Sếp chịu tốn chi phí khác chứ nhất định không tăng lương cho tôi
Tôi cố gắng để sếp hiểu rằng với 4 đầu việc mà một người làm hiệu quả thì chi phí phải trả sẽ thấp hơn là tuyển 4 người cho 4 việc.
ảnh minh họa
Tôi là nhân vật trong bài viết “Có nên nghỉ việc khi làm hiệu quả mà sếp không chịu tăng lương”. Trước hết xin cám ơn tòa soạn đã cho đăng bài viết của tôi. Tôi rất cám ơn các độc giả đã cho biết quan điểm và ý kiến cá nhân. Nhân đây tôi chỉ muốn bổ sung thêm thông tin do trước đó không nói rõ hay diễn đạt sai ý, là tôi không đòi tăng lương mà cần điều chỉnh lương. Vì tôi hiểu và chia sẻ với tình hình công ty, đó cũng là lý do tôi chấp nhận gánh nhiều đầu việc trong thời gian thử việc với mức lương thấp hơn một trong những đầu việc tôi đang làm. Tôi chỉ đề nghị được điều chỉnh lương đúng với bảng lương mà công ty áp dụng cho vị trí mà lần đầu tiên tôi ứng cử, sẵn sàng chia sẻ với sếp những công việc còn lại. Tôi cố gắng để sếp hiểu là với 4 đầu việc mà một người làm hiệu quả thì chi phí phải trả sẽ thấp hơn là tuyển 4 người cho 4 việc.
Tôi phân tích với sếp rằng tôi sẵn sàng làm hết vì thấy 3 việc kia không đáng để thuê thêm người, sếp nên tiết kiệm chi phí. Có vẻ như sếp sẽ sẵn sàng chọn phương án thứ hai nếu tôi không muốn nhận 3 việc còn lại. Tôi không hiểu sếp nghĩ gì nữa. Tôi cũng không muốn thách thức anh ta bằng cách từ chối (dù tôi có quyền từ chối) 3 việc còn lại. Tôi rất tận tụy và trung thành, không có ý định nhảy việc, nhất là gặp công việc đúng sở trường của bản thân. Bằng cách này, tôi e rằng sếp sẽ nghĩ rằng tôi nhu nhược, đồng nghiệp cũng vì vậy mà coi thường tôi. Hay là sếp không thích nhân viên làm việc tận tụy như tôi mà chỉ thích nhân viên có cá tính, sẵn sàng chống đối mình? Các bạn rảnh rỗi thì góp ý, cho tôi vài lời khuyên và phân tích với nhé. Tôi rất biết ơn.
Theo VNE
Video đang HOT
Cô dâu khóc thét, nhất định đòi về với mẹ khi bị "cái ấy" của ông chồng đầu hói làm cho khiếp sợ
Nhìn gã cởi trần mà Chi cứ tưởng có con tinh tinh nào vừa đi lạc từ sở thú vào nhà mình. Ngay lập tức, Chi khóc lóc ầm ĩ và đòi về với mẹ cho bằng được.
Chi vừa bước sang tuổi 18 đã bị bố mẹ gả tống gả táng đi. Ở nhà quê, nếu không có ý định đi học tiếp thì ở cái tuổi này là phải hoàn thành trách nhiệm cộng đồng, gia đình rồi. Chi cũng không đến nỗi quá xấu, công việc nhà cửa, đồng áng cũng đảm đang. Chi cũng không hiểu tại sao mới 18 tuổi mà bố mẹ đã muốn gả quách Chi đi như thế. Cho tới khi tận mắt nhìn thấy gã chồng mà bố mẹ muốn mình gửi gắm cuộc đời.
Hơn Chi tới hai mươi tuổi chưa hẳn đã là khủng khiếp. Mà Chi cũng chẳng có thời gian mà để ý tới tuổi tác, bởi tất cả sự chú ý đã bị cái đầu hói kia thu hút hết. Phần da đầu của gã trơn bóng, láng mịn như quả dưa hấu được bôi một lớp dầu trơn vậy. Chỉ cần nhìn thấy bấy nhiêu thôi là Chi đã không muốn biến mình thành vợ gã rồi. Nhưng...
