Sĩ quan cảnh sát lên danh sách 100 phụ nữ để âm mưu h.ãm h.iếp, ăn thịt
Gilberto Valle, một sĩ quan thuộc Sở Cảnh sát New York bị cáo buộc âm mưu b.ắt c.óc ít nhất 100 phụ nữ, h.iếp d.âm, t.ra t.ấn họ rồi ăn thịt các n.ạn n.hân.
Phác họa người vợ của “kẻ có ý định ăn t.hịt n.gười” làm chứng trước tòa
Gilberto đã lập một danh sách chi tiết những n.ạn n.hân bao gồm cả bạn bè và người quen của anh ta, thậm chí cả vợ của mình. Từ vụ việc này, cảnh sát đã phát hiện mạng lưới ngầm những kẻ hoang tưởng có âm mưu ăn t.hịt n.gười m.an r.ợ.
Tìm kiếm n.ạn n.hân trên mạng
Theo cáo buộc của giới chức New York, Gilberto Valle cùng một đồng phạm (danh tính không được tiết lộ) đã nghiên cứu các phương thức hạ gục “con mồi”. Cụ thể, bị cáo dùng chloroform (một loại thuốc gây mê cực mạnh) làm “con mồi” mất kiểm soát, sau đó đưa họ về căn bếp của Gilberto.
Trong một đoạn nói chuyện trên mạng diễn ra vào tháng 7/2012 giữa Gilberto và một kẻ đồng phạm, Gilberto đã được hỏi: “Lò vi sóng của anh to mức nào?”. Gilberto trả lời: “Đủ lớn để nhét vừa một trong những cô gái này nếu tao gập chân nó lại”.
Khi kiểm tra máy tính của Gilberto, cảnh sát cũng đã phát hiện các tập tài liệu về ít nhất 100 phụ nữ, với đầy đủ các thông tin cá nhân như: tên, ảnh nhận dạng, địa chỉ… trong máy tính của viên cảnh sát này.
Công tố viên Hadassa Waxman chỉ ra rằng, Gilberto đã nghiên cứu các hồ sơ những phụ nữ mà anh ta định làm hại rồi chia sẻ với những người khác trên mạng, nêu ra các chi tiết từ cỡ áo ngực tới trường đại học mà họ đã học. “Đó là những phụ nữ có thật, những cái tên có thật, những ngày sinh có thật” – Waxman nói.
Gilberto cũng đã bị cáo buộc sử dụng Internet tìm kiếm loại dây tốt nhất để trói người, anh ta cũng tìm kiếm thông tin về t.hịt n.gười, về chiếm hữu nô lệ người da trắng và hóa chất để làm bất tỉnh một ai đó.
Một sở thích quái đản
Video đang HOT
Trong phiên tòa ngày 25/2/2013, người vợ cũ Kathleen Mangan làm chứng trước tòa rằng, Gilberto Valle có sở thích “ăn t.hịt n.gười”, nhất là thịt của phụ nữ. Lần đầu, cô bắt gặp chồng Gilberto lên các trang web có những cảnh bạo dâm với người c.hết, khi đó cô đang bế con gái nhỏ. Khi nhìn thấy những bức ảnh kinh hoàng từ máy tính của chồng, quá hoảng sợ và lo cho tính mạng của hai mẹ con, Kathleen đã quyết định chạy trốn khỏi nhà cùng con gái.
“Cô gái ở trang bìa đã c.hết”, “Những bức ảnh rùng rợn, các bàn chân bị cắt lìa. Tôi sẽ bị t.rói c.hân và cắt cổ để mất m.áu đến c.hết. Trong một “kế hoạch” khác, chồng tôi sẽ nhét bạn gái của tôi vào trong va li, ngạt thở đến c.hết, rồi chôn vùi ở một nơi hẻo lánh nào đó”, Kathleen khóc run rẩy trước tòa.
Trong phiên tòa ngày 8/3/2013, Ban hội thẩm cũng trưng ra một bằng chứng vô cùng đặc biệt, đó là một đoạn l.ời k.hai được ghi hình từ Mátxcơva. N.hân c.hứng ở đây là Sergey Merenkov – người có quốc tịch Nga – là sáng lập viên của trang web diễn đàn – nơi để những kẻ thích tưởng tượng t.ình d.ục tụ tập và chơi trò nhập vai vào các thế giới tưởng tượng của họ mà không bị người khác hiểu lầm.”Điều này không có nghĩa ai đó có thể ra chợ bán thịt, mua một người phụ nữ về”.
