Sợ con ế, mẹ bắt tôi đi… cắt tiền duyên!
Quen nhau được ba tháng, cũng đi chơi vài lần nhưng tôi cảm tưởng con người anh ta có cái gì rất lạ khiến tôi nghi ngờ.
ảnh minh họa
Muộn chồng hay muộn vợ theo tôi là do bản thân mỗi chúng ta vì lý do này hay lý do khác nên đôi khi ảnh hưởng đến tình duyên. Có gia đình hay chưa có gia đình thì mỗi chúng ta vẫn còn đó những mục tiêu khác để phấn đấu. Chưa tìm thấy niềm vui trong các mối nhân duyên cũng đừng quá lo lắng, hãy tận hưởng cuộc sống hiện tại, ở đó có nhiều thứ ý nghĩa lắm chứ.
Tôi đã từng bị gieo vào đầu chuyện duyên số từ chính mẹ và các cô mình. Bởi họ là những người mê tín, sùng tâm linh, thích xem bói, tử vi…Khi thấy tôi ngoài 30 mà chưa lập gia đình, họ sốt ruột và luôn gây sức ép khiến tâm lý tôi lúc đó rất nặng nề.
Mẹ tôi là người đầu tiên đưa tôi đi xem bói đường tình duyên. Ông thầy bói già sau một hồi gieo quẻ phán xanh rờn: “Tiền duyên kiếp trước chưa trả xong, kiếp này phải trả. Con bà đang có duyên âm rất nặng. Không cắt tiền duyên, có yêu cũng không lấy được ai khác”. Mẹ tôi về nhà bô bô nói với các cô như vậy, bà còn lấy dẫn chứng có lẽ đúng như vậy bởi hai mối tình trước của tôi đều không đi đến đâu cả, dù khá thân thiết.
Các bà cô chưa tin nên lại bắt tôi phải đi thêm một đợt nữa, lần này là đến với một thầy bói trẻ, ông này sau khi xem còn phán cẩn thận hơn “Kiếp trước cô này và người ấy yêu nhau tha thiết. Nay cô này đầu thai làm người, anh ta thì chưa nên kiên quyết bám theo, không cho cô này vui vầy duyên mới”.
Video đang HOT
Sau hai lần ấy, dù không muốn tôi cũng không thể thoát được ý mẹ và các cô. Phải đi cắt tiền duyên khẩn cấp. Lệnh trên rót xuống cấm cãi. Thế là một đại lễ gồm xôi, thịt, hoa quả, giấy vàng, bạc, sớ khấn, một dải lụa đào, một ít tóc của tôi và cả một hình nhân nữ đốt làm vợ cho người cõi âm để tha cho người dương xuất giá. Tôi xin nghỉ phép một ngày để làm lễ. Ngồi giữa khói hương nghi ngút, nghe thầy nhập đồng, nói chuyện với người xưa của tôi mà ớn cả xương sống. Chiếc kéo của thầy cắt đôi dải lụa và lọn tóc nhỏ của tôi, thả hết xuống sông. Rồi thầy cho uống thuốc thánh, là tàn hương, bảo rằng để người âm sợ và lánh xa người dương. Buổi đại lễ hoàn tất, trong khi tôi rùng mình nôn ọe thì hết mẹ đến các cô tôi rối rít cảm ơn thầy với một khoản tiền không nhỏ và hỉ hả ra về.
Người ta bảo đi cắt tiền duyên về thì háo hức lắm, còn tôi bị ám ảnh cả tháng trời. Làm việc không tập trung, tối ngủ thì chập chờn, cứ nghĩ đến cảnh ông thầy bói lên đồng mà sợ chết khiếp. Suốt một thời gian dài, tôi chả thiết đi đâu. Mẹ tôi thở dài não nề lắm. Bà lại nhỏ to với bà cô tôi.
Rồi bà cô kéo đâu về một người đàn ông gần 40 tuổi nhưng rất trẻ, dáng cao, chỉn chu, trông khá bắt mắt và giới thiệu cho tôi. Bà cô tôi ca ngợi anh ta giàu có, làm giáo viên dạy nhạc và dạy nhảy, gia đình tử tế, đang hướng dẫn lớp học nhảy của bà, chưa có vợ, hiền lành…Nói chung tất cả mọi thứ tốt đẹp tôi chưa nhìn thấy đâu nhưng mà cô tôi lại tường tận chi tiết.
Quen nhau được ba tháng, cũng đi chơi vài lần nhưng tôi cảm tưởng con người anh ta có cái gì rất lạ khiến tôi nghi ngờ. Nhiều lúc anh ta rất lúng túng mỗi khi tôi hỏi về gia cảnh, người thân. Tôi cảm tưởng anh ta rất giả tạo, có cái gì đen tối ẩn sau vẻ ngoài bảnh mã.
Rồi con bạn thân của tôi phát hiện ra anh ở một vũ trường trong một lần nó theo đối tác lên sàn. Những gì nó miêu tả về anh khiến tôi giật mình không thể tin được.
