Sếp nghĩ tôi gạ tình
Tôi năm nay 22 tuổ.i, là sinh viên mới ra trường. Thời buổi này, kiếm được công việc không phải là điều dễ dàng, nhất là trong tay chỉ có tấm bằng đại học loại khá.
Công ty tôi nằm trong tòa nhà cao 16 tầng giữa lòng thủ đô, điều kiện đi lại và môi trường làm việc rất ổn. Mỗi ngày, tôi chỉ cần làm đủ 8 tiếng là có thể ra về, giờ giấc thoải mái, mức lương tạm gọi là chấp nhận được. Tôi thầm nhủ phải nỗ lực bản thân hơn nữa để có được một vị trí cao hơn, kiếm được nhiều tiề.n hơn.
Sếp trực tiếp của tôi khá trẻ trung, phong độ dù đã gần 50 tuổ.i. Lúc đầu, tôi gọi sếp bằng chú vì nghĩ ông cũng xấp xỉ tuổ.i bố mẹ mình, nhưng sếp không đồng ý. “Anh đã già đâu, anh không thích bị coi là ông chú lắm điều đâu nhé”, vậy nên tôi đành bấm bụng xưng hô “anh-em” dù trong lòng hơi ngần ngại.
Công bằng mà nói, sếp tôi không quá khó tính, lại vui vẻ, dễ gần. Mỗi buổi chiều, ông đều cho nhân viên một khoản tiề.n nho nhỏ để mua đồ ăn vặt nên ai cũng quý mến. Tôi nghĩ ông sống tình cảm như vậy, nếu mình gây được cảm tình với sếp, biết đâu sẽ được ưu ái trong công việc hơn chăng?
Nghĩ vậy, tôi cố gắng gây ấn tượng với sếp. Lần nào đi mua café, tôi cũng không quên gửi sếp một ly. Có hôm mua đồ ăn trưa hộ đồng nghiệp, thấy sếp mải họp, tôi cũng mua dư thêm một suất. Tôi còn tặng ông một chậu cây cảnh nhỏ xinh đặt trên bàn làm việc để sếp cảm thấy thư thái hơn.
Tôi tỏ ra quan tâm đến sếp nhiều hơn (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có vẻ chiến lược của tôi đã thu hút được sự chú ý của sếp. Ông tỏ ra quan tâm, hỏi han tôi nhiều hơn, thường xuyên gọi tôi vào phòng riêng trò chuyện. Không chỉ công việc, sếp còn hỏi thăm về hoàn cảnh gia đình, hỏi tôi đã có bạn trai chưa. Tôi đều thật thà trả lời, dành cho sếp những lời khen có cánh.
Tôi cứ ngỡ mình đã thành công trong việc tạo ấn tượng tốt thì xảy ra chuyện. Ngày hôm ấy, khi kết thúc công việc thì cũng đã khá muộn. Tôi nhận ra trong công ty chỉ còn mình với sếp, và một người lao công quét dọn ngoài hành lang. Khi đang lúi húi chuẩn bị ra về, thì bất ngờ sếp mở cửa gọi tôi vào…
Tôi chưa kịp chuẩn bị gì, chỉ vừa bước chân vào cửa phòng sếp thì đã bị ôm chặt lấy. Ông ta cố áp sát môi lên mặt tôi, cổ tôi hôn lấy hôn để. Tôi hoảng sợ tìm mọi cách gạt ra thì sếp ghé vào tai thủ thỉ “Thôi em không phải làm điệu bộ, anh biết tỏng rồi. Mới đi làm như các em thì còn nhiều khó khăn lắm. Ngoan nghe lời anh thì muốn gì cũng được chiều. Chẳng lẽ mấy ngày qua em mời gọi mà anh không nhận ra sao”.
Tôi tái mặt. Hóa ra những hành động lấy lòng, dù là mong được sếp ưu ái thật nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện dùng tình để gạ tiề.n, gạ chức, đã bị sếp hiểu theo nghĩa xấu xa. Tôi tát ông ta thật mạnh rồi vùng bỏ chạy, đầu óc quay cuồng.
