Sợ em bị tổn thương
Nỗi đau của rung động đầu đời khiến tôi choáng váng. Nhưng hơn bao giờ hết, tôi rất cần em bởi nỗi nhớ em dày xé trái tim tôi…
Tôi gặp em trong lớp học buổi tối, tôi ngỡ ngàng và chăm chú khi nhìn vào ánh mắt đó. Em không giống như các cô gái khác, trẻ trung, sôi động. Ở em toát lên một nét dịu dàng, mỏng manh như bong bóng xà phòng với đôi mắt to tròn ngây thơ.
Lần đầu tiên nhìn thấy em trái tim tôi như rung động, muốn tiến lại gần hơn để nói chuyện cùng em, để em biết rằng tôi đã thầm yêu cô bé mắt to từ lúc nào mà chưa dám ngỏ lời. Tôi cũng không hiểu đó là thứ tình cảm gì, nhưng chỉ biết rằng tôi ngày đêm thương nhớ em. Có phải tôi đã yêu em? Trái tim tôi mách bảo tôi không thể thiếu em, tôi đã mạnh dạn thổ lộ tình cảm của mình với em. Thời gian đã minh chứng được tình yêu của tôi dành cho em và đưa em đến với tôi, em ngập ngừng e thẹn nhận lời yêu tôi… Khi tôi yêu em, tôi đã rất yêu, rất chung tình. Thực sự không thể biết được em có yêu tôi như tôi đã yêu em hay không, nhưng tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc khi ở bên em.
Tôi và em yêu nhau được 3 tháng, bất cứ khi nào tôi cũng chiều em, chỉ cần em gọi điện là dù ở đâu tôi cũng về bên em. Hàng ngày, tôi đều qua phòng trọ của em ở ký túc xá, để được nhìn thấy em, được ngắm em cười. Có lẽ tình cảm tôi dành cho em quá lớn nên tôi không nhận ra em đang đóng kịch với tôi… Đôi khi bất chợt em khéo léo từ chối cuộc hẹn với tôi với lý do em có việc đột xuất. Còn tôi thơ ngây trong bàn tay của em, tôi tin mọi điều em nói, tôi tin tình yêu mà em vẫn nói với tôi. Để rồi tình cờ tôi phát hiện… em đang gục đầu bên bóng áo trắng ngay ở sân trường. Trái tim tôi khi đó như muốn thắt lại. Khó khăn lắm tôi mới giữ được bộ mặt lạnh lùng đến chào em…
Thời gian qua đi, tôi đã có gắng vượt qua tất cả để tìm gặp lại em, mặc dù tôi biết mình là người thứ 3. Tôi đã lặng im hơn một tuần, có lẽ im lặng sẽ giúp cho vết thương kia bớt nhức nhối hơn. Nhìn thấy em, tôi lôi em ra góc sân trường, hỏi trực tiếp em về câu chuyện em đã giấu tôi trong quãng thời gian qua và em đã khai nhận tất cả.
Giờ đây chính tôi muốn chia tay em nhưng tôi không dám nói… (Ảnh minh họa)
Thực sự tôi rất ngỡ ngàng với câu trả lời của em, em làm tôi không thể nói thành lời, lưỡi tôi như bị đã cứng lại, nỗi buồn càng dâng gấp bội. Lời nói của em vẫn vang lên trong tim tôi: “Em thấy mình cô đơn, em cần một bờ vai để san sẻ, và em ích kỷ nhận lời anh. Thực sự em đã có người yêu rồi, em và anh ấy đã yêu nhau hơn 2 năm, nhưng do khoảng cách quá xa nên tình yêu cũng đã nhạt, em không còn cảm nhận được tình yêu của anh ấy nữa, em xin lỗi”. Tôi nói: Nếu em yêu tôi, em chia tay với người kia đi. Nhưng em đã trả lời em không thể phụ bạc với người đó.
Nỗi đau của rung động đầu đời khiến tôi choáng váng. Nhưng hơn bao giờ hết, tôi rất cần em bởi nỗi nhớ em dày xé trái tim tôi. Và rồi cứ thế tôi chấp nhận để em yêu tôi và người ấy, mặc dù biết em yêu người ấy hơn tôi. Tôi chấp nhận chịu thiệt thòi, vẫn ngày ngày an ủi và động viên em.
