Siêu bún dọc mùng Bát Đàn giòn ngon ngọt
Dọc mùng dòn nghe thấy cả tiếng roạt roạt nho nhỏ khi va vào răng, lại ngấm vị ngọt của xương hầm và thịt luộc. Đó là bún dọc mùng phố Bát Đàn.
Bún dọc mùng Bát Đàn lúc nào cũng đông khách
Bà Nguyễn Thị Thanh Hải, chủ cửa hàng bún dọc mùng Bát Đàn, với tay bốc dọc mùng thả vào nồi nước dùng cỡ lớn. Dọc mùng nổi lên trên rồi từng miếng, từng miếng trở nên xanh hơn, trĩu dần. Dọc mùng hút nước ngọt của xương để vừa chín, vừa ngậm nước dùng như vậy. Sát bên dưới lớp dọc mùng là những cuộn thịt chân giò đang chín dần, chín dần trong nước dùng sôi lăn lăn. Người phụ việc của bà Hải cứ đều tay hớt bọt trên mặt nước bỏ đi. Có vậy, nước dùng mới trong.
“Dọc mùng làm mất công lắm. Cả chục cân mỗi ngày, chúng tôi phải tự làm chứ không nhờ nhà hàng rau được”, bà Thanh Hải nói. Hàng bún dọc mùng 18 Bát Đàn này đã nổi danh phố cổ, nổi danh Hà Nội từ rất lâu.
Bát móng, lưỡi, sườn cho khách nhậu
Làm mất công, theo bà Hải, nghĩa là dọc mùng phải được tước vỏ, cắt xéo vừa đủ mỏng. Nhưng công đoạn bóp muối mới là bí quyết của bà. Muối hạt được tãi đều trên từng lớp dọc mùng xen kẽ. Sau đó, tất cả được khỏa vào trong chậu nước cho khỏi bị mặn rồi đến công đoạn nén. “Nén trong chậu như nén dưa. Nén như thế dọc mùng mới dòn”, bà chia sẻ.
Đúng là dọc mùng Bát Đàn của nhà bà rất giòn, phần vỏ xanh nõn và lớp thịt trong trắng khiến cảm giác tươi của món rau này rõ rệt.
Đã qua rằm tháng 8 âm lịch, bà Hải đã có thể mua được rau cần ta. Do đó, bún dọc mùng Bát Đàn có thêm cần ta trần tái cùng với dọc mùng. “Đến mùa có cần, sẽ điểm thêm cần vào cho thơm, còn không thì chỉ có dọc mùng. Dọc mùng có quanh năm”, bà Hải nói.
Gọi là điểm, nhưng cần được tính toán độ thả khác hẳn với dọc mùng. Cần chín nhanh hơn và cũng có vị thơm, thoáng hoặc nếu cho quá nhiều, hoặc dai nếu trần quá kỹ, nên bà phải bảo đảm sao cho cả hai loại rau có độ giòn vừa tới. Bát bún bà bán, vì thế, cũng nhiều rau hơn nhà khác. Vì khách ưng, và cũng vì bà tự tin tay nghề mấy chục năm.
Video đang HOT
Bún được bê qua cầu thang cao chót vót lên tầng 2 cho khách
Nếu như dọc mùng cần làm tươi trong buổi hàng thì thịt chân giò luộc lại phải làm trước. Bà Hải vẫn duy trì việc thái thịt bằng tay trong khi một số nhà hàng bún dọc mùng đông khách đã chuyển gia thái thịt bằng máy để đủ độ mỏng, đều, lại nhanh. Bà Thái khá đều tay và do cuốn chân giò luộc của bà đường kính khá lớn nên vừa thái vừa phải lựa xoay khổ thịt. Miếng thịt thái ra có độ đều và trông tự nhiên mà không cần pha thành khổ trước. Thích nhất ở bún dọc mùng Bát Đàn là chỉ có bắp gân và bắp gân chân giò.
“Tôi thái cho ai cũng vậy, vì miếng thịt như vậy”, bà Hải nói về việc chỉ tuyển phần chân giò có gân vân vân như hoa.
