Smartphone đang hủy hoại sự sáng tạo?
Giống như nhiều người Việt Nam, tôi cũng là một tín đồ của Apple. Là một nhân viên có năng lực tại một công ty truyền thông, tôi hoàn toàn có thể tự sắm cho mình một chiếc iPhone hay là một chiếc smartphone Android nào đó. Tuy nhiên tôi lại có một suy nghĩ khá thâm căn cố đế “Điện thoại chỉ nên thực hiện tốt chức năng nghe gọi và nhắn tin”, và vì thế tôi đã quyết định tiếp tục gắn bó với chiếc Nokia “cục gạch” mặc dù bây giờ tôi cũng chẳng còn nhớ nổi tên của nó nữa.
Chỉ đến khi người bạn thân nhất để lại cho tôi chiếc iPhone 4 để lên đời iPhone 4S với mức giá không thể từ chối, tôi đã có cơ hội được trải nghiệm những tinh hoa của thế giới công nghệ. Và tôi đã nghĩ đó quả là một trong những điều may mắn nhất mà tôi từng có.
Tôi không phải là một chuyên gia về công nghệ nhưng cũng lờ mờ hiểu được rằng, vào thời điểm đó, iPhone 4 gần như không có đối thủ trên thị trường. Và quả thật chiếc smartphone đã giúp tôi rất nhiều trong học tập và làm việc. Mọi thứ đều trơn tru và hiệu quả. Chưa khi nào thiết bị nhỏ bé kia làm tôi thất vọng. Nghe nhạc, xem phim, lướt web, take note, ghi âm, chơi game hay chụp hình đều rất tuyệt. Thậm chí, nó còn cho phép tôi thực hiện những cuộc gọi “free” ở cách xa hàng nghìn km, điều mà trước đây tôi chưa bao giờ từng mơ tới. Vâng, chỉ có thể nói về chiếc điện thoại này bằng 1 từ duy nhất: tuyệt vời.
Gọi điện “free” đã từng là điều không tưởng đối với tôi.
“Thoát xác” từ một chiếc Nokia “cục gạch”, cuộc sống của tôi thay đổi một cách chóng mặt. Nếu trước kia, chiếc feature phone có thể bị tôi “văng vật” khăp nơi thì nay chiếc Táo Khuyết này lại theo tôi như hình với bóng. Steve Jobs quả thực là một người khiến chúng ta khâm phục khi ông có thể chế tạo ra một thiết bị khiến cho người dùng không thể rời mắt được. Tôi giống như một “con nghiện” không thể sống nếu thiếu chiếc iPhone kia. Và rồi, tôi chợt nhận ra, hình như việc sở hữu chiếc smartphone hiện đại này không còn là may mắn đối với tôi nữa?
Liệu sở hữu iPhone có phải là may mắn?
Theo một nghiên cứu mới đây nhất được thực hiện bởi nhà cung cấp dịch vụ viễn thông O2 của Anh, trung bình chúng ta bỏ ra ít nhất 2 tiếng mỗi ngày để làm bạn với chiếc smartphone. Còn đối với tôi và có thể là rất nhiều người khác, con số này ít nhất là 3 hay 4 tiếng. 2 tiếng một ngày nghe có vẻ không nhiều nhưng nếu tính trong một khoảng thời gian dài, thì là quá nhiều so với quỹ thời gian ít ỏi của con người trong cuộc sống hiện đại. Hẳn bạn còn nhớ Bác Hồ của chúng ta đã dạy, mỗi ngày bạn chỉ cần bỏ ra 30 phút để học một ngôn ngữ, chỉ mât 1 năm là bạn đã có thể sử dụng được ngôn ngữ đó rồi.
Thời gian sử dụng smartphone trung bình của người dùng (Nguồn: O2).
