Sinh con chưa được 1 tháng, tôi đã phải lao vào làm để phục vụ em chồng… đẻ
Ôm đứa con thơ vào lòng, tôi bật khóc khi nghe mẹ chồng nói: “Con sinh thường, người khỏe, chăm em một tí nhé. Chứ em nó đẻ mổ, còn yếu lắm”.
Ngày tôi nằng nặc lấy anh làm chồng, mẹ tôi khóc hết nước mắt. Mẹ tôi không chê trách gì anh nhưng chỉ thương tôi vì quê quán hai đứa xa nhau quá. (Ảnh minh họa)
Chưa bao giờ tôi thấm thía nỗi khổ cực của việc lấy chồng xa như lúc này. Bao tủi hờn cứ chồng chất mà tôi không biết phải tỏ bày cùng ai. Thương bố mẹ, tôi cắn răng không dám tâm sự sợ bố mẹ lại đau lòng. Nhưng cứ một mình chịu đựng, tôi sợ lại xưng chứng trầm cảm.
Ngày tôi nằng nặc lấy anh làm chồng, mẹ tôi khóc hết nước mắt. Mẹ tôi không chê trách gì anh nhưng chỉ thương tôi vì quê quán hai đứa xa nhau quá. Mặc dù nhà tôi không quá giàu nhưng bố mẹ cũng không để tôi phải thiếu thốn.
Trong khi đó, nhà chồng tôi ở vùng quê nghèo, gia đình cũng không có điều kiện nên chắc chắn về sống tôi sẽ khổ. Tuy nhiên, thương con, thấy tôi yêu anh và quyết lấy anh làm chồng, bố mẹ cũng chỉ biết lặng lẽ chúc phúc cho con mình mà thôi.
Cưới xong, tôi và chồng về quê sinh sống. Tôi ở cùng bố mẹ chồng. Do được ăn học nên tôi dễ dàng tìm được công việc văn phòng nhàn hạ, lương không quá cao nhưng cũng nhàn và gần nhà. Chồng tôi muốn có tiền nên đi làm ăn xa. Vậy là một mình tôi sống với bố mẹ chồng.
Tôi vẫn gắng gượng chịu đựng cho tới khi sinh con. Em chồng tôi cũng về ở cùng. Vậy là sau khi sinh xong, còn chưa được 1 tháng tôi đã phải làm tất cả mọi việc. Biết thân biết phận, tôi không dám trách cứ mẹ chồng không giúp mình. Tự tôi làm hết mọi việc, từ giặt giũ đồ cho con, nấu cơm, đêm hôm khuya sớm cũng một mình ôm con, ru con.
Mẹ chồng tôi chỉ chăm cháu ngoại. Bà săn sóc con gái từng tí một khiến tôi lại chạnh lòng, tủi thân. Tôi thương mình một mà lại thương con mười. Thiếu thốn về tình cảm tôi không nói nhưng em chồng tôi ỷ lại, dồn hết mọi việc lên tôi.
Video đang HOT
Tôi thương mình một mà lại thương con mười. Thiếu thốn về tình cảm tôi không nói nhưng em chồng tôi ỷ lại, dồn hết mọi việc lên tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng là đàn bà vừa sinh nở còn yếu, thế nhưng mẹ chồng lại luôn bảo: “Con sinh thường, khỏe thế đâu phải lo. Em nó sinh mổ mới đáng ngại. Tiện giặt quần áo thì con giặt luôn cho mẹ con nó nhé”.
Vậy là cứ bao nhiêu đồ đạc của em chồng và cháu đều tống ra cho tôi giặt. Em chồng được ưu tiên ở nhà dưới, đi lại tiện, còn tôi ở trên gác, cứ trèo lên trèo xuống cả ngày không biết bao nhiêu lần.
