Sếp đòi đi nhà nghỉ mới được thưởng Tết
Tôi không ngờ ông ta lại dùng chiêu bỉ ổi này để ép tôi “lên giường”.
Gần Tết, chuyện gì cũng cần đến tiề.n. Làm cả năm, tôi cũng chỉ mong đến dịp này để nhận được nhiều tiề.n nhằm trang trải mọi thứ. Thế mà hôm qua, sếp gọi tôi vào phòng riêng rồi “úp mở”: “Nếu em đồng ý chuyện tôi nói từ trước đến giờ thì em sẽ là người nhận được nhiều tiề.n thưởng nhất. Còn nếu không thì sẽ chẳng được một xu nào”.
Chuyện mà ông ta nói với tôi từ trước đến giờ chính là chuyện đi nhà nghỉ. Tôi nghe xong đề nghị bỉ ổi của sếp mà giận tím tái mặt mày. Chả là từ ngày tôi vào công ty, sếp đã có nhã ý để mắt đến tôi vì dù sao, tôi cũng là người có chút nhan sắc. Đi đâu, ông ta cũng bắt tôi đi theo cho bằng được. Những lần công ty đi liên hoan, nhậu nhẹt, ông ấy cứ ngồi sát sàn sạt, tay chân vung loạn cả lên. Phần vì sợ điều tiếng, phần vì sợ ảnh hưởng đến công việc nên tôi luôn tìm cách cư xử sao cho khéo.
Chuyện mà ông ta nói với tôi từ trước đến giờ chính là chuyện đi nhà nghỉ. Tôi nghe xong đề nghị bỉ ổi của sếp mà giận tím tái mặt mày. (ảnh minh họa)
Nhưng sếp tôi không nghĩ thế. Ông ta chỉ nghĩ rằng, tôi là cấp dưới và nếu đã được sếp để mắt thì đó là một vinh dự rất lớn. Ông ta cũng không quên tiết lộ rằng, mình có rất nhiều tiề.n và sẵn sàng cho tôi nếu tôi đồng ý cặp với ông ấy. Trước những lời đề nghị ấy, tôi chỉ biết ậm ừ, bảo tôi rất sợ chồng và con tôi còn nhỏ, nếu mọi chuyện bị phát giác thì tôi chỉ còn nước chế.t đi mà thôi. Nghe vậy, sếp cũng có vẻ không hối thúc, nhưng hết lần này đến lần khác, ông ta đều tìm mọi cách tiếp cận và sà.m s.ỡ tôi.
Video đang HOT
Tôi thấy quá kinh tởm. Chỉ nghĩ đến việc gương mặt phì nộn của ông ta ở sát người tôi là tôi đã thấy buồn nôn, huống gì nói đến chuyện “lên giường” này nọ. Thực ra, đời sống kinh tế của vợ chồng tôi cũng không được tốt cho lắm, chúng tôi hiện đang ở nhà thuê và thu nhập cũng bấp bênh. Nếu như tôi tung hê tất cả, bỏ việc và tát cho ông ta một cái trước khi bỏ đi thì con tôi sẽ ra sao? Hơn nữa, lại còn sắp đến Tết.
Nghĩ vậy nên tôi đành cắn răng chịu đựng. Nhưng càng ngày, ông ta càng tấ.n côn.g tới tấp. Mới đây, khi cả công ty đang bàn tán xôm tụ về tiề.n thưởng Tết thì ông ta gọi tôi lên phòng và sỗ sàng đề nghị: “Nếu em đi nhà nghỉ với tôi, tiề.n thưởng của em sẽ cao hơn gấp nhiều lần những người kia. Còn nếu không, em sẽ chẳng nhận được xu nào”.
