Sợ cưới tại vì anh quá… “mồng tơi”
Anh ấy học kém, nhà lại nghèo trong khi em xinh đẹp, đã có công ăn việc làm ổn định…Em đã ra trường được 1 năm, hiện đang làm cho một công ty và có thu nhập khá tốt so với những bạn đồng trang lứa mới ra trường. Em đang học lên Cao học vì muốn hoàn thiện bằng cấp trước khi lấy chồng.
Thời gian đầu chúng em vô cùng hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Xét về ngoại hình, em khá xinh xắn và được nhiều người để ý trong công sở cũng như những mối quan hệ bên ngoài. Đối với gia đình mình, em đều cố gắng nỗ lực chi tiêu tiết kiệm để có thể gửi tiền cho bố mẹ dù bố mẹ em không hề khó khăn, nhưng em nghĩ mình có thể giúp đỡ bố mẹ được gì trước khi lấy chồng là tốt nhất.
Về mọi mặt, em đều thấy mình là người khá ổn, thông minh và sắc sảo, những người quen biết em đều nghĩ em chưa có người yêu và đang kén chọn một đối tượng hoàn hảo để làm chồng.
Tuy nhiên thực tế em có một mối tình khá sâu đậm với một người gần 3 năm từ thời Đại học. Bọn em quen nhau tình cờ và nhanh chóng yêu nhau. Anh ấy là người sống tình cảm, rất chiều chuộng và chăm sóc em dù em thường xuyên gây gổ và quá quắt với anh ấy. Tình yêu cứ lớn lên từng ngày, bọn em cũng đi quá giới hạn và cả 2 đứa đều có ý thức trách nhiệm với việc mình đã làm.
Gia đình anh ấy rất nghèo và khó khăn, những ngày sinh viên em và anh ấy đều rất vất vả để đủ tiền chi tiêu dù bố mẹ em chu cấp đầy đủ và bản thân em còn đi gia sư kiếm thêm tiền bởi vì giúp đỡ anh ấy và các khoản chi tiêu cho một đôi yêu nhau tương đối tốn kém. Anh ấy không đi làm thêm gì cả, rất thụ động và hay bị người khác lợi dụng do tính cách hiền lành, ngoài ra còn rất tự ti vì hoàn cảnh gia đình nên đôi lúc vì chuyện tiền nong bọn em to tiếng với nhau.
Nhưng tất cả những điều ấy em đều có thể chấp nhận, dù đôi lúc nhìn bạn bè được người yêu chu cấp tiền hoặc mua sắm này nọ em cũng chạnh lòng, tuy nhiên người yêu em lại rất quan tâm chiều chuộng, và không ngại khó khăn bất cứ việc gì vì em nên em cũng thấy an ủi phần nào. Thực sự chưa bao giờ em nghi ngờ tình cảm của 2 đứa và cũng biết rất rõ 2 đứa không thể nào rời xa nhau được. Bọn em có cãi nhau nhiều và cũng đã nói lời chia tay với nhau nhưng chỉ 1,2 hôm là lại làm lành và tình cảm càng sâu đậm hơn.
Thời điểm ấy, em nghĩ anh ấy ra trường sau em 1 năm, nhà anh ấy tuy nghèo nhưng chỉ cần cố gắng cả 2 đứa đều có thể gây dựng một tương lai hạnh phúc. Hơn nữa anh ấy và em đều là người đầu tiên của nhau nên cả 2 đứa đều rất trân trọng, thực lòng em không thể nghĩ mình có thể đến với người đàn ông nào khác như với anh ấy được.
Điều đáng buồn là Tết năm ngoái, khi em học năm cuối Đại học và về quê thực tập, qua một người bạn học cùng Đại học với anh ấy em mới phát hiện ra một sự thực: anh ấy đã bị tăng ca ngay từ năm đầu tiên và giờ phải học với khóa dưới, tức là 2 năm nữa nếu không có gì bất trắc anh ấy mới có thể ra trường. Bọn em quen nhau từ năm thứ 3 Đại học, nghĩa là ngay từ ngày đầu gặp nhau anh ấy đã nói dối em và trong suốt thời gian yêu nhau em cũng không hề hay biết.
