Sợ bị trêu thì đừng mặc váy ngắn nữa!
Nếu mà sợ bị trêu, bị nhìn thì chị em đừng có mặc váy ngắn nữa, đi thì khép khép khép cái chân vào.
Tôi thấy lạ, nhiều chị em mình, không biết là giả vờ hay thật, cứ mặc váy ngắn đi gần anh nào, anh ấy trêu chân dài tí là khó chịu, bảo là đàn ông dê này kia. Rồi còn kháo nhau là sợ lão này, lão nọ vì hay trêu khi mình mặc váy, sợ kinh, nhiều khi không dám đứng gần đàn ông. Công sở, đi chung một cầu thang máy, đứng thì sát sạt nhau, nói chuyện không gần đàn ông mới là lạ. Chỉ còn cách, nếu không muốn trêu thì đừng mặc váy ngắn.
Ở chốn công sở mà nhiều chị cứ mặc như đi sàn diễn thời trang. Mấy chị trung tuổi thì không nói làm gì. Mấy cô em trẻ trẻ á, váy đến đùi, ngắn lại bó sát thân. Vì cơ quan tôi vốn không quy định trang phục đi làm, mặc sao cũng được nên các em trẻ là thi nhau váy vóc, quần là áo lượt. Nhìn giống trang phục dạ hội chứ có giống trang phục đi làm đâu.
Sếp cũng nhắc nhở nhiều lần rồi, nhưng chứng nào tật ấy. Nói mãi thì cũng chán vì thực ra chỉ nhắc chuyện tế nhị hơn trong cách ăn mặc, chứ nào có quy định chung gì đâu. Nên người ta muốn đẹp thì người ta mặc theo sở thích của mình. Chứ còn chuyện không đẹp thì nói làm gì…
Ăn mặc trang nhã đi làm thì chẳng ai trêu, còn khen đẹp là đằng khác (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng tôi chỉ thấy &’chối tai’ nhất là mấy bà chị cùng cơ quan tôi, cứ bảo cánh đàn ông chúng tôi là dê cụ. Dê được cái gì đâu chứ, có nhìn chứ có làm gì đâu. Nhìn mà không được làm gì thì còn khổ hơn nhiều. Ai bảo sinh ra là con gái, &’làm hoa cho người ta hái, làm gái cho người ta trêu’. Nếu không thích trêu thì đừng có hở, có sexy nữa. Cứ kín, cứ bưng lại thì ai người ta trêu, và lấy đâu ra cái gì để trêu?
Vậy mục đích mặc đẹp của chị em là gì. Không phải để cho đàn ông mê, đàn ông ngắm thì chẳng lẽ lại để cho chị em phụ nữ ngắm nhau chăng? Hay là để khoe chiến tích nhà mình có điều kiện, toàn mặc hàng sang?
Tôi nghĩ, chị em chắc cũng thích đàn ông trêu lắm, hoặc có chăng cũng chẳng ngại chuyện họ để ý mình, nhưng phản ứng khó chịu cũng chỉ là một cách để che đậy sự thích thú vì được người khác khen mà thôi.
Có mấy chị còn mặc cả áo hở cổ, rộng ơi là rộng. Nếu mà có cúi xuống, không lấy tay che lại thì &’rơi’ hết cả ra. Đấy, đàn ông không nhìn thứ đó thì nhìn cái gì, cứ bảo họ đáng sợ, họ này kia nhưng thử các chị em mặc cái áo kín cổ xem, cúi xuống không hở gì thì người ta nhìn chắc. Cứ tạo điều kiện cho họ nhìn rồi lại trách họ. Thế mới nói, đừng bao giờ tạo điều kiện cho &’kẻ ác’ gây họa. Ví như, của cải phải biết cất kĩ, để phơi ra ngoài thì có nhiều người không phải là trộm cũng nảy sinh lòng tham. Và mình vô tình trở thành kẻ tiếp tay cho nạn trộm cắp.
Cái chuyện ăn vận cũng giống như vậy mà thôi. Không muốn người ta nổi &’máu’ thì đừng có mà ăn mặc quá hở hang, quá sexy. Đàn ông mà không ưa cái đẹp, không ngắm gái đẹp thì chẳng phải là đàn ông…
Nên, chị em, dù gì thì dù, cũng không nên quy hết trách nhiệm cho cánh đàn ông. Vì nếu không có phụ nữ là nguồn cơn thì chẳng đàn ông nào &’gây họa’.
Theo VNE
Đồng nghiệp diện váy ngắn, tội gì không nhìn?
Trời sắp sang đông, mấy cô đồng nghiệp chỗ văn phòng tôi như kiểu tiếc rẻ thời tiết, sợ trời trở lạnh nên đua nhau mặc váy ngắn.
Người thì mặc váy đúng chỉ có độ dài bằng bàn tay, người thì váy trễ cổ khoét sâu, người thì hở lưng, hở vai, nhìn đúng là mát cả mặt. Mấy chị, mấy em cứ bảo mấy ông đồng nghiệp ở công ty dê, rồi háu gái, chứ đâu phải vậy. Thử hỏi, có gã nào nhìn thấy phụ nữ sexy mà không sáng mắt ra. &'Làm hoa cho người ta hái, làm gái cho người ta trêu', các cụ nói chẳng sai bao giờ. Con gái phải được đàn ông để ý, trêu ghẹo tí thì mới xứng. Buồn nhất là đàn bà ra đường, chẳng ai buồn nhìn.