Đến bữa cơm tôi phải dỗ con ngủ để dậy nấu nướng, rồi lại còn phải bê vào tận phòng cho em chồng. Em chồng tôi thì ngồi ăn, mẹ chồng ngồi bế cháu. Cơm nước xong bát đĩa lại tống ra cho tôi rửa…
Tôi có cảm giác mình như một người ở trong nhà, phải làm tất cả mọi việc. Tôi vừa sinh xong, con thì nhỏ… mọi thứ làm tôi uất ức và trầm cảm.
Tôi cũng là đàn bà vừa sinh nở còn yếu, thế nhưng mẹ chồng lại luôn bảo: “Con sinh thường, khỏe thế đâu phải lo. Em nó sinh mổ mới đáng ngại. Tiện giặt quần áo thì con giặt luôn cho mẹ con nó nhé”. (Ảnh minh họa)
Đêm nào ôm con tôi cũng khóc. Tôi không biết phải làm sao. Tôi sống cùng một nhà không muốn gây bất đồng. Hơn nữa, em chồng tôi còn cạnh khóe: “Sinh con xong sao chị không về ngoại”… Nhưng vì nhà tôi xa quá, con thì nhỏ, tôi cũng chưa tiện cho con về. Thế nên tôi mới khổ thế này.
Thấm thía nỗi cơ cực của phận làm dâu xa nhà, tôi chỉ muốn về với bố mẹ nhưng cũng không dám tâm sự vì sợ bố mẹ lại thương tôi. Giờ đây, ngày ngày ngồi ôm con ở nhà, tôi lại cảm thấy khiếp sợ và chán nản cảnh sống này.
Theo Tinmoi24.vn
Tủi hờn, ôm con rời khỏi nhà chồng sau một câu nói của bố chồng
Bao nhiêu cố gắng trong suốt những năm qua của tôi không hề được ghi nhận mà trong mắt bố chồng, tôi chỉ là một người mang đến vận đen cho gia đình.
Lấy chồng xa, tôi lạ lẫm đủ thứ
Tôi quen chồng qua lời giới thiệu của chị chồng cũng là bạn học cùng lớp với tôi thời đại học. Tôi gặp anh lần đầu tiên khi anh vào trường thăm chị gái, anh nhỏ hơn tôi 2 tuổi.
Suốt thời gian yêu nhau, tôi chỉ nghe bạn mình kể những điều tốt đẹp của em trai chứ không có điều kiện tìm hiểu nhiều. Sau này, tôi mới biết bạn giấu tôi nhiều chuyện để chúng tôi có thể đến được với nhau.
Lấy chồng cách nhà hơn 700km lại ít hơn tuổi hơn là điều trước đây tôi chưa từng nghĩ đến. Nhưng vì yêu anh, cảm động trước sự theo đuổi mãnh liệt của anh, tôi gật đầu đồng ý. Về nhà chồng, tôi lạ lẫm đủ thứ từ ăn uống, giọng nói đến cách sinh hoạt. Lúc ấy, tôi mới biết, chồng tôi vốn là một người ăn chơi có tiếng nên con gái trong vùng không dám yêu.
Nhà chồng tôi khá giàu có nhưng chồng tôi phá tán rất nhiều. Thêm nữa, anh không có nghề nghiệp ổn định như lời kể mà chỉ đi chơi lông bông, cờ bạc, đề đóm. Nghe đâu, gia đình đi xem bói nói anh lấy vợ ở xa sẽ kìm hãm được tính ăn chơi, tu tỉnh mà lập nghiệp. Đó là lý do vì sao chị chồng lại ra sức vun vén cho chúng tôi đến vậy.
Lúc đầu, tôi có cảm giác mình bị lừa nhưng sau dần, tôi biết anh yêu tôi thực lòng. Cưới nhau xong, anh chẳng giấu gì tôi về chuyện quá khứ, anh hứa sẽ tu tỉnh làm ăn để hai vợ chồng có cuộc sống ổn định. Nhưng dường như, anh làm ba chồng mất niềm tin nên khi anh xin tiền lấy vốn làm ăn, ông bà không tin. Sau đó, tôi phải đứng ra đảm bảo, ba mẹ chồng mới giao tiền.
