Sinh con cho nhân tình, tôi được sống sung sướng nhưng không được nhận con dù ở chung nhà
Ngay từ khi bắt đầu, tôi đã chấp nhận làm vợ lẽ, không cần danh phận. Điều tôi quan tâm là con tôi được sống trong sung sướng, được học hành tử tế và thú thực, tôi cũng muốn được ăn trắng mặt trơn.
Ảnh minh họa
22 tuổi, tôi lấy chồng. Nói là lấy chồng nhưng thực ra không hẳn là như vậy. Tôi có một tấm chồng nhưng người ngoài không ai biết, người trong nhà chồng cũng không công nhận tôi. Chồng tôi tên Hưng, hơn tôi 30 tuổi.
Trước khi quen tôi, anh đã có gia đình. Hưng là giám đốc một công ty truyền thông, rất hào hoa, phong độ, chịu chơi và biết ăn nói. Thú thực, tôi yêu Hưng trước hết là vì anh là người giàu có rồi sau đó mới đến chuyện tính cách anh như thế nào. Tôi không quan tâm chuyện Hưng đã có gia đình. Yêu thì cứ yêu thôi, nghĩ nhiều hay xa xôi làm gì cho mệt mỏi tâm trí.
Vì tôi suy nghĩ như vậy nên hai chúng tôi yêu nhau rất thoải mái dù có đôi lúc, tôi chạnh lòng bởi những ngày lễ, Hưng luôn ưu tiên cho vợ. Mọi chuyện có lẽ sẽ cứ như vậy trôi qua nếu không xảy ra biến cố: Tôi có bầu.
Hưng đã có hai đời vợ. Vợ đầu của anh sinh được cho anh một cậu con trai rồi mất. Người vợ thứ hai thì không có con. Khi thông báo cho Hưng về cái thai hai tháng tuổi tôi đang mang, Hưng mừng rỡ vô cùng và dặn đi dặn lại rằng tôi phải giữ đứa trẻ lại. Và cũng từ đây, cuộc đời của tôi bước sang một trang mới, đầy vui buồn xen lẫn sự tủi hổ.
(Ảnh minh họa)
Hưng đưa tôi về nhà, đàng hoàng giới thiệu với vợ anh rằng tôi là nhân tình của anh và giờ, tôi đang mang thai đứa con của anh. Vợ Hưng tên Khánh, có vẻ như chị đã quá quen với chuyện chồng có nhân tình nên rất dửng dưng. Chị thậm chí còn gật nhẹ đầu để chào tôi rồi đi về phòng. Từ hôm đó, tôi chính thức dọn về nhà Hưng ở. Anh thuê cho tôi một bác sĩ riêng và một y tá riêng để chăm sóc sức khỏe. Người ngoài tưởng tôi là em vợ của Hưng, không ai biết tôi là nhân tình.
Thực lòng, tôi không có tham vọng rằng Hưng sẽ bỏ vợ để lấy tôi. Anh cũng nói rõ ràng với tôi như vậy: “Anh sẽ cho em và con cuộc sống đầy đủ nhưng anh không thể cho em một danh phận”.
Video đang HOT
Chị Khánh 38 tuổi. Cùng lúc với thời gian tôi mang thai, chị cũng mang thai. Nhưng là mang thai giả. Hưng đã dựng lên kế hoạch này để khi con tôi ra đời, nó sẽ là con của chị Khánh trên danh nghĩa. Tôi chấp nhận điều này vì tôi thấy chuyện này cũng hợp lý. Chị Khánh đã cho tôi vào ở cùng nhà, không gây khó dễ cho tôi thì tôi còn đòi hỏi gì hơn được nữa. Tôi sinh được một cậu con trai. Trong giấy khai sinh, tên của chị Khánh được ghi vào phần họ tên Mẹ.
Không một ai biết tôi là mẹ của cháu Lâm bởi chị Khánh nhận làm mẹ cháu. Người ta biết đến tôi như cô em họ xa của chị Khánh đến ở cùng gia đình. Lâm gọi tôi là mẹ hai, chính cháu cũng không biết tôi mới là người mang nặng đẻ đau, sinh cháu ra trên đời. Hưng đã yêu cầu tôi phải giữ kín điều này. Anh nói: “Đừng để con phải mang tiếng là con của nhân tình, con của vợ lẽ. Em hãy nghĩ cho tương lai của con”. Vì con, tôi đành ngậm đắng nuốt cay nghe theo lời chồng.