Tôi trốn trong nhà suốt ba ngày trời, không đi làm. Đơn xin nghỉ việc đã viết sẵn, nhưng quả thật tôi vẫn còn tiếc rẻ công việc đó quá. Giá như tôi lựa chọn cách khác thì có lẽ sếp đã không hiểu nhầm. Nhưng cũng có thể là may mắn, khi tôi đã nhận ra bộ mặt thật của sếp…
Theo Vietnamnet
Tôi đang phải tránh mặt bố chồng vì sợ bị gạ tình
Đã 3 ngày trôi qua nhưng tôi vẫn chưa dám về nhà, tôi sợ về rồi bố chồng tôi lại "gạ gẫm" hay giở trò. Liệu tôi có nên nói với chồng, hay mẹ chồng không?
Tôi kết hôn được hơn 2 năm, chồng tôi là phóng viên của một tạp chí, còn tôi làm thợ chụp ảnh. Trước kia tôi làm thuê cho một studio ảnh cưới, sau này khi đi làm dâu nhà chồng mở cho tôi một tiệm chụp ảnh cưới nhỏ tại nhà, vì thế tôi không còn phải tất bật như trước kia nữa. Do tính chất công việc của hai vợ chồng khá bận rộn nên cả tôi và chồng đều quyết định tạm thời kế hoạch con cái, đợi kinh tế ổn định, công việc nhẹ nhàng hơn thì mới sinh con.
Trước khi quen biết, rồi hẹn hò, yêu đương với chồng thì cha mẹ hai bên gia đình tôi đã quen biết nhau từ trước. Vì thế, kể từ khi trở thành thông gia bố mẹ tôi và bố mẹ chồng tôi thân lại càng thân. Nhưng vì nhà chồng tôi cách nhà đẻ gần 300km nên rất ít khi tôi có cơ hội được về quê thăm bố mẹ. Chính vì thế tôi luôn coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ, yêu thương gia đình chồng như gia đình mình vậy. Tôi không thích cách sống quá rạch ròi "nhà anh nhà tôi, bố mẹ chồng bố mẹ đẻ...".
Những ngày tháng đầu về làm dâu tôi được gia đình chồng quý mến hết mực, mẹ chồng luôn ân cần chỉ bảo, quan tâm tôi. Đặc biệt là bố chồng tôi, ông luôn tỏ ra là người bố hiền từ, không soi mói con dâu, đối dãi với con dâu như con gái vậy. Nói về giàu nghèo thì tôi không giám khẳng định gia đình chồng tôi giàu có, nhưng tôi luôn tự hào với bạn bè, làng xóm là tôi được gả vào một gia đình nề nếp, được sống thoải mái ở nhà chồng không khác gì nhà đẻ, đi làm dâu mà được đối xử như thế này thì chẳng ai còn sợ cảnh làm dâu nữa.
Thế rồi mọi chuyện trở nên tồi tệ kể từ ngày chồng tôi thường xuyên phải đi tác nghiệp xa, có tuần đi biền biệt không về nhà. Những ngày đầu tôi cũng buồn bã vì đang quen có chồng tối tối kề bên nay đêm nào cũng phòng đơn gối chiếc nhưng lâu dần tôi cũng quen.
Công việc thường ngày của tôi là đi chụp ảnh cưới cho khách, chỉ đạo thợ trang điểm cho khách... mọi việc quanh quẩn chuyện cưới xin. Nhưng hôm đó vì tôi bị mệt nên nghỉ làm, đóng cửa hàng trong khi mẹ chồng tôi lại về nhà con rể chăm con gái ốm nên trong nhà lúc đó chỉ còn lại tôi và bố chồng. Đáng ra sẽ chẳng có gì để nói vì bố chồng tôi trước nay vẫn thường xuyên quan tâm con dâu như con gái nhưng chính hôm đó tôi phát hiện ra những biểu hiện bất thường của ông.
Cả ngày hôm đó bố tôi cứ đi ra đi vào, lúc lúc lại vào phòng tôi gõ cửa hỏi tôi có ăn gì không để bố mua, bố nấu. Kỳ thực khi đó tôi cảm động vô cùng, vì bố chồng thương con dâu còn hơn con gái mình. Nhưng vì ốm nên tôi cũng không có cảm giác thèm ăn gì, đã thế vì ở nhà nên tôi mặc váy ngủ khá mát mẻ, vả lại lúc đó tôi nghĩ bản thân mình ở trong phòng không ra ngoài nên không cần thiết phải ăn mặc chỉn chu, nếu có việc cần ra phòng khách thì tôi khoác tạm chiếc áo vào là được. Ai ngờ chính sự vô ý này của tôi khiến bố tôi "nổi má.u dê" trong người.