Bà Hải vẫn duy trì việc thái thịt bằng tay chứ không chuyển qua thái máy
Nhưng không chỉ tuyển thịt, bà còn luộc thịt rất khéo. Thường thường, bà vừa bán bún vừa trông thịt luộc trong nồi canh. Lửa liu riu khiến thịt chín đủ độ mà bà muốn. Sau đó, bà vớt thịt để nguội, rồi cho vào tủ lạnh. Thịt sẽ được thái bán vào buổi hàng hôm sau. Nhờ đó, cả phần bì và bắp gân đều giòn hơn. Thịt cũng dễ thái hơn nữa.
Nếu thịt chân giò luộc phải làm trước thì món sườn bà Hải lại bán đến đâu nấu đến đó. Mỗi nồi sườn được nấu trong nồi nấu canh như của nhà ăn với rất ít nước và nêm nếm đủ gia vị. Khi sườn nhừ cũng là lúc ngấm đậm đà. Bún Bát Đàn canh sườn tính từng phút, nhấc sớm vài phút cũng không mà muộn vài phút cũng không được. Vì bà Hải muốn sườn phải đủ để cho vào bát bún dọc mùng, cũng muốn khách nhậu có thể gọi riêng. Do đó, chỉ mềm thôi không được phép mềm nhừ. Bà cũng không tham những miếng sườn quá dày thịt mà dắt mỡ. Như thế, miếng sườn sẽ ngấy khó chịu.
Sườn được ninh mềm và đậm vị riêng
Ăn bún dọc mùng Bát Đàn ngại nhất là phải lựa chọn. Cũng vì có quá nhiều thứ để lựa chọn và thứ nào cũng ngon. Thịt chân giò ngon và vừa miệng. Lưỡi được tề sạch thịt hai bên, luộc tới có độ giòn. Đặc biệt phần cuống lưỡi giòn và cảm giác vui tai khi cắn. Móng cũng rất khéo khi chỉ vừa tới là nhấc ra. Miếng móng vì thế chỉ có giòn mềm mà không ngấy hay cứng. Sườn mềm ngọt đậm. Mọc thơm lừng nhất là vào mùa đông.
“Tôi có 5 loại đi kèm: móng, mọc, thịt, sườn, lưỡi. Mỗi loại cũng đều mỗi ngày hơn chục cân”, bà Hải nói.
Cái khó lại thành ra hay của cửa hàng trên phố cổ là khó rộng rãi. Trước đây, khách ăn bún dọc mùng Bát Đàn có thể ngồi vỉa hè thoải mái, thì giờ khó hơn. Bù lại, ai ăn bún Bát Đàn mà trượt ngồi quá mặt phố có thể đi vào sân, leo lên gác. Thang rất dốc, dốc đến mức khách cũng ái ngại cho người bê đồ và lo nếu mình phải gọi thêm thì sao. Nhưng khách vẫn lên thường xuyên, và vì thế, người bê đồ cũng thường xuyên có mặt ở tầng hai để ai gọi thêm gì thì có ngay. Có thêm cả cái thú nghe người này thò cổ ra ngoài cầu thang rồi hô xuống 2 trà, 1 quẩy, 3 canh, 4 bún mọc lưỡi… Sau đó là tiếng lẹp kẹp của dép báo hiệu đồ ăn đến.
Theo Thanhnien
Đi ăn sáng ở Hà Nội: Cũng công phu thật!
Năm 1997, cơ quan điều ra Hà Nội làm việc. Anh Phong, vừa là sếp, vừa là bạn, sáng ra, rủ đi ăn phở. Đó là lần đầu tiên được ăn phở xếp hàng ở Lý Quốc Sư.
Xếp hàng ăn phở Bát Đàn - Ảnh: Lưu Quang Phổ
Đến, anh tự mình xếp hàng, trả tiền, bưng hai tô phở đầy ụ. Người thì đông, đụng cái là tô phở nghiêng trào nước ra tay, nóng lắm, nhưng anh vẫn cười cười.
Hôm sau thấy anh gọi, hỏi, lại phở nữa à anh? Sau này mới biết, anh ăn phở ở đó và Bát Đàn đã 40 năm rồi.
Thực ra thì tôi không ăn sáng (thật là phản khoa học, nhưng quen rồi), tô phở thì lớn, ăn chưa tới phần ba, dù nó rất ngon.
Mới nhớ, lần đầu tiên được ăn phở là khi mang ba lô ra Bến xe Kim Mã nhập học trường quân sự. Ghé vô quán kêu tô phở. Chị bán phở mang ra, lát sau mang đến thìa mì chính, kêu, chú ở rừng ra phải không, người xanh rớt. Tô phở đó không phải ăn mà để "ngậm mà nghe", nó ngon một cách dị thường dù là phở bến xe, tuổi nào mà so với Lý Quốc Sư, Bát Đàn?
