Sex và tình báo Xô Viết (Phần cuối)
Năm 1970, điệp viên đào ngũ Aleksander Demidov đã chuyển cho tình báo phương Tây mọi thông tin về chương trình đào tạo bí mật tại Trường kỹ thuật Lenin. Là con trai của một sĩ quan quân đội Chechnya, Demidov được gửi đến đào tạo tại trường tình báo năm 1966.
Lời kể của một nhân chứng
Lớp học không dành cho thường dân
“Đồng phục của học viên là quần tây ống rộng, áo len và mũ két. Không ai khác biệt với ai và chúng tôi phải tuân theo một nội quy nghiêm khắc. Các lớp học thường diễn ra theo nhóm khoảng 30 người nhưng cũng có lúc ít hơn trong những giờ học đặc biệt. Huấn luyện viên từ Matxcơva thường xuyên được gửi đến cho những buổi huấn luyện đặc biệt và tuyệt mật” – Demidov hồi tưởng.
Video đang HOT
Khóa học chính gồm các môn chính trị, kinh tế, tội phạm học, mật mã học, nhiếp ảnh và phương pháp thiết lập và duy trì liên kết tình báo. Các học viên luôn luôn được nhắc nhở và nhấn mạnh về tính khắc nghiệt của nghề nghiệp tương lai. Bài giảng được chia thành hai loại: “Sạch” và “Bẩn”. “Sạch” bao gồm các phương pháp tuyển mộ áp dụng với những người tình nguyện làm việc cho Liên Bang Xô Viết xuất phát từ lý tưởng chính trị chung. “Bẩn” được gói gọn trong “hối lộ, cưỡng ép và đe dọa”.
“Chúng tôi được hướng dẫn cách thiết lập “bẫy mật” và thu thập dữ liệu nhạy cảm”, Demidov nói. Sau bài giảng về công việc “Bẩn”, các sinh viên sẽ áp dụng ngay lý thuyết vào thực tế.
Mặc dù điệp viên sử dụng “chim én” và “quạ đen” chuyên nghiệp (những người chuyên bán dâm) là chính để giăng bẫy con mồi, nhưng trong trường hợp cần thiết, các chàng trai và cô gái buộc phải sử dụng chính thân thể của mình.
Ảnh minh họa
“Trước tiên, đàn ông bị ra lệnh ngủ với các bạn gái cùng lớp của họ trong phòng sinh hoạt chung, mục đích để giải thoát họ khỏi những cấm kỵ trong tình dục. Và tiếp theo họ sẽ phải làm tình với nhau. Việc này không nhằm biến họ thành những người đồng tính, nó chỉ chuẩn bị cho họ về mặt tâm lý nếu trường hợp cần thiết phải làm như thế để đạt mục đích”, Demidov kể.
Trong suốt các giai đoạn đào tạo, câu châm ngôn tất cả sinh viên đều phải thuộc lòng là: “Tất cả những công việc, nếu có thể mang lại lợi ích cho quốc gia, bắt buộc phải làm!”. Demidov nhớ lại: “Trong giờ học, các sinh viên thường có cảm giác không thoải mái, nhưng đến cuối cùng họ đều vượt qua điểm yếu của mình”.
Giữ vị trí quan trọng trong thời khóa biểu là môn bắn súng ngắn. Những phương pháp tinh tế nhất được áp dụng dựa trên kinh nghiệm từ Hoa Kỳ rèn luyện học viên khả năng bắn trúng mục tiêu trên đường phố đông người. Một số hoạt cảnh trong phim được chiếu trên một tấm bảng có bia ngắm và huấn luyện viên chỉ vào mục tiêu, các sinh viên phải bắn trúng đích đồng thời không được làm bị thương những người xung quanh.
