Say rượu, vợ ôm cổ chồng hôn say đắm trước mặt họ hàng
Tết này, có lẽ điều khiến tôi xấu hổ, mất mặt nhất chính là chuyện vợ say rượu, lè nhè, ôm vai bá cổ chồng hôn say đắm trước mặt nhiều người trong bữa cơm tân niên.
Thực ra, chuyện Thanh – vợ tôi biết uống rượu không phải là tôi không biết nhưng tôi chỉ bất ngờ vì hành động quá đà của cô ấy trong bữa cơm khiến tôi xấu hổ với anh em, họ hàng.
Hồi còn yêu nhau, tôi đã biết vợ có tửu lượng khá, không sợ bia rượu như nhiều cô gái khác. Có lẽ, phần vì được hưởng gen từ bố vợ, phần vì được rèn luyện qua những lần gặp đối tác, tiếp xúc khách hàng.
Biết là vậy nhưng tôi không lấy đó làm e ngại, thậm chí, tôi còn cảm thấy hãnh diện vì mỗi lần đi nhậu cùng tôi, mấy thằng bạn cứ mắt tròn mắt dẹt, thán phục “người yêu thằng Thành cho mấy đứa tao gục tại bàn”.
Nhiều lần, hai đứa giận dỗi nhau, vợ tôi uống rượu nhiều đến nỗi say khướt, mỗi khi say lại khóc lóc, kể lể, lè nhè đủ chuyện chẳng khác gì một thằng đàn ông. Khi đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản, chắc con gái cũng như cánh đàn ông buồn thì uống, mà uống nhiều thì say. Thậm chí, khi có tí men, Thanh xinh hơn, lả lướt và g.ợi t.ình hơn nên lắm lúc tôi còn chủ động mời vợ mình uống.
Chuyện tửu lượng cao chỉ tôi và một vài người bạn biết, còn gia đình tôi hoàn toàn không hề biết. Ngày còn yêu nhau, nhiều lần về nhà tôi chơi, bạn tôi biết vợ uống được rượu nên hay cùng hùa nhau trêu chúc tụng bố chồng tương lai một chén. Nhưng những lần ấy vợ chỉ cười, không nói gì, bảo là không biết uống rượu. Tôi cũng buồn cười vì câu nói đó nhưng phải giữ ý như thế là đúng, tôi cũng không cho phép vợ uống khi về ra mắt bố mẹ tôi.
Video đang HOT
Chuyện tửu lượng cao chỉ tôi và một vài người bạn biết, còn gia đình tôi hoàn toàn không hề biết.(ảnh minh họa)
Sau thời gian 3 năm yêu nhau, khi quyết định rước nàng về dinh, cũng đã có lần tôi lăn tăn chuyện tửu lượng của vợ nhưng rồi lại gạt phăng vì cho rằng, chuyện say xỉn, rượu chè chỉ ở bàn nhậu, chứ khi đã có gia đình rồi, đặc biệt là phụ nữ ai lại rượu chè be bét, thiên hạ người ta cười cho.
Chúng tôi tổ chức đám cưới vừa tròn một tháng thì đến ngày Tết. Hôm gia đình tổ chức bữa cơm tân niên vào ngày mồng 2 Tết, bố mẹ mời anh em nội ngoại, vợ tôi một tay chuẩn bị ba mâm cơm khá thành thục và nhanh nhẹn. Con dâu mới được cả nhà khen nấu ăn ngon, trình bày đẹp. Tôi được dịp mát mặt với mọi người.
Nhưng lúc chúc tụng cùng bạn bè, mấy anh con bác mời vợ tôi vào ngồi xuống, có cả bố mẹ và các bác tôi ở đó, họ chúc tụng và yêu cầu vợ tôi uống cùng. Như theo thói quen, vợ tôi không ngần ngại ngồi xuống, rồi nhanh miệng nói “em uống hết chén này thôi nhé” và chưa kịp để ai nói câu nào, dốc ngược chén ực một hơi hết nhẵn không còn một giọt rượu.
Mấy thằng bạn tôi ở mâm bên cạnh, thấy vợ tôi uống được cũng mon men cầm chén chạy sang, chúc nàng dâu mới chén rượu đầu xuân. Chẳng cần nhìn ánh mắt không đồng tình của tôi, vợ cao hứng uống luôn. Cô ấy còn xua tay, nhất định “sầu riêng” với từng người một chứ nhất định không chịu “đồng khởi”.
