Say rượu, chồng tiểu vào đầu vợ
Anh cặp hết gái trẻ lại ăn nằm với bà già gấp đôi tuổi vợ. Tối nào cũng be bét rượu chè, đái cả vào đầu vợ mà bố mẹ tôi không cho ly hôn.
ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau phải vất vả lắm mới được kết hôn. Kẻ Bắc người Nam, tôi quen với kinh doanh còn anh thì dân đồng ruộng, tôi có đạo còn anh thì không. Tôi sống hiện đại quá, còn anh vốn sẵn khô cằn. Lúc quen biết nhau, ai cũng can ngăn nhưng vì là mối tình đầu nên mãnh liệt lắm.
Rồi chúng tôi lấy nhau. Cuộc sống ở thuê ở mướn, thiếu thốn đủ về nhưng tôi cạn nghĩ, cứ nghĩ rằng chỉ cần yêu thương nhau thì ăn cơm với muối cũng hài lòng. Nhưng không, từ ngày bắt đầu sống chung là cuộc sống của tôi chỉ toàn là nước mắt. Tôi chưa từng cảm nhận được một ngày yêu thương. Nhưng vì nghĩ mình ở xa, lại sĩ diện nên tôi che giấu tất cả, để mọi người, nhất là ba mẹ tôi vui lòng.
Chúng tôi làm đám cưới mà trong lòng tôi lại không hề muốn. Tôi cố gắng tìm trên mạng những điều tốt đẹp để cải thiện anh, để hôn nhân được hạnh phúc nhưng bản chất mà, nào có dễ thay đổi được đâu. Anh gia trưởng, độc đoán lắm, chẳng chịu làm gì do được nuông chiều từ bé, con trai một, cháu đích tôn. Anh chửi cả cha mẹ, ông bà…
Tôi vay vốn thuê nhà kinh doanh, làm ăn cũng tốt nhưng làm bao nhiêu hết bấy nhiêu. Nghĩ anh còn trẻ, ham chơi nên tôi cố nhịn. Cả ngày tôi chỉ ở nhà nên bạn bè dần mất hết. Hơn một năm sau ngày cưới, tôi có thai. Không ngờ anh cũng như những lần trước ép tôi phá đi. Nhưng bác sĩ bảo, lần này nữa khả năng vô sinh sẽ cao nên tôi để lại. Suốt 4 tháng ốm nghén tôi phải tự lết đi truyền nước, anh không một lời hỏi han.
Anh còn trả đũa bằng cách cặp hết cô này, ăn nằm cô khác, toàn gái quán cafe, uốn tóc, massage… Rồi khi tôi đi đẻ, điện thoại anh không liên lạc được, mãi 2 ngày sau anh mới có mặt nhưng chỉ như người bạn ghé thăm rồi lại thấy lén lút nhắn tin điện thoại. Tôi chán lắm nhưng đành kệ.
Sau khi sinh một tháng, mình tôi phải chật vật đủ thứ, từ chăm con, nhà cửa, cơm nước, lấy hàng, đến bán và dọn hàng, có khi mấy ngày liền không được ăn cơm. Con thì càng ngày càng gầy, khó nuôi, khó ăn, khó ngủ. Có khi quần áo mốc sạch, chén bát đầy giòi nhưng anh không bao giờ động tay. Chăm con mọn rồi bú đêm, mấy khi tôi được ngủ, vậy mà anh luôn là người được ngủ trưa. Tối nào anh cũng be bét rượu chè, có khi say quá đái cả vào đầu vợ mà sáng ra cứ chối đây đẩy. Vậy mà tôi góp ý lại chửi.
Video đang HOT
Anh vẫn chứng nào tật nấy, cặp hết người này người kia, thậm chí có khi còn cặp với bà gấp đôi tuổi vợ để có tiền vui chơi. Hay có khi là trẻ chưa đủ 18 tuổi. Biết bao nhiêu lần tôi muốn bỏ nhưng ba mẹ cứ đòi sống, đòi chết bảo: “Dòng họ nội ngoại bao nhiêu đời nay không có ai bỏ ai, đừng có chơi trội để cha mẹ mang nhục”…
Rồi có khoảng thời gian tôi bị ung thư nhưng giai đoạn đầu, đi bệnh viện hơn nửa năm mà anh không hề hay biết, tủ lạnh mất điện 1 tháng anh không hay, bóng đèn hỏng 2 tháng rồi anh cũng kệ. Tôi nằm viện, một tay truyền nước, tay kia đút cháo cho con. Chưa bao giờ anh làm điều gì cho con, dù chỉ là đút một thìa cháo vào miệng khi vợ bệnh nằm liệt giường. Giờ chúng tôi vẫn đang ở thuê, nợ nần chồng chất. Anh ta quá ích kỷ, gia trưởng, độc đoán, ba mẹ lại không cho ly hôn. Tôi phải làm sao?