Video đang HOT
Người kia của em cũng cảm nhận được tôi dành tình cảm cho em, và hình như em và người ta cãi nhau rất nhiều vì chuyện này. Tôi quyết định rời xa em.
Trước ngày tôi đi xa, em tìm đến gặp tôi. Em nói em chia tay người kia rồi, giờ em muốn quay lại với tôi! Khi đó, tôi không biết mình buồn hay vui nữa? Tôi lại đi bên em như ngày xưa nhưng giờ đây khi xa em tôi không còn nhung nhớ nhiều. Ký ức xưa đã trôi đi 2 năm rồi, nhưng chuyện tình cảm của chúng tôi vẫn không tốt hơn. Giờ đây chính tôi muốn chia tay em nhưng tôi không dám nói. Tôi sợ em tổn thương?
Theo VNE
Sốc khi vợ đã "hú hí" với bạn thân!
Nhờ bạn chăm sóc vợ trong thời gian đi nước ngoài, anh Hiến không ngờ có ngày bạn "xơi" luôn vợ của mình. Vụ việc được phát hiện nhờ thám tử tư.
Anh Hiến và anh Tuấn là bạn thân của nhau từ thời phổ thông. Khi lên ĐH, anh Hiến học kỹ thuật còn anh Tuấn học y và trở thành một bác sỹ phụ sản.
Cơ quan cho anh Hiến đi học tại nước ngoài trong vòng 3 năm. Thời điểm anh đi cũng là lúc vợ anh - chị Ngân - có bầu. Sợ vợ không tự lo tốt mọi việc nên trước khi đi, anh dẫn vợ đến gặp ông bạn thân để nhờ bạn trông nom giúp cả mẹ lẫn con. Ông bạn vui vẻ nhận lời.
Từ lúc đi đến lúc vợ đẻ, anh Hiến về thăm vợ được 1 lần. Vì vừa phải học vừa phải làm thêm để kiếm tiền (lo cho cả vợ lẫn con ở nhà) nên anh Hiến rất bận rộn và ít khi thu xếp được thời gian nghỉ dài ngày.
Đến khi con gái được 2 tuổi anh mới được về nước nghỉ một tháng. Thời gian đầu về, anh khá ngạc nhiên khi thấy vợ không "mãnh liệt" như mình tưởng. Hơn nữa, anh thấy vợ ngày nào cũng nhắn tin cho anh Tuấn - bạn thân của mình.
Khi hỏi, chị Ngân cũng không giấu giếm. Nghĩ anh Tuấn là chỗ bạn bè, lại chăm sóc chị Ngân giúp anh trong lúc vắng nhà nên anh cũng không có ý kiến gì.
Thứ 7 đầu tiên sau khi về nước, vợ anh không ở nhà dù được nghỉ làm. Chị ăn mặc chải chuốt, trang điểm cầu kỳ và xách một túi quà to như chuẩn bị đi đâu chơi. Anh Hiến thắc mắc thì được chị Ngân giải thích: "Em đi thăm người ốm ở cơ quan".
Đi thăm người ốm có cần diêm dúa thế kia không? Anh Hiến băn khoăn nhưng không xét nét gì thêm. Nhưng đến ngày thứ 7 của tuần thứ 2, vợ anh lại như vậy. Lần này chị giải thích: "Em đến thăm anh Tuấn, hôm qua nhắn tin hỏi thăm anh ấy nói bị ốm. Anh ấy đã giúp vợ chồng và con mình nhiều nên em mang chút quà đến chơi".
Lạ nhất là anh Hiến không thấy vợ bảo mình đi cùng. Chị Ngân nói: "Anh mới về, cứ nghỉ ngơi đi đã rồi đến thăm anh Tuấn sau".
Mối nghi ngờ bắt đầu nảy sinh trong lòng người chồng. Nó lên đến đỉnh điểm khi anh thấy vợ vừa đi về đã nhắn tin cho bạn thân của mình. Anh đợi đến thứ 7 tuần sau nữa, thì vợ mình lại tiếp tục ca bài cũ. Đặc biệt là sau khi ra khỏi nhà, vợ anh tắt máy còn ông bạn anh thì không nghe máy khi anh gọi điện. Anh quyết định gửi con để đến nhà bạn chơi thì bạn không có nhà.
