Sinh ra phận đàn bà xác định là buồn với khổ
Đàn bà đừng quá trông mong hay nghĩ đời mình phải dựa dẫm vào đàn ông mà sống.
Sinh ra cái phận đàn bà, xác định là đã buồn với khổ. Mà đàn bà Á Đông, chịu cái vòng siết của tam tòng tứ đức, trọng nam khinh nữ để rồi cái khổ nó chồng lên nhau thành núi.
Yêu, đàn bà cũng khổ.
Đàn ông nó yêu mười con đàn bà, chuyện thường. Bởi mấy ông bà già xưa cho rằng cái thói trăn.g ho.a đàn ông nào cũng có, rồi thì tam thê tứ thiếp là thường. Chứ thử đàn bà yêu nhiều, người đời nó gán cho cái chữ lẳng lơ, trắc nết.
Cưới, đàn bà cũng khổ
Chọn chồng với đàn bà coi như chọn nửa đời còn lại, kiểu rất hên xui. Nhiều đàn ông lúc chưa cưới thì tốt, cưới về tự dưng đổ đốn ra. Mà đàn bà lại đâu thể sống thử trước khi cưới, vì sống thử cũng là lăn.g loà.n trắc nết. Chưa kể, lấy chồng còn là lấy cả giang sơn nhà chồng. Về rồi hầu hạ mẹ chồng, cha chồng, em chồng. Nói thì buồn, chứ có cô ở nhà mẹ ruột không nấu được nồi cơm cho cha mẹ mình ăn, qua nhà chồng thì từ trà tới nước cũng bưng.
Giận, đàn bà cũng khổ.
Sống ở nhà chồng, có giận chồng thì chỉ có nước vô phòng riêng úp mặt vào gối mà khóc không ra tiếng. Chứ méc ai bây giờ, méc mẹ chồng thì con bả bả phải bênh, chứ mắc gì bênh cái thứ người dưng như mình. Gọi cho mẹ ruột thì sợ mẹ xót lòng xót dạ. Muốn xách cái giỏ về nhà mẹ ở cho thỏa cơn cũng không dám, tại cái tiếng “bị nhà chồng trả về” nó ác nghiệt dự lắm.
Video đang HOT
Đẻ con, đàn bà cũng khổ.
Đàn ông bốn mươi, năm mươi mà còn mạnh, “giống” còn khỏe giúp đàn bà thụ thai. “Giống” yếu một chút thì đời con mình nó yếu, chứ bản thân đàn ông không bị ảnh hưởng. Còn đàn bà, trên ba mươi mà đẻ con thì xác định là không tốt cho cả con và mẹ.
Đẻ con, coi như cắt một phần má.u, thịt, da, xương của mình để tạo ra một sinh linh mới. Trong vụ này thì đàn ông nó góp có mỗi “giống”. Đẻ xong rồi, cơ thể đàn bà yếu ớt hơn hẳn, không chăm sóc nghỉ dưỡng kỹ thì về già càng đớn càng đau. Đàn ông thì vẫn khỏe phây phây. Đàn bà đẻ chứ đàn ông có đẻ đâu.
Đẻ xong, đàn bà xuống sắc. Da nứt thịt rạn cho đám đàn ông nó chê ỏng chê ẹo, đi kiếm mấy em trẻ hơn, đẹp hơn.
Vậy chứ mà không đẻ con thì thiên hạ nó kêu “cây độc không trái, gái độc không con”.
Ly dị, đàn bà càng khổ.
Sau này người ta hay nói “Cưới đại đi, có gì thì li dị”. Thử đi rồi thấy cái cảnh đàn ông một đời vợ không sao, chứ đàn bà một đời chồng thì coi như… xong! Thằng nào muốn nhào vô cũng lo ngay ngáy trong lòng. “Con này nó sống sao mà thằng chồng trước không chịu nổi?”. Chưa kể đàn ông có còn sợ làm thằng đổ vỏ cho thằng nào ăn trước nó.
Ly dị xong, gặp gia đình thương yêu, hiểu chuyện thì cha mẹ ruột còn đón về chăm sóc, chứ mà gặp gia đình phong kiến, mang cái tư tưởng “con gái gả đi rồi là coi như hất chén nước đi, nó có quay về nằm trước cửa cũng không nhìn” thì coi như xác định là bỏ xứ mà đi cho khỏe.
Đẻ con thì đàn bà đẻ, chứ lúc ly dị thì lại phải đấu tranh để giữ đứa con cho mình, bởi luật có thể đưa đứa con cho chồng. Má.u thịt mình dứt ra mà bắt cho đi sao đành. Mà giữ lại nuôi thì kinh tế phải vững, hên lắm thì gặp được người chồng có trách nhiệm, chu cấp mỗi tháng, nhưng số này đếm trên đầu ngón tay.
Sơ sơ nhiêu đó, chứ kể hết ra, chắc đàn bà đi t.ự t.ử hết.
Nên đàn bà đừng quá trông mong hay nghĩ đời mình phải dựa dẫm vào đàn ông mà sống. Lo cho bản thân mình đã, lo làm đẹp ngoại hình, lo trang điểm kiến thức, lo thăng tiến tương lai, lo cho cha mẹ.
