Sếp cũ rủ đi ăn tối rồi nhất quyết tranh trả tiền: Hôm sau, tôi nhận được 3 cuộc gọi nhỡ mà bàng hoàng về sự thật
Ngay sau bữa tối hôm đó, tôi còn nhắn tin cảm ơn và sếp vẫn trả lời bình thường. Cho đến ngày hôm sau, mọi chuyện đã hoàn toàn khác.
Biết tôi không phải con ruột nhưng bố vẫn giấu giếm cho vợ, 27 năm sau bí mật bị phanh phui vì một hành động của mẹ 45 tuổi, thu nhập gấp 3 dân văn phòng nhưng đi họp lớp vẫn bị bạn chê bai vì làm nghề bán cá ngoài chợ: “Họ chẳng có tiền nhưng vẫn nghĩ đẳng cấp hơn người như tôi” Từ lúc có thêm 8 đứa nhỏ, tôi biến thành “bà bác khó tính” rụng tóc đen da vì cuộc chiến dở khóc dở cười mỗi ngày
Bài viết dưới đây là chia sẻ của Trương Vinh trên nền tảng Toutiao đang thu hút sự chú ý của nhiều người.
Sếp cũ đột nhiên liên lạc
Sau gần 40 năm làm việc, năm 2022, tôi về nghỉ ngơi theo chế độ. Ở thời điểm đầu sau khi nghỉ hưu, tôi vẫn cập nhật tình hình của các đồng nghiệp. Song theo thời gian, những mối quan hệ dần mất kết nối. Tuy nhiên, mới tháng trước, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn của anh Lương – Giám đốc cũ – người đã về hưu cùng với thời điểm của tôi. Trong tin nhắn, sếp cũ viết: “Trương Vinh ơi, đã lâu không gặp. Tôi muốn mời anh đi ăn tối và rất mong được gặp lại anh”.
Tất nhiên, không cần phải suy nghĩ, tôi đã đồng ý ngay lời mời này. Buổi tối hôm đó, tôi đến nhà hàng từ sớm bởi vô cùng phấn khích vì lâu ngày mới có dịp gặp lại đồng nghiệp cũ.
Ngay khi bước vào, tôi đã thấy anh Lương ngồi đợi sẵn ở một chiếc bàn nằm ngay giữa nhà hàng. Phải khoảng hơn 1 năm mới gặp lại, tôi thấy sếp của mình có phần già hơn trước. Tuy nhiên, ánh mắt và giọng nói của anh vẫn ấm áp như vậy.
Ảnh minh họa
Trong bữa tối ngày hôm đó, phần lớn thời gian chúng tôi dành để ôn lại những kỷ niệm làm việc cùng nhau, hỏi thăm về một vài người đồng nghiệp không còn giữ liên lạc. Anh Lương cũng kể cho tôi nghe về chuyến du lịch vừa qua với vợ con và hàng loạt những kế hoạch ấp ủ đang dần thành hiện thực. Tôi cũng chia sẻ với sếp của mình về những tháng ngày tập trung viết lách để xuất bản cuốn sách đầu tiên. Không chỉ thế, chúng tôi còn động viên nhau cố gắng duy trì sức khỏe và dành nhiều thời gian hơn để tận hưởng quãng thời gian nghỉ ngơi quý báu này.
Video đang HOT
Cho đến khi kết thúc bữa ăn, tôi chủ động thanh toán hóa đơn. Tuy nhiên, anh Lương mỉm cười, từ chối đề nghị của tôi và nhất quyết tự trả tiền bữa ăn ngày hôm đó. Để tôi không cảm thấy ngại, sếp gợi ý tôi có thể mời lại anh ấy vào bữa khác. Tất nhiên, tôi chấp nhận lời đề nghị này và hẹn gặp vào một bữa ăn gần nhất.
Về nhà sau bữa tiệc, tôi không quên nhắn tin cảm ơn anh Lương về bữa ăn ngày hôm đó. Sếp vẫn trả lời tôi nhiệt tình và nói một vài câu chuyện trước khi kết thúc ngày.
Cuộc gặp cuối cùng
Cho đến sáng ngày hôm sau, ngay khi vừa tỉnh dậy, tôi bất ngờ nhận được 3 cuộc gọi nhỡ từ anh Lương. Không hiểu có chuyện gì xảy ra, tôi lập tức gọi lại thì ở đầu dây bên kia liên tục báo bận. Cho đến khi số điện thoại này gọi lại, tôi nhấc máy thì ở đầu dây bên kia lại là giọng nữ. “Tôi là vợ của anh Lương. Tình trạng bệnh của anh ấy đang tiến triển rất xấu. Chồng tôi muốn thông báo đến anh để nếu có thể thu xếp thời gian hãy đến gặp anh ấy lần cuối”, chị vợ của sếp Lương nghẹn ngào chia sẻ ở đầu dây bên kia.
