Sinh ra làm phận gái đã thiệt thòi rồi
Xã hội chẳng ai tố cáo người đàn ông là kẻ xấu hay kẻ bạc tình, buộc người phụ nữ phải chấp nhận điều đó, vì là điều hiển nhiên của quy luật cuộc sống.
ảnh minh họa
Có phải hôn nhân là một sự lừa dối? Đàn ông là những người thật sự không thể hiểu nổi. Tại sao họ có gia đình hạnh phúc, vợ đẹp, con ngoan, trai gái đầy đủ, vậy mà chỉ trong một chuyến công tác ngắn hạn lại đem lòng yêu một phụ nữ khác, xét về cả nhan sắc và nhân cách đều không bằng vợ mình. Anh yêu người phụ nữ đó, ngày đêm nhớ nhung cô ta, mong muốn ở bên nhưng lại không muốn bỏ vợ. Tại sao vậy?
Một người đàn ông khác cũng có vợ, gia đình sắp chào đón một thiên thần mới, đó là điều hạnh phúc. Khi vợ mang bầu anh ta lại đi quan hệ với gái gọi. Rồi còn dùng lý lẽ để bảo vệ mình bằng câu: “Tôi còn tốt chán vì chỉ quan hệ với gái gọi chứ không có bồ nhí”. Nếu người đàn ông nào cũng cần nhu cầu quan hệ với nhiều cô gái khác để tạo sự mới lạ cho bản thân, chẳng lẽ bố tôi cũng vậy sao? Nếu bố tôi là con người như vậy thì tôi sẽ không cần một người bố như thế. Quá tồi tệ hay tại suy nghĩ của tôi khắt khe, bảo thủ, tiêu cực?
Có phải hôn nhân là sự bó buộc người phụ nữ vào một cái khuôn, mà cái khuôn đó lại không vừa với họ? Nhưng họ vẫn phải ở trong đó vì yêu người đàn ông của mình hay vì một nghĩa vụ cần phải có của đời người? Để rồi khi có con, cái khuôn đó lại càng chật chội hơn, người phụ nữ sẽ nghẹt thở hơn nữa. Trong khi đó, người đàn ông họ yêu có cả một thế giới rộng lớn, có thể đi bất cứ đến đâu muốn đi, làm bất cứ cái gì họ muốn. Xã hội này chẳng ai nói gì, chẳng ai tố cáo họ là người xấu hay kẻ bạc tình và họ buộc người phụ nữ phải chấp nhận điều đó, vì là điều hiển nhiên của quy luật cuộc sống.
Video đang HOT
Những người vợ được xã hội này coi là phụ nữ ngoan, phụ nữ của gia đình, họ chỉ biết sống những ngày tháng còn lại vì con, tất cả sống để cho con, giờ chỉ có con là điểm tựa duy nhất. Họ có chồng, nhưng chồng không chỉ có mình họ, luôn có người khác bên ngoài. Đó là điều bất cứ người phụ nữ nào có chồng cũng phải chấp nhận sao? Đó là sự thật của xã hội này? Hay phải chăng người phụ nữ quá mộng tưởng về một tình yêu, gia đình hạnh phúc, để rồi họ phát hiện ra những “kết thúc đẹp” chỉ có trong phim hoạt hình hay truyện cổ tích. Bất công sao? Vì sinh ra là con gái đã thiệt thòi rồi, có gì phải bất công.
Theo VNE
Chỉ là người tình
Em vẫn ngày đêm ước ao và tự huyễn hoặc mình rằng cảm xúc với anh chỉ là một cơn say nắng.
Giờ thì em đã hiểu rằng trên đời này chẳng phải tình yêu nào cũng hoàn mỹ, bởi có những tình yêu mà dẫu hiểu nhưng ta không bao giờ có thể nói ra. Cái cảm giác ngước nhìn lên bầu trời cao vời vợi mà bản thân thì bất lực, không thể với tới thật khiến cho con người ta cảm thấy tuyệt vọng. Em chỉ có thể im lặng bởi không biết phải lấy danh phận gì để níu giữ anh.
Trong chuyến tàu mang tên tình yêu của cuộc đời em, anh là hành khách tới trễ. Trước khi gặp anh, em đã nhận lời yêu và gửi gắm cuộc đời cho một người đàn ông khác, người mà mặc dù em không có quá nhiều tình cảm nhưng lại luôn yêu và đối xử rất tốt với em. Chúng ta gặp nhau khi tương lai của em đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ còn thiếu một lễ cưới là em sẽ trở thành vợ của người ta.
