Say rượu ngủ quên ở nhà bạn thân
Hà hoảng loạn: ‘Mày đã làm gì tao chưa, sao quần lót tao lại không cánh mà bay còn người mày lại trần truồng như nhuộng thế kia?”.
ảnh minh họa
Sau cái lần thất tình, Hà chán nản không dám yêu đương gì nữa. Lúc nào chán thì gọi thằng bạn thân đi ăn cùng hoặc đi đá bóng. 26 tuổi đầu nhưng Hà và Đức vẫn độc thân phơi phới chẳng màng gì đến tình yêu.
Ngày nào đi làm về Đức cũng chạy qua chỗ trọ của cô bạn thân ăn chực ở nhà đến 10 giờ đếm mới về. Nhiều lúc Hà tức điên liền bảo:
- Tao là mẹ mày à, sao ngày nào tao cũng phải hầu mày thế này.
- Ấy chết mày nói vậy mất quan điểm, con điên nào cầm ví tao rồi đi mua 1 đống váy về hả? Tao nghèo đói thế này là do đứa nào.
- Ờ thì…
- Thì thì cái con bà Thì, nấu cơm nhanh lên bố đói rồi.
(Ảnh minh họa)
- Aaa… phát điên với mày mất, tao không hiểu vì sao tao có thể thân thiết với mày suốt 20 năm qua. 1 đứa đàn ông chua ngoa, ki bo kẹt xỉn, lấy có mấy triệu mua đồ mà cứ đếm đi đếm lại.
- Hẳn là có mấy triệu, chê ít thì trả tiền lại đây tao đãi mày đi ăn vịt.
- Thôi thôi ở nhà ăn cơm đậu phụ được rồi.
- Thế thì nấu đi ngồi đó mà lảm nhảm.
Cứ hễ mở mồm ra là họ khẩu chiến với nhau, quan điểm cứ phải gọi là đời đời trái chiều thế mà Hà và Đức vẫn thân thiết bao năm nay. Tình bạn của họ khiến bao người ngưỡng mộ, thậm chí có người còn tưởng họ yêu nhau nữa. Nhớ hồi học đại học mỗi lần Hà đau bụng con gái mặt xanh lét như tàu lá chuối rồi ngã cái bộp giữa lớp, Đức lại khổ sở vác con bạn về phòng. Hồi cấp 3 đang đi học về thì Hà bị tào tháo đuổi liền bảo với cậu bạn:
- Mày đạp xe nhanh lên tao sắp chịu hết nổi rồi.
Video đang HOT
Đức cong đít đạp vã hết mồ hôi, thấy Hà như vừa thoát chết đi ra khỏi nhà vệ sinh Đức liền mắng sa sả:
- Ăn cho lắm vào, tao không hiểu sao đời tao lại khổ với mày như thế. 13 cây số mày bắt tao đạp với vận tốc 60 km/ h bố thằng nào mà chịu được.
- Điêu vừa thôi, bạn bè gặp hoạn nạn rat ay cứu giúp là chuyện đương nhiên còn bày đặt kể công.
Họ đã cùng nhau lớn lên như thế, ngày Hà có bạn trai Đức hụt hẫng mất mấy tuần vì anh có cảm giác mình bị bỏ rơi. Chán nản Đức cũng tán 1 cô, cứ ngỡ Hà sẽ buồn ai dè cô hớn hở chúc mừng rồi tư vấn suốt ngày. Nhiều lúc Đức cũng không rõ tình cảm mà anh dành cho Hà là gì nữa, chỉ biết rằng mỗi lúc đi xa người anh nhớ nhất là con bạn nối khố.
Mọi chuyện cứ diễn ra như thế, cho đến 1 ngày hôm đó Hà cãi nhau với sếp. Vì sếp bảo cô đi gặp khách hàng lại gặp 1 ông khách dê xồm thích sờ soạng hơn là làm việc. Chán nản sợ hãi, Hà rủ Đức đi uống bia:
- Tao xin nghỉ ngày mai rồi, hôm nay chúng ta không say không về.
- Được rồi không sai không về.
Sau 1 hồi khề khà, uống hết gần nửa két bia thì cả 2 say ngoắc cần câu. Đức đưa Hà về phòng mình ngủ, vì chỗ anh không giới hạn giờ giấc. Vê đên nơi ca hai say rươu lăn ra ngu như chêt, nưa đêm nong qua Đức cơi hêt quân ao ra vi binh thương ơ 1 minh anh cung co thoi quen đo. Con Hà thi măt nhăm măt mơ cung cơi phăng tât ca lăn ra ngu như chêt.