Mặc dù không vụ g.iết n.gười nào xảy ra, nhưng Gilberto đã tới gặp một trong các n.ạn n.hân mà anh ta định tấn công. FBI cho biết, những buổi gặp gỡ giữa “kẻ săn mồi” và “con mồi” thường diễn ra trong một nhà hàng hạng sang. Theo hồ sơ đệ trình lên tòa án, FBI đã nhận dạng và phỏng vấn 10 trong số những người phụ nữ nói trên và những người này đều xác nhận rằng, họ có biết Gilberto.
Gilberto cũng đã chuẩn bị để tiến hành hoạt động b.ắt c.óc, trong đó kẻ đồng phạm hứa trả cho hắn ta 5.000 USD mỗi n.ạn n.hân. “Việc này chứa nhiều rủi ro và sẽ hủy hoại sự nghiệp nếu tôi bị tóm” – Gilberto viết – “Tôi thực sự cần t.iền và tôi không thể thực hiện việc này với giá dưới 5.000 USD”.
Theo một số nguồn tin, một trong số các nhân vật tham gia vào màn tưởng tượng của Gilberto là Dale Bolinger, với nick Moody Blue, đã bị cảnh sát Anh bắt vì các cáo buộc k.hiêu d.âm t.rẻ e.m.
Trả giá bằng bản án chung thân
Luật sư Julia Gatto cho biết thân chủ của bà có trí tưởng tượng đen tối từ khi chỉ mới là một thiếu niên, nhưng không có ý định biến những suy nghĩ thành hiện thực. Luật sư Gatto cho rằng, bị cáo Gilberto đã tham gia trò chơi tưởng tượng về t.ình d.ục online, có liên quan đến một nhóm người có những ham muốn khác thường, tụ tập lại với nhau để thảo luận hành động qua mạng nhưng họ không có ý định thực hiện hành vi tội phạm. “Thân chủ Gilberto Valle là một cảnh sát viên đã có 6 năm làm việc ở Sở Cảnh sát New York hoàn toàn chỉ coi đó là chuyện tưởng tượng. Bị cáo là một người đàn ông của gia đình dù có sự tưởng tượng tính dục “rất kỳ lạ” – Luật sư Julia Gatto biện hộ.
Tuy nhiên, Gilberto vẫn bị cáo buộc âm mưu b.ắt c.óc và tiếp cận dữ liệu của nhà chức trách bất hợp pháp để tìm kiếm những n.ạn n.hân. Những cáo buộc và bằng chứng quá ghê rợn đến mức phiên tòa phải thử nghiệm trước với các thành viên Ban hội thẩm với những hình ảnh rùng rợn.
Thẩm phán Paul Gardephe tuyên bố không thể cho Gilberto tại ngoại, vì hành vi của anh ta rất “kỳ lạ, đáng sợ, điên rồ và cho tới giờ vẫn chưa được giải thích, đặc biệt lại là một viên cảnh sát đã hoạt động trong ngành được 6 năm rồi”.
Gilberto Valle phải đối mặt với mức án tù chung thân sau những phiên tòa gay cấn thu hút sự chú ý của cả thành phố và trên toàn thế giới do những chi tiết kinh hoàng của vụ việc.
Theo Xahoi
Nhớ bà từ nước Pháp xa xôi
Nhiều lúc cháu cũng thấy ghen tị với các em được ở bên bà nhiều hơn cháu, nên mỗi lần được về quê thăm ông bà cháu vui lắm, nhất là Tết được về ăn bánh chưng ông bà làm, được ăn thịt lợn béo ông bà nuôi, được ông bà mừng t.uổi lấy lộc. (Bích Đào, Pháp)
Từ nước Pháp nhớ người bà yêu dấu. Ảnh do tác giả cung cấp.
"Bà ơi, năm nay bà ăn Tết ở đâu?"
Câu hỏi này cứ mãi luẩn quẩn trong đầu cháu từ bấy lâu nay nhưng cháu vẫn không trả lời được. Đây là cái Tết đầu tiên của bà xa đại gia đình mình. Cháu biết, mẹ cháu vẫn hằng đêm khóc thầm vì x.ót x.a. Nghĩ đến đây mà nước mắt cháu cứ rơi. Năm ngoái giờ này bà đang phải cấp cứu ở bệnh viện. Các dì, các cậu đêm ngày thay phiên nhau ở bên bà và chuẩn bị tâm thế sẵn sàng đón Tết trong trong bệnh viện. May thay, sức khỏe của bà những ngày giáp Tết khá hơn, rồi bà được bác sĩ cho về nhà ăn Tết vài ngày.