Chuyện này gia đình anh ấy cũng không ai biết, dù nghèo nhưng cũng rất cố gắng chu cấp tiền cho anh ấy ăn học dù không đều. Em đã bị sốc khi biết sự thực này, vì cảm giác bị lừa dối và quan trọng nhất là em không thể chờ đợi anh ấy quá lâu như vậy. Em không biết anh ấy ra trường sẽ như thế nào trong khi em đã ổn định và tình yêu kéo dài như thế nếu không đến đâu người chịu thiệt thòi sẽ là em. Thời điểm ấy em không thể tâm sự với gia đình vì bố mẹ em vốn không hài lòng chuyện tình cảm của 2 đứa, nếu biết chắc chắn sẽ ngăn cấm.
Em đã nói chuyện với anh ấy và quyết định chia tay, anh ấy đã khóc và nói là biết trước nếu em biết chuyện này em sẽ rời xa anh ấy, cho nên anh ấy giấu em và cố gắng bù đắp cho em bằng tình cảm. Em đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều, suy nghĩ rất nhiều nhưng thực sự tình cảm quá sâu nặng nên em vẫn quyết định tiếp tục yêu.
Video đang HOT
Sau khi thực tập xong, em quay trở lại Hà Nội để tìm việc đồng thời chuẩn bị làm luận văn. Mặc dù chưa tốt nghiệp nhưng do thành tích học tập tốt và sự linh hoạt trong giao tiếp đã giúp em sau 2 tháng tìm việc đã có công việc như hiện tại, thực sự điều này rất bất ngờ với bản thân em và gia đình.
Và cũng từ khi em đi làm, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Gia đình anh ấy biết em đi làm thu nhập tốt nên càng lúc càng ít gửi tiền ra cho anh ấy, thành thử em gần như nuôi anh ấy hoàn toàn. Chưa kể bản thân anh ấy cũng phụ thuộc vào em, cũng không đi làm gì, cũng rất ít đi học, chỉ ở nhà chơi và ngủ. Suốt mấy tháng đầu đi làm em không để ra được đồng nào, thậm chí rất chật vật vì lo cho 2 đứa. Em rất chán và bực bội, nhiều lúc muốn chia tay nhưng chỉ 1, 2 hôm anh ấy nịnh lại đâu vào đấy.
Tình yêu đâu thể mài ra ăn được trong khi anh lười biếng (Ảnh minh họa)
Em nghĩ rất đơn giản là anh ấy còn đi học, quan trọng nhất là học cho tốt nhanh nhanh ra trường, rồi anh ấy sẽ kiếm ra tiền, lúc ấy công sức em bỏ ra bây giờ cũng không hoài phí. Vì thế dù đôi lúc cáu gắt anh ấy, em vẫn rất thương và không thể nào rời xa anh ấy được.
Vài tháng trước, gia đình anh ấy có biết chuyện học hành của anh ấy, nhưng bố mẹ và anh chị anh ấy lại biết là anh ấy bị đuổi học từ rất lâu rồi và hỏi em. Thực sự lúc ấy em hoàn toàn bối rối, em có bảo với chị gái anh ấy là anh ấy chỉ tăng ca 1 năm thôi, anh ấy vẫn đi học đều mà, tuy nhiên chị ấy nói với em là anh ấy bị đuổi rồi, và khuyên em có nhiều điều kiện tốt như vậy thì nên tìm một người khác tốt hơn, đừng dấn thân mình vào người không ra gì như vậy. Em đã khóc rất nhiều, hỏi anh ấy anh ấy vẫn bảo anh ấy vẫn đi học, chỉ ra muộn 1 năm thôi.
Thực sự em không có bất kỳ cách nào để tìm hiểu thông tin do em không quen bất kỳ bạn Đại học nào của anh ấy, cho nên em lại tin anh ấy. Kể từ khi gia đình anh ấy biết chuyện như vậy hoàn toàn cắt viện trợ và mặc cho anh ấy sống thế nào thì ra. Trước đây bọn em dù đã có quan hệ với nhau nhưng vẫn ở 2 phòng tách biệt, chỉ ở gần để tiện việc ăn chung, nhưng sau việc đó 2 đứa em chuyển về sống cùng nhau.
Anh ấy cũng ko thể nào như trước, em bắt anh ấy phải đi làm dù tiền lương chỉ đủ tiền nhà thôi cũng được để giảm bớt gánh nặng cho em. Anh ấy bắt đầu đi làm ở quán cafe và cũng chỉ hỗ trợ em được đúng khoản tiền phòng, tuy nhiên từ lúc ấy em không hề thấy anh ấy đi học nữa. Bây giờ mối quan hệ của bọn em dù ở cùng với nhau nhưng hết sức nhàm chán, em cũng xấu hổ không dám giới thiệu anh ấy với đồng nghiệp nên ai cũng nghĩ em chưa có người yêu và cũng có người theo đuổi, không hiểu sao em cũng không có cảm tình với ai dù em biết họ hơn anh ấy về mọi mặt.
