Sinh nhật chồng cũ tôi nhắn tin “nhớ anh”, 3 ngày sau nhận được bưu kiện, mở ra tôi òa khóc
3 năm sau ly hôn, tôi vẫn ở vậy một mình. Cách đây vài ngày là sinh nhật chồng cũ, tôi bỗng nhắn tin nhớ anh nhưng không nhận được tin nhắn trả lời.
Tôi tự nhận thấy bản thân là một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường, có hoài bão. Vốn sinh ra trong một gia đình nông thôn, từ nhỏ phải sống trong cảnh nghèo khó nên tôi thấu hiểu được nỗi vất vả của bố mẹ. Vì vậy tôi luôn cố gắng từng chút một, thường tự nhủ sau này phải thật thành đạt để báo hiếu bố mẹ.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi lao đầu vào công việc, cật lực kiếm tiền, phần để gửi về quê nhà lo cho bố mẹ cuộc sống tốt hơn, phần để bố mẹ được nở mày nở mặt vì tôi. Khỏi phải nói, bố mẹ tự hào về tôi lắm, đi đâu cũng khoe.
Đi làm được 3 năm tôi gặp Quân. Anh là người sống đơn giản, thật thà. Chúng tôi kết hôn sau 2 năm yêu nhau. Tuy nhiên lấy nhau rồi mới thấy quan điểm về hôn nhân, gia đình của hai đứa hoàn toàn trái ngược.
Quân luôn quan niệm “đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”. Anh cho rằng đàn ông là phải gánh vác gia đình, là trụ cột kinh tế chính còn phụ nữ có sự nghiệp cũng được, không có cũng chẳng sao nhưng phải đặt gia đình lên hàng đầu, phải chu toàn mọi việc trong nhà trước đã. Cho nên anh khuyên tôi nghỉ việc, về nhà mở một cửa hàng nho nhỏ để có thêm thời gian cho gia đình.
Vì bất đồng quan điểm mà tình cảm giữa hai vợ chồng nhạt dần rồi ly hôn. (Ảnh minh họa)
Lúc đó sự nghiệp của tôi đang trên đà thăng tiến, hơn 3 năm cố gắng tôi mới có được như ngày hôm nay nên tôi không muốn để vuột mất cơ hội tốt này. Tôi phớt lờ sự phản đối của chồng, chuyên tâm vào công việc, gần như ngày nào cũng đi sớm về khuya và chẳng thèm ngó ngàng gì đến chuyện trong nhà cả. Vì như vậy mà hai vợ chồng tôi ít có thời gian trò chuyện với nhau, tình cảm cũng phai nhạt dần.
Video đang HOT
Tình trạng này kéo dài hơn một năm thì Quân đề nghị ly hôn. Dù vẫn còn yêu anh nhưng bây giờ bắt tôi lựa chọn một trong hai, tôi vẫn chọn sự nghiệp và từ bỏ chồng. Sau khi ly hôn, tôi dồn hết tâm trí vào sự nghiệp, và cuối cùng sự chăm chỉ của tôi cũng được đền đáp, tôi lên chức giám đốc chi nhánh.
Nhưng từ ngày ly hôn đến nay, đã 3 năm trôi qua tôi vẫn ở vậy một mình. Trong 3 năm nay mỗi khi trở về căn nhà trống vắng, trong lòng tôi lại cảm thấy cô đơn vô cùng.
Trong 3 năm nay sau ly hôn, mỗi khi trở về căn nhà trống vắng, trong lòng tôi lại cảm thấy cô đơn vô cùng. (Ảnh minh họa)
Tôi và Quân ly hôn nhưng vẫn giữ mối quan hệ bạn bè, và tôi biết trong 3 năm nay anh vẫn chưa quen thêm ai. Cách đây mấy hôm là sinh nhật chồng cũ, “ma xui quỷ khiến” thế nào tôi lại nhắn cho anh một cái tin: “Em nhớ anh”. Quân không trả lời, trong lòng tôi dội lên sự thất vọng, hụt hẫng vô cùng, có lẽ là do tôi tự mình đa tình rồi.