Chồng tôi chọn cách buôn bán đất và thu mua gỗ rồi bán lại kiếm lời. Việc làm ăn không thuận lợi, anh bị thua lỗ. Ba chồng lại có cớ chì chiết anh chỉ giỏi chơi bời chứ làm ăn được cái gì. Thêm nữa, tôi về quê chồng, chỉ xin được đi làm hợp đồng nên lương bổng không cao. Chồng không có việc nên mọi chi tiêu phần lớn phụ thuộc vào ba mẹ chồng.
Tôi cố gắng chu toàn phận làm dâu. Ảnh minh họa
Tiền tôi kiếm được chỉ đủ chi dùng cho bản thân và nuôi con một phần. Cuộc sống với ba mẹ chồng khá ngột ngạt nhưng tôi vẫn cố chịu đựng. Không có tiền, tôi cố gắng thu vén việc nhà cửa, chu toàn nghĩa vụ dâu con. Bà con họ hàng, ai cũng khen tôi giỏi giang, đảm đang.
Từ khi lấy tôi, chồng bớt chơi bời nhưng việc làm ăn của gia đình không mấy tiến triển. Tôi lại sinh liên tục hai đứa con gái trong khi chồng tôi là con trai độc nhất nên ba mẹ chồng không hài lòng. Dù vậy, ông bà rất thương cháu, hầu như mọi chi phí ông bà đều hỗ trợ.
Khi con gái thứ hai lên ba tuổi, công việc làm ăn của chồng tôi có khá dần lên. Nhưng công việc của ba chồng gặp nhiều trắc trở. Mỗi khi về nhà, ông thường đá thúng đụng nia bực bội. Nhiều hôm, ông la mắng hai đứa con tôi rất vô cớ. Tôi cũng hiểu tâm trạng của ông nên dặn dò con không được làm phiền ông nội. Gần đây, ông đâm ra mê tín, mời thầy về cúng giải hạn và đi xem bói liên tục.
Hôm đó, nhà có đám giỗ cố nội nên mời khá đông khách. Tôi phải xin nghỉ làm, đi chợ từ ngày hôm trước mới lo đầy đủ mười mấy mâm cỗ. Lúc khách khứa ăn đến món súp thì bàn của ba chồng thiếu nên tôi đi lấy thêm. Chẳng may, tôi đụng phải ông bạn của ba làm để nước súp vào áo của khách.
Giữa đông mặt mọi người, ba chồng tôi mắng to tiếng: "đồ vô tích sự, từ ngày cưới mày về, cái nhà này càng mạt vận". Tôi không hiểu ông cố tình hay vô ý mà chửi tôi như thế. Tôi phải kìm nén lắm mới không bật khóc, chồng tôi ở đó cũng chẳng nói đỡ lời nào. Tôi cảm thấy uất ức trong lòng, làm dâu xa xứ đã nếm đủ mọi tủi hờn nhưng chưa lần nào đau đớn như vậy.
Tôi quyết định đưa hai con ra khỏi nhà chồng. Ảnh minh họa
Tôi trằn trọc suy nghĩ cả đêm và sáng hôm sau, quyết định thu dọn đồ đạc đưa hai con đi thuê nhà trọ. Tôi biết mình làm như thế là gây khó khăn cho chồng nhưng tôi không thể ở trong ngôi nhà đó được nữa. Bao nhiêu cố gắng trong suốt những năm qua của tôi không hề được ghi nhận mà trong mắt bố chồng tôi chỉ là một người mang đến vận đen cho gia đình.
Theo Tinmoi24.vn
Vợ bầu con gái nên bị nhà chồng đưa về quê vì sợ xui "Cứ về đi con, về quê sinh con đẻ cái xong thì lên. Với cả về quê cho bố mẹ nhà ngoại chăm sóc bọn con sẽ thoải mái hơn. Như thế không đúng sao, mẹ đang đứng ở lập trường của con..." Trên đời này tồn tại nhiều thứ phức tạp quá. Cũng có không ít những chuyện khó tin xảy ra....