Sợ chồng đòi ‘yêu’, tôi trốn về nhà mẹ đẻ
Trong thời gian ở nhà mẹ đẻ tôi phải lòng Hiếu. Anh góa vợ sớm nên rất thông cảm cảnh tình của tôi. Anh chu đáo, lo lắng quan tâm tôi từng chút một.
Thương nhau từ thời còn ở quê, dù cha mẹ can ngăn vì anh hay rượu chè bê tha nhưng tôi vẫn quyết cưới. Nghĩ khi có gia đình yên ấm, anh sẽ chí thú làm ăn, cáng đáng để trở thành trụ cột gia đình. Nào ngờ anh chứng nào tật nấy, đã không chỉnh đốn lại tư cách mà ngày càng quá quắt, hư hỏng hơn.
Sau cưới được 3 tháng, anh đòi lấy vàng cưới mang bán để đi hùn hạp làm ăn với bạn. Anh hứa chắc như đinh đóng cột là sẽ mang về gấp đôi số đó để tôi hậu hữu. Hỏi làm việc gì thì anh úp úp mở mở không nói. Tôi bảo công việc không rõ ràng thì không giao vàng ra, vì vợ chồng chỉ có nhiêu đó để làm của sau lo cho con cái, mất đi thì xem như cả đời trắng tay. Anh chẳng chịu, chửi rủa đủ điều còn trong lúc cáu tiết, bạt tai tôi trước mặt cha mẹ ruột. Tưởng xong chuyện, ai ngờ một hai bữa anh lại uống say, về chì chiết, lăng mạ tôi ham tiền, có của cất khư khư không tạo điều kiện cho chồng làm ăn. Quá mệt mỏi, tôi đưa tiền ra để anh muốn làm gì thì làm cho xong. Anh ôm tiền bảo đi 10 ngày rồi mang cả vốn lẫn lãi về cho tôi sáng mắt!
Chưa đến ngày thứ 10 đã thấy anh thất thểu lê bước về nhà trong bộ dạng lếch thếch như gã hành khất. Vào nhà, ngồi bệt xuống sàn, anh báo “mất hết rồi!”. Thì ra anh mang tiền cùng gã bạn mua thuốc lá từ biên giới Campuchia chở về Việt Nam, trên đường, xe tải chở thuốc bị công an tóm gọn và tịch thu tất cả. 30 triệu theo mây khói đi mất, anh chỉ còn cái xác khô quay về nhà. Mất của tiếc một, mất lòng tin mới khiến tôi chán nản. Chưa hết, kể từ ngày đó anh chẳng chịu tìm việc làm mà bê tha rượu chè, lại còn tập tành đánh số đề với mộng trúng số có tiền khỏi lao động vất vả!
Video đang HOT
Có pháp luật nào bảo vệ gã chồng như anh không? Nếu nhờ pháp luật can thiệp thì tôi có được bảo vệ không? (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ là cô thợ may với mỗi ngày kiếm chưa đến 100.000 đồng nhưng tiền làm ra được bao nhiêu cũng bị anh về “cào” sạch mang nướng vào rượu. Quá sức chịu đựng cảnh nuôi gã chồng hư hỏng lại hành hạ vợ con, tôi đâm đơn đi dị nhiều lần nhưng anh không chịu ký. Mỗi ngày anh đều kiếm cớ hành hạ và nhiếc móc tôi đủ điều nào là khinh anh nghèo, vô dụng nên muốn bỏ anh. Anh sẽ không cho tôi toại nguyện. Nhiều lần sau khi say xỉn về anh còn bắt tôi hầu hạ trên giường như nô lệ. Tôi chống cự thì anh bạt tay, dùng chân đá… Sợ hãi, tôi trốn về nhà mẹ đẻ ở.
Trong thời gian ở nhà mẹ đẻ tôi phải lòng Hiếu. Anh góa vợ sớm nên rất thông cảm cảnh tình của tôi. Anh chu đáo, lo lắng quan tâm tôi từng chút một. Chúng tôi đã đi quá giới hạn và tôi mang thai. Trong lúc giải quyết chuyện ly dị để tôi danh chính ngôn thuận về với Hiếu thì chồng cũ hay tin, tìm đến gây sự. Ba mẹ tôi đuổi anh ta về vì không chấp nhận một người con rể nát rượu, suốt ngày hành hạ vợ. Nhiều lần tòa mời cả 2 ra giải quyết nhưng anh đều không đến, vì thế tôi được đơn phương ly hôn. Vậy mà đến khi tôi sinh con xong, vừa từ bệnh viện về thì anh ở đâu xộc vào nhà bảo đó là con anh, anh phải đem về nuôi! Mặc ai khuyên can đủ thứ anh cũng không chịu bình tĩnh lại càng cố tình làm dữ. Anh bảo sẽ đi thưa vì tội không cho anh nhận con. Cứ thế cách vài ba hôm anh lại đến nhà chửi rủa làm cuộc sống của mẹ con tôi và Hiếu loạn cả lên.
