Sợ hãi khi đêm nào chồng cũng cùng lúc phục vụ mình với người vợ cũ mà anh ta nói…
Tôi sợ hãi đẩy chồng ra thì bị anh ta tát chảy cả máu miệng. Hôm sau thấy mặt tôi thâm tím anh ta lại tỉnh bơ hỏi: “Mặt em bị làm sao thế kia”.
ảnh minh họa
Tôi quen với Toàn sau vài mối tình đổ vỡ, nhưng dù gì tôi vẫn là gái tân còn anh là người đàn ông đã từng có 1 đời vợ. Vợ anh hơn tôi 1 tuổi, nhìn ảnh thì tôi thấy chị ấy khá xinh đẹp khuôn mặt hiền thục. Anh nói chị ấy mất do bệnh tật nhưng có người lại bảo do chính Toàn đánh đập nên mới chết.
Khi tiếp xúc với Toàn thì tôi không tin 1 con người hiền lành như anh lại có thể đánh vợ chết được. Mỗi lần về xóm trọ nhìn cảnh anh gà trống nuôi con mà tôi thương xót lắm, vì thế mỗi lần đi làm về tôi thường tranh thủ mua cái gì đó ngon cho thằng bé. Nhiều lúc thấy nó ngồi vẽ hình mẹ lên nền nhà và khắp tường mà tim tôi thắt lại, thực sự tôi đã khóc khi thấy cảnh tượng đó.
Tôi đã đấu tranh rất nhiều khi muốn gắn bó với anh vì tôi biết anh Toàn cũng có tình ý với mình. Bố mẹ tôi thì nhất mực phản đối, nhưng tôi nghĩ lấy đàn ông đã có vợ cũng chẳng có gì sai, miễn họ tốt với mình là được. Nếu ai cũng kỳ thị người đã đổ vỡ thì liệu trên đời này được mấy người đến được với nhau. Sau bao tháng đấu tranh dằn vặt cuối cùng tôi cũng quyết định gắn bó với anh. Gia đình tôi buồn lắm vì họ đã kỳ vọng ở tôi rất nhiều.
Ngày tôi nhận lời yêu anh, Toàn cảm động đến bật khóc. Chúng tôi quyết định ở lại phố lập nghiệp vì cả hai đều có bằng cấp, thằng bé lâu dần cũng quý mến tôi. Tôi nhờ người xin cho nó vào trường công để học rồi tôi và Toàn đi làm tích góp để làm đám cưới.
Từ lúc quen nhau cho đến khi cưới cũng ngót nghét 1 năm tròn, chúng tôi thuê 1 ngôi nhà riêng nhỏ nhắn xinh xắn để sống. Cuộc sống thời gian đầu cũng khá hạnh phúc, tuy thằng bé chưa gọi tôi là mẹ nhưng nó cũng khá quý mến tôi, chiều nào hai cô cháu cũng cùng đi học về cùng đi chợ, nó bi bô kể cho tôi đủ chuyện ở lớp. Ai cũng khen 2 mẹ con giống nhau làm lòng tôi thấy lâng lâng.
Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ cho đến khi tôi sinh em bé được nửa năm lúc này mới bắt đầu có chuyện. Mấy tháng đầu sinh xong chúng tôi còn kiêng chuyện ấy, sau khi hết thời gian kiêng kỵ tôi phải trả bài cho chồng đều đặn vì anh nói anh bị bỏ đói lâu rồi giờ muốn làm bù. Yêu và thương Toàn nên tôi cũng cố chiều dù nhiều lúc rất mệt, rồi bỗng dưng sau lần về quê giỗ vợ cũ của anh, Toàn bỗng thay đổi tâm tính hẳn.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Đêm đầu tiên sau khi lên Hà Nội, anh lôi tôi ra phòng khách và làm chuyện đó. Vừa làm anh vừa gọi tên vợ cũ, anh thì thầm mơn trớn trong men rượu: “Anh có lỗi với em, đêm nay anh sẽ bù đắp cho em Loan à”. Nghe đến đó tôi lạnh sống lưng, sợ hãi lẫn đau đớn. Nhìn những hành động bệnh hoạn của chồng tôi càng tin chính anh đã đánh chết vợ như người ta nói. Tôi nghe hàng xóm nói hồi đó anh ghen nên suốt ngày đánh vợ suốt ngày, nghĩ đến đó tôi run rẩy nước mắt cứ ứa ra. Tôi chống cự lại hành động của chồng nhưng càng như vậy anh ta càng tỏ ra thích thú và càng ép vợ.