Và cái gì cũng có giá của nó. Công việc của tôi vốn đòi hỏi trí tưởng tượng và sức sáng tạo cao nên thường được khuyến khích “think outside the box”. Thế nhưng có vẻ như tôi chẳng còn thời gian để mà think outside the box nữa, bởi hầu hết thời gian của mình tôi đều dành cho “bên trong cái hộp” cả rồi – đó là chiếc smartphone đầy mê hoặc kia. Nhắn tin, nghe nhạc, social network hay chơi game vào bất cứ thời gian rảnh rỗi nào khiến cho tôi chẳng còn thời gian để suy nghĩ, mày mò nữa.
Thật khó để cưỡng lại những trò chơi như thế này.
Video đang HOT
Bên cạnh đó, còn có một nguy hiểm “tiềm ẩn” nữa đó là khả năng kết nối Internet mọi lúc mọi nơi với thiết bị này. Khi mà truy cập Internet trở nên dễ dàng, dường như tôi lại bị phụ thuộc quá nhiều vào các công cụ tìm kiếm. Khi được giao cho một nhiệm vụ mới, có lẽ việc đầu tiên của tôi không phải là mày mò, suy nghĩ xem hướng giải quyết vấn đề đó ra sao. Thay vào đó, tìm kiếm trên Google mới là ưu tiên hàng đầu của tôi. Và Google sẽ giúp tôi giải quyết vấn đề nhanh hơn, nhưng khoảng thời gian bạn tiết kiệm được lại được tôi dùng để giải trí với chiếc iPhone. Và cứ như vậy, dường như tôi đã đánh mất đi khả năng suy nghĩ của mình lúc nào không hay.
Chiếc smartphone đã lấy đi sự sáng tạo của tôi.
Và kết quả đem lại thật tai hại: sau 4 tháng kể từ khi sở hữu chiếc điện thoại quỷ quái kia, công việc của tôi vẫn giậm chân tại chỗ nếu không muốn nói là tệ hơn cả trước đó. Công việc thường xuyên bị dồn đống, chậm deadline hay đơn giản hơn là những cái “nhíu mày” và “lắc đầu” từ sếp. Đó là còn chưa kể tới việc thường xuyên bị nhắc nhở thiếu tập trung trong giờ làm việc, lý do là gì thì chắc là bạn cũng biết rồi đấy.
Đã đến lúc tôi phải nhìn lại mình. Tôi nên trách bản thân mình hay trách cái điện thoại nguy hiểm kia đây?
Buồn chán đâu phải lúc nào cũng xấu.
Gần đây, tôi được đọc một bài viết trên tạp chí New York Times của Peter Toohey nói về sự buồn chán. Tác giả của bài báo cho rằng sự buồn chán không hề xấu, mà trái lại đó là một yếu tố quan trọng, là chìa khóa đưa con người tới những ý tưởng mới. Con người chúng ta luôn tìm mọi cách để thoát khỏi sự buồn chán, và lúc đó, não bộ con người sẽ làm việc tích cực hơn, ý tưởng mới cũng sẽ xuất hiện dễ dàng hơn.
Nhưng sự có mặt của chiếc smartphone đầy ma lực đã khiến cho nỗi buồn chán cũng tiêu tan nhanh hơn. Buồn chán ư, đã có cả tá game di động giúp bạn thư giãn. Uể oải ư, đã có smartphone để than thở trên facebook. Rảnh rỗi một chút ư, check email xem có thông tin gì mới không nào. Đấy, bạn thấy đó, smartphone khiến chúng ta chẳng còn thừa lấy một giây phút nào trong ngày cả. Và cái vòng quay đó cứ thế tiếp tục.
Như thế, chúng ta đã tự giới hạn trí tưởng tượng và sức sáng tạo của mình lúc nào mà không hay. Chiếc smartphone đã lấp đầy mọi thời gian trống, cuốn chúng ta theo những trò chơi hay các mạng xã hội mà đúng ra, đó là thời gian dành cho những ý tưởng. Và rồi sự sáng tạo cũng vì thế mà bị “tắt” đi lúc nào không hay.