Lời đề nghị của ông ta làm cho tôi vừa sợ vừa giận. Tôi thực sự không biết làm sao nếu như không được thưởng Tết. Dù sao công sức tôi bỏ ra cả năm cũng không thể bị biến thành con số không như thế này. Nhưng nếu như từ chối, liệu tôi có được yên ổn không? Có được thưởng không? Rồi gia đình tôi sẽ ra sao? Tết cũng sắp đến rồi, còn bao nhiêu thứ phải lo nghĩ nữa.
Lời đề nghị của ông ta làm cho tôi vừa sợ vừa giận. Tôi thực sự không biết làm sao nếu như không được thưởng Tết. (ảnh minh họa)
Tôi cảm thấy bế tắc và mệt mỏi thực sự. Giá như kinh tế của tôi tốt thì tôi đã không ngần ngại bỏ việc hoặc làm điều gì đó khiến cho ông ta bẽ mặt. Nhưng hiện giờ, tôi đang phụ thuộc rất nhiều vào ông ta, và thú thực là tôi sợ.
Cuối cùng, tôi cũng đồng ý đề nghị đó. Tôi chỉ nghĩ rằng, nhắm mắt một lần để có thứ lo cho gia đình còn hơn là rơi vào tình cảnh thê thảm khi Tết sắp đến gần. Khi cái mặt già sụ, râu ria xồm xoàm gục vào ngực tôi, tôi thấy nước mắt mặn chát chảy ra. Khi đó, tôi như người chợt tỉnh cơn mê. Tôi thấy mình đã sai hoàn toàn khi hành động như thế. Lão ta đòi lần một thì sẽ có lần thứ hai, và nếu như chồng tôi biết được, mọi chuyện sẽ chấm hết.
Nhưng tôi đã không hề nghĩ đến những điều đó trước khi gật đầu đồng ý. Điều duy nhất tôi nghĩ đến trước khi hành động chính là cục tiề.n thưởng to tướng mà tôi được nhận để lo cho gia đình trong dịp Tết. Nhưng bây giờ, tôi biết rằng, mình sẽ không thể có một cái Tết thảnh thơi, an nhàn khi có một tội lỗi lớn như vậy treo ở trên đầu.
Theo Eva
Đưa tôi vào nhà nghỉ, anh không làm gì
Cái ôm eo xiêt chặt của anh qua tôi, khiên tôi thoáng rùng mình.
Tôi gât đâu trước đê nghị của anh sau rât nhiêu lân từ chôi. Đó có lẽ là lân thứ 6, 7 gì đó, tôi không nhớ lắm. Nhưng lân nào anh cũng nói câu: "Hôm nay mình đi chơi thông đêm nhé!". Tôi không từ chôi quyêt liêt, nhưng lân nào cũng lắc đâu và rôi anh cũng theo ý của tôi dù anh rât muôn gân gũi tôi, không muôn xa tôi chút nào.
Nêu trước đây, người đàn ông nào dám rủ tôi đi chơi đêm, dám đê câp chuyên không vê nhà với tôi thì chắc chắn người đó ăn cái tát. Thê nhưng, lân này cảm xúc thât lạ, tôi nửa muôn cùng anh, nửa muôn không. Vì bản thân tôi chưa cho phép mình làm như vây, tôi sợ khi bên anh &'chuyên ây' sẽ xảy ra và điêu này thât sự mà nói, tôi chưa sẵn sàng.
Có lẽ, sự không cương quyêt trong câu trả lời của tôi đã khiến anh nuôi hi vọng. Chúng tôi yêu nhau thât sự, tôi cảm nhân được tình yêu anh dành cho tôi, thê nên tôi không hê trách cứ anh, thâm chí thương cho anh môi khi anh phải kìm nén cảm xúc của mình lại. Ai chẳng muôn được ở bên người mình thương yêu, có riêng gì anh mà tôi cũng vây. Chỉ vì tôi cô gắng kìm nén bản thân mình, tôi sợ mọi chuyên sẽ đi quá xa.
