Sở Khanh chối bay chối biến khi làm hai chị em ruột có bầu
Nhưng điều khiến tôi đau lòng nhất đó chính là việc em gái tôi cũng mang thai với tên Sở khanh đó. Em tôi còn nhỏ, em mới lớp 9 và em làm sao vượt qua được nỗi đau tinh thần như vậy?
ảnh minh họa
Mấy ngày qua, lang thang trên thị trấn cách nhà khoảng 20km, tôi vừa đói vừa mệt nên chỉ muốn chết quách đi cho xong khi nghĩ đến người đàn ông xảo trá kia.
Tôi không muốn về nhà vì xấu hổ, tôi cảm thấy có lỗi với bố mẹ với đứa em gái cũng đang mang trong mình giọt máu của tên Sở Khanh kia. Tất cả mọi chuyện do tôi mà ra.
Là hoa khôi của trường tôi cũng có bao nhiêu chàng trai theo đuổi. Kén chọn mãi cuối cùng tôi cùng xiêu lòng trước những lời tán tỉnh đường mật của Hùng. Một kẻ mà theo bạn tôi là có tính Sở Khanh.
Gia cảnh nhà Hùng cũng không có gì nổi bật, bố Hùng đi xuất khẩu lao động từ năm cậu ta 15 tuổi, tới nay đã 4 năm chưa về. Còn mẹ Hùng còm cõi nuôi 2 anh em Hùng ăn học. Vốn bảnh trai, học giỏi Hùng là điểm sáng của trường và cũng có nhiều bạn gái để ý. Tuy nhiên, Hùng cũng dính vào một số tin đồn là kẻ Sở Khanh, giảo hoạt.
Khi tán tỉnh tôi Hùng nói cậu ấy đã thích tôi từ lúc tôi bước vào cấp 3, tới nay đã 3 năm khi tôi gần ra trường cậu ta mới ngỏ lời, tôi cũng chẳng nghi ngờ gì nên vội tin lời Hùng ngay. Tôi nhận lời yêu Hùng khi đang học giữa kỳ 1 lớp 12.
Quyết định này của tôi đã nhận được không ít lời phản đối, cũng như góp ý từ bạn bè. Nhiều người cảnh báo tôi, nhưng tôi đã bỏ ngoài tai tất cả. Trong trái tim tôi lúc đó là một mối tình đẹp như mơ. Với tôi Hùng con đẹp hơn cả mấy chàng diễn viên Hàn Quốc như Lee Min Hoo, hay trai đẹp ngoài hành tinh.
Video đang HOT
Đúng là tình yêu đã làm tôi mờ mắt, những hôm anh chàng này xin phép bố mẹ tôi tới nhà cùng tôi ôn bài, chẳng qua cũng chỉ là muốn gần tôi, chứ kỳ thực Hùng chẳng muốn bài vở ôn luyện gì cả.
Vốn thông minh, nên việc yêu đương cũng không ảnh hưởng lắm tới học hành của Hùng. Vừa học vừa yêu Hùng vẫn xếp nhất nhì lớp. Còn với tôi sau nửa kỳ yêu nhau kết quả tụt dốc thảm hại. Từ học sinh đứng nhất lớp tôi xếp hạng thứ 25 và có nguy cơ trượt Đại học.
Đến mức cô em gái tôi đang lớp 9 cũng lên tiếng phản đối chuyện tôi yêu đương. Biết thế, Hùng đã tìm mọi cách để lấy lòng em gái xinh đẹp của tôi. Nói là lớp 9 nhưng em tôi cũng khá phổng phao, em tôi cũng là hoa khôi của trường cấp 2 hiện em đang theo học. Chẳng biết, dỗ ngon dỗ ngọt thế nào cuối cùng em tôi lại chuyển sang “mến” cả người yêu của chị. Đến bản thân tôi cũng không rõ là họ đã thân thiết nhau từ lúc nào.
Khi biết tôi có người yêu, mà lại là Hùng bố mẹ tôi cũng đã lên tiếng ngăm cấm. Họ muốn chúng tôi ôn thi Đại học xong, thì mới được yêu đương. Theo ý mẹ tôi, “Mẹ không cấm con và Hùng yêu nhau, nhưng điều kiện mẹ đưa ra là hai đứa cùng đỗ Đại học, còn nếu cứ như kết quả kỳ vừa rồi thì con đừng nghĩ tới chuyện yêu đương nữa. Và mẹ cấm Hùng không được đến nhà mình nữa”.
Những lời mẹ nói khiến tôi hoảng sợ, tôi không muốn bị mẹ cấm chuyện yêu đương cũng không muốn rời xa Hùng. Nên tôi đã bàn với cậu ấy, mỗi tuần 2 buổi chiều chúng tôi sẽ ra bờ đê đầu làng để ôn thi. Ở đó không khí trong lành, lại ít người qua lại. Như thế mẹ cũng không biết chúng tôi gặp nhau.
