Sếp đến thăm nhà có một lần tôi đã được thăng chức
Rồi một ngày vợ nghĩ ra sáng kiến hay để giúp tôi được thăng chức đó là mời sếp đến ăn bữa cơm gia đình thân mật với nhiều món ngon do đích thân cô ấy nấu.
ảnh minh họa
Vợ tôi là trưởng phòng nhân sự của công ty liên doanh còn tôi luôn trung thành với cái chân nhân viên tài chính. Tôi biết năng lực mình có hạn nên không muốn tranh giành quyền lực với mọi người miễn sao đi làm được thoải mái và hoà đồng với đồng nghiệp là tôi vui rồi.
Vậy mà vợ tôi lại cho chồng là kẻ kém cỏi chẳng biết ngoại giao và suốt ngày dạy dỗ tôi phải biết đối nội đối ngoại nịnh lọt sếp để được thăng quan tiến chức. Mặc cho vợ muốn nói gì thì nói tôi vẫn toét miệng để cười cho gia đình được bình yên. Rồi một ngày vợ nghĩ ra sáng kiến hay để giúp tôi được thăng chức đó là mời sếp đến ăn bữa cơm gia đình thân mật với nhiều món ngon do đích thân cô ấy nấu.
Nghe thấy ý tưởng độc đáo của vợ tôi cười phá lên giải thích cho cô ấy nghe, nhà sếp rất giàu có món ngon của lạ chẳng thiếu thứ gì, phu nhân của sếp là một đầu bếp có tiếng một khách sạn và sau mỗi giờ làm sếp luôn trở về nhà đúng giờ để ăn cơm cùng với vợ con. Em dựa vào cái gì mà ăn nói tự tin quá vậy chứ.
( ảnh minh họa )
Dù cho tôi nói thế nào đi nữa thì vợ cứ khẳng định mình có cách giúp anh thăng chức, chiều theo nguyện vọng của vợ tôi đành muối mặt đi mời sếp đến ăn bữa cơm thân mật của gia đình, cũng thật may sếp đồng ý nếu không tôi ngại chẳng có lỗ mà chui vì tôi là người không ưu nịnh nọt sếp bao giờ.
Tuy nhiên hôm sếp tới tôi cảm thấy vợ mình và sếp có điều gì đó không bình thường. Rồi bữa cơm cũng diễn ra vui vẻ êm thấm như vợ tôi mong muốn.
Vợ tôi đúng là tài thật chỉ ngay hôm sau thôi sếp đã ký quyết định đề bạt tôi là trưởng phòng tài chính. Được thăng chức tôi mới thấy mình trở thành người thật giá trị, không còn bị quát nạt sai vặt và lại có tiền biếu xén của đồng nghiệp và khách hàng nữa.
Video đang HOT
Tuy thán phục khả năng ngoại giao của vợ nhưng trên đời này có ai cho không ai thứ gì chứ, tự nhiên tôi thấy nghi ngờ vợ, nhớ lại ánh mắt hai người lần đầu gặp nhau tôi lại có cảm giác bất ổn. Trong lúc vợ đi làm chưa về tôi bí mật tìm kiếm trong đống đồ đạc cũ của vợ có gì khả nghi không.
Chẳng cần mất thời gian tìm tôi đã thấy một mớ ảnh rất tình tứ giữa vợ và sếp chụp bên nhau ngày còn trẻ, nhìn họ có vẻ rất hạnh phúc chẳng hiểu sao hai người lại chia tay chứ. Biết được bí mật của hai người tôi cho là quá khứ nên chẳng để tâm làm gì vì bây giờ ai cũng có gia đình riêng hạnh phúc rồi dại gì mà phá tan bành chứ.
Một hôm đang trong giờ làm việc phu nhân giám đốc gọi điện thoại cho bảo là sếp có việc gấp cần gặp tôi. Nhìn mặt vợ sếp nặng như chì khiến tôi lo sợ có điều chẳng hay nên chỉ biết im lặng làm theo chị ấy không dám ho he gì sợ làm chị phật lòng.
