Sợ hãi vì ai cũng giục lấy chồng
Ai cũng giục thật sự quá mệt mỏi, chán nản, lòng càng buồn và áp lực.
Sau 3 năm đi học đại học tại thủ đô, về nhà chơi với bố mẹ.
Mẹ: Này, thế đã có người yêu chưa? Sao mẹ không thấy mày đưa bạn trai về nhà bao giờ? Thấy chúng nó đi học xa, đứa nào cũng kiếm được một anh, không phải là đẹp trai thì cũng người Hà Nội. Con gái mẹ xinh thế này chẳng lẽ lại không có ai yêu, lại không kiếm được trai thủ đô à? Có thì nhanh nhanh đưa về ra mắt để bố mẹ còn duyệt. Ra trường thì cưới luôn, không chậm trễ làm gì
Con: Gớm mẹ, con còn đang đi học, yêu đương làm gì, ảnh hưởng việc học tập. Con mà yêu vào là con không học hành gì được đâu, lúc ấy mẹ đừng có mắng nhé!
Sau khi ra trường được 2 năm, con gái vẫn không động tĩnh gì, mẹ lo lắng quá vì mấy đứa bằng tuổi con gái lấy chồng, có con hết cả rồi. Hàng xóm suốt ngày hỏi &’thế con gái nhà này bao giờ cho chúng tôi ăn cỗ’ thế là mẹ lại sốt lên.
Mẹ: Lấy chồng đi thôi chứ mày định đến bao giờ nữa? Ở quê, người ta bằng tuổi mày đã có con cái lớn hết cả rồi đấy. Mày thấy cái Hà đấy, nó bằng tuổi mày mà giờ con nó sắp học lớp 1 rồi. Còn định chơi bời đến bao giờ nữa, hàng xóm người ta cười cho, rồi làm xấu mặt bố mẹ mày.
Giọng bố thì nghe có vẻ xúc động hơn. Bố không quát tháo, không thúc giục kiểu dọa nạt mà bố động viên kiểu không lấy sớm thì già. (ảnh minh họa)
Con: Mẹ làm gì cứ vội. Chồng con là chuyện cả đời, có phải bảo lấy là lấy được ngay đâu. Thế thì khác gì ra chợ mua rau. Mẹ cứ từ từ, đâu có đó, rồi sẽ có con rể cho mẹ. Con đang chọn người tử tế, chứ lấy bừa một người thì thiếu gì, sứt môi lồi rốn đầy ra đấy, mẹ có ưng không?
Video đang HOT
Bố: Thôi, chồng con thì tính đi con ạ, con gái có thì, mày cứ mải chơi quá đến lúc già quá, không ai nó thèm rước. Với lại, đàn bà con gái còn phải sinh con, không lấy sớm, sau này sinh đẻ kém. Lúc ấy, già rồi con cái mình vẫn còn nhỏ, tội lắm. Bây giờ thì nghĩ thế chứ sau này, lúc con nhỏ, mình già yếu lại thấy ân hận vì đã lấy chồng muộn.
Giọng bố thì nghe có vẻ xúc động hơn. Bố không quát tháo, không thúc giục kiểu dọa nạt mà bố động viên kiểu không lấy sớm thì già. Nói chung, bố nói có lý lắm, cũng muốn lắm chứ nhưng mà &’đời không là mơ’.
Anh chị: Kén chọn vừa vừa thôi, không rồi lại ế chỏng ra đấy thì mất mặt người ta. Đàn ông thì phiến phiến thôi, chọn đứa nào nó yêu mình ấy, giàu có không cần, cũng không cần đẹp trai. Nó cứ hiền lành, chất phác, chăm làm là được.
29 tuổi chưa chồng, bạn bè hoảng hốt:
“Bà ơi, bà còn định chơi đến bao giờ nữa, lớp mình không còn ai đâu đấy. Nhanh nhanh mà cho chúng tôi ăn cỗ đi, không đến lúc chúng tôi con cái đầy nhà không đi được cưới bà đâu. Không thì cũng bụng mang dạ chửa, có đứa nào vác bụng mà đi được xa như thế”.
