Sợ bị lây bệnh, người yêu xa lánh
Biết anh sợ lây bệnh viêm gan B, tôi đề nghị chia tay. Đầu tiên anh an ủi, nói tôi hãy yên tâm nhưng càng ngày anh càng lạnh nhạt, không còn như xưa.
Chúng tôi quen nhau qua một người bạn, cả hai đều 24 tuổi. Anh học công nghệ thông tin, đi làm gần một năm, hai đứa nói chuyện chủ yếu qua Facebook và Skype, khi đó anh đang ở cách Hà Nội 35 km còn tôi trên Hà Nội. Hàng ngày chúng tôi luôn trò chuyện qua lại và thân, rồi yêu nhau từ khi nào không hay.
Ảnh minh họa: HH
Kể từ khi chia tay người yêu trước, một phần nhờ có anh mà tôi thoát ra được những tháng ngày buồn bã, đau khổ. Tuy nhiên vì không muốn yêu xa nên nhiều lần anh ngỏ ý muốn tiến xa nhưng tôi đều lảng tránh, bởi muốn duy trì tình bạn.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu anh không lên Hà Nội làm việc, chúng tôi thân thiết nhau hơn, không có chuyện gì là anh không kể cho tôi biết. Tôi cũng nhận thấy anh dành tình cảm đặc biệt cho mình. Chúng tôi yêu nhau, tôi dần nhận ra anh là người tốt, có thể yêu thương và yêu thương tôi hết mực.
Tới một ngày, tôi vô tình đọc được cuộc nói chuyện của anh với người yêu cũ. Anh nói với chị rằng chẳng thích tôi, chỉ vì bạn giới thiệu nên mới nói chuyện. Anh bảo tôi không hiền như chị, trong khi luôn nói với tôi rằng tôi rất hiền, người yêu anh ngày xưa ăn chơi, nghịch ngợm. Tôi như chết đứng khi đọc được những dòng ấy.
Tôi định sẽ im lặng và chia tay không lý do, không nghe điện thoại của anh. Có lẽ cũng nhận ra những thay đổi của tôi nên anh tìm gặp, ngọt ngào, gặng hỏi, tôi không nói nhưng cảm thấy anh có gì đó không thật lòng. Tâm sự với bạn bè, họ bảo tôi nên để ý anh một thời gian hẵng quyết định. Rồi mọi thứ cứ cuốn đi, tôi đã bỏ qua và yêu thật lòng vì thấy anh quan tâm hết mực, anh là một người khéo ăn nói để cho tôi vui lòng và rất biết nhường nhịn đúng mực.
Video đang HOT
Tôi quyết định nói cho anh biết mình bị viêm gan B. Tôi chưa bao giờ có ý định sẽ giấu anh nhưng không có cơ hội thích hợp nên yêu nhau được hơn 2 tháng tôi mới nói. Tôi là người lành mang mầm bệnh, cũng không nguy hiểm lắm, nhưng khi biết bạn gái có bệnh anh đã sợ bị lây (chúng tôi mới dừng lại ở mức hôn nhau). Tôi đề nghị anh đi kiểm tra, kết quả âm tính.
Sau đó chính tôi đề nghị chia tay, đầu tiên anh an ủi, nói tôi hãy yên tâm nhưng càng ngày anh càng lạnh nhạt, không còn như xưa. Tôi nghĩ ngợi, đau khổ rất nhiều, rất buồn, không biết phải làm thế nào, tôi rất nhớ anh. Không biết anh còn yêu mình không nữa? Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Nhân tình nhắn tin chọc tức vợ
Biết vợ tôi đang có bầu nhưng cô nhân tình vẫn thường xuyên nhắn tin, gọi điện chọc tức cô ấy.
Trước đây, tôi đã từng chia sẻ bài viết: "Vợ và nhân tình đều là gái giang hồ". Những tưởng sau đó, tôi đã có thể tìm được cho mình cuộc sống yên ổn, thanh thản... nhưng cho tới tận bây giờ, tôi vẫn không thể nào tìm được sự thư thái trong tâm hồn mình.
Từ hôm xảy ra chuyện đến nay đã được gần hai tháng, trong khoảng thời gian hai tháng đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra với bản thân tôi.
Với tôi, một bên là vợ và con, tôi vẫn phải có trách nhiệm với họ. Trách nhiệm đó được thể hiện ở việc, tôi vẫn thường xuyên gửi tiền về cho gia đình thông qua một vài người bạn của mình. Còn với nhân tình, mỗi dịp noel, lễ tết, tôi vẫn âm thầm gửi tiền vào tài khoản cho cô ấy như một món quà tặng.
Dường như tôi đã biết cách sống chấp nhận. Tôi đã tách rời được hai người phụ nữ này ra khỏi cuộc sống của mình. Tôi ý định sẽ ly dị vợ và không gặp cô nhân tình của mình nữa.
Cho đến khoảng thời gian mới đây, tôi vô tình phát hiện ra chuyện nhân tình và vợ tôi đã nhắn tin qua lại với nhau bằng những lời lẽ không hay. Nhân tình của tôi còn cho rằng, cô ta đã có người yêu và chính tôi mới là người quấy phá cuộc sống bình thường của cô ấy.
