Sợ đàn ông vì từng chứng kiến cảnh bố đánh đập mẹ
Nhìn gia đình như vậy tôi thấy sợ đàn ông, không dám tiếp xúc với họ, dần dần thích con gái lúc nào không biết.
Ảnh minh họa
Tôi 24 tuổi, tốt nghiệp đại học gần một năm, sinh ra và lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc. Trải qua mấy chục năm, lúc nào tôi cũng sống trong cảnh bạo lực gia đình, bố không tốt, suốt ngày đi uống rượu về hành hạ đánh đập vợ con. Năm tôi học lớp 12, gia đình như vậy, chị gái ức chế và uống thuốc sâu tự tử nhưng may không sao. Nhìn cuộc sống như vậy thật sự khiến tôi tự ti, mất niềm tin vào cuộc sống.
Một khoảng thời gian mẹ thấy bố như vậy cũng cặp với người đàn ông khác trong 4 năm. Đến khi bố biết được đã đánh đập mẹ rất thậm tệ. Bố không tốt, độc ác và bảo thủ, không có trách nhiệm với gia đình, mẹ phải chịu đựng bao nhiêu khổ cực. Mỗi lần ông đi uống rượu về đều xỉ vả và đánh mẹ, tôi thương mẹ nhiều lắm mà chẳng làm được gì.
Ngày qua ngày mọi thứ vẫn diễn ra như vậy, cuộc sống này đôi lúc tôi thấy mình bất lực quá. Nhìn gia đình như vậy tôi thấy sợ đàn ông, không dám tiếp xúc với họ, dần dần thích con gái lúc nào không biết. Giờ tôi phải làm sao đây, cảm thấy bế tắc quá. Xin hãy chia sẻ cùng tôi.
Video đang HOT
Theo VNE
Sau một tình yêu ra đi...
Sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới...
Khi em biết mình yêu là lúc anh lặng lẽ quay đi...
Khi em biết mình sai lầm là lúc tình yêu anh dành cho em tuột khỏi tầm tay.
Anh thân yêu!
Khi em gọi anh bằng những từ trìu mến là lúc anh đã không còn thuộc về em. Anh đi tìm cho mình một người con gái khác, một người con gái biết trân trọng anh và tình yêu mà anh dành cho cô ấy. Anh không muốn phạm phải sai lầm giống em, không muốn mải miết chạy theo một cái bóng hư vô để rồi tự mình vất bỏ đi hạnh phúc hiện tại. Anh ra đi cũng là để dạy cho em một bài học về cách yêu thương trong đời.
Sự ra đi này của anh là lần thứ hai em bị bỏ rơi. Nhưng khác với lần trước, lần này em không bi lụy, không nhìn đời chua chát, không trách cứ cuộc sống này nghiệt ngã mà thầm cảm ơn anh vì điều đó. Anh đã dạy cho em cách phải sống cho đúng, phải yêu cho phải. Em nhận ra mình đã quá sai lầm. Em đã lãng phí tình cảm của mình một cách vô ích với một người không xứng đáng.
Em nhận ra mình đã quá sai lầm. Em đã lãng phí tình cảm của mình một cách vô ích với một người không xứng đáng. (Ảnh minh họa)
Anh ta làm em tổn thương, phụ bạc lại tình yêu của em, lẽ ra em cần hiểu rằng sự đau đớn chỉ nên có khi người đàn ông ấy xứng đáng với mình, còn khi hắn ta đã phụ tình, đừng phí hoài thời gian và tình yêu cho hắn. Nhưng em đã làm điều ngược lại. Em sợ bị bỏ rơi tới nỗi đánh mất cả lòng tự trọng, danh dự của bản thân để chạy theo thứ tình yêu ảo mộng đó. Anh ta khinh thường em. Điều đó cũng đúng thôi bởi vì chính bản thân em còn không biết trân trọng chính mình thì trách sao được người đó không yêu thương mình.
Mỗi khi anh ta làm em khóc, em lại chạy về bên anh để nhận lấy sự an ủi từ anh. Anh giống như một người làm lành mọi vết thương cho em, mong em thoát ra khỏi cuộc tình sai trái ấy nhưng em đã làm anh thất vọng. Anh khuyên em nên chấm dứt, nên dừng lại và quên anh ta đi nhưng em không làm thế. Em như con thiêu thân lao vào lửa dù biết là nguy hiểm chỉ để giữ được anh ta bên mình. Một con người bé nhỏ như em làm sao đủ sức níu giữ một tình yêu vốn dĩ không tồn tại. Em bị... "đá".
Những ngày sau khi bị phụ tình em biến thành kẻ độc đoán, hận tình, hận đời. Em phủ nhận tình cảm tốt đẹp mà anh dành cho em và đánh đồng nó với thứ tình yêu rẻ rúm mà anh ta đã từng trao em. Em nghi ngờ đàn ông, nghi ngờ anh và khinh thường tất cả dù không biết bao lần trái tim mách bảo rằng tình yêu anh dành cho em là chân thành.
Em đã phạm sai lầm hai lần. Lần đầu em yêu bằng một con tim mù quáng, lần thứ hai em phụ bạc tình yêu bằng một cái đầu quá nóng và con tim lạnh lùng. Em đã tự mình vất bỏ đi hạnh phúc mà em đang có để rồi đón nhận về những đau thương. Em rung động trước anh nhưng em lại sợ đó là chút yếu lòng, sợ tình cảm của anh chỉ là sự thương hại...Những điều đó làm em mất anh.
Em rung động trước anh nhưng em lại sợ đó là chút yếu lòng, sợ tình cảm của anh chỉ là sự thương hại...Những điều đó làm em mất anh. (Ảnh minh họa)
Anh đã ở bên em thật lâu, thật nhiều, trao cho em biết bao cơ hội nhưng em không biết nắm bắt. Em làm tổn thương anh - một người yêu em rất nhiều. Cho tới khi em dần nhận thấy rằng anh đang rời xa em, khi em giật mình nhận ra em có thể sẽ mất anh mãi mãi cũng là lúc một người con gái khác mang anh đi.
Em chạy theo anh để níu kéo, để cầu xin chút tình vương vãi nhưng anh chỉ ôm em vào lòng, cái ôm của một người từng trải dành cho cô gái còn non nớt tình trường: "Sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới. Em đã để cho lòng hận thù ở quá sâu trong tim mình và để nó làm tổn thương em, tổn thương người yêu em thật lòng. Tình yêu cũng tới như cơ hội, nếu như em không nắm bắt, nó sẽ ra đi...Anh không muốn là em thứ hai, anh sẽ đến bên người con gái yêu anh thật lòng. Thời gian cho cuộc tình với em đã hết, giờ là lúc anh học cách đón nhận một tình yêu mới...".
Em cảm thấy tim mình đau hơn lần trước cả vạn lần vì lần này để mất tình yêu nơi anh là lỗi tại em. Nhưng em sẽ làm như lời anh nói: sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới
...
Theo VNE
Mất trinh nên đành níu kéo? Vì đã trót trao đời con gái cho anh nên giờ em có nên níu kéo anh khi tình cảm không còn? Chị Thanh Bình thân mến! Em đang cảm thấy vô cùng hoang mang, em không biết nên làm gì cho đúng nữa. Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh ấy đều bằng tuổi nhau, 18 tuổi. Việc...