Ngay khi nhận được thông tin này, tôi bàng hoàng và không tin vào những gì mình nghe được. Bởi mới ngày hôm qua, anh ấy vẫn còn vui vẻ chia sẻ về những kế hoạch đã hoàn thành và một vài việc còn dang dở. Tuyệt nhiên, những câu chuyện về tình trạng sức khỏe không được nhắc đến. Nhưng đến ngày hôm sau, mọi chuyện đã hoàn toàn khác.
Vội lái xe đến bệnh viện, tôi gặp sếp Lương đang nằm trên giường bệnh. Sắc mặt của anh nhợt nhạt hơn hôm qua rất nhiều. Đặc biệt người anh cắm chằng chịt những ống dẫn thuốc. Thấy tôi đến, anh Lương vẫn mỉm cười và còn bông đùa: “May quá, chúng ta vẫn kịp gặp nhau ngày hôm qua. Chắc tôi phải xin lỗi trước, vì có lẽ bữa ăn tới nếu anh mời, tôi khó có thể tham gia được rồi”.
Chia sẻ thêm, chị vợ cho biết hôm qua thấy trong người khỏe hơn chút nên anh đã muốn ra ngoài bằng được để hẹn gặp tôi. Sau bữa ăn, anh một mực đòi trả tiền chứ không để tôi phải chi cũng bởi vì biết rằng khó có cuộc hẹn sau đó để đáp lại.
Vẫn là một người sếp mà khiến ai tiếp xúc cũng phải ngưỡng mộ, trước khi chia xa, anh đã dành khoảng thời gian quý giá cuối cùng để gặp những người đặc biệt. Tôi may mắn nằm trong số đó. Nhắc về chuyến du lịch, vợ anh Lương chia sẻ rằng chẳng có chuyến đi nào. Suốt 1 năm qua, anh ấy đã ở trong bệnh viện để chiến đấu với bệnh tật.
Ảnh minh họa
Nghĩ lại bữa tối bất ngờ hôm trước, tôi hiểu rằng đó là lần cuối cùng tôi được gặp riêng anh Lương. Song, tôi cũng tự trách bản thân đã không thực sự quan tâm sát sao đến người sếp đáng kính của mình. Để cho đến khi mọi chuyện quá muộn, tôi mới hiểu và trân trọng.
Mẹ tôi đưa 100 nghìn đi chợ, thành quả chị dâu xách về khiến cả nhà ngỡ ngàng
Nhờ pha đi chợ "sáng tạo" của chị dâu mà bữa tối cả nhà đành kéo nhau ra ngoài ăn hàng.
Tôi có một bà chị dâu kém mình 3 tuổi. Chị ấy kém anh tôi 7 tuổi. Đợt đám cưới, ai cũng ngạc nhiên khi biết họ chênh nhau nhiều như thế. Chênh cả chiều cao lẫn tuổi tác!
Vì còn quá trẻ nên chị dâu tôi vẫn "hồn nhiên" lắm. Chị đam mê ngủ nướng, chăm ăn lười làm, thích đi chơi, đi làm cho vui, tiêu tiền hoang phí, suy nghĩ đơn giản và hay nhõng nhẽo với chồng.
Nhà tôi không ưa sự lười biếng của chị dâu nhưng anh tôi lại bảo yêu chị vì sự trong sáng vô tư ấy. Chị dâu không đòi hỏi anh phải có nhà có xe hay lương tháng trăm triệu. Chị thích vui vẻ, thích du lịch, thích cuộc sống chill chill này nọ. Thế nên anh tôi cảm giác ở cạnh chị hạnh phúc hơn những cô bạn gái cũ.
Vì còn trẻ nên chị dâu khá dư thừa năng lượng. Chị ấy nói nhiều đến nhức cả đầu, cái gì cũng hỏi, chuyện gì cũng hóng. Tôi biết chị muốn hòa nhập với gia đình chồng nhưng cái kiểu của thế hệ chị không hợp với các thế hệ trong nhà tôi.
Bố mẹ và tôi không ghét chị dâu, nhưng mọi người cũng nhiều lần góp ý để chị dâu thay đổi nếp sống. Bà nội cứ than thở rằng cô cháu dâu này "nhăng nhít" quá, hay cười đùa vô tổ chức làm bà đau đầu. Lắm lúc nhà có việc nhưng chị dâu lại hành xử vô duyên, hỏi nhiều câu ngớ ngẩn khiến người lớn khó chịu. Đã thế chị lại còn không biết nấu ăn. Cái gì chị cũng bảo mua ngoài, đặt ngoài, gọi ship ngoài.