Chúng tôi đóng giả hai cô gái sành điệu lên sàn vào lúc khuya để mục sở thị người yêu của mình. Trong tiếng nhạc chát chúa và thứ ánh sáng nhấp nháy đỏ xanh, anh ta uốn éo và nhảy như điên loạn. Tôi nhìn thấy anh ta cho cái gì đó vào mồm, rồi lắc như dân “bay’ thứ thiệt.
Quá ngán ngẩm, tôi và cô bạn rời khỏi sàn mà không nói được lời nào. Sau vụ ấy, tôi chạy mất dép khỏi ông thầy giáo dạy nhảy mà cô tôi giới thiệu.
Những gì tôi kể ra vừa bi vừa hài nhưng quả thực sau vụ này tôi thề không bao giờ mê tín nữa. Thà cô đơn còn hơn đi cắt tiền duyên.
Theo VNE
Em đang lừa dối bạn trai mình ở quê
Em có quan hệ với người khác bị người yêu ở quê xa không biết, em cảm thấy rất day dứt lắm.
Mỗi lần gặp anh, em đều cảm thấy vô cùng đau khổ khi mình đang lừa dối anh. Em không biết phải nói với anh điều này như thế nào, thậm chí cũng không biết có nên nói cho anh hay không? Trong lòng em đấu tranh dữ dội nhưng không tìm ra cho mình lối thoát.
Em và anh là một đôi. Nhưng không phải là yêu nhau say đắm mà là do gia đình mai mối. Nhà anh ở gần nhà em, bố mẹ hai bên đều biết nhau cả. Hai bác bên nhà cũng rất quý mến em, coi em như con dâu. Bố mẹ em cũng ưng anh vì anh hiền lành, tốt tính, công việc lại ổn định. So với em thì anh yêu em nhiều hơn là em yêu anh. Vì nghĩ những điều kiện như vậy nên em nhận lời yêu anh và để hai gia đình tính chuyện lâu dài.
Hiện tại chúng em đã là người yêu của nhau được hơn 1 năm. Mọi người dự tính sang năm sẽ tổ chức đám cưới cho chúng em. Em vẫn còn đang học năm cuối ở thành phố, hàng tháng anh lên thăm em đều đặn 3 lần vào ngày cuối tuần. Anh rất tốt với em, lúc nào lên cũng mua quà, chăm sóc cho em từng ly từng tí. Mặc dù một tháng em mới về quê một lần nhưng anh vẫn qua nhà em thăm hỏi bố mẹ em luôn. Ai cũng nói anh sẽ là một chàng rể tốt, một người chồng tốt.
Em day dứt vì có quan hệ với người khác khi có người yêu (Ảnh minh họa)
Em cũng rât trân trọng anh và cảm thấy hài lòng với chuyện tình cảm của mình mặc dù yêu nhau xa em chưa bao giờ cảm thấy nhớ nhung. Cho tới khi em bắt đầu say nắng người đàn ông khác, em mới nhận ra tình cảm của em và anh không phải là tình yêu. Có lẽ em chỉ cảm thấy an toàn với mối quan hệ đó chứ hoàn toàn không phải là tình yêu.
Em và người mới nhanh chóng yêu nhau, chúng em si mê nhau rất nhiều. Em cũng không ngờ mình có thể thích một người nhanh đến như vậy. Chúng em thường xuyên hẹn hò, đi chơi, đi ăn với nhau và rồi em cũng đưa anh về phòng trọ. Chúng em đã làm chuyện đó, điều mà em chưa bao giờ cho phép người được gọi là người yêu em được làm chuyện đó.
Giờ em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ. Em còn cảm thấy có lỗi với người yêu của mình ở quê nhà nhiều lắm. (Ảnh minh họa)
Hai đứa em đã như vậy tới 3 tháng nay rồi và em cảm thấy rất hạnh phúc với tình cảm đó. Em biết điều ấy là không nên nhưng em không dừng lại được. Tuy vậy, em cũng biết tình cảm này không thể nào đi tới đâu được. Anh và em quê quán quá xa nhau. Anh nói rằng học xong anh ấy cũng sẽ về quê để làm việc. Còn em cũng không muốn đi đâu xa nhà cả, em muốn được sống ở quê mình, gần bố, gần mẹ.
Giờ em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ. Em còn cảm thấy có lỗi với người yêu của mình ở quê nhà nhiều lắm. Em không biết mình phải làm gì nữa. Mong mọi người cho em một lời khuyên!
Theo VNE
Có nên níu kéo anh khi tôi ít có khả năng làm mẹ Tôi yêu anh, cần anh, không muốn mất anh. Tôi nên giữ anh làm của riêng mình, hay rời xa để anh có thể tìm hạnh phúc mà không cần áy náy với tôi? Tôi và anh yêu nhau được 2 năm, cùng vượt qua bao khó khăn thử thách trong tình yêu, từng có lúc anh mắc lỗi, tôi mắc lỗi và...