Mọi người hay nói "tin bạn, mất vợ", không ngờ có ngày anh Hiến rơi vào thảm cảnh này... (Ảnh minh họa)
Kiên nhẫn đợi vợ về, tối hôm đó, anh Hiến "đòi hỏi" nhưng vợ gạt đi với lý do "bị mệt". Lúc này anh mới nhận ra là vợ mình và ông bạn thân của mình "hình như có vấn đề", nhất là khi ông bạn thân đã ly dị vợ!
Chỉ còn 1 tuần để ở Việt Nam, anh Hiến nhanh chóng thuê văn phòng thám tử tư VDT theo dõi vợ và bạn. Kết quả cho thấy: Vợ anh và bạn thân anh đã quan hệ với nhau được khoảng hơn 1 năm nay. Địa điểm ưa thích của họ là nhà riêng hoặc... phòng làm việc của anh Tuấn (anh Tuấn có phòng khám tư).
Kết quả này là một cú sốc với anh Hiến. Mọi người hay nói "tin bạn, mất vợ", anh cứ nghĩ đó chỉ là những lời trêu đùa, không ngờ có ngày mình rơi vào thảm cảnh này.
Thời gian nghỉ phép đã sắp hết mà việc gia đình vẫn chưa giải quyết xong. Nếu anh làm toáng lên thì mất cả bạn lẫn vợ, mà giữ trong lòng thì không thể. Anh lại là trí thức, không thể để mất mặt vì những chuyện như thế này...
Trước ngày đi, anh Hiến làm một bữa cơm thân mật mời bạn đến ăn. Anh Tuấn vẫn vô tư đến và trò chuyện như không có gì xảy ra. Chị Ngân cũng tiếp khách rất hào phóng.
Khi anh Tuấn chào gia đình để về, anh Hiến chỉ nói với bạn một câu bâng quơ: "Ở nhà giúp vợ mình thì đừng nhiệt tình quá nhé, còn phải để dành phần cho bệnh nhân".
Không biết câu nói đầy ẩn ý này có khiến ông bạn thân suy nghĩ gì, không nhưng sau khi sang nước ngoài để tiếp tục học tập, anh Hiến đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định viết mail cho bạn (tuyệt nhiên không cho vợ biết là mình đã biết sự thật).
Trong email, anh nói rõ với bạn mình là người không chấp nhận sự dối trá và không thích "xem kịch". Vì thế, nếu hai người yêu thương nhau thực sự và vợ đã hết tình cảm thì anh sẵn sàng chủ động rút lui trong êm đềm để hai người có thể công khai và thoải mái đến với nhau, không nên giấu giếm để gây ra phiền phức.
Trong email trả lời, anh Tuấn đã tỏ ra hối hận và xin lỗi rất nhiều lần. Anh hứa sẽ chấm dứt quan hệ bất chính với vợ của bạn thân để không khiến hạnh phúc của bạn sụp đổ. Chị vợ sau khi biết chuyện cũng gọi điện, viết mail xin được tha thứ.
Anh Hiến chỉ nghĩ vì mình đi xa nên vợ nhất định có thiệt thòi. Vì thế, anh tin là đó chỉ là những suy nghĩ nông nổi, là việc làm chỉ để thỏa mãn nhu cầu của bản thân. Sau khi nhận được lời cam kết của hai bên và cân nhắc kỹ, anh Hiến đã quyết định tha thứ cho vợ và vẫn cố gắng giữ tình bạn với anh Tuấn, dù tình bạn đó chắc chắn ít nhiều đã không còn nguyên vẹn.
Theo VNE
Anh ở nơi ấy, bình yên nhé! Em viết cho anh một chiều mưa xứ Huế. Không phải những cơn mưa rào xối xả mà là cơn mưa da diết đến não lòng. Ngày ấy, cũng mưa, em đã gặp anh. Cô sinh viên mới chân ướt chân ráo bước vào cổng trường đại học háo hức đội mưa tới văn phòng dự án. Anh ra mở cửa, ánh mắt...