Có pháp luật nào bảo vệ gã chồng như anh không? Nếu nhờ pháp luật can thiệp thì tôi có được bảo vệ không? Tôi chỉ sợ làm lớn chuyện, một người mất hết lý trí và cư xử lỗ mãng như anh sẽ làm điều gì đó khó lường với gia đình tôi! Tôi mới vừa đón nhận được hạnh phúc, không muốn vì sự thiếu cản trọng mà đánh mất để đáng tiếc cả đời. Bản thân anh Hiếu – chồng hiện tại của tôi cũng sợ rằng một người chẳng có gì để mất như chồng cũ của tôi không ngại liều mạng để gây tai họa cho chúng tôi. Thế nên chúng tôi cứ nhún nhường ngày qua ngày mà chưa biết làm gì để được yên thân…
Theo VNE
Xin lỗi vì đứa trẻ không phải con anh
Để có được anh và đúng hơn hết là có được cái gọi là gia đình, để con em có bố, em đã lừa dối anh.
Anh à, khi em viết ra những dòng này, em biết trái tim mình đã thực sự yêu anh. Em yêu anh vô cùng, yêu chân thành và cảm kích những gì anh dành cho em kể từ khi chúng ta là vợ chồng. Tình yêu này chỉ bắt đầu khi ta là vợ chồng thôi anh nhé, trước đó em chưa từng yêu anh, thật sự là như vậy.
Anh sẽ hỏi vì sao không yêu mà em lại cưới anh. Đó chính là lý do khiến em bây giờ phải viết ra đây, phải thú nhận với anh tất cả sự thật này. Em lấy anh chỉ vì đứa con trong bụng.
Em xin lỗi anh vì đứa con trai anh quấn quýt suốt ngày, anh cưng chiều hết mực đó không phải là con anh. Em đã từng yêu và cũng từng bị lừa dối. Người ta không yêu em, đã phản bội em mặc cho cái thai trong bụng em đang lớn. Em biết không thể cứu vãn được tình hình, cũng không thể làm mẹ đơn thân vì con em sẽ khổ. Và em đã nghĩ đến việc bấu víu vào anh, em đã gật đầu làm người yêu và lấy anh làm chồng.
Anh sẽ hỏi vì sao không yêu mà em lại cưới anh. Đó chính là lý do khiến em bây giờ phải viết ra đây, phải thú nhận với anh tất cả sự thật này. (ảnh minh họa)
Dù em sinh trước cả tháng trời nhưng anh chẳng nghi ngờ gì vì có nhiều trường hợp sinh non giống em. Đứa con lại kháu khỉnh, lạ thay, có nét giống anh nên anh càng tin tưởng đó là con em. Em biết, anh tin và yêu thương mẹ con em hết mực, cũng chính vì thế, em đã cảm nhận rằng, em lấy anh là một hạnh phúc, là quyết định đúng đắn. Nhưng càng yêu anh bao nhiêu em lại càng cảm thấy buồn và đau khổ bấy nhiêu vì đã trót lừa dối anh. Có lúc em muốn nói ra tất cả sự thật này vì nhìn thấy anh quấn quýt bên em, em thấy mình đúng là người đàn bà dối trá. Nhưng em lại không đành lòng, hơn hết là em sợ mất anh.
Nếu như ngày nào anh bỏ em ra đi, để lại em một mình, em phải làm sao. Em không thể chịu nổi nếu mất anh, em yêu anh nhiều lắm anh à. Anh có thể hiểu cho em không? Em đã lừa dối anh nhưng có quan trọng gì đâu vì sự thật này em hứa, chỉ mình em biết. Con và anh cũng sẽ không biết, hai người vẫn là cha con ruột thịt được không anh. Chỉ cần anh và con yêu thương nhau như lúc này thì có gì là sai đâu anh nhỉ? Em vẫn tự động viên mình như thế, vẫn tự an ủi mình như vậy để được yên tâm, được yêu thương anh, được hạnh phúc trong vòng tay anh. Anh có tha lỗi cho em không nếu như anh đọc được những dòng này.
Em không biết nên nói với anh thế nào, có nên thú nhận hay không nữa. Anh cho em thêm thời gian anh nhé. Em sẽ chờ đợi sự tha thứ ở anh, mong anh bao dung hơn với em để em có thể được sống bên anh hạnh phúc, vui vẻ. Em thật là người vợ tội lỗi, người mẹ ích kỉ phải không anh?
Theo Eva