Chúng tôi dừng trước một khách sạn sang trọng, chị đi nhanh vào trong khách sạn còn tôi phải chạy theo sau toát hết mồ hôi. Đứng trước 1 căn phòng chị giả giọng nhân viên phục vụ và một lúc sau có người ra mở cửa. Sếp ra mở cửa tôi vui vẻ hỏi han sếp còn chị ấy chẳng nói chẳng rằng gì chạy thẳng vào phòng lao vào đánh tới tấp người phụ nữ đang nằm trên giường.
Tôi đứng chết lặng đi khi nhận ra đó là vợ mình, không một mảnh vải che thân, sếp đẩy tôi vào bảo “kéo chị ấy ra không đánh chết vợ cậu đấy”. Lời nói của sếp như làm tôi bừng tỉnh, trở lên mạnh mẽ hơn, sau một hồi lâu tôi cũng kéo được hai người phụ nữ ra còn sếp thì vội vã mặc quần áo chạy mất dép.
Vợ sếp chỉ thẳng vào mặt tôi mà chửi:
- Cậu đúng là thằng đần để vợ sỏ mũi hết lần này đến lần khác, ngày xưa cô ta đã phũ phàng bỏ chồng chị để chạy theo cậu đấy vì chê chồng tôi nghèo hèn không có hộ khẩu thành phố. Giờ đây thấy anh ấy giàu có lại tiếc nuối muốn quay trở lại nhưng đừng có vượt mặt chị mày nhé.
Vậy là đã hiểu vợ đã dùng mỹ nhân kế để chồng được thăng chức khiến tôi khinh bỉ vợ, để mặc vợ khóc lóc van xin tha thứ tôi vẫn bỏ đi về với vợ của sếp. Đều là những kẻ bị hại nên chúng tôi có những điểm giống nhau đang cần một chỗ thanh thản để trút hết những bực tức mà những người yêu thương nhất gây ra.
Theo blogtamsu
Sau 5 năm, chồng mang 2 tỷ về cho vợ ai ngờ vợ nói: 'Em chỉ còn sống được 1 tuần nữa...'
Huấn bước vào nhà. Nhà tối om. Anh với tay bật điện thì thấy ở góc nhà, vợ mình đang nằm trùm chăn kín mít. Thúy rên hừ hừ như đang ốm.
ảnh minh họa
Cưới nhau được 6 tháng thì Huấn nói với vợ về chuyện anh sẽ đi nước ngoài để làm việc. Anh không thể chịu được cái cảnh bạn bè ai cũng có ô tô, nhà lầu còn anh thì mãi cứ đi cái xe máy cà tàng. Thúy - vợ Huấn bảo rằng cô chỉ muốn vợ chồng ở nhà rau cháu nuôi nhau, đi nước ngoài vất vả, vợ chồng lại mới cưới, xa nhau như thế thì khổ lắm. Khổ cực gì thì ở nhà cũng vẫn hơn là lang bạt nơi xứ người nhưng Huấn nói rằng anh phải đi, anh phải làm giàu nếu không thì anh không sống được.
Và thế là Huấn đi. Giấc mộng làm giàu cứ đeo đuổi lấy Huấn. Anh quên mất rằng mình mới cưới vợ, vợ mình cần một mái ấm thực thụ. Ở nhà Huấn cũng có việc làm nhưng lương không cao và thế là anh vay tiền, thực hiện giấc mơ xuất ngoại cho bằng được.
Huấn đi làm cật lực, anh giấu tiệt thông tin, không cho vợ biết mình làm được bao nhiêu. Hôm nào nói chuyện với vợ, anh cũng bảo rằng mình rất khó khăn, cái gì cũng cần tiền để trang trải mà anh thì không có tiền, nhưng bằng mọi giá anh sẽ thực hiện được giấc mơ đã rồi mới về.
(Ảnh minh họa)
Lúc đầu Huấn còn hay gọi điện về cho vợ, sau này vì sợ tốn tiền nên anh cắt luôn khoản này. Huấn đi làm ngày làm đêm, được bao tiền anh tiết kiệm hết. Cứ như thế, Huấn đã để dành được một số tiền kha khá. Nhưng vì ngại vợ hỏi chuyện tiền bạc, sợ vợ xin nên Huấn không liên lạc với vợ nữa. Anh muốn cất được một số tiền lớn, mang về tận nơi khoe vợ để chứng minh rằng mình giỏi, mình làm được.