Rồi như “cá gặp nước”, khi đã vào cầu, vợ tôi chủ động cầm chén đi chúc các bác trai, bác gái, anh chị em họ, và mời bố tôi vài chén với tư cách là con dâu mới. Chén nào cũng rót đầy, vợ nâng lên rồi đặt xuống nhanh nhẹn, cốc thì cạn sạch. Trong khi vợ bô bô “các bác cứ yên tâm, tửu lượng của cháu cao hơn anh Thành nhiều, cháu không bao giờ biết say đâu”, thì bố tôi nhìn thấy “choáng toàn tập”, ánh mắt tỏ rõ sự ngạc nhiên, bàng hoàng.
Càng uống càng hăng, một tay cầm chén, một tay cầm chai, vợ tôi liên tục “c.hém gió”, miệng nói như máy khâu, khác hẳn với hình ảnh đảm đang, hiền thục nhu mì mọi ngày.
Rồi không biết đến chén thứ bao nhiêu, vợ tôi quay trở về chỗ chồng, bất ngờ ôm cổ tôi, ghì c.hặt t.ay ôm hôn tôi đắm đuối trước mặt tất cả mọi người. Tôi chưa kịp phản ứng gì thì vợ quay sang hỏi mọi người với giọng lè nhè: “Mọi người thấy vợ chồng con hạnh phúc không ạ, con yêu chồng con lắm”.
Thật sự lúc đó tôi cảm thấy rất xấu hổ, chỉ muốn nền nhà có một kẽ nẻ để chui xuống. Vợ tôi – người lâu nay tôi ca ngợi hết lời trước mặt mọi người giờ lại trở nên bê tha như vậy.
Sau hôm đó, bố mẹ tôi không nói gì nhưng có lẽ hai cụ vẫn chưa hết sốc. Tôi thì không biết phải làm gì đây trước mặt họ hàng và gia đình, giờ đây tôi vừa xấu hổ vừa mệt mỏi.
Theo VNE
Được chồng yêu thương, tôi thấy sợ
Người ta thì khao khát được chồng yêu thương, còn tôi thì lại thấy sợ mỗi khi chồng gần gũi, động chạm vào người mình.
Đúng là, &'mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh', chẳng biết đâu mà lần. Ở trường hợp của tôi thì, có được yêu cũng không dám yêu chồng.
Thứ nhất, chồng yêu quá, hay chồng chiều quá thì sợ bị thiên hạ dị nghị. Người ta sẽ cười vào mặt chúng tôi là, già rồi còn chảnh chọe. Tôi và chồng thì chẳng già đâu, nhưng ở cái t.uổi ấy, không nên làm giống như đôi thanh niên trẻ ngày còn yêu nhau nữa. Nhưng chồng tôi thì cứ thích thế. Nên hễ tôi đi đâu một bước thì chồng theo sau, không bỏ qua bước nào. Với chồng mà nói, tôi giống như một đ.ứa t.rẻ con. Nên lúc ăn cơm cùng bạn bè, chồng cũng phải đút cho tôi, hoặc là bóc cam, gắp thức ăn, làm đủ thứ giống như tôi là đứa con nít vậy.
Đi đâu chồng cũng theo tôi, ngay cả đi họp lớp, nhất định phải có mặt chồng. Chồng không bao giờ yên tâm để tôi đi ra ngoài một mình, dù là ban ngày hay trời tối. Cứ tôi đi đâu là chồng đèo đi, dù là mưa hay nắng. Chồng luôn quan tâm tôi, bảo là tôi đi mình không an toàn. Nghĩ được chồng chiều thì sướng, nhưng mà một bước cũng đưa đón thành ra chán. Ví như muốn đi đâu chơi với bạn bè thì phải tự do, thi thoảng lượn phố, cà phê với bạn, có phải là thích không. Đằng này, đi với bạn mà có chồng ngồi bên cạnh thì làm ăn được gì?
