Sợ bạn trai thay lòng sau 5 năm yêu chưa cưới
Em và anh ấy bằng tuổi, là bạn từ cấp 2, lên đại học mới cảm mến và yêu nhau, đến nay đã được 4 năm 9 tháng. Dạo này ngày nào em cũng lo sợ anh ấy thay đổi.
Tụi em ra trường và đều đi làm được gần 1 năm, lương anh ấy cao hơn em. Nhà 2 đứa đều ở TP HCM, không khá giả nhưng đủ ăn đủ mặc. Anh ấy bản chất hiền lành, trầm tính, quen nhau lâu nhưng vẫn giữ gìn cho em dù có đôi lúc tưởng chừng như đã “vượt rào”. Vì lẽ đó em càng yêu anh ấy nhiều hơn.
Gần đây, em cảm thấy lo sợ. Anh ấy vẫn yêu nhưng em đọc và chứng kiến nhiều chuyện thấy rằng nếu yêu nhau quá 5 năm mà không cưới thì không đến được với nhau. Anh ấy làm nghề tín dụng, phải tiếp xúc nhiều người, phải học cách miệng lưỡi. Em sợ anh ấy thay đổi.
Hiện tại, tụi em không cưới được vì phải lo cho tương lai, nhưng liệu 2 đến 3 năm nữa thì chúng em vẫn ổn chứ ạ? Không ngày nào em yên tâm hết. Em phải làm gì để tình cảm tụi em được đi đến ngày hạnh phúc đó? ( Bảo Anh).
Ảnh: vimba.com.
Trả lời:
Video đang HOT
Bạn cứ lo sợ, cứ lo lắng không nguôi thế thì làm sao mà sống được. Bản thân đã làm việc không tốt, tình cảm có khi còn bị sứt mẻ. Tất cả lo lắng hiện tại đều do bạn nghĩ ra, tự huyễn hoặc mình. Người ta bảo “nhàn cư vi bất thiện” đó. Bạn đừng đọc các sách, báo hoặc phim ảnh như trên nữa.
Hai bạn đã yêu nhau gần 5 năm. Bạn nhận xét người yêu hiền lành, biết giữ cho bạn… đủ để chứng minh anh ấy là người thế nào. Hiện tại tình cảm của hai bạn vẫn tốt. Việc của bạn cần làm hiện giờ là chăm lo, vun đắp cho tình yêu đó, chứ không phải lo lắng để rồi có thể chính tay bạn lại phá hoại nó.
Tốt nhất bây giờ bạn hãy học cách gìn giữ tình yêu. Thứ nhất bạn hãy học cách làm mới, làm đẹp mình. Chăm lo cho bản thân từ ngoại hình, ăn mặc, làm đẹp để trông bạn luôn trẻ trung, xinh đẹp, là mẫu phụ nữ thu hút trong mắt anh ấy. Ngay cả khi cưới nhau rồi, bạn cũng đừng quên điều này nhé. Làm đẹp cho mình chứng tỏ bạn biết yêu bản thân. Yêu bản thân thì bạn sẽ luôn đẹp và có giá trong mắt chồng. Yêu bản thân cũng là một chiêu giữ chồng, giữ người yêu đó.
Thứ hai, bạn hãy đăng ký các lớp học thêm, mở mang trình độ. Có thể bạn sẽ học lên cao hơn, học ngoại ngữ hoặc đơn giản hơn học các môn năng khiếu ca múa, nội trợ, thêu thùa hay các lớp kỹ năng… Một khi đi học, bạn không chỉ nâng cao trình độ, dẫn đến nâng cao sự tự tin cho mình mà sẽ không còn rảnh thời gian ngồi lo nghĩ vớ vẩn. Anh ấy chắc chắn sẽ yêu bạn hơn khi thấy bạn hoàn hảo.
Thứ ba, ngoài chăm lo cho bản thân thì dù trong tình cảnh nào bạn cũng phải vun đắp cho tình yêu của hai người. Nhắn tin, gọi điện, quan tâm anh ấy. Đôi khi một hành động quan tâm nhỏ (ví như mang áo mưa cho anh ấy khi trời mưa, mua đồ ăn ngon khi anh ấy mệt) để thể hiện cho anh ấy biết bạn yêu anh ấy thế nào. Lúc anh ta vui, buồn hãy luôn ở bên động viên, khích lệ…
Dù bạn có tức giận tới đâu thì hãy học cách nói nhẹ nhàng, đợi khi anh ấy bình tĩnh lại bạn có thể kể lỗi nếu muốn. Ngoài việc “mềm nắn rắn buông” trong tình yêu, bạn và anh ấy cũng nên dành nhiều thời gian cho nhau. Gặp nhau thường xuyên, đi chơi, đi ăn, tạo ra nhiều kỷ niệm cho tình yêu.
Hai bạn đang còn trẻ, còn phải phấn đấu cho tương lai và như vậy vài năm nữa mới đến với nhau được. Tuy nhiên, dù cần phải kiếm tiền, lo cho sự nghiệp, các bạn cũng nên bớt chút thời gian vun đắp cho tình cảm. Một chuyến đi chơi vào dịp cuối tuần với người thương vừa củng cố tình yêu, vừa tăng hiệu suất công việc cho tuần mới.
Chúc bạn hạnh phúc.
Theo VNE
Cái giá của gái trẻ ham lấy Việt kiều
Từ một cô gái trầm tính, hiền lành giờ em đã là một người ngang ngạnh và sống bất cần đời. Em có thể đi bất cứ đâu, với bất cứ ai miễn sao người đó có thể cung cấp đầy đủ vật chất cho em.