Theo Ngoisao
"Lỗ to" vì ham chồng...Hà Nội
Ham hố lấy chồng Hà Nội, Dung có ngờ đâu "vớ" phải gã chồng vũ phu, nghiện ngập.
Ảo vọng lấy chồng Hà Nội
Mỗi khi vợ chồng anh Nam, chị My sánh bước cùng nhau bạn bè, người thân đều tủm tỉm cười vì sự...chênh lệch ngoại hình giữa hai người. My cao, da trắng, dáng người và khuôn mặt đều đẹp. Trong khi đó anh Nam thì thấp hơn vợ một cái đầu, người nhỏ thó, mặt mũi cũng không được ưa nhìn. Ở anh Nam chỉ toát lên vẻ của một người đàn ông khó tính, cau có...tất cả đều không thấy điểm gì phù hợp với người vợ xinh đẹp mà anh cưới được.
Ai không biết thì có thể ngạc nhiên đôi chút nhưng bạn bè của My thì đều hiểu nguyên nhân. Ngày còn trẻ, đang là sinh viên My nổi tiếng khắp trường vì là hoa khôi. Tất nhiên, kéo theo đó là rất nhiều những chàng thư sinh ngấp nghé, mong muốn được lọt vào mắt xanh của người đẹp. Nhưng cô đều phớt lờ. Xuất thân là một cô gái nông thôn lên thành phố, tự ý thức được mình đẹp nên cái giấc mộng lớn nhất đời của My là cưới được một anh chàng nhà Hà Nội. Chỉ có thế cô mới có thể trụ lại ở mảnh đất này và sống sung sướng.
Vì suy nghĩ như vậy ngay từ đầu nên đối với những chàng trai tỉnh lẻ, mặc cho họ học giỏi, đẹp trai, thông minh và yêu thương cô chân thành, My đều phũ phàng từ chối hết. Gặp ai, biết họ có tình cảm với mình nhưng My luôn thẳng thắn: "Em muốn trụ lại ở Hà Nội, muốn xây dựng gia đình với người sinh ra ở đây nên không muốn yêu đương vớ vẩn". Nghe những lời cô nói, một vài chàng trai vì mặc cảm, tự ái mà rời xa, một số khác thì khinh thường cô sống quá thực dụng nên cũng không còn muốn yêu nữa. Cứ như vậy, nhiều người đến thì cũng nhiều người đi, My không hề nôn nóng vì người mà cô chờ đợi là những anh chàng Hà Nội. Vì thế, những "vệ tinh" kia có đi cô cũng không tiếc nuối.
Với vẻ đẹp của mình, lại có nhiều bạn bè nên My quen được nhiều anh chàng được gọi là "trai Hà Thành". Một trong số đó là Nam. Nam có dáng người nhỏ bé, có thể gọi là xấu nhưng chỉ có mình anh là xác định gắn bó với My. Hơn nữa, gia đình Nam rất giàu có. Suy đi tính lại, My quyết định gắn bó với Nam để hi vọng được đổi đời. Cô tính toán rằng, chồng càng xấu thì khi về làm vợ, mình đẹp như thế này sẽ càng được chiều chuộng, sung sướng. Hơn nữa, chồng cũng không đi ngoại tình. Để chắc chắn không tuột mất cơ hội, My còn quyết định có thai trước khi cưới để "giữ chỗ".
Ham hố lấy chồng Hà Nội để rồi nhận trái đắng (Ảnh minh họa)
Vậy là không cần biết Nam là người như thế nào, không cần biết gia đình anh nền nếp ăn ở ra sao, chỉ riêng việc Nam là trai Hà Nội, có nhà cửa đàng hoàng, giàu có đã đủ để My quyết định trao thân gửi phận. Ngày cưới cuối cùng cũng diễn ra. Ai đến dự cũng thầm tiếc cô gái "xinh đẹp nức vùng" lại sắm vai bên người chồng vừa lùn, vừa xấu.
Phụ bạc người yêu để chạy theo "trai Hà Nội"
Cũng mang một tham vọng như My, Dung thậm chí còn phũ phàng hơn khi quyết định chấm dứt, hủy hôn với người yêu để chạy theo tình mới. Với cô, việc được một chàng trai vừa đẹp trai, nhà giàu có lại ở Hà Nội là một "cơ hội trời cho" và cô cần phải nắm lấy.
Dung và Tiến đã yêu nhau 3 năm. Tới khi cô ra trường, hai bên gia đình quyết định dạm hỏi để chính thức cho hai con. Dung và Tiến và vẫn sống ở Hà Nội và đi làm như bao bạn bè khác. Cả hai chờ đợi tới ngày cưới để dọn về cùng một nơi chốn. Ấy vậy mà chỉ còn cách ngày cưới 3 tháng, Dung đường đột đòi chia tay.