Còn đàn ông, kệ bà tụi nó tự sinh tự diệt, tự mang lại hạnh phúc cho nhau là được rồi.
Bời… làm đàn bà cơ bản là khổ mà.
Theo Phunutoday
Có lẽ chúng ta sinh ra để làm tổn thương nhau...
Nghĩ kĩ lại anh thấy, có lẽ chúng ta sinh ra, chỉ để làm tổn thương nhau. Em hỏi anh tại sao hết lần này tới lần khác anh luôn chà đạp lên tim em như thế? Tại sao dù em có làm bất cứ điều gì có cố gắng bao nhiêu thì cuối cùng cũng chỉ là sự lựa chọn buông bỏ?
Anh đã từng ở đây, rất gần, trước đó. Anh đã từng yêu thương em, rất gần, trước đó (Ảnh minh họa)
Em từng hỏi anh có tin vào duyên phận không, có những người sinh ra là để cho nhau và ngược lại. Anh thì trẻ con đáp lại rằng thương em anh chẳng sợ ý trời.
Trong rất nhiều người, chúng ta lại quen nhau theo cái cách kì cục đó, rồi cố chấp bên nhau vậy mà.. Thật không muốn phải quen biết em theo cách đau lòng như thế, khi cả hai đều là kẻ chẳng chịu nổi cô đơn... đến cạnh nhau chỉ để làm tổn thương nhau bằng cách này hay cách khác, lần đầu anh hận bản thân, ghét chính mình đến tận xương tủy như vậy.
Nghĩ kĩ lại anh thấy, có lẽ chúng ta sinh ra, chỉ để làm tổn thương nhau. Em hỏi anh tại sao hết lần này tới lần khác anh luôn chà đạp lên tim em như thế? Tại sao dù em có làm bất cứ điều gì có cố gắng bao nhiêu thì cuối cùng cũng chỉ là sự lựa chọn buông bỏ? Tại sao lúc đầu không mặc kệ nhau ở cái góc đớ.n đa.u ấy.. Xó.t x.a thật. Còn anh thì chỉ giỏi giữ im lặng cho riêng mình. Thôi thì, cứ nghĩ là chắc kiếp trước chúng ta nợ nhau... Còn bất cứ lí do hay lời giải thích nào cũng chỉ là ngụy biện. Trong hoàn cảnh nhạy cảm, ai cũng dễ chạnh lòng...
Tại sao chúng ta không thể là bạn nhỉ? Có người đã hỏi anh như vậy đấy? (Ảnh minh họa)
Tại sao chúng ta không thể là bạn nhỉ? Có người đã hỏi anh như vậy đấy?
Tại sao em nhỉ? Anh đã từng muốn là bạn em đấy, tại vì anh vẫn còn muốn quan tâm dù chả là gì cả.. nhưng anh nghĩ lại rồi. Chúng ta hôg nên tồn tại trong cuộc sống của nhau. Còn nhìn thấy nhau chúng ta còn hông thể yên ổn được. Còn nhìn thấy nhau chúng ta còn đau lòng. Chúng ta chỉ có thể là người lạ, người dưng có khi là kẻ thù của nhau.
Chúng ta sẽ trở lại là người xa lạ em nhé. Trở lại như lúc anh chưa từng biết đến sự tồn tại của em và em cũng vậy. Trở lại như lúc em chưa từng làm anh đau và anh cũng thế..
Thật khó chịu khi phải nói ra những điều dối lòng mình em nhỉ. Còn khó chịu hơn khi người nghe nó lại là người mình không muốn nhất.. Mọi thứ thật là tệ, tệ đến mức chỉ muốn khóc ầm lên. nhưng sao chẳng khóc được nữa. Không phải vì đau quá đến không thể khóc mà tại vì, sao phải ra đi trong nước mắt chứ.. Phải mạnh mẽ và mỉm cười. Cho dù mệt mỏi, rồi cũng sẽ qua.
"Anh đã từng ở đây, rất gần, trước đó. Anh đã từng yêu thương em, rất gần, trước đó. Anh đã từng trân trọng tình cảm của cả hai, rất gần, trước đó. Tất cả đều là của một quá khứ rất gần, trước đó, như mới hôm qua chẳng hạn. Vậy mà thời gian đúng là chúa tể, một giây thôi đã có thể xoá nhoà tất cả những sâu đậm mới chỉ hôm qua. Chớp mắt một cái, tất cả cứ như một giấc mơ dài, đủ dài để người ta mộng mị tiếp một nỗi đau, rất thật, tận trong lòng."
Theo blogtamsu
Là chồng, đừng bao giờ quẩn quanh bếp núc! Đàn ông chúng ta sinh ra là để làm những việc to lớn, chứ không phải là để rúc vào xó bếp, làm những việc vụn vặt. Việc của đàn ông không phải lúi húi trong xó bếp (Ảnh minh họa). Chúng tôi xin đăng tải trọn vẹn lá thư của một ông bố dạy con trai phải "làm trai cho đáng nên...