Có lẽ vì không có con nên chị Khánh yêu thương cháu Lâm như con ruột. Mới đầu, tôi mừng vì điều này nhưng sau đó, tôi phát hiện ra, mọi chuyện như vậy thật tệ. Chị Khánh giữ rịt lấy Lâm, thi thoảng tôi mới được chơi với cháu. Lâm tất nhiên quấn mẹ Khánh hơn. Mọi cuộc họp phụ huynh cho con, chị Khánh đều đảm nhận.
Có lần, tôi xin chị cho tôi đi cùng đến trường, lớp của con để xem con học tập trong môi trường như thế nào nhưng chị thẳng thừng từ chối. Chị nói: “Đừng để con xấu hổ vì cô”. Quả thật, tôi là người ít học. Tôi chỉ tốt nghiệp hết cấp ba rồi đi bán quần áo trên phố, vô tình quen được anh Hưng. Còn chị Khánh từ đi du học, giờ làm công tác nghiên cứu, để chị dạy con học chắc chắn tốt hơn tôi. Hơn nữa, những điều con hỏi, tôi gần như đều không biết, nhất là về tiếng Anh.
Đã có lần tôi tính ôm con bỏ đi, hai mẹ con rau cháo tự nuôi nhau nhưng tôi được đàng hoàng xưng mẹ, gọi con với Lâm nhưng tôi không làm được. Trước hết là do Lâm không bao giờ chịu đi đâu một mình cùng tôi. Ba Hưng và mẹ Khánh đã dặn cháu như vậy. Thứ hai, anh Hưng cho người bảo vệ trong ngoài ngôi nhà, tôi muốn ôm con trốn đi cũng không phải chuyện dễ dàng. Anh Hưng cưng quý Lâm vô cùng. Anh nói anh đi xem bói, thầy phán cháu Lâm rất hợp mệnh ba nên công việc kinh doanh của anh từ ngày con ra đời rất phát đạt. Chẳng biết thực hư thế nào nhưng chuyện kinh doanh của anh Hưng quả thật có nhiều khởi sắc từ sau khi tôi sinh cháu Lâm.
Và như để bù đắp cho thiệt thòi có con mà không được làm mẹ của tôi cũng như lời cảm ơn ngầm, anh Hưng cho tôi tiêu tiền thoải mái, anh cũng nói tôi có thể tự do tìm hạnh phúc còn con cứ để anh nuôi, tôi không phải bận tâm gì cả. Nhưng chuyện tìm một người đàn ông thực sự dành cho riêng mình, đối với tôi, không phải là chuyện dễ dàng. Năm nay tôi đã gần 40 tuổi. Bao năm nay, tôi không làm việc gì ngoài việc đau khổ và tiêu tiền của anh Hưng để giải tỏa nỗi buồn.
Bố mẹ tôi không hiểu được lí do vì sao tôi không lấy chồng, hai người thúc giục mãi không được rồi cũng thôi. Bố mẹ nghĩ tôi sống rất tốt vì hàng tháng, tôi đều đặn gửi tiền phụng dưỡng. Anh Hưng giờ đã yếu, con trai tôi đang chuẩn bị đi du học. Điều đó có nghĩa trong nhà sẽ chỉ còn lại ba người già chúng tôi. Tôi mới gần 40 mà trong tâm có cảm tưởng như mình đã trải qua một kiếp người rất dài.
Dạo gần đây, tôi rất muốn nhận con, muốn nói cho cháu biết chính tôi mới là mẹ ruột của cháu và đưa cháu về chào ông bà ngoại, thắp cho tổ tiên nén hương, nhận cội nguồn của mình nhưng tôi sợ, sự thật sẽ khiến cuộc sống của cháu đảo lộn và rất có thể, cháu còn căm ghét tôi nữa. Có lẽ sẽ có người nói, đã giữ bí mật được từng ấy năm thì cớ sao không tiếp tục im lặng cho tới lúc chết. Nhưng phải ở vào hoàn cảnh của tôi, mọi người mới hiểu được, có con mà không được nhận đau đớn đến thế nào. Đến bây giờ, tôi đã thấy mình sai rồi. Nếu được chọn lại, tôi quyết lấy con chứ không ham vinh hoa phú quý. Tôi chắc chắn như vậy.
