹ chồng yêu quý con dâu ấy bao giờ mới đến.
Từ khi biết mẹ chồng đi nói xấu tôi với hàng xóm, tôi sinh ra cảm thấy không còn tự nhiên khi đối mặt với mẹ chồng. Lúc nào cũng có cảm giác mẹ đang để ý xoi mói mình. Chồng tôi thì như hai con người khác nhau vậy, trong phòng ngủ thì ngọt lịm nồng nàn, ngoài phòng ngủ thì đối với tôi lạnh nhạt, dửng dưng, khô khốc.
Tôi nói gì với chồng cũng uốn lưỡi bảy lần để đảm bảo là lời nói không có ý tình cảm đong đưa, hành động gì cũng cân nhắc để đảm bảo không có gì khiến mẹ chồng khó chịu. Cái trạng thái luôn luôn phải chú ý, luôn luôn cảnh giác để không khiến mẹ chồng phật lòng khiến tôi cảm thấy mệt mỏi. Có phải đúng như mẹ tôi nói: Hầu như bà mẹ chồng nào cũng “ghen” với con dâu, chỉ là khác nhau về mức độ?
Theo Dân Trí
Đau đầu chuyện mặc của dâu thành phố về nhà chồng... ở quê
Giờ đã làm dâu nhà anh mấy năm, mỗi lần về quê cô vẫn thấy e dè chuyện cái mặc. Vali đồ của cô đã được chồng kiểm duyệt qua mấy lượt... Thôi thì, có mấy lần về quê, cô cũng không cần se sua, cứ ăn mặc theo đúng kiểu &'nhập gia tùy tục'...
Cô là gái thành phố, lại sinh ra ở miền Nam; còn anh là giai Bắc Bộ chính cống. Hai người quen nhau ở Sài Gòn lúc anh vào Nam làm việc và sinh sống. Vốn biết gia đình anh là dân Bắc sẽ rất kỹ tính và nguyên tắc trong cách ăn ở nên cô đã cố gắng để hòa hợp nhưng cô vẫn không ngờ chuyện mặc thôi cũng làm cô đau đầu như vậy.
Lần đầu về quê chồng sau khi cưới, cô đã hỏi chồng thật kỹ những điều cần lưu ý để tránh những điều không đáng có. Chồng cười xòa: "Vợ yên tâm, bố mẹ ở quê dễ tính lắm, đừng lo". Cô thở phào nhẹ nhõm sau câu nói của anh.
Buổi sáng ở nhà chồng, dù rất mệt và buồn ngủ sau chuyến đi xa, cô vẫn cố gắng dậy sớm để cùng mẹ chồng nấu ăn chuẩn bị cho cả nhà. Anh là con trai trưởng, dưới anh còn 2 cô em dâu nhưng đều đi học trên thành phố, thành ra nhà chỉ còn bố mẹ chồng và 2 vợ chồng cô. Mẹ chồng cô khá hiền nhưng kiệm lời. Là dâu mới nên cả nhà đều chưa quen với vai trò mới, ai cũng còn khá ngại ngùng về nhau.
Sau bữa ăn, khi cô lúi húi rửa bát ngoài sân giếng thì thấy mẹ chồng gọi chồng cô lên nhà trên nói chuyện. Lúc sau thấy anh nhìn cô một lượt rồi bảo vợ mặc đồ vào anh dẫn đi chợ quê. Cô thắc mắc nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo anh vì cô cũng muốn đi chợ xem văn hóa ở đây thế nào. Đến chợ, chồng chọn cho cô mấy bộ quần áo dài, màu sắc trầm, nhạt, không điểm nhấn như mấy bà bán đồ ngoài chợ ở trong cô. Anh bảo: "Ở quê nếu chỉ bố mẹ anh thì không nói làm gì, vì ông bà cũng không để ý nhiều, nhưng còn cô, dì, chú, bác và hàng xóm xung quanh nên..."
Lần nào về quê, cái vali đồ của cô cũng được chồng kiểm duyệt vài lượt (ảnh minh họa)
Anh bỏ lửng câu nói nhưng cô cũng hiểu ra là do lúc sáng dậy cô mặc bộ đồ ngủ với áo hai dây và quần đùi ngắn cũn. Thì do anh bảo... nên cô mới mặc kiểu như lúc 2 vợ chồng ở nhà riêng thế chứ. Cô phụng phịu trách chồng nhưng thôi chẳng ở quê được mấy ngày nên cô dặn mình chú ý hơn.
Lần khác cô về quê khi bầu được 6 tháng. Lần này vì bầu bí nên cô khá thoải mái do cứ nghĩ chẳng ai trách được bà bầu. Nhưng khi cả buổi mặc cái váy bầu chất liệu nhẹ, thoáng thì buổi tối anh lại được nói chuyện riêng với mẹ. Và hôm sau cô lại được anh dẫn đi chợ...
Và lần này là mấy cái váy rộng thùng thình chất liệu thun dày cùng mấy bộ đồ cạp chun mà 2 người chui vô còn rộng. Cô khóc dở, mếu dở vì lại xếp xó mấy cái váy bầu thời trang vào dưới cùng vali và cất kỹ.
Giờ làm dâu được nhà anh mấy năm rồi, mỗi lần về quê cô lại thấy e dè chuyện cái mặc. Và mỗi lần như thế, cái vali đồ của cô đều được chồng kiểm duyệt qua một lượt... Thôi thì, có mấy lần về quê, cô cũng không cần se sua quá, cứ ăn mặc theo đúng kiểu "nhập gia tùy tục", không thì chỉ biết dở khóc, dở cười như thời quá khứ...
Hanah
Nếu chàng trai của bạn có những hành động dưới đây, chứng tỏ anh ấy yêu bạn rất nhiều Hãy kiểm chứng tình yêu chân thành của một chàng trai không cần phải qua những hành động lớn lao mà chỉ cần soi vào hành động nhỏ nhặt của chàng những lúc bất chợt với mình là đủ. Các chàng trai khi yêu thường ít khi biểu đạt bằng lời mà sẽ dùng hành động để thể hiện tình cảm. Thế nên...