Say tình, vợ cắm sổ đỏ đổi đời cho trai trẻ
Bố mẹ và tôi đều không chấp nhận lời thú tội của cô ấy. Riêng tôi, tôi muốn li dị ngay lập tức. Nhưng 2 đứa con cứ ôm chặt lấy cô ấy, gào khóc nức nở…
Tôi làm phó phòng vật tư một doanh nghiệp chuyên về giao thông. Vợ tôi có ki ốt quần áo tại chợ trung tâm huyện. Cô ấy sắc sảo, xinh đẹp, khéo ăn nói nên cửa hàng lúc nào cũng đông đúc.
Chúng tôi có 2 con, con trai học lớp 5, con gái học lớp 1 đều ngoan ngoãn, học giỏi. Ông bà nội ngoại đều ở gần, hỗ trợ trông nom các cháu nên vợ tôi rảnh rang lo buôn bán. Cô ấy lên kế hoạch sau 3 năm nữa tích góp tiền để xây nhà mới 4 tầng, cả nhà ở cho thoải mái.
Ảnh: Houzz
Để tiện cho việc chăm sóc khách, vợ tôi thuê một anh ship hàng chuyên nghiệp. Anh ta có nhiệm vụ đi lấy hàng, giao hàng cho khách thường xuyên trong ngày.
Nghe vợ tôi nói, anh này làm được việc, nhanh nhẹn, tháo vát và khéo léo nên rất được lòng khách hàng. Công việc kinh doanh cũng vì thế mà càng ngày càng phát triển.
Tuy nhiên, kể từ khi ăn nên làm ra, vợ tôi đầu tư nhiều hơn vào việc làm đẹp. Hết nâng mũi, cắt mí, thay đổi kiểu tóc, cô ấy lại đi tắm trắng, giảm eo…. Tôi tỏ vẻ khó chịu thì cô ấy nói phải làm đẹp để quay video bán hàng. Giờ khách đi chợ qua mạng là chính.
Tôi bận tối mắt việc cơ quan nên không mấy khi đảo qua cửa hàng. Thời gian gần đây, chị gái tôi gọi điện kể chuyện, đã nhiều lần nhìn thấy vợ tôi ngồi sau ôm eo một anh chàng lạ hoắc trên phố, nhìn rất đáng nghi.
Tôi hỏi thẳng vợ thì cô ấy khóc lóc, thanh minh rồi còn nhờ bố mẹ chồng nói đỡ. Cô ấy bảo, cô ấy đang lao vào kinh doanh để kiếm tiền xây nhà, chồng không ủng hộ mà còn nghi ngờ, thật tủi thân.
Bố mẹ tôi nghe lời cô ấy, mắng tôi xối xả vì ghen tuông vô cớ khiến tôi phải xuống nước dỗ dành, xin lỗi vợ.
Sau sóng gió đó, cuộc sống gia đình tôi lại tĩnh lặng. Vợ tôi hết lời nhờ cậy ông bà nội trông cháu nhưng cũng tâm lý, biếu bố mẹ chồng tiền hàng tháng, còn giục tôi mua xe máy tốt thay chiếc xe đã xước sơn.
Video đang HOT
Chỉ riêng chuyện chăn gối là tôi thấy nghi ngờ. Ai đời, vợ chồng cả tháng mới gần gũi nhau 2-3 lần, lần nào cô ấy cũng hờ hững “trả bài”. Chỉ đến khi cô ấy báo nghỉ bán hàng để đi du lịch 3 ngày cùng nhóm bạn thân thì tôi mới sững sờ phát hiện bí mật động trời.
Cô ấy đi từ thứ 6, chiều chủ nhật không thấy vợ về, tôi gọi điện thì vợ tắt máy. Sốt ruột, tôi bấm máy gọi cho bạn thân nhất của vợ thì tá hỏa là không có buổi đi chơi chung nào.
Đúng lúc này, tôi lại bất ngờ nhận được giấy thông báo về việc truy thu lãi vay hàng tháng từ ngân hàng. Hóa ra, vợ tôi bí mật lấy sổ đỏ đi vay ngân hàng 500 triệu mấy tháng nay.