Theo blogtamsu
Càng ngày tôi càng hối hận về kế hoạch vô liêm sỉ của mình
Càng sống sung sướng, gia đình chồng càng tốt, tôi càng cảm thấy mình vô liêm sỉ.
Vì đã bước chân vào được gia đình Tú, tôi buộc phải đóng giả mình là 1 cô con dâu hiền dịu. (Ảnh minh họa)
Là một cô gái quê lên Hà Nội lập nghiệp, tôi không xinh, cũng không khá giả. Tốt nghiệp đại học không danh giá, tôi cũng trầy trật tìm việc để kiếm sống.
Thế rồi tôi cũng xin được việc trong một công ty tư nhân. Ở đó tôi gặp Tùng. Nhanh chóng biết được gia thế của Tùng, tôi thầm ao ước có một tấm chồng như cậu ấy. Rồi cũng có cơ hội cho tôi gặp và làm quen với Tùng... Tôi cố quyến rũ nhưng không thành và cảm thấy buồn bã khi biết tin Tùng đã có người yêu cùng đại học.
Sinh nhật Tùng, cả phòng được mời đến nhà ăn tối. Tôi cảm thấy choáng ngợp trước gia thế của Tùng. Tôi vẫn cố gắng tiếp cận và tìm cơ hội được gần Tùng. Và một tình huống rất nực cười đã xảy ra, Tùng đẩy tôi cho 1 người anh tiếp chuyện. Lúc làm quen với anh ấy, tôi không biết đó là anh ruột Tùng nên rất hờ hững. Sau sinh nhật 1 ngày, tôi mới phát hiện ra đó là anh ruột Tùng và lập ngay kế hoạch tiếp cận.
Thật dễ dàng, tôi đạt được kế hoạch, từ làm quen, xin số điện thoại, cafe, mua sắm cuối tuần... Tú đẹp trai, hiền lành và học hành tử tế, công việc được gia đình sắp xếp trong một cơ quan rất ổn định, làm tôi thật sự muốn tiến sát và nhanh hơn. Tôi biết trước đó Tú từng yêu rất nhiều, và mỗi lần ra mắt gia đình bạn bè là vội chia tay sau đó không lâu
Một hôm, công ty thông báo du lịch, tôi đã mạnh dạn rủ Tú và không ngờ Tú đồng ý. Tôi tự bỏ tiền mua vé, đặt chỗ mà nói với Tú rằng công ty miễn phí cho 1 người thân đi kèm. Chuyện đi đó tôi thật lòng có chủ đích... và tôi có thai.
Sau 3 tuần, tôi nhận ra mình có thai, lúc đó tôi quen Tú vẻn vẹn được 9 tuần. Lúc nhắn tin cho Tú, tôi đã rất run nhưng phải nói thật tôi cảm thấy tương lai mình bắt đầu đổi khác từ đây...
Một đám cưới vội vã diễn ra nhưng hoành tráng. Gia đình Tú có điều kiện, sống giữa khu biệt thự. Về phần tôi, vì đã bước chân vào được gia đình Tú, tôi buộc phải đóng giả mình là 1 cô con dâu hiền dịu, đối xử với mọi người trong gia đình hết mực kính trọng.
Nhưng, sau khi sinh con được 3 tháng, bố mẹ đẻ lên thăm cháu, tôi bắt đầu cảm thấy mình đã sai lầm.
Bố mẹ tôi rất thiếu tự tin với nhà chồng vì cảm thấy mình mất sĩ diện, con gái mình bước vào gia đình khá giả này, vào căn phòng đồ đạc sang trọng này, nhờ cái bào thai có trước chứ không phải vì được yêu, được thử thách hay được cầu hôn...