Em nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp khi đứng trước anh (Ảnh minh họa)
Những tưởng mọi chuyện cứ thế êm xuôi và trái tim em sẽ an phận mà đập những nhịp đập bình lặng, nhưng hóa ra mọi chuyện chẳng bao giờ đơn giản như vậy, bởi vì có lẽ ông trời luôn thích đặt con người ta vào những tình huống trớ trêu. Ông trời đã sắp đặt cho hai chúng ta gặp nhau, nhưng có nghĩa lý gì đâu khi cuộc gặp gỡ ấy không vào đúng thời điểm. Lần đầu tiên em biết thế nào là yêu khi mọi thứ đã quá muộn màng.
Em nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp khi đứng trước anh. Em nhận ra rằng anh đã đem lòng yêu em ngay cả khi biết rằng em đã có nơi có chốn. Ta đã trao về nhau thứ tình yêu giản đơn và chân thật nhất, không cầu kỳ, không hề bị vấy bẩn bởi những tính toan. Nhưng đáng tiếc rằng tình yêu ấy chỉ có thể diễn ra trong câm lặng, bởi cả hai đứa đều không có đủ dũng cảm để tiến lại gần nhau.
Em hài lòng với mọi thứ mình đã có trong tay, em cũng không nghĩ nhiều về tình yêu và định cứ vậy nhắm mắt đưa chân. Cho tới ngày anh đến, trái tim em đã đập loạn lên những nhịp lạ lùng mà em biết rằng người ta gọi đó là tình yêu. Em vẫn ngày đêm ước ao và tự huyễn hoặc mình rằng đó chỉ là một cơn say nắng, nhưng em không thể đánh lừa cảm giác nhung nhớ, đánh lừa những rạo rực và khao khát của một trái tim lần đầu biết thế nào là một tình yêu đích thực đến với mình.
Trái tim em quá nhỏ bé còn lý trí em lại không đủ vững vàng để chống lại những điều mà số phận này đã an bài sẵn. Em yêu anh, điều ấy là thật, nhưng lòng dũng cảm để đương đầu với gia đình và định kiến xã hội thì em không có, bởi vậy nên hai đứa mình mãi mãi chỉ có thể là những "người tình", là hai kẻ hữu duyên vô phận đứng từ phía xa để dõi theo nhau.
Em tham lam, vừa muốn yêu anh lại vừa muốn giữ lại những êm đềm trong hiện tại (Ảnh minh họa)
Mình sẽ chỉ là người tình thôi anh ạ, bởi dẫu có yêu anh nhưng em không đủ can đảm để rời xa những điều quen thuộc và mạo hiểm cuộc đời mình. Em tham lam, vừa muốn yêu anh lại vừa muốn giữ lại những êm đềm trong hiện tại. Em ích kỷ nên dẫu không thể cho anh một danh phận, dẫu không dám gật đầu đồng ý trước câu ngỏ lời của anh nhưng vẫn muốn anh ở bên cạnh để làm một người tình.
Giá mà em có thể phân thân này ra làm đôi, để vừa trọn nghĩa vẹn tình với người ta, vừa có thể chạy theo tiếng gọi của tình yêu và cùng anh sống đời đời hạnh phúc. Nhưng tiếc rằng cuộc sống này chẳng bao giờ có chỗ cho những phép màu và chính vì thế hai chúng ta chỉ có thể đứng từ xa để là những người tình của nhau.
Hãy hiểu cho em, bởi trái tim em dẫu khao khát yêu đương nhưng lý trí lại không đủ sự tàn nhẫn để bỏ lại sau lưng một người yêu em rất thật. Em cũng muốn thử một lần đánh đổi nhưng lại sợ rằng phía sau những ảo mộng về một tình yêu đẹp em sẽ bị đau. Trái tim em muốn nổi loạn nhưng lý trí lại mách bảo rằng muốn có được sự bình yên trong tâm hồn thì em nên dừng lại. Bởi vậy nên mãi mãi hai ta chỉ có thể là những người tình.
Theo VNE
Vợ tôi là kẻ chuyên hại đời đàn ông Vợ tôi là kẻ chuyên hại đời đàn ông Nói xấu một người phụ nữ là điều không nên, càng không nên hơn khi người đó là vợ mình. Nhưng một khi người ấy đang làm hại nhiều người thì sự im lặng chính là đồng lõa với cái xấu. Anh bạn thân của tôi ở Tp. HCM nhắn tin: "Con cáo nhà cậu lại giở trò nữa rồi kìa. Vô đây...