Ở công ty Dung làm có một người đồng nghiệp tán tỉnh cô. Cô cảm thấy thích thú và muốn thay đổi vì đó là một anh chàng rất đẹp trai. Nhưng điều đó không phải là nguyên nhân chính. Thứ mà cô nghĩ đến chính là anh ta nhà ở Hà Nội, gia đình không quá giàu nhưng cũng ổn định. Trong lòng Dung tính toán: "Nếu lấy Tiến, hai vợ chồng có cố gắng làm ăn, vất vả chắt chiu thì cũng phải già nửa đời may ra mới mua được một chỗ be bé mà chui ra, chui vào ở đất Hà Nội này. Trong khi đó nếu quyết định ở bên người kia thì cô bỗng nhiên trở thành dâu Hà Nội, có nhà cao, cửa rộng để ở luôn. Xét về ngoại hình thì anh ấy cũng chẳng kém cạnh gì".
Vậy là bất chấp hai bên gia đình đã lên kế hoạch cưới xin, Dung vẫn chủ động chai tay. Quyết định của Dung thậm chí còn được bố mẹ cô đồng tình ủng hộ vì như thế có lợi cho con mình hơn. Chỉ đúng 1 tháng sau khi hủy hôn, Dung cưới người mới. Đó cũng là ngày tròn 3 tháng hai người tán tỉnh, tìm hiểu nhau. Ngày cưới, Dung tự hào với bạn bè vì lấy được chồng nhà Hà Nội, lại cao to đẹp trai như diễn viên điện ảnh.
Trái đắng cho những cô gái tham lấy chồng giàu
Lấy được chồng nhà, thỏa mãn giấc mộng đổi đời nhưng cuối cùng cả My và Dung đều đau khổ. Mỗi người một cảnh éo le khác nhau nhưng chung quy lại cũng chỉ vì họ quá tính toán. Mà đôi khi người tính, không bằng trời tính.
Ai cũng muốn có một cuộc sống sung túc, đầy đủ. Nhưng khi ước muốn trở thành một tham vọng mà người ta bất chấp mọi điều để đạt đến, bỏ qua giá trị của tình cảm thì điều đó thật nguy hiểm. (Ảnh minh họa)
Trở lại với câu chuyện của My. Lấy được chồng ở Hà Nội, vừa về làm dâu, còn chưa có công việc, My đã vác cái bụng bầu to tướng. Bố mẹ chồng My khinh ghét cô ra mặt. Họ gọi cô là "con nhà quê hám tiền" nên đã mồi chài con trai họ. Trong gia đình, dòng họ không ai coi My là dâu con. Bố mẹ My cũng bị nhà thông gia coi thường, khinh rẻ khiến cô rất tủi và thương bố mẹ.
Còn với chồng, My bị chồng đánh đập tối ngày vì ghen tuông. Thấy vợ đẹp, sợ mất nên chồng My coi cô như nô lệ, quản lí sát sao từng giây từng phút. Sinh con xong My cũng không được xin cho đi làm đúng ngành cô học. Cô bị chồng và mẹ chồng bắt đứng trông coi cửa hàng của gia đình. Một đồng My cũng không được sờ tới, mọi chuyện trong gia đình đều một tay mẹ chồng cô lo liệu. Cô sống mà không có một đồng để chi tiêu vì chồng không cho, buôn bán được bao nhiêu phải đưa hết cho mẹ chồng. Ngồi một chỗ, hàng ngày đối diện với sự khinh rẻ của nhà chồng trong khi đó bạn bè đồng trang lứa được hưởng thụ cuốc sống khiến My ân hận vô cùng. Cô đang sống những ngày như một cái xác không hồn.
Còn với Dung, cái giá phải trả cho việc cô phụ tình để chạy theo một anh chàng nhà giàu, đẹp trai chính là những trận đòn nhừ tử. Chồng Dung có tính vũ phu, suốt ngày đánh đập vợ. Nhà anh ta cũng có điều kiện nhưng tất cả là không đủ với một kẻ cờ bạc, lô đề tối ngày. Hơn 3 tháng sau khi cưới Dung cũng phát hiện ra chồng nghiện ngập. Phải rất khó khăn cô mới bỏ được anh chàng "đẹp trai, hào hoa" đó và cay đắng mang danh phận một đời chồng. Mọi thứ của cuộc đời cô đều lỡ dở, thiên hạ chê cười...
Ai cũng muốn có một cuộc sống sung túc, đầy đủ. Nhưng khi ước muốn trở thành một tham vọng mà người ta bất chấp mọi điều để đạt đến, bỏ qua giá trị của tình cảm thì điều đó thật nguy hiểm. Phần lớn những cô gái nông nổi nhu My và Dung đều phải trả giá đắt cho tham vọng mù quáng của mình.
Theo VNE
Anh sẽ nói yêu em! Em yêu mùa đông dù chưa bao giờ gặp, giống như tình yêu em dành cho anh, tin tưởng và đầy hy vọng. Đông về ở Hà Nội của anh, nhưng em cảm nhận được cái lạnh của mùa Đông, sự cô đơn của lòng người. Em biết em yêu anh nhiều thật nhiều rồi.Sài Gòn đang tận hưởng những ngày mưa tầm...