Bỗng 3 ngày sau, tôi nhận được một bưu kiện, bên trong là một chiếc váy cưới mới toanh. Khi đang ngỡ ngàng chưa biết ai gửi tới thì tiếng chuông cửa đã vang lên. Sau cánh cửa không ai khác mà chính là Quân. Anh quỳ xuống, đưa chiếc nhẫn ra rồi cầu hôn tôi lần nữa:
- Chúng ta tái hôn đi. Trước là do anh sai, anh không nên gò bó, kìm kẹp em. Hãy cho anh cơ hội sửa sai em nhé.
Tôi ôm chầm lấy anh, òa khóc như một đứa trẻ. Thực ra hôn nhân của chúng tôi đổ vỡ, không chỉ anh sai mà ngay cả tôi cũng có lỗi. Nếu như ngày đó tôi kiên nhẫn giải thích, chứng minh cho anh hiểu rằng tôi cũng cần có sự nghiệp của riêng mình, nếu như ngày đó tôi không bỏ bê anh, sống như lúc còn độc thân thì có lẽ chúng tôi đã không bỏ lỡ nhau tới 3 năm như vậy. Còn bây giờ có cơ hội, tôi sẵn lòng cùng anh xây dựng lại từ đầu. Có lẽ sau những gì đã trải qua, chúng tôi sẽ biết quý trọng nhau hơn và có một gia đình hạnh phúc.
Ly hôn chưa đầy tháng thì có thai, đến nhà chồng cũ thấy bức ảnh trên tường mà tôi đứng không vững
Khi bác sĩ kết luận tôi đang mang thai, tôi mừng huýnh, vội vàng chạy về nhà chồng cũ báo tin mừng để chúng tôi tái hôn. Nhưng không ngờ...
Tôi và chồng ly hôn vì hai đứa lấy nhau 5 năm mà chưa có con. Ba năm đầu tiên vì vẫn còn trẻ, công việc chưa ổn định nên hai vợ chồng "kế hoạch", chưa đẻ vội làm gì. Mãi sau mẹ chồng giục giã, chúng tôi mới chịu "thả" nhưng ngặt nỗi "thả" mãi mà chưa dính bầu.
Sau một năm như vậy, hai vợ chồng dắt nhau tới bệnh viện kiểm tra xem vấn đề nằm ở đâu nhưng kết quả lại chỉ ra sức khỏe hai đứa đều bình thường. Gần một năm nay, hầu như ngày nào tôi và chồng cũng uống thuốc bổ để cải thiện sức khỏe, sớm có con, có cháu cho ông bà bồng bế.
Một hôm, nghe chị đồng nghiệp mách nước có ông thầy Đông y lấy thuốc chữa hiếm muộn tốt lắm, bạn của chị cũng nhờ ông ấy bốc thuốc mà có con. Tôi nghe mà mừng huýnh, vội vàng xin địa chỉ để hai vợ chồng tới khám xem sao, có bệnh thì vái tứ phương mà.
Đêm hôm đó tôi chia sẻ tin vui này với chồng, đặt hy vọng nhiều lắm. Nào ngờ, anh lại trực tiếp thốt ra 3 từ: "Ly hôn đi" khiến tôi sửng sốt, ngỡ ngàng. Suốt mấy năm chung sống chúng tôi căn bản chưa từng cãi nhau, chẳng nhẽ anh ấy lại vì chưa có con mà đòi ly hôn với tôi?
Chồng bỗng nhiên đề nghị ly hôn khiến tôi sững sờ. (Ảnh minh họa)
- Anh nói gì kỳ cục vậy? Đừng đùa như vậy. Hai từ đó không nên nói đùa cho vui, tối kỵ đấy.
- Anh không đùa, anh nghiêm túc đấy. Đây là ý của anh, cũng là ý của bố mẹ. Nếu chúng ta đã không có con với nhau thì hãy cho nhau lối đi mới đi, anh thích trẻ con, em cũng muốn được làm mẹ mà. Đôi khi tách nhau ra, lập gia đình mới chúng ta lại có những đứa con riêng của mình đấy, chỉ là chúng ta không có duyên phận để có những đứa con chung thôi.