Em rất bối rối, nếu cứ duy trì mối quan hệ này chắc chắn người chịu thiệt thòi sẽ là em, hơn nữa em là người thông minh, sắc sảo, lại đang học lên Thạc sĩ, tương lai mở rộng, nếu quả thực anh ấy đã bị đuổi học, chỉ phục vụ ở quán cafe thì thực sự rất khó chấp nhận. Chưa kể về tính cách, anh ấy nhu nhược, thiếu quyết đoán và thiếu chủ động trong mọi việc nên hầu như mọi việc chung của 2 đứa em cũng phải ra quyết định. Thực sự em rất ái ngại cho bản thân mình, mẹ em dù không biết chuyện của anh ấy cũng khuyên em nên dừng lại vì gia đình anh ấy rất chợ búa và nghèo, không thể nào giúp đỡ gì được cho 2 đứa nếu đến với nhau.
Em không cắt nghĩa được tình cảm của em hiện tại là yêu hay thương hại, cũng rất bối rối không biết nên quyết định thế nào. Chị cho em lời khuyên nhé. Em cảm ơn chị.
Trả lời:
Chào em,
Em có nên chia tay không hả chị? (Ảnh minh họa)
Cảm ơn em đã gửi tâm sự đến chuyên mục. Chị rất hiểu suy nghĩ của em lúc này. Qua câu chuyện của em, chị hiểu, em là một cô gái xinh đẹp, nhanh nhẹn, linh hoạt và tài giỏi. Bên cạnh đó, em còn rất hiếu thảo, biết suy nghĩ chín chắn tiết kiệm gửi tiền giúp đỡ bố mẹ. Chắc chắn, bố mẹ em sẽ rất hạnh phúc khi có người con như em. Tuy nhiên không may bạn trai lại là người lười biếng, không có ý chí lại vô cùng thụ động, ỷ lại.
Cuộc sống chẳng có con đường nào là dễ dàng, không phải mọi con đường đều trải thảm hoa cho em đi. Dù sao, thì giờ đây mọi chuyện đã xảy ra, em nên lựa chọn cách cư xử nhẹ nhàng để thay đổi anh ấy, hãy cố gắng nói chuyện với anh ấy về tương lai của hai người, của gia đình, con cái. Lựa chọn lúc nào anh ấy vui vẻ để nói. Hãy làm sao để khích lệ tính đàn ông trong anh ấy, khiến cho anh ấy nhận ra rằng mình sẽ là người chủ gia đình, để làm chỗ dựa cho vợ con.
Hãy bằng sự nữ tính nhất định, tình yêu thương, em hãy nói chuyện chân thành với anh ấy, thật kiên nhẫn. Chị tin bạn trai em sẽ hiểu. Em đừng nghĩ anh ấy đang lười biếng và chỉ lười biếng. Chị nghĩ anh ấy có suy nghĩ nhiều về vấn đề này nhưng chắc chưa biết giải quyết ra sao. Trên hết, anh ấy rất yêu em.
Ngoài ra, em cũng nên gặp gỡ bố mẹ anh ấy, cùng với mọi người bàn cách để cho anh ấy thay đổi. Trước mắt, anh ấy cần hoàn thiện nốt khóa học ở trường sau đó là công việc ổn định.
Trong cuộc sống hiện nay, không có gì là hoàn hảo, mỗi người đều có tính xấu và ưu điểm, quan trọng là biết cách khích lệ họ. Nếu thấy anh ấy vẫn có thể thay đổi thì vẫn nên hy vọng. Tình yêu xây thì khó chứ phá thì dễ, vì thế, trong mọi trường hợp, hãy cố gắng dùng mọi biện pháp để cố gắng, chỉ khi nào mâu thuẫn vô cùng lớn, không thay đổi và hàn gắn được thì mới dùng đến biện pháp chia tay.
Chúc em may mắn và sáng suốt.
Theo Eva
Vô sinh vì dị ứng với... tinh dịch của chồng
Hai vợ chồng "máy móc" đều hoạt động tốt, nhưng hơn 1 năm nay, dù không áp dụng biện pháp tránh thai nào mà Hoa vẫn không thể có bầu. Đi khám, bác sĩ bảo do Hoa bị... dị ứng với tinh dịch của chồng.
Lấy chồng được hơn 1 năm nhưng mãi mà Hoa vẫn không có thai, dù hai vợ chồng không hề áp dụng biện pháp tránh thai nào.