Tôi không từ chôi quyêt liêt, nhưng lân nào cũng lắc đâu và rôi anh cũng theo ý của tôi dù anh rât muôn gân gũi tôi, không muôn xa tôi chút nào. (ảnh minh họa)
Nhưng hôm nay, tôi đã đông ý qua đêm với anh. Anh vui lắm và ôm châm lây tôi. Chúng tôi thuê môt nhà nghỉ gân đó, anh dắt tay tôi vào trong niêm hạnh phúc. Cảm giác run sợ bắt đâu lan tỏa trong tôi. Tôi lên giường, nằm im bên anh, không nói môt lời, chỉ lặng lẽ thở, hơi thở có chút run run. Có lẽ, anh biêt tôi sợ, cái điêu mà bât kì người con gái nào cũng hôi hôp. Hôm nay, tôi sẵn sàng rôi, có chuân bị rôi nhưng tại sao tôi còn sợ thê. Tôi sợ sẽ mât đi tât cả, sẽ hủy hoại bản thân vì quyêt định này, thê nên tôi cứ nằm im như thê, anh hỏi tôi chỉ gât lắc mà thôi.
Cái ôm eo xiêt chặt của anh qua tôi khiên tôi thoáng rùng mình. Anh cảm nhân được sự run rây của tôi trong vòng tay anh. Anh bắt đâu những cử chỉ vuôt ve, âu yêm tôi và hôn tôi. Tôi nhắm mắt lại như môt kẻ không tán thành viêc này, cứ mặc anh chủ đông. Thê rôi anh khựng lại, nằm xuông, ôm tôi thât chặt. Anh thì thâm vào tai tôi: "Em sợ lắm à, chúng mình hãy cứ thê này thôi nhé. Anh sẽ giữ cho em, em yên tâm. Nhưng anh thât sự muôn nằm bên cạnh em, muôn ôm em thât chặt. Chỉ có như thê anh mới yên tâm ngủ thât ngon. Nêu đê em vê, anh sẽ nhớ em phát điên mât, nhớ em không thê ngủ. Thê nên, hãy đê cho anh giữ em thê này được không?". Tôi gât đâu rôi khẽ nở nụ cười. Tôi cảm thây tin tưởng anh nhiêu hơn và yêu anh hơn nữa. Tôi biêt, anh đang cô gắng kìm nén cảm xúc của mình đê giữ gìn sự trong trắng cho tôi. Tôi đã nghĩ tới điêu này cả trăm lân, nhưng thực sự, hiên dâng cho anh, tôi chưa hoàn toàn sẵn sàng. Chỉ vì tôi quá yêu anh nên tình yêu trong trái tim không điêu khiên được lý trí.
Thât may, anh là người đàn ông tôt bụng, anh đã giữ cho tôi như thê thì có gì mà tôi không tin tưởng vào tình yêu của anh. Anh nói, chúng tôi sẽ cưới sớm, sẽ vê thưa chuyên với bô mẹ và ra mắt hai bên gia đình. Dù chưa hê muôn lây chông nhưng nghĩ đên chuyên được ở bên cạnh người mình thương yêu khiên tôi thât sự hạnh phúc. Tôi yêu anh nhiêu lắm, thê nên dù có khó khăn, tôi cũng cô gắng vượt qua.
Đêm ây, chúng tôi chỉ ôm nhau ngủ như thê cho tới sáng, rôi anh chở tôi vê. Anh nói, anh yêu tôi nhiêu lắm. Tôi không biêt, lân đâu này anh kìm nén được cảm xúc, nhưng nêu có lân hai, lân ba, liêu cả anh và tôi có giữ gìn được hay không. Thât tình, không ai nói trước được điêu gì, nhưng những điêu anh chia sẻ với tôi đã khiên tôi cảm thây yên tâm hơn rât nhiêu. Mong sao cho tình yêu của chúng tôi mãi đẹp và trong sáng như bây giờ.
Theo Eva