Nhưng chưa tìm được người như thế nên chuyện lấy chồng tạm gác lại, chứ đâu phải vì ham vui, đâu phải vì không muốn có một tấm chồng. (ảnh minh họa)
Mỗi lần đi chơi ở đâu đó, có mấy đứa ế đi với nhau, bọn chúng giới thiệu, em năm nay 29 tuổi, các anh nghe xong không nói gì. Bởi, 29 tuổi mà chưa lấy chồng, cũng già rồi đấy. Nói chung cô nào trẻ đẹp thì ăn may lấy được anh ngon lành, còn cô nào già thì cũng khó mà kiếm người yêu, không thì cũng nhàng nhàng cho nó xong, kén chọn lắm thành ra ế thật.
Bây giờ, có ai hiểu mình hơn mình đâu. Cũng muốn có một tấm chồng như ý lắm. Cũng muốn có một mái ấm lắm, cũng muốn có người này người kia để mình nâng khăn sửa túi, nhưng khổ nỗi, kiếm mãi chưa được ai. Nhiều tuổi nhưng cũng cần có người yêu, một người mà khi đi bên cạnh mình, mình có cảm giác. Một người mà mỗi lần gần người ấy, tim mình run rẩy, hồi hộp và cảm thấy nhớ nhung, muốn gần người ấy mỗi ngày.
Nhưng chưa tìm được người như thế nên chuyện lấy chồng tạm gác lại, chứ đâu phải vì ham vui, đâu phải vì không muốn có một tấm chồng. Ai cũng giục thật sự quá mệt mỏi, chán nản, lòng càng buồn và áp lực. Xin đừng ai mắng mỏ, xin đừng ai giục giã nữa, cảm thấy buồn và tủi lắm khi nhìn chúng bạn con cái đề huề.
Bao giờ mới kiếm được một tấm chồng theo đúng nghĩa là… chồng đây?!
Theo VNE
Lý giải vì sao học cao vẫn... ế
Nhiều bằng cấp đàn ông sợ đấy! Nên chị em đừng có dại mà học quá nhiều khi chồng mình còn thua xa mình về học thức.
Đàn ông rất ưa những người phụ nữ nhanh nhẹn thông minh, nhưng với nhưng người học quá cao, họ thật sự ái ngại. Nhất là những người mà họ có ý định tìm hiểu, lấy về làm vợ. Đàn ông thường rất sợ mình bị thua kém vợ, họ sợ những người phụ nữ giỏi hơn mình, sợ vợ kiếm tiền được nhiều hơn mình và sợ người khác gièm pha rằng, họ chỉ là thằng chồng bám váy vợ hay ngửa tay xin tiền vợ. Cũng có thể, họ sợ xét về trình độ, mình thua vợ một bậc rồi vợ về nhà làm &'thầy cãi' của chồng.
Nói chung, với phụ nữ, cái gì cũng chỉ nên vừa phải. Hoặc là khi đã giỏi rồi, hãy lấy một người đàn ông hơn mình, hơn cả về trình độ và cách làm việc, kiếm tiền. Có như thế thì may ra gia đình mới hạnh phúc. Rất nhiều gia đình tan nát vì chuyện vợ giỏi hơn chồng, vì chuyện vợ học cao hơn chồng dù rằng trước đó, họ cũng đã từng yêu nhau tha thiết, từng hiểu và rất trân trọng nhau. Nhưng sống với nhau rồi nảy sinh nhiều vấn đề, thời thế thay đổi và con người cũng dần có những nhận thức khác nhất là khi thiên hạ lắm lời gièm pha...
Cô bạn tôi đang đi nước ngoài học tiến sĩ. Trước khi đi, nhiều bạn bè tham gia với cô ấy, họ bảo, một là lấy chồng xong rồi hãy đi, hai là ở nhà lấy chồng rồi sinh con. Vì năm nay cô ấy đã 29 tuổi rồi, chẳng còn trẻ trung để mà đi mấy năm nữa học ở xứ người rồi mới tính tới chuyện lập gia đình. Giá như cô ấy còn trẻ thì không nói làm gì, nhưng học được tới trình độ tiến sĩ, 29 tuổi đã là quá trẻ rồi.
Sau này về, 3 năm nữa mà chưa có người yêu, liệu rồi việc tìm kiếm một nửa có dễ không. Mà nếu tìm được thì lúc, việc sinh con thật sự cũng hơi muộn màng. (ảnh minh họa)
Đàn bà con gái quan trọng nhất vẫn là gia đình, là một người chồng để mình dựa vào và có một đứa con là ít nhất. 29 tuổi vẫn còn bôn ba thì đến bao giờ mới ổn định được. Không nhưng thế, bố mẹ cô ấy cũng chưa có cháu nội ngoại, cô ấy là chị cả trong nhà nên ai cũng mong ngóng con gái lấy chồng. Sau này về, 3 năm nữa mà chưa có người yêu, liệu rồi việc tìm kiếm một nửa có dễ không. Mà nếu tìm được thì lúc, việc sinh con thật sự cũng hơi muộn màng.