Từng đi phá thai nên Hoa cho rằng nguyên nhân vô sinh chắc không thể do mình. Đi khám phụ khoa, bác sĩ cũng khẳng định bộ phận sinh dục hoàn toàn bình thường, không bị viêm nhiễm, không bị tắc ống dẫn trứng...
"Đến khi chồng đi khám thử tinh dịch bác sĩ bảo tốt. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn không thể thụ thai được. Trước chưa có chồng, quan hệ với người khác cố tránh mà vẫn có thai, phải phá, giờ lấy chồng rồi mong mãi mà không có", Hoa bùi ngùi tâm sự.
Theo bác sĩ sản phụ khoa Lê Thị Kim Dung, Trung tâm Y tế Lao động (18/178 Thái Hà, Hà Nội) bản thân tinh trùng là protit lạ, bình thường khi vào âm đạo không bị dị ứng. Tuy nhiên cũng có trường hợp gây dị ứng rất hãn hữu.
Nguyên nhân của hiện tượng này là do tinh binh của các quý ông có chứa nhiều loại protein, enzyme và khi xuất tinh có thể đưa các chất lạ vào cơ thể của người phụ nữ. Với những chị em có cơ thể nhạy cảm với các chất này có thể gây dị ứng. Người bị nặng còn không thụ thai được như trường hợp của chị Hoa.
"Khi tinh trùng vào âm đạo, cơ thể người phụ nữ tự sinh kháng thể làm tinh trùng đông kết, cứng đờ, không di chuyển được nữa. Và như thế không thể kết hợp với trứng để thụ thai được", bác sĩ Dung giải thích. Với trường hợp này, bác sĩ phải lọc rửa tinh trùng, lọc bớt tinh dịch để giảm bớt yếu tố dị ứng, sau đó bơm trực tiếp vào tử cung. Như vậy mới có khả năng có thai.
Có nhiều lí do gây vô sinh rất... trời ơi, khiến nhiều cặp vợ chồng khóc dở mếu dở. (ảnh minh họa)
Cùng nỗi lo lắng vì không thể có con như chị Hoa, nhưng lý do vô sinh của chị Lan (26 tuổi, Nghệ An) là vì quên mất mình đã đặt vòng.
Lấy chồng được một năm rưỡi, mà bụng chị vẫn cứ phẳng lỳ. Các cụ ở nhà thì suốt ngày giục mong có cháu bế, lại bảo: "Hay hai vợ chồng mày kế hoạch mà giấu không cho chúng tao biết". Khổ nỗi hai vợ chồng cũng muốn có con lắm nhưng không được, chị Lan kể lại.
Cố mãi, cuối cùng chị mới chịu đi khám. Lúc này chị mới ngã ngửa ra, trước đó chị đã đặt vòng nên không thể có con được. "Hồi còn trẻ bác sĩ đã đặt vòng tránh thai và dặn khi nào lấy chồng thì đến để lấy ra. Thế nhưng lúc bác sĩ làm, sợ quá chả nhớ bác sĩ dặn gì", chị nói.
Theo bác sĩ Dung cũng có trường hợp vô sinh chỉ vì mật độ "yêu" quá nhiều. Tinh trùng tốt nhưng có thể bị loãng do quan hệ quá nhiều. Với trường hợp này nên giữ điều độ, để có mật độ tinh trùng cao hơn, tăng khả năng thụ thai. Ngoài ra, tinh trùng bị suy yếu vì độ axit quá cao trong âm đạo người vợ. Khi ấy để có thai cách tốt nhất là thụ tinh nhân tạo, lấy tinh dịch của chồng bơm qua lỗ tử cung đúng thời điểm trứng rụng.
Bác sĩ Dung cũng khuyến cáo, khi chị em thấy lâu vẫn không có thai thì cả hai vợ chồng nên đi khám. Bác sĩ sẽ xác định rõ nguyên nhân và có biện pháp hợp lý để tăng khả năng thụ thai.
Theo VNE
'Xin giống' trai Tây Tôi chán đàn ông Việt, và cũng không nghĩ tới chuyện lấy họ nữa. Nếu làm mẹ đơn thân, tôi sẽ mong con mình sau này thật xinh đẹp, cao ráo, và tôi nghĩ đến chuyện xin con trai Tây. Nghĩ nhiều rồi, cũng suy đi tính lại nhiều rồi, tôi nghĩ, một khi đã lựa chọn con đường làm mẹ đơn thân...