Sáng nay, trời se se lạnh, thấy mấy chị đi tất đen mỏng dính, mặc váy ngắn cỡn sexy, đi từ xa đã khiến tôi lác cả mắt. Mình là đàn ông mà, phụ nữ đẹp đập vào mắt thì hoa mắt là phải.
Đi ra đường, nhìn mấy chị diện váy đi tung bay phấp phới. Có người mặc váy ngắn mà ngồi có tí phản cảm, nhìn đúng là hài hước. Không dám nhìn chằm chằm vào họ nhưng mà liếc qua thì nhanh lắm. Kể cả mấy anh chàng đi với bạn gái, vợ con nhé. Họ cứ phải nhìn thôi, không nhìn sao được, kiểu &'lạ' mà.
Lại được bà vợ của tôi, hôm rồi cũng choáng vì bà ấy diện cái váy bó sát thân, lại còn hở ngực. Tôi nhìn thấy ghê quá, bảo là đừng có mặc như vậy, đi làm người ta lại cười cho. Cười vợ thì ít, cười tôi thì nhiều, vì làm chồng mà không biết bảo ban vợ, lại còn để vợ hở hang cho kẻ khác nhìn thì đúng là mất mặt. Nhưng nghĩ cho cùng, đàn ông họ nhìn thì cứ nhìn thôi, mình cấm làm sao được, có cấm thì cấm vợ mình.
Tôi cũng thích nhìn gái đẹp hở hang ấy, càng sexy thì càng tốt nhưng bản thân tôi lại chẳng muốn vợ mình hở hang cho kẻ khác nhìn. Vì chuyện này mà tôi với vợ xích mích mấy lần, nói sao vợ cũng không nghe. Vợ bảo, có đẹp thì phải khoe ra cho người ta nhìn, chứ ai lại giấu đi, ai biết mình đẹp. Làm cho kẻ khác thèm thuồng mà không làm gì được thì mới là hay. Vợ tôi nói vậy đấy! Tôi nghĩ cũng phải nhưng dù sao, còn hàng xóm láng giềng, còn có người ngoài nhìn vào, làm sao mà cứ chỉ sống cho mình như thế được. Sau hôm ấy, tôi cấm tiệt vợ không được mặc váy ngắn, phải ăn mặc gọn gàng để người ngoài khỏi dị nghị.
Sáng nay, trời se se lạnh, thấy mấy chị đi tất đen mỏng dính, mặc váy ngắn cỡn sexy, đi từ xa đã khiến tôi lác cả mắt. (Ảnh minh họa)
Có mấy người còn diện váy đi làm giống như váy đi dạ hội vậy. Gì mà xẻ chẳng đúng chỗ lại loe cũng không đúng chỗ luôn. Có người còn mang cái chất liệu đồ ngủ lên tận công sở để khoe khoang thời trang của mình. Ai ưa nịnh thì tha hồ tán thưởng, ai không thích thì không buồn nói gì, vì họ cũng ngại không dám chê bai quá. Còn cô nàng nào diện cái đó thì tâm đắc vì mình có gu thời trang cá tính. Nghĩ lại mà buồn cười. Mình là đàn ông mà nhìn cái kiểu ăn mặc ấy cũng không mê nổi chứ đừng nói là mấy chị em phụ nữ.
Đã thế, có chị còn mặc váy bó sát thân, còn mặc cả quần độn mông, nhìn đến là hài hước. Vì váy bó thì phải độn mông nhưng váy bó thì lại nhìn rất rõ phần nhược điểm ấy. Thế nên, không khéo léo thì chỉ liếc cái là biết ngay. Có hôm, một em đồng nghiệp của bọn tôi mặc quần độn, rồi lại còn mặc váy bó, đi lượn suốt qua phòng anh em mà không hề để ý bao nhiêu ánh mắt nhìn vào mình. Lúc cô nàng đi qua, cả đám trai thanh cười phá lên vì cái tội nhìn rõ viền quần độn. Đúng là, chị em chẳng khéo léo chút nào cả. Thấy cười, cô nàng quay lại lườm nguýt, bảo là &'một lũ dê già'.
Chẳng ai phản ứng gì, vẫn cứ cười. Nói thật, nếu không muốn chúng tôi dê già thì cứ ăn mặc kín đáo đi, cứ công sởchân chất đi, cứ sơ mi kín cổng cao tường đi. Gì mà cứ làm cho nó hở ra, hở cả trên cả dưới, còn hở cả màu sắc bên trong thì anh nào chẳng nhìn. Chấp nhận đi, đàn ông mà. Họ dê vì đàn bà tạo cho họ cảm giác dê. Còn nếu không muốn họ dê thì nên chỉn chu, đường hoàng và nghiêm túc, để anh em khỏi phải nhìn theo. Thấy lạ, mấy bà cứ hở mà lại cấm đàn ông nhìn. Tội gì họ không nhìn, trừ khi là chẳng có ai khiến họ phải nhìn. Nên chấp nhận thôi. Nhìn chứ có làm gì đâu mà dê với chả cừu...?
Theo VNE
Hơn 10 năm không liên lạc, bạn vẫn mời cưới Không thân thiết, mất liên lạc hơn 10 năm, vậy mà lần đầu tiên nhận được điện thoại, thì bạn lại mời đám cưới... Đang ăn cơm thì có chuông điện thoại. Thấy số lạ, tôi liền nghe máy. Vừa alo đã thấy một giọng nữ hỏi: - Xin hỏi, đây có phải là số điện thoại của Minh không ạ? - Đúng...