Sinh viên ‘con nhà giàu’ đi bán má.u
Trong vai những sinh viên đi bán má.u, chúng tôi có cơ hội tiếp xúc với nhiều sinh viên hoàn cảnh gia đình rất khá giả, thậm chí có những bạn người Hà Nội nhưng cần tiề.n và chọn cách kiế.m tiề.n nhanh nhất là bán má.u.
Trong buổi sáng sau khi PV bán má.u không thành nhóm cò đã thay đổi đối tượng bán má.u trong vài phút. Cò tên H. tỏ ra nóng ruột vì sắp lỡ mất một cơ hội kiế.m tiề.n. H. lấy điện thoại bấm nhanh cho một khách quen cũng là sinh viên hẹn đến ngay vì còn 30 phút nữa là bác sĩ nghỉ trưa lỡ hết kế hoạch.
Mặc dù làm hỏng cuộc mua bán tuy nhiên hai cò này vẫn nhờ PV ở lại, dẫn hai cậu sinh viên này vào làm thủ tục.
Chỉ 15 phút sau hai sinh viên bán má.u xuất hiện. Không như tưởng tượng của chúng tôi, những sinh viên đi bán má.u không phải là những sinh viên tỉnh lẻ, kẹt tiề.n… đi chiếc xe đạp cọc cạch thay vào đó là chiếc Exciter màu đen, quần áo nhìn qua cũng biết hàng hiệu.
Sau vài câu dặn dò của cò, phóng viên và hai sinh viên đi vào phòng xét nghiệm.
Một cò đi nộp tiề.n xét nghiệm cho các sinh viên này
Trong lúc chờ bác sĩ tới, PV lân la trò chuyện với hai bạn sinh viên thì được biết, cả hai đều là người Hà Nội. V. (sinh viên thứ nhất) đang học năm thứ 3, trường ĐH Kinh tế Quốc dân Hà Nội, bố mẹ đều là công nhân viên chức. Vẻ ngoài thư sinh, nước da trắng như con gái, V. nhấp nhổm nhìn ngó vào bên trong phòng xét nghiệm nói: “Em đang học thấy bạn gọi điện rủ đi là đi luôn, còn cầm cả cặp theo, cũng chưa biết được bao nhiêu tiề.n cả. Nghe nói cũng được. Đây là lần đầu tiên em đi bán má.u đấy chị”.
Gương mặt nhăn nhó vì đau, và nhiều bỡ ngỡ V. nói thêm: “Tiề.n học phí kỳ này em lỡ tiêu hết, mà sắp hết hạn nộp rồi không biết lấy đâu ra, nên đành phải đi bán má.u, không thì không được thi”.
V. chỉ tay về người bạn tên N. của mình tự hào: “Nó đi bán mấy lần rồi đấy chị”. Vừa cầm hộp sữa N. vừa ra hiệu bí mật với V. So với V, N cũng rất thư sinh, đẹp trai, 21 tuổ.i, nhà ở Hai Bà Trưng, Hà Nội và có vẻ khá sành sỏi trong việc bán má.u này hơn. Cậu tự lấy một tờ giấy đăng ký hiến má.u và điền những thông tin rất nhanh chóng.
Sau khi đã được thử má.u, bác sĩ đưa tờ giấy đăng ký để đi nộp tiề.n xét nghiệm. Các cò đã trực sẵn tại nơi thu viện phí để nộp cho những sinh viên này.
Bán má.u cày “lô”
Video đang HOT
N. nhớ lại lần đầu đi bán má.u cũng là do bạn rủ rê, bạn này truyền bạn khác và lôi kéo nhau đi. N. cũng không nhớ đã rủ bao nhiêu người đi cùng và người rủ mình là ai. Hầu hết tiề.n bán má.u đều được cậu dùng để chuộc điện thoại rồi dây chuyền từ hiệu cầm đồ. N. dự định món tiề.n hôm nay cậu sẽ mua món quà Noel cho bạn gái trước.
Ngoài bán ở bệnh viện này, N. cho biết còn bán ở Viện Huyết học và truyền má.u Trung ương, Bệnh viện Nhi Trung ương vì bán ở nhiều nơi bác sĩ mới không phát hiện chứ bán ở mỗi đây là bị phát hiện quen mặt. Trước lúc vào phòng lấy má.u, V còn cho biết thêm: “Đi bán má.u cho mấy anh kia còn ra tấm ra món, mình đến thẳng bệnh viện bán chỉ được cái thẻ điện thoại là hết”.