Cứ thế, 5 năm trôi qua cái vèo. Lúc này tiền bạc đã rủng rỉnh, Huấn mua vé máy bay về thăm vợ. Anh cố tình không báo cho vợ biết mà đi taxi thẳng về nhà. Về đến cổng, thấy ngôi nhà lụp xụp của hai vợ chồng trông cứ như chẳng có ai lui tới mấy, Huấn hơi bực mình. Cỏ dại mọc thẳng lối đi um tùm, vườn thì xác xơ. Không biết vợ anh ở nhà đi theo thằng nào mà bỏ bê vườn tược thế này. Huấn bước vào gọi to:
- Vợ ơi, chồng về rồi đây.
Trong nhà vẫn im phăng phắc, Huấn hụt hẫng lắm. Sao lại như vậy nhỉ? Đáng ra Thúy phải chạy ra rồi hồ hởi ôm lấy chồng chứ? Đằng này còn chẳng thèm trả lời.
Huấn bước vào nhà. Nhà tối om. Anh với tay bật điện thì thấy ở góc nhà, vợ mình đang nằm trùm chăn kín mít. Thúy rên hừ hừ như đang ốm. Huấn bước lại hốt hoảng:
- Mình ơi, mình bị làm sao thế này?
- Em... em bị bệnh... Sao mình biết mà về?
- Em bị bệnh như nào? Lâu chưa? Sao không cho anh biết? Mà mẹ đâu sao không chăm em?
- Em bị 3 tháng rồi... Mẹ bảo anh bỏ em rồi nên lên sống với cô Hằng...
- Thôi anh về rồi đây, anh đưa tiền về cho em tiêu đây, anh đã giữ lời hứa nhé. Đây, em cầm lấy 2 tỷ này, tiêu gì thì tiêu. Anh cho em hết đấy.
- Bác sỹ bảo em chỉ còn sống được 1 tuần nữa, có kịp tiêu hết 2 tỷ không anh?
- Em... em nói cái gì thế?
- Em bị ung thư gan, do không có tiền đi bệnh viện nên phát hiện trễ quá... Giờ thì chịu rồi anh ạ.
Lúc này Huấn mới lật chăn ra xem. Người vợ anh bây giờ chỉ còn da bọc xương, bụng to như cái trống. Gương mặt xinh đẹp xưa kia giờ trông khắc khổ đến tội. Huấn ôm đầu:
- Vợ ơi anh xin lỗi, chính anh đã đẩy em vào cái kết thảm khốc này. Giá như anh ở nhà, vợ chồng rau cháo nuôi nhau thì đâu đến nỗi này. Tại anh, tại anh tất cả.
Cả hai vợ chồng ôm nhau khóc. Giờ đây Huấn mới thấy mình ích kỷ. Giá như anh thường xuyên gọi điện về cho vợ, đưa tiền cho vợ tiêu, cho vợ anh đi bác sỹ thì vợ anh đã không phải sống cực khổ mà sinh bệnh như thế. Giờ tiền nhiều nhưng vợ anh đâu có số hưởng. Huấn ôm lấy vợ, nước mắt lưng tròng. Anh chỉ còn biết nói câu xin lỗi vợ nhưng anh biết, mọi thứ đã quá muộn màng mất rồi.
Theo blogtamsu
Đưa vợ vào viện đẻ, tôi run sợ khi biết vị bác sĩ đỡ đẻ cho vợ mình lại là cô bạn gái cũ.. "Linh à, anh xin lỗi. Em có thể bỏ qua chuyện quá khứ mà cứu vợ anh được không? Rồi sau đấy em muốn làm gì anh cũng được. Anh xin em hãy cứu vợ con anh". Anh xin em hãy cứu vợ con anh (ảnh minh họa) 31 tuổi tôi mới lấy vợ, nhưng phải 2 năm sau vợ chồng tôi mới...