Tất nhiên cũng có ý kiến lại cho rằng, chiếc iPhone đang giải phóng con người khỏi sự nhàm chán, khiến cuộc sống thú vị hơn, năng suất lao động vì thế cũng cao hơn. Nhưng có lẽ nó chỉ thực sự có ích khi được người ta sử dụng đúng cách, mà điều này tôi lại chẳng thể nào tìm thấy ở trong sách hướng dẫn của nhà sản xuất. Giá mà nó cũng được ghi cụ thể như thuốc lá thì có phải tốt hơn không. Ước gì Steve Jobs cũng ghi cảnh báo “Sử dụng iPhone nhiều là có hại cho cuộc sống” trên vỏ chiếc iPhone thì có lẽ tôi đã không khổ sở như bây giờ.
Đã đến lúc tạm nói lời chia tay với smartphone.
Bài viết này tôi không hề có ý muốn đả kích một hãng di động nào, bởi suy cho cùng, sai lầm cũng bắt nguồn từ ý thức của chính người dùng mà thôi. Công nghệ không có lỗi, do sử dụng không đúng cách nên tôi phải gánh chịu lấy hậu quả là điều không phải bàn cãi. Có lẽ cách duy nhất đối với tôi lúc này đó là tạm thời xa lánh chiếc smartphone kia một thời gian, để tôi có thể trở lại chính mình như ngày trước. Qua đây, tôi cũng hy vọng rằng sẽ không còn ai dẫm phải “vết xe đổ” của tôi nữa. Hãy là người dùng smartphone thông thái bạn nhé.
Theo GenK
Chồng thất nghiệp "bám váy" vợ
Khủng hoảng kinh tế, nhiều ông chồng dễ thất cơ lỡ vận, phải về "đuổi gà cho vợ".
Khi sếp thành "ông nội trợ"
Cường vẫn bảo năm vừa rồi anh được nghỉ Tết sớm, khi người ta còn đang hỏi nhau không biết Tết được nghỉ mấy ngày thì anh đã không phải tất bật đi làm nữa. Anh bị sếp tổng bảo viết đơn nghỉ việc sau một lỗi khá lớn.
"Thực ra lỗi ấy cũng chưa đến mức phải thôi việc, nhưng tổng công ty mấy năm liền làm ăn khó khăn, dồn dập giảm biên chế, trong khi mình lại là đối tượng hưởng lương cao, nên sếp cũng nhân dịp đấy bỏ luôn cho đỡ tốn chi phí. Mình đoán vậy vì sau khi mình nghỉ, công ty mình bị gộp vào bộ phận khác. Đợt ra Tết, còn có mấy phó giám đốc, trưởng phòng nữa bị cho thôi việc", Cường cho biết.
Cường có một vợ, hai con. Vân, vợ anh, làm nhân viên hành chính nhân sự ở một công ty nhỏ. Từ trước đến giờ, chị đi làm không phải vì kinh tế, vì mọi sự chi tiêu đã có chồng lo, lương của Vân chỉ dành cho việc làm đẹp. Thế rồi đùng một cái, chồng mất việc, 5 triệu đồng tiền lương tháng của chị trở thành nguồn thu duy nhất của cả nhà. Sau mấy tháng phải lấy tiền tiết kiệm ra bù cho chỗ sinh hoạt phí còn thiếu trong khi chồng vẫn chưa có tín hiệu kiếm được việc làm, Vân sốt ruột cho ôsin nghỉ. Việc nhà, chị tranh thủ làm vào buổi sáng và tối tối, còn con cái thì chồng đưa đón.
Để tăng thu nhập, gần 2 tháng nay, Vân bắt đầu nhập mỹ phẩm và thực phẩm chức năng về bán qua mạng. Có duyên bán hàng nên việc kinh doanh có khởi đầu khá tốt. Những lúc không bận bịu giao hàng, tiếp khách đến xem và thử hàng, chị lại cắm đầu vào máy tính trả lời tin nhắn hỏi han, tư vấn của khách, tìm thêm những nhận xét, bình phẩm của người dùng trên các trang mạng trong nước và quốc tế đưa lên topic bán hàng để tăng thông tin, sức hấp dẫn cho sản phẩm... Thế là dần dần, các việc trong nhà được chuyển hầu hết cho ông xã.