Bên cạnh loại súng tự động bình thường, các điệp viên tương lai còn làm quen với loại súng ngắn bắn gas hãm thanh. “Vũ khí đó dài khoảng 10cm và chính xác nhất trong khoảng cách 7,6m, nó tạo ra âm thanh lớn không hơn một cái búng tay và có thể giết chết mục tiêu trong vòng 4 giây. Nguyên nhân của cái chết rất khó để xác định”. Học viên còn được hướng dẫn sử dụng chất độc cũng như cách pha trộn chúng với thức uống có cồn, bánh ngọt hay thuốc lá, và hiển nhiên cả cách tự bảo vệ mình khỏi những thứ đó.
Con đường không trải hoa hồng
Qua nhiều kỳ thi tổng kết khó khăn, những sinh viên tốt nghiệp sẽ được đi nghỉ dưỡng một tháng ở vùng Kavkaz, rồi sau đó trở về Matxcova thực tập một tháng nữa trong điều kiện gần với thực tế. Trong thời gian đó, họ sẽ bị bắt cóc và giam giữ một cách bất ngờ, theo sau là màn tra tấn và hỏi cung khắc nghiệt. Cả phụ nữ lẫn đàn ông sẽ bị lột trần và đánh đập bởi các điều tra viên của KGB. Rất nhiều người, đặc biệt là phụ nữ, không chịu nổi bài kiểm tra đó. Những ai vượt qua tất cả thử thách để khẳng định mình cuối cùng sẽ nhận được sự phê duyệt và trở thành nhân viên của KGB.
Năm 1973, một bản hướng dẫn đào tạo của Trường kỹ thuật Lenin viết bởi bốn sĩ quan cao cấp KGB lọt vào tay của Cục tình báo trung ương Mỹ CIA, nội dung của nó làm rõ nhiều điều và cung cấp những thông tin quan trọng về mục tiêu của các điệp viên Liên Xô nằm vùng tại Mỹ. Theo đó, Tổng thống Mỹ và Nội các chính phủ, các thành viên Hội đồng an ninh, Nghị viện, Bộ quốc phòng, CIA, FBI là những mục tiêu bị nhắm đến. Ngoài họ ra, những viên chức chính phủ, học giả, nhà kinh tế, kỹ sư, những người trẻ tuổi… có triển vọng làm việc cho chính phủ, các công ty, tập đoàn quốc phòng hay các trung tâm nghiên cứu bí mật cũng được để mắt đến.
Trong một ví dụ cụ thể, tài liệu hướng dẫn trên có đề cập đến một trường hợp phương pháp sex – tình báo được áp dụng thành công để moi thông tin từ một viên chức của Liên hiệp quốc. Thực hiện nhiệm vụ này là một “quạ đen” với bí danh là Del. KGB thu dụng Del bằng phương pháp “Sạch”, có nghĩa là thuyết phục được sự tình nguyện, và trao cho anh ta công việc biên tập trong một tờ báo nhỏ. Vỏ bọc này giúp thu thập được một ít thông tin không đáng kể về LHQ cho đến khi một nhiệm vụ đặc biệt được giao cho Del – quyến rũ một nữ nhân viên làm việc trong tổ chức này.
Del không chỉ thành công chiếm trọn tình cảm của người phụ nữ mà còn thuyết phục được cô ta làm việc cho KGB. Từ câu chuyện này cho thấy, những điệp viên nguy hiểm và lạnh lùng được đào tạo bài bản của KGB đã thuộc nằm lòng nguyên tắc áp dụng sex vào công việc ngay từ khi bước chân vào nghề. Phương pháp này không chỉ rẻ tiền, hợp pháp mà còn khá hiệu quả để moi thông tin.
Đối với các “chim én” và “quạ đen” làm mồi, nhiệm vụ của họ đã hoàn thành ngay sau khi lên giường được với đối tượng, kết quả chiến dịch và thông tin mật họ không được phép biết đến. Mặc dù chỉ thực hiện vai trò “bán thân”, họ không tự xem mình đang làm nghề đó. Nhiều “quạ đen” có công ăn việc làm đàng hoàng và chỉ đeo đuổi công việc với KGB vì sở thích và lợi ích vật chất.
Theo Một Thế Giới