Sau nhiều lần gõ cửa nhắc nhỏ tôi ăn uống không được bố chồng tôi nói "Con ốm thế này không nên chốt cửa, cứ để cửa phòng đó nhỡ có chuyện gì bố còn biết.". Nghĩ bố chồng quan tâm nên tôi để cửa phòng đó luôn mà không chốt, sau đó bố tôi mang thuố.c hạ sốt vào cho tôi và "ép" tôi uống "Phải uống thuố.c mới đỡ sốt được chứ, cứ thế này bệnh nặng ra đó khổ thằng Vinh nó lại lo lắng thì làm gì còn tâm chí đi làm việc bên ngoài". Vốn sợ uống thuố.c nhưng vì bố chồng đã nói vậy tôi đành miễn cưỡng uống thuố.c.
Có lẽ vì uống thuố.c trong khi bụng đói nên trong người tôi nôn nao khó chịu, rồi lịm lịm ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Không hiểu khi tôi ngủ đã xảy ra chuyện gì, nhưng lúc tỉnh dậy đã là 7h tối, do cảm thấy có cái gì buồn buồn mặt khiến tôi giật mình tỉnh. Lúc đó trước mặt tôi là gương mặt bố chồng tôi đang dí sát xuống mặt tôi, tôi có thể chắc chắn là đã có cái gì đó chạm vào môi tôi như thể có ai đó hôn mình. Nhưng khi tôi vội giật mình lại, nằm sát vào phía tường và hỏi "Bố làm gì đấy" thì ông lắp bắp nói "Bố chỉ đang sờ xem trán con còn sốt không thôi, sao phải giật mình vậy...?.
Rồi cứ thế bố tôi bước ra khỏi phòng tôi. Thật sự là tôi không tin những gì bố tôi nói, bởi cảm giác lúc đó tôi cảm nhận hệt như thật. Chắc chắn có ai đó sờ soạng cơ thể tôi. Lúc đó chỉ có tôi và bố chồng chứ không hề có ai khác. Tôi bật dậy khoác chiếc áo choàng lên người rồi chạy ra phòng khách hỏi bố chồng tôi mọi chuyện. Lúc đầu ông vẫn một mực phủ nhận và nói chỉ là quan tâm con dâu. Nhưng sau một hồi cãi vã ông thành thật là ông thích tôi, muốn tôi, và vì chiếc váy tôi mặc khiến ông không thể kiềm chế... Lúc đó trước mắt tôi không phải là người bố chồng đáng kính nữa mà là một k.ẻ biế.n thá.i, bệnh hoạn.
Tối đó tôi sắp xếp vài bộ quần áo và nói muốn về nhà mẹ đẻ một thời gian để dưỡng bệnh nhưng bố chồng tôi khuyên nên ở lại một đêm để sáng mai về vì 300km đi lại đêm hôm không an toàn.
Nhưng làm sao tôi có thể ở lại với người bố chồng "biến thái" được. Nhỡ đâu bố tôi giở trồ trong đêm thì tôi biết kêu ai. Nhưng ông khẳng định sẽ không làm gì tôi, nói tôi yên tâm ở lại... Đời nào tôi tin.
Sự thật thì tôi chưa về quê mà ghé qua nhà người bạn ở. Đã 3 ngày trôi qua nhưng tôi vẫn chưa dám về nhà, tôi sợ về rồi bố chồng tôi lại "gạ gẫm" hay giở trò. Liệu tôi có nên nói với chồng, hay mẹ chồng không? Tôi rất hoang mang, xin mọi người cho tôi một gợi ý.
Theo doi song phap luat
Khi gái già bị gạ tình "Đêm khuya một mình chị có thấy cô đơn không? Tầm tuổ.i chị không có đàn ông bên cạnh có thấy khó chịu không?"... Thúy Anh (Quận 9, TP.HCM) vừa kỉ niệm sinh nhật lần thứ 29 cách đây không lâu. Thúy Anh có thể là gái già không hề ế. Chỉ là sau 2 mối tình không thành, cô muốn đợi tìm...