Bố tôi hầu như rất ngại tiếp xúc với bố chồng. Mẹ đẻ tôi lên chăm tôi 2 tuần mà cứ cuối tuần lại về họ hàng ở, vì sợ cuối tuần gia đình có khách thăm bé rồi lại xì xào chuyện Tú bị gái lừa. Có người không nể nang nói với con trai tôi trước mặt mẹ tôi rằng lớn lên phải ngoan và khôn nhé, đừng dại như bố Tú lại để gái lừa.
Mẹ tôi vào một buổi sáng đi chợ mua rau cùng bà hàng xóm. Bà hàng xóm tưởng mẹ tôi là giúp việc mới của gia đình chồng nên không ngần ngại kể lại câu chuyện chuẩn bị lễ cưới cho vợ chồng tôi. Rằng lúc chuẩn bị lễ cưới, cả gia đình không ai vui vẻ. Mẹ chồng tôi chán nản rất nhiều, cưới vì sự sĩ diện và danh dự của gia đình chứ không hài lòng chút nào về con dâu. Thậm chí chồng tôi còn bị gia đình bố mẹ chửi bới thậm tệ trước lễ cưới. Lễ cưới vui vẻ mà tôi biết, đằng sau đó là sự hậm hực của tất cả họ hàng, choáng shock và tò mò.
Điều tệ hơn là chuyện khi biết tôi có bầu, hàng xóm, họ hàng anh em đều gọi chồng lại và hỏi thật gay gắt, mới quen đã bầu thế, phải xem có phải con mình không?
Càng ngày tôi càng hối hận vì kế hoạch vô liêm sỉ của mình. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng thú nhận với em trai là chỉ yêu chơi bời, không ngờ dính bầu thôi đành cưới. Tôi cũng đã từng nghĩ, thật sự nếu tôi chưa có bầu thì chưa chắc chồng tôi đã yêu tôi lâu dài và cưới tôi vì tôi chẳng có gì, công việc, gia đình hay nhan sắc, ngược lại gia đình còn quá xa.
Mẹ tôi về nhà nằm vật ra khóc nức nở vì lòng tự trọng bị tổn thương ghê gớm. Nhưng bà vẫn không nói gì cho tôi biết vì sợ tôi vừa sinh sẽ phát bệnh. Tôi nhìn bà mà cảm thấy vô cùng buồn bã.
Bề ngoài, ai cũng thấy tôi đang sống 1 cuộc sống giàu sang, đi làm bằng ô tô, chồng đẹp, con xinh, tiền nhiều, nhàn nhã... Nhưng thật sự suốt 2 năm trôi qua, tôi không hề tự tin. Tôi cảm thấy mình có tội lớn với bố mẹ, và bây giờ khi có con, tôi mới thấy mình đã sai lầm.
Càng sống sung sướng, gia đình chồng càng tốt, tôi càng cảm thấy mình vô liêm sỉ. Tôi hầu như chẳng dám nói gì trong nhà dù gia đình chồng đúng hay sai. Tôi luôn đóng vai 1 cô gái ngoan, ít nói và vâng lời. Nhưng càng như vậy tôi càng thấy mình vô liêm sỉ, bởi trước đó tôi là 1 cô gái hoạt náo, thích ngoại giao, thích phượt, chơi bời, có thể uống rượu và tụ tập bạn bè thâu đêm...
Mong các bạn trẻ đừng dại dột, hãy lấy chồng bằng tình yêu thật sự, có thử thách, có liêm sỉ, đừng cưới vì có bầu... Tiền bạc rồi bạn sẽ kiếm ra nhưng danh dự và liêm sỉ của mình và gia đình đã mất đi thật khó lấy lại.
Theo Afamily
Tôi nghĩ vợ ở thành phố sống sung sướng lắm cho đến lúc nghẹn ứ khi thấy cảnh cô ấy đang.. Cứ ngỡ vợ ăn trắng mặc trơn bao người theo đuổi. Tuấn quyết định lên thành phố xem vợ sung sướng thế nào. Nhưng cảnh tượng mà anh chứng kiến lại hoàn toàn trái ngược, thấy vợ đang lầm lũi trong cảnh đó anh đã chết trân tại chỗ. Tuấn trốn vợ khóc, anh đã sai khi đã tiêu phung phí đồng tiền...