Hai sinh viên đang làm thủ tục cho má.u
Có mặt tại khoa Thu gom má.u của Viện Huyết học và Truyền má.u Trung ương, người đến đây bán má.u đông hơn các bệnh viện khác rất nhiều. Nhìn thoáng qua ai cũng nhận ra phần lớn là sinh viên đến cho má.u và nhận tiề.n bồi dưỡng.
Ngồi cạnh tôi là Nguyễn Hoàng M. (sinh viên trường Thương Mại – ghi trên phiếu cho má.u). M. đi cùng một người bạn cũng cùng hoàn cảnh với cậu. Tiề.n nhà bố mẹ gửi lên cho hai cậu nướng vào điểm lô nên đang đứng trước nguy cơ bị nhà chủ đuổi, hai cậu lại đi bán má.u.
Vừa giữ chặt miếng bông nịt ở khuỷ tay hai cậu vừa bàn luận về những “nháy lô” tối hôm trước. Trong câu chuyện của hai chàng sinh viên này thì mọi khoản tiề.n cậu có đều dành cho những con số. Khi chúng tôi hỏi “đi bán nhiều lần chưa” M. bình thản trả lời “khi nào cần gấp thì đến đây”. Với cân nặng 65 kg của M. mỗi lần cho má.u cậu được lấy khoảng 350 đến 450ml má.u và số tiề.n cậu nhận được cũng không vượt quá 10 điểm lô.
Cả M và bạn cậu đều không hay có dich vụ bán má.u thẳng đến bệnh nhân để lấy nhiều tiề.n hơn. Cậu hỏi rất kỹ về dịch vụ này. Nhìn hai cậu sinh viên trò chuyện thản nhiên, nhiều người không khỏi ái ngại vì “nhựa sống” của các cậu dành vào l.ô đ.ề, sới bạc.
Theo Bee
Tâm sự của người đàn ông đa tình
Chuyện được các người đẹp vây quanh là một điều tất yếu đối với tôi... (Ảnh minh họa)
"Nổi tiếng là một chàng trai hào hoa, chuyện được các người đẹp vây quanh là một điều tất yếu đối với tôi. Hơn 10 năm tung hoành ngang dọc trên chốn tình trường, giờ cái mà tôi nhận được là một nỗi đau vô hình không thể nói nên lời. Thậm chí có người duy tâm bảo rằng tôi đang bị... trời phạt..."
Chồng tốt vẫn bị vợ bỏ?
Bạn có tin nếu tôi nói rằng mình là một người chồng có công việc ổn định, hàng tháng mang về cho vợ thu nhập rất khá, yêu vợ, quý trọng gia đình vợ. Từ ngày kết hôn sống rất nghiêm túc, không làm một điều gì có lỗi với vợ và gia đình. Đó là chưa kể đến việc tôi có một ngoại hình khá, ăn nói có duyên sống rất được lòng mọi người. Với những ưu điểm ấy, tôi xứng đáng có một gia đình hạnh phúc, ấy thế nhưng tôi lại là một người chồng bất hạnh khi chứng kiến cảnh vợ lạnh lùng ký vào đơn l.y hô.n ngay trước mặt. - Anh mở đầu bức email gửi về phòng tư vấn như vậy.
Sau 3 năm tìm hiểu, chúng tôi quyết định cưới trong lời dị nghị của không biết bao nhiêu người. Bởi xét về hình thức tôi có thể cưới được một người vợ xinh đẹp. Ấy thế nhưng vợ tôi lại là một người chỉ cao 1,50m, hình thức bình thường; trong khi đó tôi có dáng vóc của một người mẫu chuẩn với chiều cao 1,80m, đẹp trai lãng tử, công việc thu nhập khá, tương lai có nhiều cơ hội để thăng tiến.
Ban đầu người ta cũng nghi ngờ rằng gia đình vợ tôi chắc của nhiều danh cao nên tôi há.m củ.a hám danh mới đồng ý cưới một cô gái không tương xứng như vậy. Tuy nhiên khi hiểu rõ hoàn cảnh của gia đình vợ tôi thì ai cũng ngạc nhiên, bởi bố mẹ cô ấy kinh tế không khá giả, địa vị cũng chỉ công chức bình thường. Bố mẹ tôi thì cho rằng đó là duyên số nên cũng chẳng ngăn cản hay phản đối, miễn là chúng tôi sống hạnh phúc với nhau. Đó cũng chính là lý do tôi biện minh với mọi người.