"Giờ thì tôi thành ông nội trợ thật rồi. May mà con đã qua tuổi bột với bỉm. Nhưng tôi vẫn phải tắm cho chúng nó, cho ăn, rồi đi chợ, nấu cơm", Cường vừa khoe vừa cười vang. Anh cho biết mỗi tuần anh đi siêu thị một lần, tống hết vào tủ lạnh, chỉ có rau thì mua hai ngày một lần ở bà hàng xóm cách nhà mấy bước chân.
"Việc duy nhất tôi dứt khoát không làm là rửa bát", Cường nói, " Không phải chê bai đó là việc đàn bà, mà tôi không chịu được cái mùi tay mình sau khi rửa xong, dùng nước rửa tay kỳ cọ mãi mới sạch. Riêng chuyện cho con ăn, vợ tôi rất ngại nhưng tôi thấy nhẹ tênh. Chẳng hiểu sao hai đứa chúng nó cứ mẹ cho ăn là làm mình làm mẩy, mẹ quát tháo, con ngúng nguẩy, còn bố cho ăn thì ăn thun thút, lại còn thi nhau xem đứa nào xong trước nữa".
Vợ kiếm việc để... nuôi chồng cựu sếp
Trước khi Thuận, từng là phó giám đốc một công ty khá lớn tại Hà Nội, mất việc, Tuyết, vợ anh, chỉ ở nhà chăm con và làm nội trợ. Tuyết vốn là cử nhân ngoại ngữ, từng đi phiên dịch, rồi làm cho một đại sứ quán. Sau khi sinh đôi hai cậu con trai, con thì hay ốm mà lần nào cũng ốm cả đôi, ôsin thì trải qua 7 - 8 bà đều có chuyện đau đầu nhức óc, chị nghe theo lời khuyên của chồng, nghỉ việc ở nhà chăm con cho đến khi hai đứa trẻ đi mẫu giáo hẵng hay.
Vợ làm việc, dĩ nhiên chồng phải chia sẻ việc nhà, mà nặng nhất là trông con, chăm con (Ảnh minh họa)
Việc chồng thất nghiệp khiến Tuyết hoảng sợ. " Anh ấy đã nộp hồ sơ xin việc các nơi rồi, nhưng chưa có nơi nào gọi. Nhân sự cao cấp như anh ấy hình như thời buổi suy thoái này khó xin việc hơn hay sao ấy. Hai vợ chồng đều không đi làm thì chết. Miệng ăn núi lở, tiền tiết kiệm còn để lo cho con cái, phòng khi ốm đau", Tuyết nói. Chị quyết tâm tìm việc làm.
" Cô ấy nhờ bạn bè cũ kiếm cho mối dịch thuê, cặm cụi suốt, còn thời gian lại thì biên dịch bài cho mấy tờ báo, cũng bạn giới thiệu cho cả", Thuận chia sẻ. Anh cho biết, nhìn vợ vất vả kiếm tiền nuôi chồng con, anh rất xót, nhưng Tuyết bảo chồng không phải "xoắn", đằng nào chị cũng phải khởi động để đi làm trở lại sau khi con đi lớp, chứ đâu ở nhà làm nội trợ cả đời.
Vợ làm việc, dĩ nhiên chồng phải chia sẻ việc nhà, mà nặng nhất là trông con, chăm con. Nhìn chồng tả tơi khi vật lộn với hai thằng nhỏ hơn 2 tuổi, Tuyết cũng chẳng bụng dạ nào tập trung cho công việc được, thỉnh thoảng vẫn phải xông ra "cứu viện".
Vì thế dù định con đủ 3 tuổi mới cho đến trường, chị vẫn quyết định gửi chúng đến trường mầm non tư thục gần nhà. Nhưng chỉ được 1 tháng, hai thằng bé đua nhau ốm vì lây bệnh của các bạn, vợ chồng Thuận chẳng những phải tốn thêm cả đống tiền trường lớp, tiền thuốc thang trong lúc đang khó khăn, lại còn không có thời gian làm việc kiếm tiền vì phải cùng chăm con. Thế là họ lại để hai thằng bé ở nhà.