Thế mà cô ấy vẫn quyết đi trong khi bạn bè cũng đã yên bề gia thất, con cái đầy rồi. Bây giờ, nhìn bạn bè đi lấy chồng, có con có cái hết, cô ấy cũng chạnh lòng. Nhưng đi con đường đó, cô ấy chấp nhận phải tạm gác lại chuyện chồng con. Nói chung, phụ nữ nếu không có mục đích rõ ràng thì không nên học quá cao làm gì. Và đôi khi cũng nên biết chừng mực về chuyện học thức. Công việc đòi hỏi phải vậy thì mới nên, hoặc là cũng nên có một gia đình rồi tính chuyện tiến thân sau, tùy vào điều kiện của người chồng. Một người chồng đã lo được kinh tế gia đình tốt rồi thì người vợ cũng nên vừa phải, không cần phải kiếm quá nhiều, chỉ cần kiếm đủ chi tiêu hoặc ít ra không phải ngửa tay xin tiền chồng, bình đẳng về kinh tế.
Bi kịch của nhiều gia đình có vợ giỏi hơn chồng là li dị, nhiều người chồng không chịu được cảnh vợ huênh hoang kiếm tiền giỏi nên đã tự tan rã gia đình. Nhiều người còn không chịu được điều tiếng của thiên hạ, cảm thấy hèn và anh ta tự từ bỏ cuộc sống của mình. Nếu vợ làm tiến sĩ mà chồng chỉ là học viên trung cấp thì thật sự, có ai mà không nghĩ? Một sự so sánh quá khập khiễng về trình độ. Hai người đó mà lấy nhau thì sao tránh khỏi lời của thiên hạ?
Đàn ông sẽ không lấy một người quá tài, chức quyền vì họ nghĩ, người phụ nữ như thế thiếu gì người yêu, không dành cho mình. (Ảnh minh họa)
Nếu đã lấy nhau rồi, người vợ nên biết nhìn người chồng của mình mà tiến thân. Không phải là chồng không làm được tiền nhiều thì mình cũng không dám, chỉ là về việc học thức, phụ nữ nên biết tế nhị nhìn chồng mình. Người nào ham bằng cấp, ham trình độ quá sẽ khiến gia đình bị lung lay.
Bà chị tôi cũng chia tay chồng chỉ vì lý do chị ấy học quá cao, còn chồng thì ít học. Chị này là giảng viên đại học, còn anh này là sửa xe. Họ yêu nhau từ thời chị này còn chưa là sinh viên, bao nhiêu năm vẫn cưới nhau. Nhưng cuộc sống như vậy, hàng xóm dị nghị, vợ thì học cao, thạc sĩ, thế nên họ xích mích, khó chịu. Người chồng cảm thấy mình hèn kém, người ta chê bai khiến anh mệt mỏi và họ chia tay.
Vậy đó, với những người phụ nữ lắm bằng cấp, đàn ông rất sợ. Ví như, đàn ông sẽ không thích tán những chị em đã là tiến sĩ nếu như họ không ngang trình độ hoặc không hơn, hay họ không giỏi kiếm tiền. Đàn ông sẽ không lấy một người quá tài, chức quyền vì họ nghĩ, người phụ nữ như thế thiếu gì người yêu, không dành cho mình.
Đó là đôi điều tâm sự, chia sẻ với chị em. Mong chị em hiểu và tìm được câu trả lời vì sao mình học cao, có công việc tốt, tài giỏi mà vẫn... ế?
Theo VNE
30 tuổi, bỏ người yêu tôi vẫn vui như Tết Tôi chẳng sợ gì, chẳng lo lắng như mấy chị em bảo, 30 tuổi mà người yêu bỏ thì còn lấy ai. Bởi với tôi, cái tuổi 30 là cái tuổi đẹp đẽ, thơ mộng của đời người con gái. Ở tuổi ấy, phụ nữ chín muồi hơn, chững chạc hơn và cũng đằm thắm hơn. Đừng ai bảo 30 là ế, 30...