Cưới nhau xong, vợ chồng tôi được bố mẹ cho ra sống riêng. Phải nói rằng tuy hình thức không tương xứng với tôi nhưng cô ấy đúng là người vợ tốt thật sự, yêu chồng, sống có trách nhiệm với gia đình chồng, đảm đang. Đã có những lúc tôi thầm cảm ơn sự lựa chọn đúng đắn của mình. Để đáp lại những gì vợ tôi đã hy sinh và cống hiến cho gia đình, tôi cũng cố gắng trở thành người chồng mẫu mực. Tôi hạn chế và thậm chí là bỏ hẳn những thói quen ăn chơi khi chưa có gia đình, chịu khó đỡ đần vợ trong những ngày nghỉ. Không ít lần bố mẹ tôi buông lời cảm phục con dâu đã cải tạo được thằng con trai ăn chơi, bất trị ngày nào của ông bà.
Tôi không khỏi ân hận với những tội lỗi mà mình gây ra trong quá khứ... (Ảnh minh họa)
Chúng tôi đã sống với nhau đến nay đã được gần 6 năm, thế nhưng vẫn chưa có con. Tổ ấm vắng tiếng trẻ thật lạnh lẽo dù cả hai chúng tôi đã cố gắng hết sức. Vì tôi là con trai duy nhất trong gia đình nên bố mẹ tôi rất quan tâm đến chuyện có hậu thế sau này. Ông bà nhiều lần đến thúc giục vợ chồng tôi, thậm chí mẹ tôi còn tìm nhiều món bồi bổ cho con dâu để mong nhanh chóng có cháu. Vậy nhưng càng mong càng thất vọng. Cho đến ngày chúng tôi quyết định đến bệnh viện để tìm hiểu nguyên nhân.
Bác sĩ bảo vợ tôi vẫn có thể làm mẹ bình thường, vấn đề là ở tôi. Thoạt nghe tôi bàng hoàng không tin đó là sự thật bởi khi chưa kết hôn tôi đã có khả năng làm cha, không chỉ một mà rất nhiều lần.
Cho rằng bệnh viện ấy chuẩn đoán sai, và vị bác sĩ kia cùng nhầm lẫn nên chúng tôi tìm đến một số bệnh viện khác. Tuy nhiên kết quả vẫn không khả quan là mấy, tất cả vẫn kết luận vấn đề đều do tôi. Vợ tôi là một người nặng về vấn đề con cái. Dù tôi cố gắng đền bù cho cô ấy nhưng vẫn không thể nào khỏa lấp nỗi buồn ấy. Mấy lần tôi thuyết phục vợ nhận con nuôi để tổ ấm khỏi lạnh lẽo nhưng cô ấy không đồng ý.
Trong hoàn cảnh như tôi có không ít người đã chán nản buông xuôi, sống buông thả thậm chí là thiếu trách nhiệm với gia đình. Nhưng bản thân tôi thì không cho phép mình làm điều ấy. Tôi cố gắng sống tốt với vợ hơn, yêu chiều, làm tất cả để cuộc sống vợ chồng dù không có tiếng trẻ thơ nhưng vẫn có thể hạnh phúc. Ai cũng thầm công nhận tôi là người chồng mẫu mực với gia đình.
Vậy nhưng mọi cố gắng của tôi không có kết quả, một ngày cô ấy ngồi đối diện với tôi và ký vào lá đơn viết sẵn với sự lạnh lùng tàn nhẫn. Tôi đã cầu xin cô ấy nghĩ lại nhưng tất cả đều vô vọng. Cô ấy bảo nếu tôi không đồng ý ký ngay thì sẽ sống ly thân để chờ đợi cái ngày tôi chấp nhận nó.
Tự mang bất hạnh đến cho mình
Đã nhiều lần ngồi đối diện một mình trong ngôi nhà ngày đầu tiên bước vào đó tôi cứ ngỡ nó sẽ là tổ ấm hạnh phúc đến cuối đời của mình, tôi không khỏi ân hận với những tội lỗi mà mình gây ra trong quá khứ. Phải chăng đây đúng là quả báo đúng như lời mẹ tôi nói. Ngày đó, tôi đã không tin lời mẹ, cho rằng bà duy tâm vì chuyện ấy giờ không còn xa lạ trong xã hội.
Tốt nghiệp ĐH Ngoại Thương xong, tôi nhanh chóng tìm được một công việc có nhiều cơ hội thăng tiến. Với vẻ đẹp trai, lại có chút tài ăn nói, tôi trở thành tâm điểm chú ý của nhiều cô gái xinh đẹp. Biết lợi thế ấy của mình nên tôi đã tận dụng nó để thỏa mãn trong chốn tình trường. Biết bao nhiêu cô gái trong trắng xinh đẹp đã tình nguyện dâng hiến cho tôi dưới danh nghĩa tình yêu. Thế nhưng không một mối tình nào khiến tôi chung thủy được một năm, khi đã nhận hết tất cả những gì họ trao tôi lại muốn tìm đến một người mới lạ hơn.