Tất nhiên với tôi, chuyện hiểu lầm ở đời tương đối lắm và tôi cũng không muốn giải thích gì nhiều, chỉ cần một vài người bạn thân thấu hiểu và chia sẻ cho tôi những gì tôi đã trải qua. Và điều tôi không ngờ nhất là cô nhân tình đó đã chửi rủa tôi thậm tệ, còn người vợ vẫn một mực bênh vực tôi.
Trong một lần về thăm con, cũng là lần hiếm hoi mà tôi được gặp vợ. Vợ tôi tâm sự rất nhiều... nhưng có duy nhất một việc mà tôi không đành lòng là vợ tôi định trả thù nhân tình của mình. Tôi thật lòng không muốn như thế vì trong cuộc sống, đôi khi mình cũng phải nhẫn nhịn để phúc đức sau này cho con cháu sau này.
Chuyện đáng nhẽ ra không có gì là phức tạp nhưng hóa ra lại rất phức tạp vì vợ tôi mang bầu đứa con thứ hai. Đó là thời điểm rằm tháng 8, tôi về nhà thăm con và đêm hôm ấy, chúng tôi đã quan hệ với nhau... và kết cục là cô ấy mang bầu đứa nhỏ.
Tôi biết vợ mình đã phải chịu đựng đau đớn rất nhiều... (Ảnh minh họa)
Đến thời điểm hiện tại thì tôi đã biết bào thai đó là một cậu con trai. Lúc biết tin đó từ bố mẹ tôi, thật sự tôi cảm thấy rất vui và tất nhiên, mọi người trong gia đình tôi cũng rất vui vì điều này. Nhưng những gì tôi đã quyết định thì tôi sẽ không bao giờ thay đổi nữa. Tôi sẽ trở thành một ông bố đơn thân và khi vợ tôi sinh đứa con thứ hai thì dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tôi cũng sẽ giành quyền nuôi hai đứa trẻ.
Dẫu sao, điều kiện gia đình tôi cũng khá giả và cơ bản thì cũng không quá khó khăn để tôi có thể nuôi hai đứa trẻ, còn vợ tôi - cô ấy cần tự do để dễ dàng đi thêm bước nữa.
Chính việc mang bầu này của vợ mà tôi cũng phải giải tỏa tâm lý để cho cô ấy được thanh thản... và cách tôi có thể giúp được cô ấy lúc này là đòi nợ nhân tình 6 triệu (đây chỉ là số tiền nhỏ tôi đã đưa cho nhân tình khi cô ta ngỏ lời vay tôi). Và tôi biết chuyện này, cô ta cũng đã thông báo cho vợ tôi để "trêu ngươi" vợ tôi.
Cũng chính điều này đã giúp vợ tôi giảm áp lực tâm lý rất nhiều. Có lẽ hầu hết các chị em phụ nữ đều hiểu được cảm giác của vợ tôi khi tôi đã thẳng thừng đòi tiền nhân tình như vậy. Một phần nữa, tôi đòi khoản tiền đó cũng để cô ta đỡ dằn vặt chuyện tiền nong với tôi, cũng như để cô ta không còn nghĩ về tôi nữa.
Vợ tôi đã lên kế hoạch dài hạn trả thù nhân tình của tôi. Và tôi đã phải xác nhận thông tin này khá nhiều lần từ cô ấy. Sự việc này chính là điều làm tôi đau đầu nhất. Với một người hiểu biết rõ về pháp luật như tôi thì việc đó sẽ rất nguy hại cho cả hai người đàn bà. Dẫu sao, họ cũng đã phải trải qua những ngày tháng đau khổ... nhưng họ chưa vấp ngã ở đời, cũng như chưa chịu bất cứ hình phạt nào của pháp luật.
Tôi cũng không hiểu được tại sao cô nhân tình kia lại có những hành động thiếu suy nghĩ như vậy khi làm tổn thương lòng kiêu hãnh của một người phụ nữ đang mang bầu? Dẫu mọi chuyện thị phi này đều bắt nguồn từ tôi... nhưng không ngờ nhân tình của tôi lại có thể đối xử kém cỏi khi cứ liên tục nhắn tin, gọi điện chọc tức vợ tôi như vậy?
Hiện giờ, hai người phụ nữ của tôi vẫn thường xuyên liên lạc và nói chuyện với nhau bằng giọng điệu hận thù. Tôi chỉ lo mẹ của hai đứa con tôi sẽ bị ức chế mà gây ra những sai phạm không đáng có trong cuộc sống... và hậu quả là những đứa con của tôi sẽ phải chịu những mặc cảm, tủi hổ do mẹ nó gây ra.
Còn tôi, phải chăng tôi được hưởng quá nhiều sự ban phát... và bây giờ tôi đang phải trả giá cho những hành động của mình?
Theo VNE
Anh là món quà tuyệt diệu Em không biết phải nói như thế nào để anh hiểu được rằng thực sự anh là món quà tuyệt diệu mà cuộc sống dành cho em. Trời ngả một màu nắng nhạt. Màu nắng mùa đông. Cái nắng hanh hao nhắc làm em không nguôi nhớ về một ngày mùa đông như thế. Ngày mình yêu... Sẽ chẳng bao giờ em quên,...