Hai đưa ôm nhau ngu say sưa, đên 6 giơ sang Hà buôn đi vê sinh nên tinh dây. Luc nay nhìn qua bên cạnh thấy thằng bạn đang ngủ ngon lành trên người mặc mỗi cái quần lót. Hà hốt hoảng nhìn xuống người mình thì thấy váy vẫn nguyên nhưng hình như có cái gì sai sai. Cô vạch váy lên thì thấy phần dưới của mình trần như nhông:
- Aaaaaaaaaaaaa… thằng biến thái mày dậy ngay cho tao?
- Sao vậy, gì mà mày hét toáng lên vậy. Ơ mà quân ao tao đâu.
- Ai mà biết được, tao còn chưa hỏi mày thì thôi, cái thằng chết dẫm này đêm qua mày đã làm gì tao rồi hả.
- Ý mày là sao?
- Quần lót tao đâu rồi, sao chỗ đó của tao lại không mặc gì.
- Tao… tao làm sao mà biết được.
- Mày không biết chẳng lẽ tao biết chắc, hôm nay mày chết chắc với tao rồi, hu hu thằng mắc dịch này.
- Kiêm tra ga giương xem, nhanh lên.
- Để làm gì?
- Ngu lắm, để xem tao bị mất trinh chưa chứ để làm gì nữa.
- Ơ mày vẫn còn à?
Bốp
- Bố thằng điên.
Đức lật chăn lên còn Hà lúi húi đi tìm quần lót thì thấy nó bị ném tít tít dưới sàn nhà ở cuối chân giường.
- Chết tao rồi, máu này, có dính 1 tý máu ở quần lót này.
- Đây… đây cũng có 1 ít, tao… tao thề tao không cố ý đâu. Tao nói thật đấy.
- Từ nay tao với mày ân đoạn nghĩa tuyệt.
- Hả mày đừng đùa ta, chờ tao mặc đồ đã mày định đi đâu đấy.
Tao không muốn nhìn thấy mặt mày nữa, sau lần đó Hà khóc ré lên suy sụp vô cùng. Cô cố nhớ lại mọi chuyện nhưng không thể nhớ ra cái gì đầu đau như búa bổ. Cả buổi Đức đến đứng ngoài cửa nghe con bạn thân khóc mà anh xót xa vô cùng. Hà tránh mặt Đức suốt 1 tháng liền, nhưng sự thiếu vắng của Đức khiến Hà thấy trống vắng vô cùng. Hà bắt đầu nhận ra sự quan trọng của Đức với đời mình. Ngày gặp lại thấy thằng bạn râu tóc loam xoàm Hà vừa buồn cười vừa xót xa:
- Mày định làm người rừng đấy à?
- Mày chịu gặp tao rồi sao, hu hu, tao sai rồi tao xin lỗi mà. Tao nhớ mày quá.
Sau lần đó họ thử yêu nhau, cái tin đó đến tai bố mẹ 2 bên khiến ai cũng vui mừng. Họ không ngờ nhờ sự kiện đêm đó giờ mối quan hệ họ lại trở nên thế này:
- Biết thế tao với mày yêu nhau sớm sớm thì hay rồi con điên nhở.
- Tao suýt phát chết ngắc giờ.
Theo blogtamsu
Có phải cô hàng xóm đa tình ' rình' lúc chồng tôi say rượu?
Chồng hốt hoảng khi thấy tôi, còn tôi muốn ngất xỉu khi thấy Xoan đang run rẩy đứng nép sau lưng chồng, áo quần xộc xệch, đầu tóc rối bù. Chồng lắp bắp thanh minh vì anh say rượu, vì Xoan sang chơi lúc anh không còn tỉnh táo!
ảnh minh họa
Thực ra Xoan không phải là hàng xóm của vợ chồng tôi mà là chú, thím ruột của Xoan mới là láng giềng gần gũi của chúng tôi đã gần 10 năm có lẻ.
Xoan có mặt ở nhà chú thím em vì chú ruột của em không may bị tai nạn xe máy khá nặng, thím của xoan phải ra thành phố thuê trọ để ngày ngày chăm chồng ở viện.
Chú thím Xoan lại không có con nên bố Xoan cho em đến trông nhà giúp chú, thím, thế là nghiễm nhiên em trở thành người " tối lửa, tắt đèn" có nhau của vợ chồng tôi.
Xoan 20 tuổi, khá xinh xắn, vóc dáng thon thả, đi đứng nhẹ nhàng, nói năng nhỏ nhẹ, lễ phép. Em gọi vợ chồng tôi là anh chị bởi chồng tôi 32 tuổi, còn tôi chưa qua tuổi 30.