"Đành học cách chăm sóc trẻ con thôi, trong khi chưa tìm được việc", Thuận tâm sự, "Dù sao đây cũng là cơ hội để tôi được gần gũi các con, tự mình làm các việc cho chúng".
Chồng chị Thanh cũng từng làm trưởng phòng một công ty xây dựng, thất nghiệp gần một năm nay. Vì trước đó, thu nhập của chồng đủ nuôi cả nhà, lương chị lại ba cọc ba đồng nên Thanh xin nghỉ ở nhà phục vụ gia đình. Khi cả hai người đều không có thu nhập, chị muốn đi làm, nhưng mãi không tìm được việc. Sau dăm tháng loay hoay ở nhà với nhau, hai vợ chồng quyết đinh tạm rời Hà Nội để về Nam Định, nơi bố chồng có một nhà hàng khá lớn.
"Ăn bám ông bà nội đã nửa năm nay rồi. Hai vợ chồng đều tham gia bưng bê, phục vụ nhà hàng giúp bố mẹ, chờ cơ hội", chị Thanh nói.
Không còn là "đại gia", vợ chồng lục đục
Vợ chồng Toàn - Liên vẫn luôn được coi là một đôi trai tài gái sắc. Liên tuy mới học hết cao đẳng nhưng ngoại hình như thí sinh hoa hậu, còn Toàn tuy hơi già so với vợ, lại còn thấp hơn cô nửa cái đầu nhưng lại là chủ một công ty, tiền vào như nước. Trông họ lúc nào cũng ngời ngời hạnh phúc, tự hào về mình và về nhau.
Nhưng đó là chuyện của 17 tháng trước, khi công ty của Toàn chưa "sập" và anh chưa phải nằm nhà, thường xuyên bị đòi nợ. Xoay xỏa một hồi, rồi anh cũng thanh toán được gần hết các khoản nợ nần, số còn lại anh bảo vợ đem tiền tích lũy ra trả nốt cho xong, nhưng Liên không chịu.
"Cô ấy chì chiết tôi là đã nướng cả sản nghiệp rồi còn định lột hết tiền sinh sống của vợ con sao. Trong khi tiền ấy cũng từ chuyện kinh doanh của tôi mà có, đưa cho cô ấy cất dành, dù có đem trả nợ cũng chỉ hết một phần thôi. Vậy mà cô ấy làm như tôi cướp tiền riêng của cô ấy, đẩy vợ con vào cảnh đói khát", Toàn chán nản nói.
Vì số tiền tích lũy đó đều do vợ quản lý nên dù muốn mua bao thuốc lá, hay đi uống vài cốc bia với bạn bè cho khuây khỏa, anh cũng phải hỏi vợ. Thế là Liên nhăn nhó, vặn vẹo mãi lấy tiền làm gì, rồi cằn nhằn rằng đã không làm ra tiền lại còn chơi bời hưởng thụ, làm khổ vợ con. Không chịu được sự vô lý của vợ, Toàn mắng ầm lên, rồi Liên ôm đầu khêu khóc, trách mình bạc phận, đã hạ cố lấy ông chồng vừa già vừa xấu lại còn phải chịu đựng thói vũ phu, ăn chơi, vô trách nhiệm, vô tích sự của chồng...
"Tôi nản quá", Toàn tâm sự. " Nhà tôi lúc giàu có thì đầm ấm, khi thất bát là vợ quay lưng ngay. Cứ như thế này, làm sao tôi có thể tập trung tâm trí để gây dựng lại sự nghiệp được. Đàn ông như tôi, những lúc khó khăn vấp váp cần có vợ làm chỗ dựa tinh thần để làm lại từ đầu, nhưng vợ có thực sự là hậu phương vững chắc hay không, chỉ có thể biết được vào những lúc như thế này thôi".
Theo 24h
Rắc rối lấy sếp làm chồng Chồng có phải chỉ là sếp của người ta đâu, mà còn là sếp của mình nữa. Là sếp hay là chồng? Nếu một chị nào đó bảo chả thích chồng làm sếp thì chắc ít người tin lắm. Vợ sếp vừa có nhiều tiền để tiêu, vừa được nể mặt, đẳng cấp bản thân được tâng lên một bậc (mình cũng phải...








Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nâng cao và biến đổi hình ảnh của bạn bằng trình chỉnh sửa video trực tuyến CapCut

Cách đăng Facebook để có nhiều lượt thích và chia sẻ

Thêm nhiều bang của Mỹ cấm TikTok

Microsoft cấm khai thác tiền điện tử trên các dịch vụ đám mây để bảo vệ khách hàng

Facebook trấn áp hàng loạt công ty phần mềm gián điệp

Meta đối mặt cáo buộc vi phạm các quy tắc chống độc quyền với mức phạt 11,8 tỷ đô

Không cần thăm dò, Musk nên sớm từ chức CEO Twitter

Đại lý Việt nhập iPhone 14 kiểu 'bia kèm lạc'

Khai trương hệ thống vé điện tử và dịch vụ trải nghiệm thực tế ảo XR tại Quần thể Di tích Cố đô Huế

'Dở khóc dở cười' với tính năng trợ giúp người bị tai nạn ôtô của Apple

Xiaomi sa thải hàng nghìn nhân sự

Apple sẽ bắt đầu sản xuất MacBook tại Việt Nam vào giữa năm 2023
Có thể bạn quan tâm

Khi thanh lịch gặp gỡ sự đẳng cấp trên những bộ suit cách điệu
Thời trang
10:28:47 04/03/2025
Nộp bao nhiêu tiền được gỡ kê biên, phong tỏa tài sản theo luật mới?
Pháp luật
10:27:45 04/03/2025
Chuẩn bị sẵn sàng cho APEC 2027 tại Phú Quốc
Tin nổi bật
10:24:22 04/03/2025
Sao Hàn 4/3: Song Hye Kyo khoe vòng eo con kiến, Lisa bị nghi hát nhép ở Oscar
Sao châu á
10:08:33 04/03/2025
Đồ uống giúp xương khớp chắc khỏe trong mùa đông
Sức khỏe
10:08:28 04/03/2025
Thần tài dẫn lối, trong 3 ngày đầu tuần (3, 4, 5/3), 3 con giáp đỉnh cao sự nghiệp, phú quý nhân đôi
Trắc nghiệm
10:06:43 04/03/2025
3 lợi ích của yoga với việc ngăn ngừa lão hóa da
Làm đẹp
09:59:22 04/03/2025
Trúc Anh (Mắt Biếc) lộ diện giữa tin chia tay bạn trai, khoe body cực khét hậu thừa nhận trầm cảm
Sao việt
09:55:31 04/03/2025
Căng nhất Oscar: Màn đọc khẩu hình "bóc" thái độ đại minh tinh khi trượt giải về tay nữ chính phim 18+ ngập cảnh nóng
Sao âu mỹ
09:51:59 04/03/2025
Tàu đổ bộ tư nhân Mỹ vừa đáp xuống mặt trăng
Lạ vui
09:46:57 04/03/2025