Dù gì thì dù, chứ đàn ông mà ham hố chuyện ấy quá khiến tôi nghĩ không tích cực được. Tôi còn nghi ngờ chồng bệnh hoạn hay nghiện s.ex. (ảnh minh họa)
Đó chỉ là một chuyện. Còn chuyện giường chiếu, gối chăn mới là vấn đề khiến tôi phát hoảng vì chồng. Tôi chưa bao giờ có cảm giác vui sướng khi được gần gũi chồng. Mọi ngày, ra ngoài, nhìn anh lịch thiệp, đạo mạo là thế nhưng tối về, anh h.ành h.ạ tôi trên giường, giống như nô lệ của anh. Trong tâm anh, có thể anh không coi là món đồ chơi, hay là người để anh thỏa mãn d.ục v.ọng, nhưng anh lại là người ham chuyện ấy. Anh luôn thích tò mò, luôn thích có những tư thế mới lạ. Anh còn bấm cả giờ để hai vợ chồng vui vẻ với nhau. Anh bảo, làm gì thì làm, ngay cả chuyện chăn gối vợ chồng cũng nên chọn giờ. Và nhất định là ngày nào cũng phải yêu nhau, như thế tình cảm vợ chồng mới thắm thiết. Nhưng, mỗi ngày yêu là mỗi lần sáng tạo, mỗi cách thức khác nhau, sẽ khiến đối phương cảm thấy thoải mái hơn.
Anh nói, nếu như muốn có con thì có khi còn phải chọn giờ đẹp. Nghe anh nói mà tôi phát mệt người. Đúng là chúng tôi chưa có con, cũng có chút lo lắng. Nhiều người còn bảo, hay tại chưa có con nên anh lo, anh muốn chiều vợ, cho tâm lý vợ thoải mái thì cả hai với dễ sinh con được. Sáng tạo trong chăn gối cũng là cách để nhanh có con. Nghe thì có lý, nhưng mỗi lần anh bắt tôi xem phim, đọc sách, nhìn hình họ vui vẻ bên nhau rồi mình làm theo mà tôi phát sợ.
Dù gì thì dù, chứ đàn ông mà ham hố chuyện ấy quá khiến tôi nghĩ không tích cực được. Tôi còn nghi ngờ chồng bệnh hoạn hay nghiện s.ex. Tôi sợ chồng sẽ vì ham muốn chuyện này quá mà hỏng người. Chồng cũng hay sinh sự nếu như tôi không đáp ứng nhu cầu rồi nghi ngờ tôi này nọ với người đàn ông khác. Thử hỏi, chồng kè kè tôi như vậy thì đàn ông ở đâu mà cặp kè chứ?
Cái sự yêu quá của chồng, chăm sóc vợ đến tận cái lông chân khiến tôi rùng mình. Ngay cả hít thở tôi cũng không cảm thấy thoải mái. Nhiều khi tôi muốn mình được thảnh thơi vui vẻ, được tung tăng với bạn bè hoặc thi thoảng vào nhà hàng ăn cùng bạn, hát hò cùng bạn như ngày chưa chồng mà khó quá. Cuộc sống của tôi chỉ có chồng và 4 bức tường. Có đi đâu thì cũng có chồng. Người ta còn cười tôi, bảo là chồng tôi chiều quá hóa dở. Với lại họ nghĩ vợ chồng tôi làm hàng, vì có ai lại yêu nhau tới mức ấy đâu.
Nghĩ đúng là chán với cái kiểu yêu thương của chồng. Dù là anh không bao giờ to tiếng, lúc nào cũng nhẹ nhàng với tôi, hay mua quà, sắm sửa cho tôi đủ thứ nhưng từng ấy thứ, không thể giống như sự tự do. Tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản với người chồng này, đã có lúc muốn buông xuôi nhưng bằng cách nào bây giờ với một người cuồng yêu và cuồng ghen như vậy. Đúng là, có sướng mà không muốn sướng, vì cái sướng lại thành cái khổ vô biên!
Theo VNE
Chồng như khách trọ miễn phí ở nhà Sáng đi sớm, tôi về muộn, rất muộn, thậm chí là không về với lý do qua đêm nhà bạn vì nhậu nhẹt, chồng tôi đã trở thành khác trọ trong nhà này. Lấy chồng, sống với nhau được 5 năm, có lẽ đó là quãng thời gian quá dài của một cuộc hôn nhân chăng? Cả hai vợ chồng đã từng yêu...