Lúc đó mới ra một mình nên tá túc ở nhà nhà văn Nguyễn Quang Lập. Lập là người nổi tiếng, nổi đến mức sáng ra người gọi mời ăn sáng cũng búa xua.
Ra vỉa hè phố Lò Sũ, toàn thấy anh em làm văn nghệ, ăn sáng bằng đĩa lòng, tiết canh và... rượu trắng. Ăn cái no tận chiều.
Khi lên ở gác xép trên phố Tây Sơn với Nghĩa, Nghĩa cũng chưa chuyển nhà về Hà Nội. Do công việc nên Nghĩa dậy đi làm sớm và về lúc 6 giờ sáng. Về cái, Nghĩa đánh thức, bảo đi ăn sáng. Sáng nào thực đơn cũng hai cái trứng lộn, đĩa xôi lạc. Thoạt đầu khó ăn hết nhưng quen dần, thấy ăn sáng cũng hay, đi làm trưa khỏi ăn luôn.
Ăn chừng hai tháng thì tăng cân, mặt trắng hồng. Đi đâu ai cũng bảo, sao ở Quảng Bình chang chang cồn cát mà trắng thế. Bèn nói, do nước Hà Nội mát.
Sau quen rồi thì đi ăn sáng với bạn bè nhiều hơn. Từ cháo quát, phở chờ... đều tham gia. Tham gia nhưng cứ lăn tăn, mình ra quán ăn, trả tiền để được phục vụ, sao phải cực thế trời? Nhưng rồi nghĩ, thấy vui là vui thôi à.
Vào Đà Nẵng, lại trở về như cũ, không cà phê, không ăn sáng. Sớm, pha ấm trà, đọc hết báo anh em cơ quan mới đi cà phê về.
Mới đây nhất, ra Hà Nội hơi dài ngày, bạn bè lại rủ ăn sáng. Xong việc nên cũng có thời gian xâm nhập "thế giới ăn sáng", mới biết nhiều bạn rất công phu. Xôi thì phải chỗ này, miến ngan phải chỗ kia, bún riêu phải chỗ nọ... Đi vào cả những ngõ, ngách, ngách của ngách... nếu không có bạn thì đi ra cũng lạc chứ đừng nói đi vào.
Ăn uống cũng tỉa tót lắm. Gừng phải thái thế này, chanh vắt thế kia, món này phải rau kinh giới... nói chung là hiểu ra được chút xíu, vì sao người ta có câu "ăn Bắc mặc Nam".
Vấn đề là, ăn sáng không chỉ ngon mà phải no.
Hôm có mấy người bạn đến khách sạn đang ở, rủ đi ăn sáng. Bảo các bạn ấy đừng đi xa, khó có chỗ đậu xe, ra trước đường cũng được. Té ra các bạn ấy biết "OK, OK, quán đó được lắm đó!". Xong ra.
Cô chủ quán bảo hết miến rồi. Người bạn nói trong tủ thấy còn mà? Cô ấy nói, còn 3 tô, để dành cho 3 người, thường 15 phút nữa họ mới đến, mấy người chỉ ăn miến ngan nhưng đầu ngan thôi. Công phu thật.
Một cô mới đề xuất đi vào trong một tí, có quán phở ngon. Đi vào, một khu có vẻ như là chung cư, rất cũ. Chờ được chỗ ngồi, ăn xong kêu tính tiền, cô em đi cùng, chỉ chỗ này bảo, đi ra rồi trả anh. Hóa ra ai vào ăn cứ ăn, đi ra thì có người đứng ở cổng nhìn "bill" trong đó chuyển ra mà thu tiền.
Ăn sáng cũng công phu thật!
Theo Thanh Niên
Gợi ý thực đơn bữa sáng cho cả tháng ăn ngon không phải suy nghĩ Nếu bạn đang vắt óc nghĩ xem bữa sáng sẽ ăn gì đây thì hãy đọc ngay bài viết này. Mới đây, một tài khoản có nickname Châu Ngọc đã khiến cộng đồng mạng không khỏi trầm trồ vì chia sẻ loạt món ăn sáng vô cùng bắt mắt và hấp dẫn. Theo như cô nàng chia sẻ thì đa số các món...