- Không lấy nó thì bước chân ra khỏi nhà này ngay đi. - Bố Chi hạ lệnh
Chi vừa bước sang tuổi 18 đã bị bố mẹ gả tống gả táng đi. (Ảnh minh họa)
Chi không hiểu cái gã đó đã làm gì để được lòng bố mẹ Chi đến vậy. Cứ mỗi lần thấy gã đến nhà chơi là Chi chỉ muốn lảng nhanh đi đâu đó. Cái con người gì đâu không mà mùa nóng nực, cứ đóng kín bưng cái cổ áo, nhìn đến phát ngộp. Nhìn gã, Chi lại liên tưởng ngay đến nhân vật Bê-li-cốp mà Chi đã được học trong chương trình phổ thông. Gã cũng chẳng cố gắng lấy tình cảm của của Chi. Hình như gã đã xác định được rõ ràng tư tưởng rằng chỉ cần lấy lòng được bố mẹ Chi thì Chi sẽ buộc phải nghe theo gã. Chi thầm nghĩ, gã đúng là kẻ cao tay.
3 tháng trôi qua, kể từ cái ngày gã đến nhà Chi ra mắt, Chi vẫn hề tiến nổi một bước cảm xúc nào với hắn. Vậy mà đùng một cái bố Chi đường đột tuyên bố tháng sau cưới khiến Chi chỉ muốn khóc thét. Ép dầu ép mỡ chứ ai nỡ ép duyên. Vậy mà bố mẹ Chi. Mẹ Chi thì nhẹ nhàng hơn, dịu dàng khuyên bảo:
- Tại con không thích nó nên không tiếp xúc nhiều đấy thôi. Chứ nó cũng biết cách sống, biết cách ứng xử lắm con ạ! Mà đàn ông đứng tuổi thì họ trưởng thành và đứng đắn hơn.
Chi vẫn khóc thét khi nhìn thấy cái thứ ấy trên người gã. (Ảnh minh họa)
Chuyện đã tới nước này thì Chi cũng chỉ đành biết lấy lời mẹ nói làm động lực thôi chứ còn biết làm sao được nữa đây. Khoác chiếc váy cô dâu lên người mà Chi chỉ muốn khóc. Lấy một người mà mình không hề yêu thương, cảm giác này chỉ có ai từng trải qua thì mới có thể thấu được. Ai cũng nói lấy chồng rồi Chi sẽ được sung sướng, bố mẹ Chi sẽ được nhờ. Nhưng sung sướng gì, nhờ vả gì cái gã hói đầu bóng lộn ấy chứ. Rồi cái đêm mà Chi lo sợ nhất cuối cùng cũng đến, chạy trời cũng không khỏi nắng, đành dũng cảm đối mặt với nó vậy. Ngồi co ro trên giường tân hôn, tay Chi túm chặt lấy chiếc chăn. Gã hói đầu đang ở trong phòng tắm. Tiếng nước chảy đã ngừng lại thì cũng là lúc tim Chi như ngừng đập. Đã chùm kín chăn, chỉ để lộ ra hai con mắt, vậy mà khi gã chồng bước ra, Chi vẫn khóc thét khi nhìn thấy cái thứ ấy trên người gã.
Nhìn gã cởi trần mà Chi cứ tưởng có con tinh tinh nào vừa đi lạc từ sở thú vào nhà mình. Ngay lập tức, Chi khóc lóc ầm ĩ và đòi về với mẹ cho bằng được. Phản ứng quá gay gắt của Chi khiến gã chồng hói đầu lúng túng. Gã lấy khăn che nốt phần thân trần, nhìn Chi nhẹ giọng:
- Nếu em muốn, anh sẽ đưa em về. Nhưng để ngày mai, chứ giờ cũng khuya quá rồi. Mà về giờ này, em, bố mẹ em sẽ mang với làng xóm. Anh thật lòng quý trọng mọi người nên không muốn điều ấy xảy ra.
Ngừng la hét, khóc lóc, Chi im lặng. Đúng như mẹ Chi nói, gã là người biết suy nghĩ. Gã không nói gì tiếp, lẳng lặng đi ra ngoài. Trước khi đi, gã quay lại, trần giọng:
- Em cứ yên tâm ngủ đi, anh sẽ không làm gì nếu như em không đồng ý đâu.
Chi bắt đầu có những suy nghĩ khác về gã. Có lẽ đúng, thuyền theo lái, gái theo chồng. Cuộc sống đôi khi phải biết chấp nhận cả những thứ mình không thích, không muốn. Nhưng biết đâu sự kì diệu sẽ xảy ra. Và Chi tin, ngày ấy sẽ không còn xa nữa đâu.
Theo Một thế giới
Sống dở chết dở với cách tiêu hoang phí và sĩ diện hão của vợ Những tưởng lấy được một cô vợ hào phóng là hạnh phúc không tưởng, nào ngờ đấy lại là nỗi đau đến không tả được chỉ vì thói ăn chơi quá đà và sĩ diện hão của vợ. Tôi gần 30 tuổi, kết hôn với một cô nàng hơn kém 8 tuổi. Tôi tin rằng em là lựa chọn đúng đắn nhất trong...