Tôi không ngờ chính tôi lại tạo cơ hội cho một kẻ xáo trá như Hùng giở trò đồi bại. Mấy hôm đầu tiên, cậu ta còn chăm chỉ học hành nhưng dần dà, cậu ta lại dụ dỗ tôi xem những clip nóng của các nam sinh, nữ sinh rồi phim người lớn. Sau đó, cậu ta rủ rê tôi cùng “diễn cảnh nóng”. Vì yêu Hùng, lại nghĩ sắp phải chia tay nhau sau mùa thi này nên tôi đã đồng ý.
Tôi cứ nghĩ sau chuyện đó, chúng tôi sẽ yêu nhau hơn, nhưng không ngờ Hùng lại là kẻ bỉ ổi. Hôm sau, tôi nghe con bạn thân kể Hùng đến với tôi chỉ do lời thách đố với bạn bè, nếu Hùng tán đổ tôi, “ngủ” được cùng với tôi cậu ta sẽ được 2 triệu đồng từ nhóm bạn của mình. Tôi không ngờ “đời con gái mình chỉ đáng giá 2 triệu đồng” như vậy.
Cảm thấy ê chề, nên suốt 1 tuần liền tôi không dám đến trường vì bị bạn bè trêu chọc. Bố mẹ tôi cũng không biết chuyện chỉ nghĩ là do tôi ốm. Cũng là tôi ốm thật vì tôi thường xuyên cảm thấy hoa mắt, chóng mặt và buồn nôn. Bất giác nhớ lại những lời cô giáo, nghĩ mình đã có thai với tên Sở Khanh kia tôi lo quá. Tôi sợ lắm, chỉ còn hai tháng nữa là đến mùa thi thế mà cái bụng của tôi cũng đang lớn theo từng ngày, thêm vào đó tôi đang kiệt sức vì không ăn uống được gì.
Nhưng điều khiến tôi đau lòng nhất đó chính là việc em gái tôi cũng mang thai với tên Sở khanh đó. Em tôi còn nhỏ, em mới lớp 9 và em làm sao vượt qua được nỗi đau tinh thần như vậy? Nhìn em nằm trong phòng bệnh với sự đau đớn nước mắt tôi không ngừng rơi.
Còn mẹ tôi khi biết tin đã ngã quỵ xuống vì đau tim. Từ lúc sinh tôi và em tới giờ đây là lần đầu mẹ bị như vậy. Bố tôi im lặng, lắc đầu thở dài, những giọt nước mắt lặng thầm rơi trên má ông. Có lẽ ông đang rất đau, rất giận. Ông đã đến nhà Hùng và cho cậu ta một trận, ông còn nói khi em tôi khỏe ông sẽ kiện Hùng ra tòa. Nhưng cậu ta không sợ, mẹ cậu ta còn lớn tiếng chửi em tôi ngu ngốc, mới tí tuổi đầu đã đỏng đảnh theo trai.
Tôi thương bố mẹ nhiều lắm biết làm gì để mẹ tha thứ cho tôi đây. Nếu bố mẹ tôi biết tôi cũng đang mang trong mình hậu quả của sự nhẹ dạ cả tin, nếu mẹ có mệnh hệ gì tôi biêt sống thế nào đây? Tôi thực sự sợ lắm.
Giờ biết mình sai thì tất cả đã muộn, khi tôi nói với Hùng cậu ta chối bay chối biến cho rằng tôi là đứa con gái dễ dãi. Biết đâu đó không phải là con cậu ta. Khi tôi gay gắt cậu ta lại to tiếng dọa dẫm nếu tôi cứ lằng nhằng cậu ta sẽ kể với mọi người tôi đang có bầu. Giờ tôi không biết phải làm thế nào, tôi không dám tâm sự chia sẻ hay thổ lộ với ai nữa. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên
Theo VNE
Thà ngoại tình còn hơn chết vì ức chế
Nửa đêm, Nga gọi điện tới và nói trong hơi thở gấp gáp, đầy lo lắng và hoang mang: "Thảo ơi, tao mới phạm một tội tày đình rồi. Tao ngoại tình!...".
Bằng lý lẽ của một người phụ nữ có gia đình và với tư cách của một người bạn thân, tôi khuyên Nga bình tĩnh để từ từ gỡ rối, nhưng tận trong sâu thẳm trái tim, tôi biết mình đang ganh tỵ với Nga. Tôi ước gì mình cũng có thể ngoại tình.
Khi câu chuyện đó xảy ra, chồng tôi vẫn chưa về. Hơn hai năm nay anh luôn về khuya, thường say xỉn vào buổi tối và nhăn nhó vào buổi sáng thức dậy, dù chúng tôi mới lấy nhau chưa tròn 4 năm. Tôi tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm, cái nghề không thể hái ra tiền. Chồng tôi làm nghề kinh doanh, tối ngày chao đảo với thương trường, khi hí hửng vì hốt bạc, khi cau có và ủ rũ vì thua lỗ. Tôi không am hiểu lắm về công việc của chồng, nên chỉ biết đứng ngoài lề nhìn anh làm việc và tránh xen vào chuyện làm ăn của anh.