Cứ hễ mỗi lần say chồng lại làm chuyện đó rất thô bạo, anh ta làm chuyện đó trên thân xác tôi nhưng miệng luôn nhắc đến vợ cũ. Anh tưởng tượng tôi là chị ta rồi cười, nói và khóc điên loạn. Tôi sợ hãi đẩy chồng ra thì bị anh ta tát chảy cả máu miệng. Hôm sau tỉnh rượu thấy mặt tôi thâm tím anh ta lại tỉnh bơ hỏi: “Mặt em bị làm sao thế kia”. Tôi thấy chồng mình cứ như người điên vậy. Đến cơ quan mọi người cứ hỏi thăm vì thấy mặt mũi tôi bầm tím, tôi toàn phải nói dối bị ngã, dù biết thừa chẳng ai tin. Tôi sợ hãi tới mức không dám về phòng nữa nhưng con tôi còn quá nhỏ, con riêng của anh cũng còn quá ngây thơ. Giờ tôi ôm con mình bỏ đi thì tội nghiệp cho thằng bé hơn nữa bố mẹ và mọi người sẽ nghĩ thế nào đây, vì năm xưa chính tôi đã không nghe lời họ và nằng nặc lấy anh bằng được. Giờ tôi phải làm gì đây, cả tháng qua tôi sống trong run rẩy bấn loạn và sợ hãi. Xin hãy cho tôi lời khuyên, thực sự tôi rất bế tắc và đau khổ.
Theo blogtamsu
Ly hôn 4 năm rồi nhưng đêm nào tôi cũng phải 'phục vụ' chồng cũ đến sáng
Nghe đến đó nước mắt tôi cứ trào ra hét lên hỏi tại sao? Hôm đó tôi còn không đủ sức dắt xe ra về nữa. Ngày tôi gặp anh, anh già đi rất nhiều, anh nhìn thấy tôi liền cười mếu máo xót xa: "Sao em biết mà đến đây? Em về đi". Tôi khóc hét lên...
Tôi và Dũng yêu nhau từ thời hai đứa còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Khi tình yêu vừa tròn 7 tuổi thì cũng là lúc chúng tôi tiến đến hôn nhân cùng nhau. Cả hai đã có 1 tình yêu đẹp và những năm đầu của cuộc hôn nhân vô cùng mĩ mãn.
Tôi và chồng đã có những giây phút hạnh phúc và ngọt ngào bên nhau. Với tôi Dũng là 1 người chồng, 1 người bạn, 1 người tri kỷ, chỉ cần nụ cười của tôi hơi buồn là anh đã hiểu được tôi đang gặp phải chuyện gì mà giấu kín. Năm đầu chúng tôi dành thời gian để đi phượt cùng nhau. Đến năm thứ 2 tôi bắt đầu khao khát muốn có con nhưng chờ mãi nửa năm mới có. Phải nói được làm mẹ thật tuyệt vời, tôi và Dũng đã nuôi dạy con rất tốt.
(Ảnh minh họa)
Nhưng cuộc sống đúng là không ai nói trước được điều gì, khi con tôi được 5 tuổi lúc này chồng bắt đầu thay đổi. Anh trở nên ít nói đi làm về muộn, tôi hỏi gì chồng cũng hay cáu gắt hơn.Tôi buồn nhiều lắm, tôi nghĩ chắc do công việc không suôn sẻ nên anh mới như vậy. Chồng tôi chán nản vô cùng.
Đợt ấy tôi lại sắp có chuyến đi công tác nước ngoài do công ty cử đi. Trong khi chồng lại như vậy nên tôi rất hoang mang. Rồi 1 ngày đẹp trời chồng thông báo anh đã có người mới, anh ấy nói đã hết tình cảm với tôi. Khỏi phải nói tôi đã sốc và đau khổ nhiều thế nào. Tôi không tin, tôi van xin níu kéo anh hãy nghĩ đến con đến gia đình. Nhưng anh quyết tâm lắm, hôm đó con về nội chơi anh còn đưa người đàn bà đó đến nhà tôi nữa cơ. Tôi đã mắng chửi họ không thương tiếc. Tôi không nghĩ có ngày anh lại cạn tình cạn cạn nghĩa như vậy.
Thế rồi sau 1 thời gian đau đớn chứng kiến chồng đi đêm về hôm tôi đã chấp nhận ly hôn. Chúng tôi chia tay trong sự ngỡ ngàng của nhiều người. Tôi nuôi con còn chồng dọn ra ngoài sống với nhân tình.