Chẳng biết chị dâu có nhận ra lối sống của chị lạc lõng hẳn so với gia đình chồng hay không. Được cái lúc nào chị cũng lạc quan, bị người lớn mắng thì chị nhanh mồm nịnh nọt khiến người khác không nỡ nặng lời.
Cái kiểu của chị dâu là mồm miệng đỡ tay chân nên tính ra số chị cũng sướng. Tôi chịu sự quản giáo nghiêm khắc của gia đình nên chưa từng "liều lĩnh" sống theo ý thích cá nhân. Còn chị dâu thì nghĩ gì nói nấy, thích gì làm nấy, người khác mất lòng cũng kệ vì chị ấy có quan tâm soi mói ai đâu!
Lắm khi tôi cũng ước được như chị, sống hồn nhiên mặc xác sự đời. Cơ mà đa phần tôi lại thấy không ổn, vì sống vậy thì vô trách nhiệm quá. Rồi thường xuyên gây ức chế cho người khác nữa. Đơn cử như câu chuyện vừa xảy ra hôm nay khiến cả nhà tôi phát nản với chị dâu.
Số là hôm qua mẹ tôi đi đánh bóng chẳng may bị ngã trẹo chân. Bà phải dưỡng thương hạn chế di chuyển nên không đi chợ được. Tôi bận đi làm nên chỉ mua được đồ ăn sáng, còn bữa trưa với tối thì dặn chị dâu ở nhà lo cho mẹ.
Đương nhiên là chị dâu không biết nấu nên gọi đồ ship về. May là món cơm gà ăn cũng ngon, hợp khẩu vị nên bà nội với mẹ không phàn nàn gì cả. Song đến tối thì mẹ bắt chị đi chợ, cầm 100 nghìn đi mua thức ăn về chế biến nóng cho cả gia đình.
Lúc mẹ nhắn tin kể chuyện thì tôi chắc mẩm chị dâu sẽ ra chợ mua đồ ăn sẵn, kiểu thịt quay, nem rán cho nhanh. Ai ngờ đâu vừa về tới nhà thì tôi thấy mẹ đang ôm đầu ngồi trong bếp. Còn chị dâu thì ngồi cạnh mặt xị ra.
Hỏi ra mới biết chị dâu hùng hổ cầm tiền đi, xong khi về chị xách theo đúng một túi thịt! Mẹ tôi kêu giời kêu đất lên rằng phụ nữ kiểu gì mà đi chợ cũng không biết tính toán. 100 nghìn mua đúng một cái lưỡi lợn, rau không có, món phụ cũng không, cả nhà 6 người thì ai ăn ai đừng?
Mẹ bảo chị dâu rằng 100 nghìn nếu khéo co thì mua được chỗ thức ăn nấu được hẳn 2 bữa. Chị vẫn cãi rằng cái lưỡi heo nặng 6 lạng, luộc lên chấm mắm vẫn đủ cho cả nhà ăn. Biết không dạy nổi con dâu nên mẹ tôi tập tễnh đi vào phòng ngủ. Đợi lát sau khi bố với anh tôi về thì mẹ bảo mọi người ra hàng ăn cơm.
Suốt bữa ăn chị dâu cứ tỏ thái độ ấm ức, gắp mấy miếng xong ngồi bấm điện thoại. Anh trai nghe đầu đuôi sự việc xong cũng nói rằng vợ đã sai. Anh bảo chị lát về nhà xin lỗi mẹ, rồi sửa cái tính phung phí bừa bãi đi để học cách chăm lo đúng cách cho gia đình. Chị dâu im lặng không đáp, ngầm phản ứng với mọi người rằng chị không sai. Thực ra mẹ tôi cũng có nặng lời với chị đâu, chỉ là mẹ thấy cách mua của chị lãng phí nên than thở vài câu thôi. Thế mà chị cứ làm như mẹ tôi bắt nạt con dâu không bằng.
Vẫn biết chị dâu mình hồn nhiên nhưng "ngã cây" đến mức này thì tôi chịu...
Ngày 2 gia đình gặp mặt, chồng cũ của tôi tới đòi tiền thách cưới Tôi không ngờ chồng cũ mặt dày tìm đến nhà tôi đòi tiền thách cưới của cuộc hôn nhân đã tan vỡ. 2 năm trước, tôi có 1 cuộc hôn nhân không được suôn sẻ. Chúng tôi lấy nhau được nửa năm thì ly hôn. Nguyên nhân là sau khi cưới, chồng tôi biến thành người hoàn toàn khác. Khi còn yêu nhau,...