Tôi lấy chồng được gần một năm thì mẹ chồng bị tai biến, đi lại khó khăn. Lúc đó tôi cũng đang bầu bì nên hoàn cành gia đình có phần nan giải. Mẹ chồng không thiếu tiền để thuê người giúp việc, nhưng mà rất buồn và mong muốn có người thân bên cạnh nhiều hơn. Tôi đề nghị với chồng xin nghỉ việc để ở nhà chăm mẹ và sinh con. Anh và mẹ đều sợ tôi buồn, nhưng thú thật là tôi rất thương mẹ chồng, và cũng muốn được ở nhà toàn tâm chăm con. Trong khi đó, công việc của tôi dù có những niềm vui riêng, nhưng nói thật là thu nhập không bao nhiêu mà áp lực lại nhiều, môi trường cũng căng thẳng vì đang xảy ra nhiều mâu thuẫn, đấu đá lẫn nhau giữa các sếp.
Tôi lấy chồng được gần một năm thì mẹ chồng bị tai biến, đi lại khó khăn. Lúc đó tôi cũng đang bầu bì nên hoàn cành gia đình có phần nan giải. (ảnh minh họa)
Thế là tôi ở nhà. Và gánh nặng gia đình rơi hẳn vào vai chồng. Thời gian đầu công việc làm ăn của anh cũng suôn sẻ nên không sao, nhưng càng về sau thì anh càng hay cáu gắt bực bội với tôi vì thời buổi khó khăn chung, công việc của anh thường xuyên thua lỗ, bấp bênh. Anh liên tục ra ngoài tiếp khách, đi công tác xa để kiếm mối làm ăn, thắt chặt quan hệ. Vài lần nhìn chồng trở về trong nồng nặc mùi rượu bia, tôi đã góp ý với anh, kèm theo những lời động viên, an ủi. Nhưng chồng cứ gạt đi và nói nặng lời, kiểu như: "Em tưởng đi tiếp khách sung sướng lắm đấy à, em tưởng anh muốn uống nhiều rượu vào cho ung thư dạ dày à, em tưởng anh muốn đi suốt đêm ngày mà không có một giấc ngủ ngon vậy sao... Đừng có càu nhàu. Đừng xen vào chuyện làm ăn của anh...". Và tôi nghe lời anh.
Tôi im lặng. Tôi dặn lòng không được hỏi han gì tới những công việc khó khăn và phức tạp của chồng. Cuộc sống của tôi là không gian gói gọn trong mấy chục mét vuông, là con đường từ nhà đến chợ và đến trường của con, là những công việc không tên nhưng phải luôn tay cả ngày không ngơi nghỉ. Mẹ chồng rất thương tôi, nhưng bà cũng không làm được gì hơn. Từ khi nằm một chỗ rồi chỉ loay hoay đi lại trong nhà một cách khó khăn, bà cũng trầm tính hơn và ít chia sẻ, nói chuyện với con trai hơn.
Nhiều lần, tôi nhìn thấy những vết son, những cộng tóc dài ngoằn trên áo và nghe thấy những "mùi lạ" từ chồng, tôi có thắc mắc thì anh chỉ giải thích qua loa, là do công việc, rồi lại nhăn nhó, khó chịu. Tôi thật không biết phải làm sao với gương mặt ngày càng lạnh lùng và khó ưa của chồng. Người chồng ngày xưa của tôi đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một con người khó hiểu, cộc cằn và xa lạ biết bao.
Tôi muốn làm gì đó để thoát khỏi cuộc sống chán nản và bức bối này. Tôi có cảm giác mình không thể chịu đựng nó được bao lâu nữa. (ảnh minh họa)
Cuộc sống của tôi cứ trôi qua buồn tẻ và nhạt thếch như thế. Đều đặn mỗi ngày. Tôi thèm sao một chuyến du lịch, một món quà, một ánh mắt yêu thương, một vòng tay ấm áp từ chồng nhưng mọi thứ cứ càng ngày càng xa vời vợi. Đọc các bài báo nhan nhản trên mạng nói về chuyện ngoại tình của phụ nữ, tôi bỗng cảm thấy thông cảm biết bao. Mỗi người một hoàn cảnh, có lẽ chỉ khi nào rơi đúng vào những tréo ngoe đó thì con người ta mới đủ thông cảm và bao dung cho nhau.
Tôi muốn làm gì đó để thoát khỏi cuộc sống chán nản và bức bối này. Tôi có cảm giác mình không thể chịu đựng nó được bao lâu nữa. Tôi muốn ngoại tình. Tôi ganh tỵ với những người dám ngoại tình, dám nổi loạn như Nga. Có lẽ, tôi thà mang tội ngoại tình chứ không thể chịu đựng cuộc sống như thế này nữa. Tôi đang bị ức chế và muốn nổi loạn.
Theo VNE
Mang thai 3 tháng, vẫn bị anh bỏ rơi Bây giờ, mỗi ngày thấy con nằm trong bụng, xoa bụng mình tôi lại xót xa vô cùng. Tôi thương và yêu con lắm, nhưng lại sợ sau này con không có cha. Tôi lớn lên với một tuổi thơ không được như mọi người, bố mất sớm, một mình mẹ nuôi lớn hai chị em tôi. Thuở nhỏ, tôi rất vất vả,...