Tôi tìm hiểu từ những người bạn hàng của vợ thì được biết, cô ấy phải lòng gã vận chuyển hàng lẻo mép, đẹp trai nên tìm mọi cách lo tiền cho gã đi xuất khẩu lao động tại Đức. Chuyến đi du lịch này cô ấy cũng đi cùng gã ship hàng.
Tôi phát điên với những hành động của vợ nên không đi tìm vợ nữa. Nửa tháng sau, vợ tôi quay về, quỳ sụp xuống chân tôi xin tha thứ…
Gã bồ lẻo mép sau khi cầm được mớ tiền, bay sang Đức trót lọt thì cắt đứt hoàn toàn với cô ấy. Cô ấy phải trốn về quê, ở nhờ nhà bác ruột. Cô ấy nhớ các con quay quắt…
Bố mẹ và tôi đều không chấp nhận lời thú tội của cô ấy. Riêng tôi, tôi muốn li dị ngay lập tức khi nhìn thấy mặt vợ. Nhưng 2 đứa con cứ ôm chặt lấy cô ấy, gào khóc nức nở…
Tôi nhìn các con, tim quặn thắt vì đau đớn. Tôi biết làm sao để giải quyết mớ bòng bong này?
Theo Vietnamnet
Cơn say tình chóng vánh giữa "gái nạ dòng" với trai trẻ
Những lời anh nói khiến tôi bàng hoàng: "Nếu em rời xa anh, anh sẽ... chết... chết cùng em".
Những người trẻ tuổi, họ sẵn sàng chết vì yêu. Còn tôi, tôi đã có chồng, có con, đã từng tuyệt vọng khi người chồng yêu thương qua đời. Nhưng vì con, tôi vẫn sống. Thế mới thấy sống có trách nhiệm khó gấp ngàn lần chết một cách nông nổi.
Lúc đầu, tình yêu của chàng trai trẻ kém tôi 5 tuổi ấy giống như một cơn gió mùa xuân. Nó an ủi và cho tôi hy vọng về hạnh phúc. Nhưng rồi, cơn gió xuân nhanh chóng trở thành cơn giông bão. Gia đình tôi phản đối kịch liệt, coi anh như thằng nhóc chẳng làm nên trò trống gì. Trong khi gia đình anh thì đay nghiến tôi vì đã hủy hoại tương lai của con trai họ.
Vì thế tôi đành chia tay. Anh khóc lóc, van xin. Van xin không được thì gào thét như một đứa trẻ lúc không đòi được thứ mình muốn. Tôi vẫn bước đi. Nhưng, những lời anh nói khiến tôi bàng hoàng:
- Nếu em rời xa anh, anh sẽ... chết... chết cùng em.
Ôi khoảnh khắc ấy, ngay cả trong tột cùng sợ hãi tôi vẫn thấy nực cười. Trong cái đầu non trẻ ấy có gì ngoài sự thỏa mãn khi dọa nạt trả thù tôi. Còn tôi, có lẽ vì tôi cũng là một người mẹ, tôi nghĩ ngay đến gương mặt của bố mẹ anh. Dù họ oán ghét tôi nhưng thực tâm, họ vẫn là những người đáng thương. Họ đã kỳ vọng biết bao nhiêu ở đứa con trai duy nhất này. Tôi thấy phẫn nộ thay cho họ.
- Sao anh dám nói như vậy. Anh có nghĩ đến bố mẹ anh không. Mẹ đã phải bán máu để có tiền đưa anh đi viện khi anh ốm đau, bố đã làm việc đến kiệt sức ở những khu chợ đêm để anh có tiền học đại học. Thế mà giờ khi anh đã trưởng thành và có thể giúp đỡ gia đình, thì anh lại định chết sao. Bố mẹ anh sẽ sống thế nào? Cả bố mẹ tôi, cả con gái tôi nữa. Tất cả mọi người đều phải bị hủy hoại anh mới vừa lòng sao?
Anh sực tỉnh. Đôi mắt thất thần hoảng hốt. Còn tôi, tôi cố chạy thật nhanh, chạy thật nhanh khỏi sự hoang tưởng về một tình yêu lầm lạc.
Sau này có lần tôi gặp lại anh, lúc đó đã là một người đàn ông thành đạt và phong độ. Tôi tưởng rằng thấy tôi anh sẽ ngượng ngùng quay đi, nhưng không, anh tiến tới và chủ động chào tôi trước:
- Chào em. Lâu lắm mới gặp em.