Đó là cái Tết cuối cùng cháu được về thăm bà, được nói chuyện với bà, được mừng t.uổi bà, được nắm tay bà, được bà hỏi han "bao giờ có cháu cho bà bế". Bà ạ, dù có phải ăn Tết trong bệnh viện chắc chắn mẹ cháu và các dì, các cậu cũng cảm thấy hạnh phúc hơn gấp ngàn lần việc năm nay được đón Tết ở nhà nhưng không có bà bên cạnh. Cháu nghiệm ra rằng, mất mẹ, mất đi người mình thương yêu nhất là điều đ.au đ.ớn nhất trong cuộc đời của mỗi người.
Có lần, một người bạn nước ngoài hỏi cháu: "Nếu trong cuộc đời bạn được lựa chọn ở với chồng hoặc với mẹ, bạn chọn ở với ai". Cháu thành thật trả lời: "Mình ở với mẹ, vì cha mẹ luôn là người dành tình yêu thương bao la cho con cái một cách vô điều kiện". Vậy mà giờ đây mẹ cháu đã không còn mẹ nữa rồi. Cháu x.ót x.a khi ngày lễ Vu Lan năm nay, cháu được cài bông hoa hồng đỏ, còn mẹ cháu phải cài bông hông trắng lên ngực áo.
Vài tháng sau khi bà không còn ở nhà mình nữa, cháu cũng sang Pháp du học bà ạ. Trưa hôm đó, trước hôm cháu đi, trời nắng như đổ lửa, cháu lên trên đồi nói chuyện với bà và bác cả, bà có nghe thấy cháu nói không? Chắc có phải không bà, vì ở bên này, có lần cháu mơ thấy bà sang thăm cháu, kể cho cháu nghe cuộc sống mới của bà và dặn dò cháu nhiều điều lắm.
Gửi bài dự thi "Xuân Quê hương" của bạn
Giờ cháu đang ngồi đây mường tượng về cái Tết năm nay ở nhà. Mọi năm trước Tết, cháu thấy vui lâng lâng khi nhìn mẹ cháu tất bật sắm sanh mứt, rượu, bánh trái rồi cùng ba đi lễ Tết ông bà. Mùng ba, cả nhà cháu dậy sớm, mặc quần áo thật đẹp, chuẩn bị những chiếc phong bao lì xì màu đỏ xinh xắn về quê ngoại chơi. Mẹ cháu là con gái thứ lấy chồng theo chồng nên không được ở cùng bà, bà ở cùng bác trưởng nhưng có lẽ thời gian bà đến nhà các dì, các cậu chăm các em còn nhiều hơn là ở với gia đình bác.
Nhiều lúc cháu cũng thấy ghen tị với các em được ở bên bà nhiều hơn cháu, nhưng cháu biết rằng, hồi cháu còn nhỏ bà cũng chăm chút cháu y như vậy. Giờ cháu lớn rồi nên phải nhường bà cho các em. Vậy nên mỗi lần được về quê ngoại thăm ông bà cháu vui lắm, nhất là ngày Tết cháu được về ăn bánh chưng, bánh tẻ ông bà làm, được ăn thịt lợn béo ông bà nuôi, được ông bà mừng t.uổi lấy lộc. Sau này cháu đi lấy chồng, quỹ thời gian dành riêng cho gia đình nhỏ của cháu, nhà bố mẹ đẻ, bố mẹ chồng, nhà bốn bên ông bà thực sự là eo hẹp, nên những thời khắc như thế này với cháu lại càng quý giá biết bao.
Năm nay, cháu đang ngồi ở một đất nước bên kia đại dương cách nhà mình mười ba giờ bay và tưởng tượng về cái Tết ở nhà. Cháu nghĩ đến sự hụt hẫng trống vắng trong lòng mẹ cháu khi Tết này về thăm quê nhưng không còn nhìn thấy bà nữa. Bữa cơm tất niên đoàn viên gia đình sẽ vắng bóng bà, mẹ cháu muốn gắp thức ăn cho bà thì phải làm sao đây?
Bác cả đi rồi, giờ bà cũng theo bác, bữa cỗ Tết chắc vì vậy mà trở nên tẻ nhạt vô vị. Chuyện nhân tình thế thái, ông cháu biết chia sẻ cùng ai? Những ngày Tết ai là người cùng ông chè nước tiếp các cụ trong làng? Những đứa cháu bà chăm giờ đứa nhỏ nhất cũng đã đi học tiểu học, đã biết nhổ tóc sâu và đ.ấm lưng cho bà mỗi khi bà đau yếu. Sao bà không ở lại vui vầy với chúng cháu? Nhà mình tuy nghèo nhưng đầy ấm áp yêu thương. Cháu vẫn nhìn thấy hình dáng bà trong từng cây ổi, cây gấc bà trồng, đàn cá bà chăm để dành cho con cháu mỗi khi có dịp về thăm bà.