Tôi đứng ngoài đau khổ của những cô gái ấy, thậm chí có không ít cô gái có thai với tôi tìm đến tận nhà "ăn vạ". Bố mẹ tôi là người sống có đạo nghĩa, họ cũng nhiều lần bắt tôi phải có trách nhiệm với giọt má.u của mình. Nhưng tôi chối bỏ với lý do không thể gắn hết cả cuộc đời mình với một người không thích hợp và không yêu. Khuyên răn, dùng nhiều cách, cuối cùng họ buộc phải bất lực trước sự bất kham lẫn bất trị của tôi. Mẹ tôi nói với các chị gái tôi rằng bà mất ngủ thường xuyên khi chứng kiến hết cô gái này đến cô gái khác phải tìm đến bệnh viện bỏ đi cháu của bà.
Phải chăng chính lối sống buông thả của quá khứ đã trở thành cái giá phải trả của ngày hôm nay? (Ảnh minh họa)
Tôi nói mẹ duy tâm, suy nghĩ vẩn vơ, rằng bà sẽ có những đứa cháu danh chính ngôn thuận sau này. Trước khi tôi cưới vợ, bà nhẩm tính có không dưới 6 cô gái đến bảo rằng đang mang giọt má.u của tôi và cuối cùng phải tìm đến bệnh viện phá bỏ vì sự chối bỏ của tôi. Bà không hề biết được còn có những cô gái không dám đến bắt vạ với bà mà âm thầm đi giải quyết một mình.
Con ngựa bất kham đến mấy thì cũng có lúc chồn chân muốn nghỉ. Tôi cũng vậy, sau gần 10 năm tung hoành trên chốn tình trường, tôi cũng muốn dừng chân trong một tổ ấm. Chứng kiến nhiều cô gái xinh đẹp bị tôi lừa tình nên khi cưới vợ tôi chỉ chọn đối tượng bình thường. Dù yêu và lấy đi sự trong trắng của nhiều cô gái xinh đẹp nhưng bản thân tôi lại không muốn cưới về một người vợ có quá khứ như vậy. Đó là lý do tôi chọn một cô gái không hề tương xứng về mặt hình thức với mình. Tôi đã không thể ngờ được có ngày lại phải trả giá cho chính sự ích kỷ ấy.
Vị bác sĩ thứ 5 khám cho tôi bảo rằng tôi bị bệnh về đường sin.h dụ.c, chính căn bệnh ấy là nguyên nhân khiến tôi không có khả năng có con dù trước đó tôi có thể thực hiện thiên chức ấy. Ông cũng bảo rằng giá như tôi đừng sống buông thả trong quan hệ tìn.h dụ.c như thế thì sẽ không có hậu quả đắt như ngày hôm nay. Sự thật ấy, tôi đã giấu kín vợ. Tuy nhiên, chính vợ tôi đã nói rằng cô ấy đã phát hiện ra hành động tồi tệ của tôi trong quá khứ.
Một trong số cô gái đã bị tôi làm cho có thai rồi ép phá thai đã cho vợ tôi biết sự thật. Cô ấy nói không muốn chung sống với một người không hề biết quý trọng và yêu thương mạng sống của những giọt má.u mình đã tạo ra. Việc tôi không có con hôm nay chính là quả báo cho những việc làm tồi tệ tôi đã gây ra. Mãi mãi tôi sẽ không bao giờ được làm cha vì đã chối bỏ những đứa con của mình trước đó.
Giờ tổ ấm của tôi đang bên bờ vực thẳm. Tôi có thể giải phóng cho vợ để cô ấy đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng tình yêu và sự ích kỷ của bản thân lại một lần nữa không cho phép tôi làm điều ấy. Cuộc sống ly thân đã khiến cho tôi càng muốn níu kéo cuộc hôn nhân hơn. Hơn ai hết, tôi không muốn làm một người đàn ông thất bại.
Theo Đời Sống Gia Đình
Những định kiến khiến du học sinh mệt mỏi Nhiều người dành cho du học sinh cái nhìn thiếu thiện cảm. Có những suy nghĩ đã trở thành định kiến xấu khó mà gột bỏ được. Chẳng mấy ai hiểu, sau đủ thứ định kiến đó, họ cũng có những nỗi khổ riêng. Du học là du lịch nhiều hơn học? Nhiều người thường nóiđa số du học sinh đều cưỡi ngựa...