Thật may anh ấy không nói rằng, chào chị. Tôi thầm nghĩ thế. Anh mời tôi đi uống cà phê và ở đó, lần đầu tiên chúng tôi lại ngồi đối diện với nhau sau nhiều năm xa cách. Cũng là anh mở lời trước, giọng ấm áp, dịu dàng:
- Ngày ấy anh thật trẻ con nhỉ? Anh chỉ muốn xin lỗi em. Nếu không có em, chắc anh đã làm những việc ngu ngốc.
Tôi rất muốn nói điều gì đó để anh bớt ngượng ngập khi nghĩ về những gì đã qua.
- Không sao đâu anh. Ai cũng có một thời trẻ trung ngốc nghếch mà.
- Ừ, đúng là anh ngốc thật đấy. Tự nhiên anh nói rất sôi nổi. Sao hồi ấy mình nghĩ chuyện cái chết nó dễ dàng đến thế. Không có được người mình yêu. Chết. Không giành được công việc mình yêu thích. Chết. Bị hiểu lầm vì một việc gì đó mà không giải thích được. Chết. Nếu chết dễ thế chắc một đời chết cả ngàn lần rồi nhỉ.
Chúng tôi cùng cười khi hồi tưởng lại những ngày trẻ trung khờ dại ấy (Ảnh minh họa)
Chúng tôi cùng cười khi hồi tưởng lại những ngày trẻ trung khờ dại ấy. Ai chẳng có một thời như thế. Anh nhìn tách cà phê và nói giọng trầm trầm:
- Hôm đó trở về nhà, mở cánh cửa ra, anh thấy bố mẹ đang ngồi bên mâm cơm chờ mình về ăn. Tự dưng nhớ đến những lời của em, anh ân hận quá. Sao mình lại nông cạn đến thế. Thảo nào cô ấy rời xa mình. Một kẻ yếu đuối, tự tin và vô trách nhiệm như mình làm sao che chở, chăm sóc cho mẹ con cô ấy được.
- Anh không cần nhắc lại những lời ấy đâu. Tôi đỏ mặt.
- Ừ, anh đã nói là muốn xin lỗi em mà. Từ ngày đó anh quyết tâm thay đổi. Anh chỉ tập trung vào sự nghiệp thôi. Anh quyết tâm có được một công việc tốt, có kinh tế để chăm sóc cho gia đình.
- Giờ thì anh làm được rồi, phải không?
- Ừ, chẳng giấu gì em. Giờ anh đã trưởng phòng ở một tập đoàn lớn, tất nhiên đời còn dài, còn nhiều điều phải cố gắng nhưng bây giờ ít ra anh cũng có thể là chỗ dựa cho gia đình, cho bố mẹ. Và anh, anh cũng có gia đình. Con gái anh đã hai tuổi rồi. Thời gian trôi qua nhanh quá, nhỉ?
Ngừng một lúc anh mới nói tiếp:
- Hồi ấy anh tưởng đã hiểu những lời em nói nhưng hóa ra phải đến lúc có con anh mới thấm thía được. Có con rồi mới hiểu lòng cha mẹ, mới biết ơn ngày đó nhờ có em mà anh mới không làm những điều điên rồ. Anh thật lòng muốn cảm ơn em!
Sau đó, chúng tôi không nhắc những chuyện cũ nữa. Chúng tôi nói về công việc hiện tại, về dự định tương lai của mỗi người và về những đứa con. Không còn một tình yêu nông nổi của tuổi hai mươi, giờ có lẽ chúng tôi sẽ là những người bạn tốt.
Theo Dân Việt
Bỏ thời gian theo dõi mới biết em gái tôi đang bị lừa dối bởi cậu bạn trai vừa nghèo vừa xấu Bằng trực giác và kinh nghiệm sống, tôi khẳng định cậu ta đang lừa dối em gái tôi. Nhưng em gái tôi thì vẫn khăng khăng... Em gái tôi năm nay học năm 3 đại học. Em có dáng người xinh xắn, khuôn mặt đáng yêu, tính tình hơi mít ướt nhưng dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ, gọi dạ bảo vâng. Trong...