Bà biết không, cháu có một bạn người Pháp gốc Việt, cách đây mấy tuần cháu hỏi bạn: "Tết này có về quê chơi không?". Tiếng Việt của bạn ấy chưa tốt, bạn ấy ngô nghê hỏi lại: "Quê là gì?". Tự dưng, cháu thấy bạn ấy thật đáng thương. Với cháu, quê hương là nguồn cội, là nơi có ông bà cha mẹ, có các bác các cô, có hơi ấm đùm bọc trong gia đình và tình thương yêu bạn bè. Dù ở bất kỳ nơi đâu thì quê hương vẫn là nơi những người con luôn hướng về, nơi "ai đi xa cũng nhớ nhiều". Trong đầu cháu lúc đó văng vẳng hai câu thơ của nhà thơ Đỗ Trung Quân mà cháu muốn đọc cho bạn nghe: "Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi. Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người".
Giờ này bà đang ở đâu? Sau nửa năm trời bà đã đi được đến cõi Phật chưa? Đã gặp bác chưa? Đã ổn định được cuộc sống mới chưa? Tết này bà ăn Tết cùng ai? Ai sẽ là người ở cùng bà, chăm sóc bà khi bà đau yếu? Ai sẽ là người được may mắn hưởng sự hiền dịu và tình yêu thương bao la của bà?
Thực sự cháu ngồi đây, có chút cô đơn khi một thân một mình năm hết Tết đến nơi đất khách quê người nhưng cháu không quan tâm nhiều đến xung quanh, lòng cháu đang đau nhói khi hướng về gia đình và nỗi đau mất mát cả đại gia đình đang phải gánh chịu. Nỗi cô đơn nhỏ nhoi của cháu có là gì so với nỗi cô đơn tột cùng trong lòng mẹ cháu khi mãi mãi không còn nhìn thấy bà nữa? Dù năm nay có ăn Tết ở Việt Nam hay ở Pháp thì cháu vẫn buồn lắm. Suy nghĩ này đang choán ngợp hết tâm trí của cháu.
Tết năm nay ông bà nội cháu mừng thọ 100 t.uổi. Đáng lẽ đây là lễ đại hỷ và được các bác bên nội cháu trù liệu tổ chức rất to thì giờ mọi người quyết định chỉ làm nội bộ trong con cháu mà thôi. Ông bà nội cháu nghĩ đến nỗi buồn của mẹ cháu và gia đình thông gia, cũng như ông bà nội đã mất đi một người làng xóm, một người bạn từ thuở hàn vi nên đã quyết định thay đổi kế hoạch.
Trước đây cháu luôn nghĩ "chết là hết", nhưng từ khi bà đi xa mãi cháu lại muốn tin vào kiếp luân hồi. Cháu tin là những người sống đức độ hiền lành sẽ được Phật tổ chỉ đường dẫn lối về với Phật và nhanh chóng được đầu thai làm người. Bà biết không, con của em Ly mới sinh có khuôn mặt giống bà lắm, khi cháu nhìn thấy cái cún qua ảnh cháu ngỡ ngàng và thấy rằng sự sống đang quay vòng hồi sinh. Dù thế nào đi chăng nữa một người chỉ thực sự mất đi khi hình ảnh của họ không còn nằm trong trái tim bạn bè và những người thân yêu.
Ngoài kia những tia nắng mùa xuân đang hé mở một ngày mới, xua tan giá rét và làm tan tuyết phủ trên các cành cây ngọn cỏ. Mùa xuân đến rồi, ở nơi ấy bà và bác hãy yên lòng đón nhận một cuộc sống mới. Hình ảnh của bà vẫn mãi in trong trái tim của gia đình mình. Nụ cười hiền từ đức độ của bà vẫn luôn còn đây như tia nắng ấm mùa xuân khích lệ và truyền thêm sức mạnh cho cháu trên mỗi bước đường đời. Chỉ Tết năm nay cháu xa bà thôi, năm sau cháu sẽ về thăm bà, bà nhé!
Theo VNE
Ăn thịt khiến đạo đức suy đồi Lợi ích và tác hại của việc ăn thịt trong các bữa ăn luôn là một vấn đề gây tranh cãi giữa các chuyên gia dinh dưỡng. Tuy nhiên, theo một quyển sách giáo khoa của Ấn Độ thì ăn thịt sẽ khiến con người ta trở nên suy đồi đạo đức, nói dối, trộm cắp và thậm chí phạm tội h.iếp d.âm....