Sau ly hôn anh dường như mất tích, thỉnh thoảng con tôi nói bố có đến thăm ở trường và mua quà cho con. Tôi nghe rồi chỉ im lặng. Tôi không còn tin vào tình yêu nữa, tôi không mở lòng với bất kỳ ai từ khi ly hôn. Tôi vẫn hận Dũng, hận rất nhiều. Thực sự tôi vừa hận vừa yêu anh, tại sao tôi cứ yêu cái con người bội bạc ấy cơ chứ.
Rồi 1 ngày sau hơn 2 năm ly hôn, người đàn bà năm xưa đã mặt dày cướp chồng tôi hẹn tôi ra quán cà phê nói chuyện. Trước mặt tôi cô ta không còn vênh vênh tự đắc như ngày xưa thay vào đó là 1 người phụ nữ nói chuyện rất thẳng thắn chân tình. Cô ấy xin lỗi tôi rất nhiều và rồi cô ấy nói:
- Đáng lẽ chị không được phép đến gặp em vì Dũng không cho, nhưng Mai à, anh Dũng yếu lắm rồi. Chị sợ anh ấy sẽ khó gồng gánh nổi thêm nữa, em đến gặp Dũng đi. Anh ấy vẫn luôn yêu em, thật ra chị và Dũng chẳng có gì với nhau cả, tất cả chỉ là đóng kịch thôi em à. Dũng không muốn mẹ con em khổ nên mới vậy....
Nghe đến đó nước mắt tôi cứ trào ra hét lên hỏi tại sao? Hôm đó tôi còn không đủ sức dắt xe ra về nữa. Thì ra chồng tôi bị bệnh nặng sợ mẹ con tôi khổ nên mới làm như vậy. Anh không muốn vì anh mà tôi phải sống trong khổ cực đánh mất tương lai vì người chồng bệnh tật. Hàng tuần anh phải chạy thận, sống trong sự dày vò, đau đớn.
(Ảnh minh họa)
Ngày tôi gặp anh, anh già đi rất nhiều, anh nhìn thấy tôi thì mỉm cười mếu máo: "Sao em biết mà đến đây? Em về đi". Tôi khóc hét lên:
- Anh là đồ tồi, sao khi hoạn nạn anh lại đẩy em ra làm gì? Sao lại biến em thành 1 người vợ khốn nạn như vậy, tại sao? Em yêu anh nhiều như thế mà anh lại khinh thường tình yêu của em vậy sao? Anh nghĩ bỏ rơi em như vậy thì em sẽ sống hạnh phúc được như anh nghĩ à?
Hai đứa cứ ôm lấy nhau khóc:
- Anh nhớ em quá, anh nhớ con quá.
Giọng nói của anh khiến tim tôi đau nhói:
- Em thương anh nhiều lắm.
Hai đứa cứ khóc tu tu, vang cả bệnh viện. Tôi nói chuyện với bố mẹ chồng, cả nhà đều ôm nhau khóc. Tôi đón chồng về chăm sóc nhưng anh không chịu, đến khi con trai tôi tới năn nỉ anh mới về nhà. Anh bị suy thận và rất nhiều bệnh khác nữa. Dù đã ly hôn nhau 4 năm nhưng giờ đây đêm nào tôi cũng phục vụ chăm sóc cho chồng &'cũ'. Chúng tôi vẫn chưa làm giấy kết hôn lại nhưng cả hai đều trân trọng những phút giây này hơn bao giờ hết. Tôi ôm chặt lấy chồng mình hằng đêm những khi anh ngủ ngon lẫn những lúc đau đớn. Tôi thương và xót anh rất nhiều. Khổ sở bao nhiêu tôi cũng chịu được chỉ cần anh được sống và gia đình tôi được đầy đủ thành viên bên nhau là tôi mãn nguyện lắm rồi. Ngày nào tôi cũng cầu mong có vậy, những lúc này tôi mới thấm thía tình nghĩa vợ chồng nó quan trọng và cao quý đến nhường nào.
Theo Một Thế Giới
Đau khổ khi thấy vợ vẫn mơn mởn sức xuân Tôi luôn sống trong sự sợ hãi đến một ngày nào đó, sẽ bị vợ mình "cắm sừng". Tôi thực sự rất hối hận vì đã cưới cô vợ trẻ đẹp ít hơn mình gần 30 tuổi (Ảnh minh họa) Tôi năm nay 50 tuổi, cũng có thể nói là người đàn ông thành đạt khi đã gây dựng cho mình một sự...