Công việc nhà nông bận rộn, lại lu bù với hai đứa con 1 trai 8 tuổi, 1 gái còn đi mẫu giáo nên tôi cũng ít thời gian chuyện trò cùng Xoan. Tuy vậy khi có dịp, vợ chồng, con cái sum vầy, có bữa cải thiện ăn tươi không bao giờ tôi quên gọi Xoan, bởi Xoan ngoài việc quét tước, dọn dẹp nhà cửa cho chú thím, rồi chăm mấy con gà, con lợn chưa đến lứa bán của thím để lại, hễ rỗi lúc nào là em sang nhà tôi lúc thì chơi với hai đứa nhỏ, lúc giúp tôi việc này việc nọ khiến tình cảm hàng xóm luôn gắn bó và thực lòng tôi coi Xoan như em gái của mình.
Ban đầu chồng tôi rất ít lời với Xoan, nhưng Xoan hay chủ động, lởi xởi gợi chuyện nên dần dần chồng tôi cũng không còn giữ kẽ nữa, anh cũng hay cười nói, cởi mở tiếp xúc khi Xoan sang nhà.
Thỉnh thoảng có việc gì cần đến bàn tay đàn ông, Xoan lại lễ phép sang tận nhà gặp tôi xin để chồng tôi giúp em. Nghĩ chồng mình biết việc, lại coi Xoan như em gái nên khó dễ làm gì với em, nên nếu chồng lâu lâu không sang bên Xoan tôi lại giục chồng năng qua lại xem em cần gì thì đỡ đần.
Một vài lần đi làm đồng, tôi cũng nghe phong phanh mấy bà, mấy cô trong làng xì xầm rằng cô Xoan thích chồng tôi lắm. Cô ấy chẳng tiếc lời khen chồng tôi tốt tính, khoẻ mạnh lại đẹp trai, cô còn xuýt xoa rằng tôi là người phụ nữ may mắn, hạnh phúc nhất khi có được tấm chồng ra như thế. Tôi nghĩ khen chồng tôi cũng phải thôi, vì anh là người sống hiền lành, có trách nhiệm với gia đình, với vợ con, với bố mẹ, họ hàng đôi bên nên được lòng tất cả mọi người chứ riêng gì Xoan!
Nghĩ tốt về chồng như vậy nên tôi không có chút gì nghi ngờ chồng có thể thay lòng đổi dạ, cho đến chủ nhật vừa rồi bên nhà ngoại có đám giỗ, ngay từ sáng sớm tôi đã chở cả hai con về nhà ông bà ngoại để đi chợ làm cơm cúng vì chồng tôi phải làm cỏ cho đám ruộng đến trưa mới sang dự.
Ăn uống no say xong, chồng bảo tôi cứ ở lại dọn dẹp rồi cho con chơi với ông bà ngoại đến tối hãy về cho mát. Định theo lời chồng nhưng cô con gái chạy chơi toát mồ hôi thay mấy lần váy áo không đủ, nên tôi tranh thủ lúc rỗi việc chạy xe về nhà lấy thêm cho con mấy bộ đồ để có cái dùng.
Tưởng chồng nghỉ trưa xong lại ra ruộng, không ngờ đến 4 giờ chiều mà cửa vẫn chốt trong. Sợ chồng rượu say ngủ quên hay gặp bất trắc gì tôi gọi đến mấy lần rồi, mạnh tay đập đến mấy lần nữa mới nghe tiếng dép lẹt quẹt ra mở chốt cửa.
Chồng hốt hoảng khi thấy tôi, còn tôi muốn ngất xỉu khi thấy Xoan đang run rẩy đứng nép sau lưng chồng, áo quần xộc xệch, đầu tóc rối bù. Chồng lắp bắp thanh minh vì anh say rượu, vì Xoan sang chơi lúc anh không còn tỉnh táo! Thì ra chuyện chỉ đơn giản có vậy? Tôi có nên tin không?
Theo TPO
10 năm qua tôi thấy mình tội nghiệp khi cố tìm sự chung thủy nơi chồng Trong bóng đêm tôi khóc cho mình khi là một người vợ, tuy không hận thù nhưng không còn yêu thương nồng nàn, không còn lòng tin mà lại chẳng thể từ bỏ. Ảnh minh hoạ Hôm nay tôi viết ra những suy nghĩ đã kéo dài gần 10 năm qua, những suy nghĩ này như những cơn giông gió có khi ào...