Anh Khánh hàng xóm đấy, vợ chồng anh ấy ở với nhau gần chục năm trời cũng không có con nên ly hôn. Anh ấy tái hôn được mấy tháng đã có con rồi, mà nghe đâu chị vợ cũ cũng đi thêm bước nữa, đang mang thai rồi đấy...
Anh nói nhiều lắm nhưng tai tôi ù đi, không nghe được gì nữa. Lòng lạnh như băng. Mặc dù không muốn ly hôn nhưng chuyện đến nước này tôi cũng không biết nên làm thế nào nữa. Tôi dọn về nhà mẹ đẻ ở vài ngày cho cả hai có khoảng riêng để tĩnh tâm, suy nghĩ lại vì đôi khi xa nhau ta mới biết trân trọng nhau, mới thấy không thể sống thiếu nhau mà.
Một tuần sau đó, anh gọi cho tôi hẹn sáng mai đợi nhau ở Ủy ban nhân dân để giải quyết thủ tục ly hôn. Ngày ký vào tờ giấy đăng ký kết hôn vui vẻ, hạnh phúc biết bao nhiêu thì nay ký vào đơn ly hôn lại đau đớn bấy nhiêu. Hôm đó, tôi đã khóc cả đêm.
Sau khi ly hôn, tôi khóc nguyên đêm vì quá đau đớn. (Ảnh minh họa)
Mọi việc đã giải quyết xong, buồn cũng vô ích, tôi quyết định dùng công việc để lấp đầy khoảng trống trong lòng, liều mạng làm việc. Hôm đó đang làm việc tôi bỗng cảm thấy buồn nôn, đầu óc choáng váng. Chắc khoảng thời gian này bận rộn quá, ăn uống nghỉ ngơi không điều độ nên kinh nguyệt của tôi cũng bị mất. Vậy là tôi xin cấp trên tan làm sớm để tới bệnh viện kiểm tra chứ để tình trạng này kéo dài cũng không ổn.
Tuy nhiên, bác sĩ nói tôi không bị bệnh mà là đang mang thai. Tôi mừng huýnh, vội vàng chạy về nhà chồng cũ báo tin mừng để chúng tôi tái hôn. Nhưng về đến nhà anh, thấy bức ảnh treo trên tường tôi hóa đá ngay tại chỗ.
Ly hôn chưa đầy tháng mà ảnh cưới của tôi và chồng cũ đã bị gỡ xuống từ khi nào và được thay thế bằng một tấm ảnh cưới khác. Chú rể vẫn là anh, nhưng cô dâu không phải là tôi. Trên bàn còn đặt một tấm ảnh nhỏ chụp cảnh anh hôn lên bụng bầu của người phụ nữ đó. Nhìn qua, có vẻ như cô ấy mang thai được 6-7 tháng rồi, tức cái thai lớn hơn tôi.
- Cô biết chuyện rồi thì nhà chúng tôi cũng chẳng giấu làm gì nữa. Như cô thấy đấy, hai đứa nó sắp làm đám cưới rồi, mong cô sau này đừng tới đây làm phiền gia đình tôi nữa.
Mẹ chồng cũ thẳng thắn nói. Tôi dần hiểu ra mọi chuyện. Anh lén lút cặp kè với người phụ nữ khác bên ngoài, cô ta có thai nên anh mới ly hôn với tôi để đường đường chính chính đến với ả. Gia đình anh đang mong con ngóng cháu nên ủng hộ không chút do dự, chẳng trách anh lại vội vàng đòi ly hôn với tôi như vậy.
Nhưng bây giờ đứa con trong bụng tôi phải làm thế nào đây? Tôi có nên nói với gia đình anh ta về đứa bé không?
Lặng người khi thấy con gái chạy ra lớn tiếng gọi mẹ Tôi cứ tưởng khi nhà chồng biết về quá khứ của tôi, họ sẽ ghét tôi lắm. Có ai ngờ... Tôi đã từng có khoảng thời gian 2 năm thật tồi tệ. Đó là khi tôi và chồng cũ ly hôn trong nợ nần, con còn nhỏ. Tôi tuyệt vọng, suy sụp đến mức đã nghĩ quẩn. Cũng may mẹ tôi phát hiện...