Em được sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc, ba mẹ li hôn từ khi em là một cô bé 10 tuổi. Từ đó em sống với mẹ. Cuộc sống tuy có đầy đủ về vật chất nhưng em luôn thấy thiếu tình cảm gia đình. Mẹ chỉ biết vùi đầu vào công việc kiếm tiền, tình yêu duy nhất mà mẹ dành cho em đó là những cọc tiền để tiêu vặt hàng tháng.
Rồi mẹ cũng tái hôn. Em chán nản và bỏ học khi đang bước vào lớp 11. Em đàn đúm, mải chơi theo những đám bạn lêu lổng, chỉ biết ăn chơi diện hàng hiệu và đi đến những quán bar hàng đêm để nhảy nhót. Và em gọi đó là cuộc sống hạnh phúc "nơi thiên đường". Càng ngày em càng trượt dốc, ở cái tuổi 17 "ăn chưa no, lo chưa tới" nhưng em đã mang những nét già dặn của một cô gái đứng tuổi. Những lời nói dối mẹ và ba dượng để xin tiền phục vụ cái thú ăn chơi đua đòi đã biến em thành một người khác hẳn. Từ một cô gái trầm tính, hiền lành giờ em đã là một người ngang ngạnh và sống bất cần đời. Em có thể đi bất cứ đâu, với bất cứ ai miễn sao người đó có thể cung cấp đầy đủ vật chất cho em ăn diện sung sướng mà không phải làm bất cứ điều gì. Tuy có đôi khi ngồi nghĩ lại cuộc đời em cảm thấy mình cô đơn và lạc lõng. Cuộc sống của em giờ đây chỉ còn là những toan tính và thực dụng.
Ảnh minh họa
Cái ngày định mệnh ấy cũng đến, ngày mà em tưởng rằng những toan tính của mình đã thành công ngoài mong đợi khi có sự xuất hiện của một người đàn ông Việt kiều giàu có. Ông ta là bạn của dượng, một Việt kiều Mỹ mới về nước và đến thăm gia đình em. Vẻ bề ngoài phong lưu giàu có của người đàn ông li dị vợ đã thu hút em, em tưởng rằng đó là cái "mỏ vàng, mỏ kim cương" để em đào bới. Từ đây những tính toán thực dụng của em bắt đầu. Em đã lao vào người đàn ông đó mặc cho mẹ và mọi người thân phản đối, mặc cho ông ta hơn em vài chục tuổi. Tuổi tác lúc này với em có là gì miễn sao ông ta có tiền và có thể cung cấp cho em một cuộc sống giàu có thỏa sức ăn chơi.
Dượng luôn coi em là đứa con gái hư hỏng, ông ta chỉ mong sao tống em ra khỏi nhà cho khuất mắt. Mẹ là người khuyên can em khóc cạn hết nước mắt nhưng những toan tính trong em, quyết tâm phải lấy bằng được người đàn ông ấy...em đã không nghe lời mẹ. 18 tuổi em bước lên xe hoa với nụ cười tươi và khuôn mặt không khỏi tự hào và đắc thắng.
Nhưng em có ngờ đâu rằng em đang rơi vào cái bẫy của người tình già và tuổi của em đâu biết được hết những khắc nghiệt của cuộc sống. Tưởng rằng giờ đây em sẽ được sống những tháng ngày trong nhung lụa, tha hồ hưởng thụ ăn chơi mặc sức tiêu tiền nhưng em đã quá sai lầm, số phận nghiệt ngã của cuộc đời em cũng bắt đầu từ đây.
Người chồng đáng kính của em, người đàn ông lúc nào cũng tỏ ra là người lịch sự, ga lăng, hào phóng thực chất là một tên vũ phu, cuồng ghen và ty tiện. Sau đêm tân hôn là những tháng ngày em bị nhốt trong phòng kín phục vụ thú vui tình dục của ông ta, không được đi bất cứ đâu và tiếp xúc với ai và nếu được đi ra ngoài thì cũng phải đi cùng ông ta. Những trận đòn ghen thừa sống thiếu chết có thể giáng vào thân xác em bất cứ lúc nào khi lão thấy em nói chuyện và tiếp xúc với người đàn ông lạ.
Khoảng cách tuổi tác quá lớn giữa em và người đàn ông ấy khiến em cảm thấy mình bị lạc lõng và cô độc. Trái tim non nớt của một cô bé tuổi 18 em đâu có hiểu hết được những cái giá quá đắt của cuộc đời. Kết thúc cuộc sống hưởng lạc ăn chơi em rơi vào cuộc sống của một kẻ nô lệ không hơn, không kém. Tuyệt vọng và đau khổ nhưng em có thể làm gì đây khi cuộc sống không còn chỗ cho em. Mẹ không còn thừa nhận em làm con kể từ ngày em bước lên xe hoa và em cũng không muốn phải nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng và khinh bỉ của người cha dượng...những sai lầm này là do em tự mình chuốc lấy, em không còn cách nào khác ngoài sự chịu đựng. Cuộc sống của em không hạnh phúc!
Em gọi điện cho tôi và khóc rất nhiều nhưng tôi có thể làm gì để giúp em lúc này đây? Chỉ biết cho em những lời khuyên và mong rằng cuộc đời sẽ không quá nghiệt ngã và bất công với em.
Theo VNN
Hạc giấy nay còn không? Ánh nắng yếu ớt còn sót lại của một buổi chiều cuối thu đang vắt ngang song cửa nhỏ. Gió the thé khẽ chạm vào đôi mắt se cay. Trên bầu trời, từng đàn chim rủ nhau về dựng lại túp lều để chuẩn bị trú mưa, tránh rét. Trong căn phòng vắng, tôi ngồi mở từng con hạc giấy và đọc những...